Hành Hương
Đúng... Rồi! Thăng quan tiến chức chúng lăng nhăng
Cấm kỵ gì đâu bày vẽ lằn
Nghị Quyết thi hành cho có lệ
Thông Tư giá trị thua lời răn
Tham ô hó hé đì tận mạng
Hủ hoá thi đua khí thế hăng
Dân đói kêu ca coi mặc kệ
Vét đầy trương mục tính đường thăng
NhàQuê
Đâu Xa
Từ độ cuộc đời ta có nhau
Quanh đây bỗng thắm đẹp muôn màu
Vườn hoa chăm sóc xinh tươi lại
Cây cảnh vun trồng mơn mỡn mau
Tay gối nhịp tim dâng sóng bể
Vai kề hơi ấm xóa sầu đau
Có chồi nhú nụ vươn lên khỏe
Dấu tích nhiệm mầu lưu mãi sau
Dấu tích nhiệm mầu lưu mãi sau
Bao lời trìu mến gởi trao nhau
Em mang tinh khiết tô hương sắc
Anh chở thanh cao vẽ thắm màu
Bên tách trà thơm vui trở lại
Cạnh chung rượu ấm buồn qua mau
Tháng ngày tiếp nối đêm rồi sáng
Quên hết có lần đã khổ đau Nhà Quê Thân Họa: Người đã từng vui Chỉ biết trong lòng ta có nhau Là muôn hoa nắng đã vuơng màu Con đường phía trước như thu lại Mơ ước bên đời bỗng thắm mau Gió bỡn hoa tươi dù chỉ mộng Xuân nồng mưa kín cũng không đau Chỉ yêu và nguyện lòng son sắt Thề hứa trọn đời... chuyện tính sau
Thì có hiểu chi chuyện trước sau
Dù rằng mong lắm sánh vai nhau
Nhưng người hoa thắm đang huơng sắc
Còn cánh chim ta đã úa màu
Đành gói trong lòng bao xuyến xao
Đành nhìn yêu dấu dần tan mau
Và điều chưa nói giờ phai vội
Người đã từng vui...ghánh khổ đau!
Chào bạn NQ, Bạn khoẻ không?
Chúc Bạn luôn vui!
Xa Bến Cũ Nắng chiều như giục giấc mơ qua
Vừa trước đây thôi ánh mượt mà
Lướt sóng ước ngang dòng nước bạc
Căng buồm mong đến khoảng trời xa
Mang vui lồng lộng cùng trăm họ
Chia nhọc chất chồng với bạn ta
Mới đó giờ đây thành nỗi nhớ
Thôi thì mình biết rõ nhau là
NhàQuê (Họa từ bài "Vì Sao...?" của Trúc Giang) Vì sao...?
Giống như cơn gió thoảng bay qua
Bữa trước hôm nay… khác hẳn mà
Sâu thẳm ân tình phênh phết bạc
Thủy chung thệ ước phủ phàng xa
Khuấy tan mộng đẹp vừa lòng…họ
Cố dấu lệ thầm nát dạ ta
Khoảnh khắc chia nhau niềm luyến nhớ
Có vui hay chỉ hoạ chăng là…
TrúcGiang07.01.07
Gác Tay Lên Trán
Mài kiếm vung gươm giữ nước hề!
Nhị phân thiên hạ trấn sơn khê
Ươm Vàng mộng đẹp đời trai sẽ
Đốt Đỏ cằn khô rạng lối về
Xa mã người vui lội bộ hề!
Chào Xuân đón Tết, hữ! Đề huề
Lương khô mấy xuất hùn nhau quất
Thịt hộp vài phần bắt rượu ghê
Nước giữ không xong tù ở hề!
Non cao áo rách buốt xương tê
Đêm nghe tiếng Nước từ đâu vọng
Ngày nhớ mùi cơm ruột sót ê
Nói sống mà như chết dở hề!
Tùng phèo chữ nghĩa lạc bờ mê
Ngợm nhiều người ít thương thân quá
Thương cả nhân gian xuống hố kề
Thất quốc lưu vong viễn xứ hề!
Mài dao rữa chén đã rành nghề
Nằm co gác xép rờ nguồn gốc
Nước mắt trào tuôn mấy thảm thê
NhàQuê
Quà Tặng Giáng sinh rồi vui lạ Được cháu ngoại tặng quà Gói giấy bông giấy đỏ Xinh xinh tách uống trà Ngoại ơi, ngoại thích không Mẹ gởi trả chục đồng Cho nhà trường bé đặt Tuần trước hàng về xong Ngắm nhìn chiếc tách sứ Màu vàng chữ Grandpa Tay quàng hôn trìu mến Như muôn lời nhắn xa Rằng giờ ngoại đã già Sức khỏe ngày sút sa Hãy giữ gìn cẩn thận Bớt rượu nhé, uống trà Bỗng nhiên lòng vui sống Mong được nhìn cháu con Một ngày đời bước xuống Ước mơ xanh chúng tròn NhàQuê
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2007 21:45:14 bởi NhàQuê >
Đang Hăng Dô được mấy vòng đang nóng máy
Tửu phùng tri kỷ vạn thiên bôi
Bao nhiêu ừ cứ coi đồ bỏ
Chỉ sợ giữa chừng "Bả" biểu thôi
Cuộc tiệc dứt ngang ai chẳng ức
Gây sòng đâu dễ má mầy ơi
Cho anh xuất thủ vài chiêu nữa
Đưa nó "về dinh" quậy vợ, chơi!
NhàQuê
Vườn Xưa Chợt hôm mở cửa khu vườn thần thoại
Cánh trắng quen hằng bửa chẳng bay về
Nghe như dường ngàn kim chích buốt tê
Không trở lại rồi đây vườn hoang vắng
Chim sợ cung vườn yên lành sẽ mãi
Đáp an nhiên như thuở chốn rừng hoang
Sáng ríu rít chào một ngày vui sống
Chiều líu lo kể chuyện tiễn nắng tàn
Tiếng chim ca lắng nghe hồn ngơ ngẩn
Từ dạo đến giờ qua mấy lần trăng
Ngày mai đây không rót mật thường hằng
Nghe quanh quẩn thiếu vắng gì như tựa
Thì, gom hết thơ vườn riêng cất giữ
Điệu vần nào cũng vương vấn hồn anh…
Rung mạnh hơn lần lạc bước thị thành
Thầm yêu Nhỏ gần nhà đâu dám nói
NhàQuê (Họa từ bài Chút Mộng Về Mây của Trúc Giang) Chút mộng về Mây
Vẫn là gió của trăng thơ huyền thoại
Mơ bên mây chung lối mộng đi về
Bởi vô tình băng giá phủ tái tê
Gió mệt lã tan dần vào cõi vắng
Gió muốn ngủ trong lòng mây mãi mãi
Sợ một mình lang bạt mảnh hồn hoang
Không có mây hỏi gió làm sao sống
Không trăng thơ vườn mộng sẽ điêu tàn
Từ mây bay bỏ gió buồn ngơ ngẩn
Bước vội vàng đau nhức cả đêm trăng
Có nhiều khi nghe tiếng khóc chị Hằng
Thương phận gió bọt bèo không bến tựa
Gió đã gởi linh hồn cho mây giữ
Còn tim em mãi mãi thuộc về anh
Không dám mơ mộng ước sẽ viên thành
Chỉ mong được ngày ngày nghe anh nói...
Trúc Giang
Trích đoạn: NhàQuê
Gác Tay Lên Trán
Mài kiếm vung gươm giữ nước hề!
Nhị phân thiên hạ trấn sơn khê
Ươm Vàng mộng đẹp đời trai sẽ
Đốt Đỏ cằn khô rạng lối về
Xa mã người vui lội bộ hề!
Chào Xuân đón Tết, hữ! Đề huề
Lương khô mấy xuất hùn nhau quất
Thịt hộp vài phần bắt rượu ghê
Nước giữ không xong tù ở hề!
Non cao áo rách buốt xương tê
Đêm nghe tiếng Nước từ đâu vọng
Ngày nhớ mùi cơm ruột sót ê
Nói sống mà như chết dở hề!
Tùng phèo chữ nghĩa lạc bờ mê
Ngợm nhiều người ít thương thân quá
Thương cả nhân gian xuống hố kề
Thất quốc lưu vong viễn xứ hề!
Mài dao rữa chén đã rành nghề
Nằm co gác xép rờ nguồn gốc
Nước mắt trào tuôn mấy thảm thê
NhàQuê
Lạm bàn thế sự Vị quốc phân tranh cao hạ hề Cùng dòng khác chí ngẫm nhiêu khê Là vua hay giặc người châm chế Tận lực vì mai hậu phủ phê Tàn cuộc cờ tan kết thúc hề Này binh dí tướng chạy lê thê Bôn đào giam giữ mồ hoang phế Là lẽ đương nhiên dạ chớ nề Sử sách còn ghi tích cũ hề Cơ đồ nghiệp ấy khối người mê Nghìn xưa lắm kẻ bầy mưu kế Đã mấy người nên hả thoả thuê? Lễ nghĩa nào qua danh lợi hề Được thời bay bổng lụn thời quê Đây thành kia bại mà câu nệ Chẳng đặng nhìn chung khổ lối về Một kiếp rằng nay sái vận hề Thông tình đạt lý mặc khen chê Nhân gian phỉ chí bình sinh thế Cũng thoả lòng thôi chớ thảm thê 13/01/2007 CSL Lạm bàn thôi :-) có nghịch ý bỏ qua giùm nhe bác NhàQuê.
Trích đoạn: Đông Tà
Trích đoạn: NhàQuê
Gác Tay Lên Trán
Mài kiếm vung gươm giữ nước hề!
Nhị phân thiên hạ trấn sơn khê
Ươm Vàng mộng đẹp đời trai sẽ
Đốt Đỏ cằn khô rạng lối về
Xa mã người vui lội bộ hề!
Chào Xuân đón Tết, hữ! Đề huề
Lương khô mấy xuất hùn nhau quất
Thịt hộp vài phần bắt rượu ghê
Nước giữ không xong tù ở hề!
Non cao áo rách buốt xương tê
Đêm nghe tiếng Nước từ đâu vọng
Ngày nhớ mùi cơm ruột sót ê
Nói sống mà như chết dở hề!
Tùng phèo chữ nghĩa lạc bờ mê
Ngợm nhiều người ít thương thân quá
Thương cả nhân gian xuống hố kề
Thất quốc lưu vong viễn xứ hề!
Mài dao rữa chén đã rành nghề
Nằm co gác xép rờ nguồn gốc
Nước mắt trào tuôn mấy thảm thê
NhàQuê
Lạm bàn thế sự
Vị quốc phân tranh cao hạ hề
Cùng dòng khác chí ngẫm nhiêu khê
Là vua hay giặc người châm chế
Tận lực vì mai hậu phủ phê
Tàn cuộc cờ tan kết thúc hề
Này binh dí tướng chạy lê thê
Bôn đào giam giữ mồ hoang phế
Là lẽ đương nhiên dạ chớ nề
Sử sách còn ghi tích cũ hề
Cơ đồ nghiệp ấy khối người mê
Nghìn xưa lắm kẻ bầy mưu kế
Đã mấy người nên hả thoả thuê?
Lễ nghĩa nào qua danh lợi hề
Được thời bay bổng lụn thời quê
Đây thành kia bại mà câu nệ
Chẳng đặng nhìn chung khổ lối về
Một kiếp rằng nay sái vận hề
Thông tình đạt lý mặc khen chê
Nhân gian phỉ chí bình sinh thế
Cũng thoả lòng thôi chớ thảm thê
13/01/2007
CSL
Lạm bàn thôi :-) có nghịch ý bỏ qua giùm nhe bác NhàQuê.
Chào bạn Đông Tà, Hân hạnh nhận cảm tác của bạn, bạn văn nghệ cả mà ! Cứ tự nhiên như người Hà, Hà Hà...!!! NhàQuê
Thơ Thăm Bạn Ra Viện Xuất viện về nhà, thơ gởi liền
Đều đều sáng tác, thuốc vài viên
Diễn Đàn thiếu vắng hùa eo nũng
Trang Chủ ngược xuôi bực đảo điên:
Chửa trị lương y hô mạch tốt
Website trục trặc chuyên viên phiền
Vấn an, sẳn dịp xin bày mách
Uống đại Xuyên Tâm Liên, đỡ tiền
* * *
Đỡ tiền đỡ tốn, nặng hầu bao
Thăm thú đó đây viếng Nhật, Tàu
Vạn Lý Trường Thành leo mệt nghỉ
Đông Kinh, Phú Sĩ ngắm mê sao
Thâm sơn cùng cốc chi nguy hiểm
Thắng cảnh danh lam hứng rạt rào
Về kể bạn bè hàm thụ ké
Một công hai việc lợi ào ào!
NhàQuê
Tâm Sự Gã Kéo Màn
Bạn tui lập gánh diễn trò
Mến mộ hứa ẩu chung lo
Hỏi rằng biết ca chút chút
Trớt he vụ hát với hò
Bạn thương cho đi rao bảng
Tối về giữ chân kéo màn
Tuồng tích nghe hoài nên thuộc
Đào kép vai vế lớp lang
Màn nhung coi vậy nặng oằn
Sức trai chạy tét vài lần
Huống hồ tui giờ lụm cụm
Giữa màn và sức sao cân
Đêm nào cũng làm khán giả
Vỗ tay dù chút cò mồi
Diễn viên gà nhà chịu quá
Phần mình thấm mệt bở hơi
Bầu gánh thầy tuồng vui thú
Mình tui nhắc lớp kéo màn
Người ngoài tưởng tui lên sếp
Cơm nhà lo việc tào khang
Trước khi chuyển qua lớp mới
Mấy người đòi lên giúp vui
Hát cương bà con méo mặt
Ối trời sao khổ thân tui
Hoảng hồn kéo màn cái rụp
Vấp váp đá nhầm người ca
Chân đau tay thêm ê mõi
Lại còn bị chửi má ba
Má tui sinh thời ít học
Dạy tui êm nhẹ ca dao
Rọi soi lòng người tục ngữ
Đải nhau đồng loại đồng bào
Người chê ấy thầy ta đấy
Dạy mình thêm bài học khôn
Kính Người lời thiêng tui nhớ
Dằn lòng nhắm mắt qua luôn
Tuồng tích đang lúc xôm trò
Phận việc nào ai nấy lo
Xả hơi ra ngoài một chút
Nhờ vã sau trước dặn dò
Thăm cháu thăm con nhớ quá
Màn nhung xin vắng ít ngày
Lắng tai mà lòng nơm nớp
Chân đi hồn xẽ làm hai
Tử vi tui cung Thiên Phủ
Lẽ ra sung sướng như Tiên
Bởi tâm còn thương dĩ vãng
Việc làng ôm đồm việc riêng
Khi rảnh tập ca vài đoạn
Tui nghe còn chán nữa là
Cơm thiu bốc mùi ngây ngấy
Giữa hương dị thảo kỳ hoa
Dù sao cám ơn đoàn hát
Được gần nghệ thuật văn chương
Thâm sâu tui hằng hoài vọng
Cầm dây ròng rọc khiêm nhường
Nhiều lần tính đường giải nghệ
Khấn Tổ xin keo đàng hoàng
Trãi lòng xin Người chứng giám
Lòng thành, tui, gã kéo màn
NhàQuê
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2007 05:27:38 bởi NhàQuê >
Chia Một Miếng...
Hoa xinh thường trổ giữa khô cằn
Thách thức gió rì lẫn bão giăng
Khắc nghiệt có nào lay nhụy tịnh
Dập vùi khó nỗi động đài bằng
Trời cao đặt để thầm buồn trách
Đất rộng nỡ dành sẳn khó khoăn(!)
Ngẫm nghĩ biết bao điều nghịch lý
Lẽ dành ưu ái bước hoa thăng
NhàQuê
(Họa từ bài "Chỉ Là Không" của Trúc Giang)
Chỉ là không
Phiền dẫu nguôi ngoay xác đã cằn
Một đời chìm giữa bão mưa giăng
Lòng chùn tham vọng mơ thanh tịnh
Trí nãn bon chen muốn lặng bằng
Bạc bẽo nhân tình không oán trách
Hẩm hiu thân phận chẳng băn khoăn
Đi qua sắp hết đường thiên lý
Ngoãnh lại...thở phào nhẹ gánh...thăng !!!
Trúc Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2007 23:21:17 bởi NhàQuê >
Như Là...
Thử ví dụ một ngày xa mất biệt
Nhớ gởi cho hàng chử tím u sầu
Nằm ủ rũ dưới cụm hoa mai trắng
Chờ lắng nghe tan nát cõi lòng đau
Như hóa lõng tan vào nơi rất thẳm
Quyện quanh cùng khối kết cuối bờ mê
Chờ một buổi trả xong điều lầm lỡ
Áng mây xưa cùng gió cũ tìm về
NhàQuê
Họa: Đã hứa...
Mây đã hứa ngày...hai nơi cách biệt
Sẽ về qua...nhỏ xuống giọt thương sầu
Trên mộ Gió đặt một cành mai trắng
Đọc tình thơ cho Gió nhẹ hồn đau
Không thể chết... dù thân vùi đất thẳm
Không thể xa... dù đã tách bờ mê
Cõi vắng đợi ... đêm trăng đừng hẹn lỡ
Kẽo hồn tan... lại thất thễu quay về...
Trúc Giang
Có Dù...
Biết rằng đâu hẹn vẫn chờ trông
Cho dẫu chỉ riêng lòng dặn lòng
Gói trọn nỗi niềm chôn giữ đó
Cuộn tròn nhung nhớ gởi thinh không
Bỡi lần gieo xuống tin hoa thắm
Bỡi lúc trao qua ngỡ đóa hồng
Có phải Gió - Mây xa diệu vợi
Lạt phai thuở ấy thuở hương nồng??
NhàQuê
(Họa từ bài "Biết Có Khi Nào ..." của Trúc Giang)
Biết có khi nào...
Vơ vẩn kìa ai mãi ngóng trông
Tháng năm thương nhớ ủ tim lòng
Nhắn mây ... mây có về qua đó
Gởi gió... gió đưa dùm được không?
Thu đến dần phai màu má thắm
Đông sang mờ nhạt sắc môi hồng
Người xa... góc biển... xa vời vợi
Biết có đêm nao... mộng ấm nồng?
Trúc Giang
Tộ Canh Bài Thuốc
Cha mẹ nhỏ, ba má ta thân thiết
Thôn lân hay bà con xa không biết
Nhà hai bên qua lại thiệt... thiệt gần
Hai đứa kiếm nhau mấy lần,... ngày một
Lâu lắm rồi chưa thăm lại chốn quê
Khói tỏa canh rau làm nhớ quá hề
Của một bận nồi cơm vừa ghế cạn
Nhỏ ló vô rồi vội te te về
Trở lại cho tô canh còn giải dẫn
Giọng ra như thầy thuốc ở đâu rồi
Ta con chiên thành tâm nghe rao giảng
Về rau dền rau ngót rau mồng tơi...
Cũng bao thứ rau ngày xa xưa ấy
Cũng lá xanh lá tím đỏ đủ màu
Cũng thịt tôm tiêu hành quếch nhuyễn
Cũng nóng thổi phù sao khác làm sao
Bởi lần đó nhỏ líu lo cười nói
Bởi ngoài cơm chỉ kho quẹt và canh
Bởi má bên kia nhỏ ta ngồi cạnh
Bởi rau như ta nhờ đất ấy tươi xanh
Ta nhớ chưa lần ngõ lời cùng nhỏ
Nơi dành cho đó ngự chổ Thiên Thần
Như thầm hẹn giữ hoài hoài thánh thiện
Ta rời nơi và từ độ xa xăm
Nghe nói nhỏ lặng buồn không cải chánh
Ta và con của nhỏ giống hao hao
Nói sao hết nỗi lòng người tiết phụ
Vị thuốc tương tư lẩn mớ rau nào
NhàQuê
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: