Hành Hương
Yên Lặng Hãy chấp nhận chung quanh đời náo nhiệt
Có những bằng lòng có những không
Thử tưởng tượng một ngày nào đó
Cái lặng yên nghe mất mát biết chừng
Mở thật rộng chứa thật đầy tất cả
Những tròn vuông độ lượng nhân từ
Màu sắc thanh âm hương thánh thiện
Ta chân dung nguyên vẹn đến hồ như ...
Chân dung đó vẽ nên từ siêu thực
Vẽ được lượn vi ba tận khoảng mơ hồ
Độ sâu thẳm bằng thời gian của tuổi
Vẽ được ngôn từ thanh thoát nhung tơ
Có một nơi gọi là miền cổ tích
Tưởng xa xưa nhưng thực ở rất gần
Ngỡ quá khứ nhưng luôn còn hiện hữu
Yên lặng tiềm tàng trong vừa gọi chân dung
NhàQuê Apr 28, 2017
Thơ Cười TỦM TỈM Mẹ sắp nhỏ không dặn gì nên rảnh Chẳng biết làm gì ... thôi thì làm thơ Làm chuyện khác đôi khi gánh thêm ân oán Cứ làng nhàng như thực như mơ Có khi mơ thấy lọt vô nơi huyền bí Cả lâu đài tàng các sử kinh Bỗng trực nhớ đời người hữu hạn Thuận tay ta lén giấu sổ căn phần Sẳn cây viết pilot thời đi học May sao còn đầy mực như mới tinh khôi Ta thêm mỗi người sáu số không sau số tuổi Ai cũng an nhàn ai cũng thảnh thơi Những kỳ nhân ngày trước được tung hô vạn tuế Những phường tuồng xúm hô khẩu hiệu muôn năm Phút chốc bỗng hóa thành yểu tử Nỗi lo là đông quá lấy gì ăn Mấy nhỏ bạn khiêm nhường nhan sắc Ta sửa thành đẹp như người mẫu như minh tinh Nhá nhá cho coi rồi đòi hối lộ Chỉ sợ không yên chỉ sợ bầm mình Mấy đứa thi đâu rớt đó Ta phết thành tiến sĩ, trạng nguyên E một nỗi nói chuyện như người cõi khác Sống chung cùng bỗng hóa điên Ngày trùng tu nơi đầu đường thẳng tắp Người bước lên tự triệt tiêu mọi hận thù Hoa dọc lối tỏa hương thơm phưng phức Người ngấm thành thế hệ mới hiền nhu Giữa lằn ranh gập ghềnh và lộ mới Ta bỗng như quên hết khoảng đời buồn Quên phấn bảng, quên tù đày, quên thân phận Quên thuở khởi đầu vào gió cát ly hương Đổi nghiệp dĩ làm người phân phát kiếng Chiếc gương soi đặc chế đa năng Nhìn vô đó thấy mỗi ngày thêm thánh thiện Thế giới trở thần tiên đâu chỗ nào bằng Mỗi mỗi sáng ta ngắm nhìn mẹ sắp nhỏ Có quay qua xoay lại trước gương thần Rồi cười mỉm hài lòng ... sao mà đẹp thế Ta mơ hồ ... phải vậy không quý giai nhân !? NhàQuê June 06, 2017 Giật mình thức giấc
Chân Cầu Nước Chảy Ta trải qua mười bốn đời Tổng Thống Có vi còn có vị đã ngàn khơi Ta đã làm dân dưới năm chánh thể Có chế độ còn có thứ sắp đứt hơi Ta từng chủ nhà mà không được ở Có muốn đi đâu cũng phải báo trình Ta từng ngắn dài sống qua bốn xứ Có chốn sanh ra ...chẳng gọi nước mình Ta sống vào thời có năm cuộc chiến Có đủ dạng hình kết phái phe chung Ta đang yên bình ... hiểm nguy bất chợt Có phải một ngày tất cả tiêu vong Ta đang sống thời bao nhiêu tiến bộ Có những tai ương khó đoán được nào Ta đang sống cùng bịnh căn đầy rẫy Có thứ nan y....đành bó tay sao Ta sống trong thời dữ lành lẫn lộn Có những miếu đền xây cất nguy nga Ta sống trong thời giàu nghèo cách biệt Có những nơi nương khó gọi là nhà Ta cũng đã từng làm thơ viết truyện Có bao câu chữ gởi gấm nỗi lòng Ta cũng đã từng làm thầy làm lính Có nửa đời còn ... xứ lạ lưu vong Ta được sanh ra một ngày nào đó Có tờ qui kỳ tạm lấy làm tin Ta đã nhiều khi gác tay lên trán Có điều đúng nhất ... không chi của mình NhàQuê July 24, 2017
HẬU SINH NHỰT Hoa mừng bánh chúc xơi không xuể Lối xóm ai ai cũng cử đường Tủ lạnh dưới trên đều chật cứng Mà quà ý nghĩa của tình thương Sau ngày kỷ niệm ngồi suy ngẫm Bảy chục năm hơn đến cõi trần Quá cảnh "Cung Khôn" tranh ráo riết Bây giờ phước lộc quả hồng ân Nhằm cung Thiên Phủ sướng như tiên Kết bạn thông giao gặp những hiền Sức khỏe xoàng xoàng không đến nỗi Thăng trầm cũng tới lúc bình yên Gốc gác NhàQuê xứ ruộng đồng Dù xa mấy núi cách bao sông Chòm mây sợi khói lam ngày cũ Luôn mãi bay bay giữa cõi lòng Là mình một gã rất phàm phu Lắm ghét nhiều thương cả hận thù Tự nén ... âm thầm ... thôi trối kệ À à có lẽ có căn tu Nhưng ai thuyết thuyết lão không ưa Cũng ráng cho mau cũng gật bừa Lánh dữ làm lành thì thủng thẳng Xin đừng hối quá ...dạ, xin thưa: ... Lâu lâu phải có chút khùng khùng Bốn chuyện ba điều chống tứ tung Chợt nhớ ra mình ngồi đáy giếng Còn bao mấy nữa cố tranh hùng Tưởng tượng đang leo lên dốc núi Càng cao chữ Thọ thiếp càng vàng Càng lên mỗi nấc càng rời rã Ngã xuống như là bỏ dở dang Có lúc ta từng toan chết quách Từ rừng ngộ nhận của nhân gian Từ trong lớp tận cùng đày đọa Thật giả ... lần hồi ... chi oán than Sự sống xem ra rất diệu kỳ Ồn ào ... phút chốc chẳng còn chi Khi ngưng nhịp đập ... đi vào đất Thấy có rồi như chẳng có gì Tự ví mình như chiếc nấm rơm Không so với những cỏ hoa thơm Sanh từ lớp rạ vươn xòe cánh Chẳng độc mà hiền khó thứ hơn Bởi nấm người ưa có kẻ chê Không sao chớ quá bận tâm hề ! Khen thời cũng quí chê thời cũng Chẳng chuyển lay gì lão "tốc kê" ** NhàQuê Aug 19, 2017 "tốc kê" ** mát mát, khùng khùng, ba trợn ....
KHU THANH LỌC
Thế hệ tôi thiệt là kỳ quặc
Nhất là trai ai cũng được sanh ít nhất ba lần
Còn con gái tuổi Dần đều được dời năm sanh lui tới
Nên làm chánh lục bộ trên Trời chắc cũng cực trần thân
Cha mẹ sanh con tất nhiên là sanh thiệt
Ai bày chi lịch âm dương thành đứa nào cũng có hai ngày
Nếu lỡ trúng tháng nhuần lại càng rắc rối
Khi sau nầy tính tuổi thọ mới gay
Đất nước gì mà hết Tây đốt nhà tới Việt Minh tiêu thổ
Nhật đảo chánh Tây người đói chết cùng đường
Nam Bắc chia hai tưởng thanh bình lại lòi ra Việt Cộng
Giữ được mạng quí rồi ... chứ giấy má kể như vô phương
Mới rời trường đình trường chùa vô trường chợ
Thầy cô đòi phải có giấy khai sanh
Muốn đủ tuổi học hành lại thêm lần sanh giả
Cái tên quê mùa cải sửa nghe cho thanh
Bắt lính tuyển quân rượt nà sau đít
Thi cử khó khăn rớt đụi đụi bảy lượt năm lần
Học thì ngu cũng biết khôn đổi tên thay tuổi
Lính kiểng vô chùa may có chút an thân
Việt Cộng vô rồi thêm nhiều lộn xộn
Mấy đứa tưởng con cô hồn bỗng vênh mặt có bác có cha
Có thằng bên phe thua cuộc tròng tréo sao đổi vàng thành đỏ
Bắc Đẩu Nam Tào cũng bị gạt trầm kha
Vô số kể vô số kể và vô số kể
Giờ không ai biết mấy ông bà lớn .... tuổi tên thiệt là gì
Nào bí danh tên cúng cơm tên chăn trâu tên thời chiêu hồi trà trộn
Vậy nên thường bị giao nhầm đồ phóng xạ có khi
Hiện tại đã lập thành ba Khu Thanh Lọc
Một ở bên nây cầu Nại hướng về phía Niết Bàn
Cái thứ hai sắp tới Thiên Đàng gần nơi cổng chánh
Trại cuối cùng dành cho của cải vị danh tên tuổi thảy đều gian
Khu thứ ba tạp nhạp nầy lại toàn hạng từng nổi tiếng
Đi có xe dẫn đường hậu ủng tiền hô
Cái điểm chung chung thảy đều còn trẻ
Biết xẻ thịt cùng loài .... rành rẽ chuyện móc ruột tham ô
Dạo một vòng hết ba Khu Thanh Lọc
Bỗng nhiên ta hết hãnh diện hão là người Việt Nam
Bởi lúc học thầy dạy non sông ta tươi đẹp
Nay từ đất nước gấm hoa đang trên bờ vực hoang tàn
Điều ta nói là lời của phường vô học
Nhưng con xin lỗi ngàn lần Mẹ nhé, MẸ VIỆT NAM !
NhàQuê Aug 23, 2017
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2017 04:13:46 bởi NhàQuê >
Vĩ Đại Ư Nhấm nháp trà buổi sáng
Ngẫm nghĩ mươi ngày qua
Đi bao nơi xưa cổ
Những cung đền nguy nga
Từ ngàn năm về trước
Lừa ngựa cùng sức người
Phải qua vài thế kỷ
Đền đài mới xong xuôi
Hỏi bao người ngả xuống
Hỏi họ là những ai
Hỏi bao nhiêu công sức
Hỏi sao tên lâu đài ???
Khen tài năng trí tuệ
Khen vững chắc thời gian
Khen góp phần gìn giữ
Khen hùng vĩ cảnh quan
Ra về hoài suy nghĩ
Cái khổ của từng thời
Qua bao tầng khắc nghiệt
Lịch sử ... và ... con người ?!?!
NhàQuê Oct 31, 201
XUỐNG MIỀN NAM Lại ít tuần xa nhé, thảo lư ơi ! Khi cái lạnh đang lò vò lấn chiếm Nhìn hành trang tự mình tủm tỉm Chắc nghĩ rằng đang chạy trốn đây ! Miền Đông Bắc với ta vẫn vậy Là yêu thương ấm lạnh bốn mùa Từ trung niên nay đã già nua Hằng tâm nguyện nơi nầy nhân duyên cuối Bởi lưu lạc từ miền nhiệt đới Bởi hơn nửa đời từ có hóa không Bởi là nơi mở rộng tấm lòng Bởi hạt giống tưởng chừng ...mà vươn thành hoa trái Cũng vì vậy quyết lòng trụ lại Cũng tánh xưa nay nào muốn di dời Cũng hằng tin suy thịnh lẽ đời Cũng tự lượng ước mơ và thực tại Cám ơn đời có ngày nầy thư thái Tạ ơn Em cùng qua những thác ghềnh Nhớ ơn từng Người đã giúp tạo nên Hàm ơn Ngữ Ngôn xuyên hành trình nhiều lý thú NhàQuê Nov 07, 2017
NGHỀ THỜI VỤ Hồi nẵm thất thời đi làm thợ đúc
Đang lúc các nơi rầm rộ đúc tượng dựng đài
Có chủ công trình muốn món quà đúc bằng vàng khối
Lão nhờ thẻo xén chỗ không cần... thành cũng kiếm chác lai rai
Khi đúc tượng đứng công viên lão vẫn thường suy nghĩ
Nên xây nghiêng có đường tháo tới hồ mương
Sợ đứng lâu có khi trục trặc
Nếu không khai sẽ trơn trợt mặt đường
Bốn triệu cô hồn thuộc thành phần ưu tú
Con cháu họ hàng bỗng chốc thành đại gia
Khi giàu có bèn học đòi văn chương nghệ thuật
Lão mở tiệm viết văn nhờ ... làm thơ mướn ... chúng gọi thăng hoa
Đồ đạc trong nhà phải thuộc hàng đẳng cấp
Lão chuyển nghề sang đẽo đá , trồng cây kiểng bonsai
Kiếm thầy học qua loa trở thành nhà phong thủy
Người tới thỉnh lời khuyên lấy hẹn dài dài
Đang ngon trớn lại nghe tin ba trợn
Chữ nghĩa xưa nay tính đem vô bảo tàng
Chắc kỳ nầy lão chuyển sang làm thợ đục
Đục bia tiến sĩ, bia mộ phần, đục cấp hàm trước những nhà quan
Nói đến đây nhớ hồi mới qua đến Mỹ
Ngồi đợi nghe nó gọi tên mình
Nó mở cửa văn phòng nói xí xô gì đó
Nó tới vỗ vai thằng Á Đông: ... Tao kêu mà mầy làm thinh
Sợ sau nầy thấy tên mình mà không biết
Lỡ đi chơi ngông hồn không đọc được bia chữ trên mả trên mồ
Đang thi sĩ văn nhân bỗng trở thành người dốt
Biết đi mô !
NhàQuê Nov 29, 2017
Hai Ngọn Khói Lam Sáng mai trở lại miền băng tuyết
Ba chục năm dài rộng từ tâm
Đón nhận cưu mang đời tơi tả
Ơn ấy xin ghi trọn cuộc trần
Người hỏi rằng ta có nhớ quê
Sao không nhắc nhở chuyện tìm về
Cuộc đời nửa trước ơn ghi tạc
Mị ngữ cành cong ... luống não nề
Giờ có ghé qua bao cảnh đẹp
Rồi thì cũng nhớ thảo lư ta
Màu lam khói sưởi bay lờ lững
Như đã thay xưa tiếp đậm đà
NhàQuê Dec 18, 2017
CHÉN CƠM TRỘN * Có một bận ta về thăm quê cũ Nhân gia đình giỗ kỵ cha mẹ ông bà Nhớ thuở trước mỗi lần vào dịp ấy Các em thường dành phần ta món đặc biệt: "gặm giò gà" Xa xa lắm thời còn sung túc Đám tiệc nào cũng mời hàng xóm thôn lân Thức ăn uống dọn lên đầy đủ cả Mọi xong xuôi luôn có món xà bần Cái món tạp nham lưu trong ta nhiều ký ức Cái mùi vị đặc trưng khó mô tả bằng từ ngữ thông thường Cái cổ cái giò khúc xương còn sót lại Cái món xà bần chỉ có chốn quê hương Nơi xứ người ... ta thèm thuồng một dạo Ta nấu nung bao thứ tương tự xem sao Phải nói thật toàn món đắc tiền thành thị Nhưng không sao tìm ra hương vị thuở nào Trong nhà ai cũng cười ta đôi lần ấy Rồi lãng quên cho tới một hôm Ta nhắc lại khi về quê dự giỗ Dặn trong nhà nhớ "làm" món đó nghe hôn ! Thức ăn uống không dư thừa như thời xa xưa nữa Đám tiệc xong thường chia chác chia phần Cái món xà bần chắc chỉ còn trong ký ức Ta như mất cái gì rất đỗi thiết thân *** Ôn lại quãng đời sướng khổ gì cũng có Từng học trò nghèo lều chõng xa quê Tương chao cá khô đã là thượng phẩm Thi nhân xưa chẳng từng vỗ bụng rau bình bịch đó hề ! Ta cũng đã từng làm trai thời chinh chiến Gạo sấy lương khô đẵm cả tháng dài Đong đưa giữa hai cây rừng mắc võng Khỏa vũng nước bùn uống ực như ai Ta cũng đã từng lao tù đày đọa Cơm không đủ ăn ... thịt cá chỉ trong mơ Gạt bao tử bằng tiệc tùng hàm thụ Trong bát quái trận đồ mà cũng di chúc thành nguồn thơ Ta cũng đã từng lênh đênh bỏ xứ Gạo cơm sống nhờ vào lòng tử tế vào từ tâm Trong đạm bạc ta nghiệm và hàm ân tình nhân loại Có sướng vui ta vẫn tự nhắc thầm Phải nói rằng cuộc đời cho ta nhiều vốn quí Nhất là thuở chiến tranh và thuở tù đày Nghiệt ngã ấy như người từng xuyên qua hỏa ngục Và tất cả đều ý nghĩa tận ngày nay Giữa muôn ngàn món sang vật lạ Hương vị riêng từng dân tộc khắp năm châu Lại không lưu trong ta dấu ấn nào đặc biệt Bằng chén cơm trộn ơ kho còn sền sệt ... mà cá tôm đã nhẵn tự hồi nào. * NhàQuê Sep 15, 2018
Nói Với MÌ ĂN LIỀN +++++++ Về tới nhà còn mấy phút nữa nửa đêm Cấp tốc mỗi người lùa ngay tô mì gói Vẫn là vậy mà sao ngon quá đỗi Thôi để ta phong hàm tước vị cho Em ! * Nếu chưa, sẽ tặng Em: Di Sản Văn Hóa Bởi nhiều khi UNESCO cũng hời hợt nữa là Còn đàng nầy Em đã làm nên kỳ tích Vĩ đại vô cùng trong suốt thế kỷ qua * Em sẽ xứng tầm lãnh danh hiệu Ba Đảm Đang Ấm áp trên lưng ... yên lòng cùng người ra trận Mấy ngày liền rau rừng, gạo sấy, ... Có Em rồi mọi việc trở thành sang * Từ thứ dân cho đến hàng trên trước Được đời trọng vọng gọi ... Sĩ, gọi ...Sư Đã một thời nhờ Em nâng niu từng bước Nên ta tuyên dương Em hơn tất cả những ngữ từ * Em nghiễm nhiên thành Công Dân Thế Giới Dù Em khoác áo ngoài Hàn Quốc, Nhật Bản hay Đài Loan Người nhận ra ngay bên trong tiềm tàng lương thiện Em đem nhân loại đến gần ... vượt địa lý vượt không gian * Ngày ban sơ Các em gốc nguồn đều ma dze in Chợ Lớn Ta cơm nguội, bắp hầm lóng lá dừa tươi lau sơ làm muỗng Em được phụ đề đã kiểm Pasteur ... trông Em đẹp như mơ * Thời "Bao Cấp" nơi nơi cháo khoai trợn trạo Em quên mình gốc gác nông dân Nhảy phóc vô cửa hàng cấp cao mậu dịch Để đám cậu ấm, cô chiêu đem bẫy chuột ... thiệt bất nhân * Thôi ta cũng bỏ qua lần Em khờ khạo Bởi giờ Em biết làm Đại Sứ của tình thương Lũ lụt , thiên tai, miền cao, vùng nghèo khó Em lặn lội đến thăm, nghĩa cử đẹp biết dường ! * Khẩu hiệu, băng rôn dao to búa lớn Đâu bằng Em từ những hạt bột li ti Kết tinh lại thành cọng dài cọng ngắn Lúc đói meo trực nghĩ đến Em: Những sợi Mì * Người người thương gọi ta nhà văn, thi sĩ Gia tài kia trong đó có phần Em Thứ ngữ ngôn chảy từ đầu xuống phím Thành loại văn chương chánh hiệu: Mì Ăn Liền ! * Đó là ta chưa kể Em tài ba thao lược Lúc thay cơm lúc biến thành canh Cùng với "nước" ... chiến thuật Em linh hoạt Mặt trận bao la Em cũng kết thúc gọn gàng * Trước đội ơn Má nuôi ta khôn lớn "Bà Xã Tôi" tiếp quản toàn ý toàn tâm Mì Ăn Liền ơi, ta yêu Em lắm lắm Đã bổ sung vào những lúc thiết cần. * Chớ dại dột, hỡi những người bạn trẻ Đừng nghe ta, gọi người yêu là Mì Ăn Liền Trót đã lỡ hối không còn kịp nữa Đồ Điên ! * NhàQuê Nov 18, 2018
Thơ Cười MÉO XẸO ++++++++ CON SỐ 11 QUYỆN CUỘC ĐỜI Dồn vô lính nhằm ngay đại đội 11 Tóc ngoài đời để dài cả 11 phân Ủi trọc lóc nhìn gương muốn khóc 11 phân xưa còn chỉ 1 phần Ắc ê cây súng garant chưa dám cho mang đạn Các quan trên sợ thái mái cướp cò Khi di chuyển không cho đi mà phải chạy Ba lô sau lưng vũ khí cầm tay ngay cả khi bò Chưa bắn phát nào bị mìn phía bên kia gài cầu Bến Nọc Đại đội bị loại ngay khỏi vòng chiến đúng 11 người Ăn cơm nhà binh chưa đầy nửa tháng Thôi đành giao tấm thân cho số mạng trời Ba năm làm lính gọi là làm bổn phận Trả đúng ba năm tù ngày tàn cuộc binh đao Thời đại mới cháu con ta bỗng nhiên thành đối tượng 11 Thôi thì gạt nước mắt rời nơi cắt rốn chôn nhao Những tưởng quê mình mù câm làm thứ dân hạng bét Nhẫn nhục cắn răng nhận những đòn thù Đúng 11 năm trần ai xơ xác Có nơi nào người với người như thế ru !? Dắt đứa con vừa hơn 11 tuổi Có biết gì mà phải lưu vong Sau 11 tháng tạm nhờ hai nước bạn Làm hạt nước xa nguồn luôn vẫn nhớ về sông ! Hơn ba thập kỷ trôi qua nghiệm đời và lẽ sống Những phù du có đó rồi tan Quyền lực vô song đâu ai ngờ có ngày vướng xích "Vân Tán Tuyết Tan" Bạo Phát Ắt Bạo Tàn ! NhàQuê Aug 05, 2018 (K25/SVSQTĐ)
Thơ Cười TỦM TỈM ++++++++++ TUYÊN DƯƠNG CÔNG TRẠNG ******** ** ĐIỀU LỆ TỔNG QUÁT ** Trước khi hoàn tất cuộc lui binh Thành tích đem ra để luận bình Cấp phát Huân Chương và Tưởng Lục Tuyên Dương Công Trạng thật công minh ** TỨ CHI TAY CHÂN ** Hai chục sư đoàn thiện chiến thay Ngày đêm chấp lịnh thực hành ngay Lên xe lội bộ không than vãn Dù nắng hay mưa chẳng quản nài Dịu dàng một thuở ... thuở thư sinh Xếp bút qua bên ... xếp cả tình Đứng dưới bóng cờ ... tuân hiệu triệu Góp bàn tay giúp xóa điêu linh Cứng cáp hai chân ngón đủ mười Di hành đầy ắp mộng xanh tươi Càng thêm mỗi bước càng khôn lớn Một dạ trung kiên suốt cuộc đời Thủ túc ngàn xưa đã thiết cần Liên hoàn trợ lực thể liên quân Tay đau chân vấp cùng đau cả Thành tựu công lao thãy góp phần Nay cấp Huân Chương Hàng Nhất Đẳng Chấp hành mệnh lệnh gánh gian truân Tuổi hưu chậm chạp nên cho phép Đi đó đi đây lúc cuối tuần ** CÁC CƠ QUAN TIM GAN PHÈO PHỔI ** Cơ quan trọng yếu đặt bên trong Rình rập lơ là chúng tấn công Những thứ trời ơi toàn độc hại Thường xuyên dự liệu cách đề phòng Vận chuyển giao lương tận tế bào Âm thầm bền bĩ chẳng hề nao Quyết lòng trụ đến ngày viên mãn Dốc hết tâm can đáng tự hào Hít vào rồi lại thở ra phì Cái thứ gọi là khí Oxy Phế quản tiếp thông từng ngõ ngách Thử ngưng vài phút thử xem chi !? Mọi thứ giờ đây phải cữ kiêng Giựt giành thì vẫn ... vẫn tranh quyền Càng cao miếng lớn ai mà chẳng ?! Bao tử ... ruột rà ... sanh đảo điên Những điểm luôn là đích tấn công Gan xơ thận liệt kể như xong Li ti đi nữa đều cần thiết Chẳng có thứ gì gọi dư không Miếng ăn thức uống giúp nuôi thân Thẩm thấu luân lưu tới những phần Máy lọc âm thầm lo nhiệm vụ Nhận và thanh toán thật phân cân Bình phê luận điểm kể như xong Đệ Nhất Huân Chương đáng thưởng công Tâm phế ruột rà gan mật trải Trì kiên cho tận tới ngày cùng ** BỘ TƯ LỊNH- CƠ QUAN ĐẦU NÃO ** Điều hành chuyển lệnh mọi mưu cơ Chằng chịt bộ ban thể bản đồ Giải pháp tối ưu cài tự động Phần mềm ổ cứng chạy đều ro Hơn nhau ở chỗ phần đầu não Đừng quá ôm đồm quá tải nhen Chậm lẹ vấn đề do nội tại Cho dù chi tiếc một ban khen NhàQuê Nov 18, 201
(Viết cho ngày SINH NHỰT 76 Tuổi Mụ Bà) ++++++++ ... VÀ ... Và nay ít nhớ lại nhiều quên Và cũng như ai cảm chút phiền Và nếu tăng dần theo nhịp điệu Và "Ma Họ Nhớ" hết cơ duyên Và may mắn lắm sống chừng nầy Và những "nguồn cơn" chụp bủa vây Và các ơn lành dang cứu độ Và qua kiếp nạn nỗi buồn khuây Và như có hỏi ước gì không Và ngộ sanh ra giữa cõi hồng Và thọ ơn đời nhiêu đã đủ Và mong hạt nước được về sông Và có nhiều đêm bao ác mộng Và ngày rạng rỡ chợt bừng lên Và tia nắng dọi vào tăm tối Và đã lùi xa mọi muộn phiền Và với lòng thành xin khấn nguyện Và ngay kẻ ngộ nhận quanh đời Và tha thứ hết ai gieo họa Và thể vuông tròn cuộc dạo chơi Và được làm loài hàng thượng đẳng Và sao ý nghĩa trọn như như Và không hổ thẹn cùng ân sủng Và cuộc ngao du đủ nghĩa từ Và ngồi ngẫm nghĩ quãng đường qua Và những hoài mong quá trọn là Và dịp hằng năm sinh nhựt lão Và vài ý mọn nghĩ chưa già ... hỉ !! NhàQuê Aug 09, 2018
SỚ TÁO QUÂN
Máy móc gần đây chạy xập xình Khò khè khọt khẹt giống lên kinh Hăm ba tháng chap kề bên đít "Của quí" nằm trong thiệt bực mình Thứ mới bên ngoài bán thiếu chi Dong ra lượm cái khó khăn gì Đem về cậy trẻ cài thêm thắt "Ráp Pọt" đôi hôm đúng hạn kỳ Khải Tấu Muôn Năm "Dượng**" Ngọc Hoàng Ôi thôi lắm chuyện dưới trần gian Từ khi chú Tập lên ngôi báu Chẳng có nơi nào được sống an Cái lạ thì là nước Việt Nam Chư hầu khấu phục hưởng ân ban Lòng thòng phía dưới như hằng vẫn Thỉnh ý thường xuyên kẻo chết oan Mọi việc trong ngoài phải tấu xin Đi đâu … nói với … cũng thưa trình Con hoang số phận là như thế Tất cả do từ … đó nảy sinh Thế lực quyền uy một khắc thời Sang giàu tột đỉnh hỡi ai ơi "Nương dâu biển cả" vinh liền nhục Cái nghĩa "anh em" nghĩ tức cười Bây giờ đất nước lạ làm sao Trộm cướp lan tràn thấp tới cao Múa mõ khua môi … Ờ giỏi nhỉ Chưa hay đột tử sẽ khi nào Khắp nước ngày nay nhiều thứ bão Bão khô bão ướt bão lềnh bềnh Bão khô hò hét khô buồng phổi Bão ướt dập dìu lũ quạ kên Cách mấy năm nay Táo tấu rằng Điều nầy chẳng biết có nên chăng Xe hơi xe máy đều trang bị Phao nổi ... mưa là ngập ... khó khan Chuyện lớn chóp bu hốt hết rồi Phân chia bổng lộc đã xong xuôi Ô Kê nếu muốn không thành củi Hó hé vài câu thử … thử coi ! Lạ quá ngày nay ở nước mình Người đông đất hẹp lại không sinh Mươi năm tới nữa làm sao nhỉ Có được như ... như đám lục bình Gì gì Táo cũng loại tay ngang Viết Sớ đôi khi nói bắt quàng Bởi việc an bang cùng tế thế Tầm cao đã lớp lớp hàng hang Bởi Táo con nhà đen đúa sẳn Quanh năm củi lửa với nồi niêu Ngày xưa mọi thứ đều tươi sạch Loại bẩn nay đây Táo thiếu điều … Mấy chục năm rồi sống nổi trôi Quê hương dẫu đã cuối chân trời Nơi nầy tuyết đổ dầy bao mấy Vẫn hướng tâm lòng tận một nơi Nghĩ thương thãy thãy biết là bao Lực bất tòng tâm hỏi cách nào Chỉ nguyện cầu xin ơn cứu độ Không ai gặp phải cảnh lao đao *** Không quên báo cáo việc trong nhà Đám cháu học hành đạt điểm A Táo vẫn Đông Tây vài chỗ tới Trôi đều cứ vậy khỏi lo xa Mấy quả X. O. Táo vẫn còn Ngài ban kỳ tửu loại thơm ngon Lang y, bà xã đều ngăn cấm Ngày tối ngang qua rỏ dãi dòm ! Bịnh Tình đâu đến nỗi gay go Cữ nọ kiêng kia chán thấy mồ Bạn nhậu nhìn quanh rơi rụng hết Mỹ mòng vậy đó nặc đòi vô Bỏ hút đã ngoài ba mấy năm Ngồi gần khét lẹt lão lầm bầm Ai đi xe ké mà như thế Chắc phải xin mời xuống nghỉ chân Ngày xưa tứ đổ lão đều chi Kêu bỏ hết luôn ... khó quá hì Năm chục phần trăm đà đuối sức Nài xin giữ một để phòng khi Con cháu thành hai nhóm Bắc- Nam Nơi thì lạnh lẽo ... chỗ lò than Cộng-Trừ có đủ đòi gì nữa Hai lão năm nào cũng xuống thăm Từ đây xuống dưới bốn giờ bay Đâu phải lần đi chỉ mấy ngày Mọi việc gác bên ngoài chục bữa Nam Hè về Bắc lá đang thay Miền Nam qui tụ đủ dân ta Các món ăn nêm nếm đậm đà Nên mỗi lần về lên mấy ký Kỳ thăm Bác Sĩ liệu mà ca ! ! Nhớ hồi lếch thếch mới vừa sang Nhác thấy ai da có vẻ vàng Cũng xáp lại gần thăm hỏi thử Giờ ra đường tiếng Việt oang oang Nhà quan con cháu gởi qua đây Của cải chuyển sang trước dựng gầy Bố mẹ thẻ xanh ba bốn cái Nợ chúng vay người … nhớ trả thay ... (ai trả ??) Lão Táo nhà ta có tật ghiền Cà phê Starbucks … ngồi hàng hiên Đề tài viết lách từ nơi đó Bỗng hóa ra mình một tiểu tiên ! Táo bà hưu nghỉ đã hai năm Ngủ sớm dậy trưa chỉ ước thầm Phật độ trời thương luôn khỏe mạnh Chớ đừng lắc nhắc thứ hà rầm Chín năm đại học cháu ra trường Siêng khó miệt mài quá đỗi thương Chiến đấu một mình như dũng sĩ Lão cho rằng đó quả phi thường Tháng hai thì ngắn lạnh thì dài Tết nhứt đến gần ngán ngẩm thay Hội nọ ban kia mời tới tấp Đường xa tuyết giá hỏi sao đây !? Nhờ vậy mấy hôm trụ lại nhà Xới trong trí nhớ suốt năm qua Tìm vài ý tưởng cho tờ Sớ Trình tấu trong ngoài cận tới xa *** Chần chừ chỉ chỏ chớ chưa chi Suốt mấy năm qua chả thấy gì Nhắm tới nhìn lui tìm chỗ nghiệt Tình hình cứ vậy hãy chờ đi ! Hội họp khi nầy lúc chỗ kia Trông chờ hy vọng chắc còn khuya Cân phân lợi lộc ... đừng mơ tới Chốt thí mong gì chuyện được chia Tổng Trump thấy vậy khó ai lường Tưởng chỉ ồn ào chuyện bán buôn Tập Cận coi mòi như bị bóp Còn nhiều hấp dẫn lắm bà con ! ! Táo thuộc về phe thích chịu chơi "Đau lâu tốn thuốc" … lụy cho người Nói dai mỏi miệng khô buồng phổi Cuộc tiệc dọn bày xáp lại xơi ! Làm vua vậy chớ sướng gì đâu !? Thiên hạ thường hay chỉa mũi vào Lựa thế thờ ơ hòm hất cẳng Khối người muốn thử thú thương đau Giụi mắt mấy lần vậy hóa ra Không chi có thể nói rằng là Một khi đã chạm lằn mức cuối Tỉnh táo nhìn Venezuala Bản đồ Thế Giới nghĩ rồi đây Có thể còn nhiều sự đổi thay Màu sắc trở nên tươi thắm lại Khi loài quỉ dữ rã tan bầy Bởi quỉ cho nên trận cuối cùng Kéo lôi hò hét quyết thư hùng Đứa nào chốt thí đành tan xác Sám hối cũng còn kịp cứu thân Chỉ mới lăm le nhập nhóm băng Dân lành moi rác tìm đồ ăn Đành là nhân loại đâu ai nỡ. Quá khứ chìa xin đã lắm lần Ví nếu mai đây cuộc đổi đời Mong đừng thấy lại cảnh xương rơi Lòng thành Táo tấu cùng Thiên Thượng Nhân loại trùng tu Đúng Nghĩa Người Thay BenTreHome: Táo Trưởng NhàQuê Jan 28, 2019 CHÚ THÍCH: "Dượng**": Táo là cháu vợ Ngọc Hoàng mà Ngọc Hoàng vốn nễ vợ, nên Táo rất có thế lực !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.04.2019 00:58:42 bởi NhàQuê >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: