Hành Hương
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 47 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 694 bài trong đề mục
NhàQuê 16.01.2007 07:22:53 (permalink)
0
  Sa Cơ

Người người thãy gọi chúa sơn lâm
Tới tới lui lui đứng lại nằm
Lẫm liệt oai phong giờ phải sống
Sa cơ lỡ vận nay đành tâm
Hận nhìn mồi béo bày trêu ghẹo
Thù nhớ bẫy gài tức ngấm ngầm
Tủi Tủi thân tù chuồng sắt móc
Rừng xanh thôi đã biệt tăm tăm

 
  NhàQuê
 
(Họa từ bài " Văn Cong Chữ Quẹo" của Lâm Tiểu Trúc)
 
 
 
Văn cong chữ quẹo

Hỉ hả vui đùa thích tiếu lâm
Cười nghiêng ngửa ngả té lăn nằm
Đau hông tức bụng oằn xương sống
Trợn mắt trơ mồm lộn phế tâm
Tiếu lão khôi hài gieo vận ghẹo
Phàm nhân méo mó rải câu ngầm
Văn cong chữ quẹo ưa khều móc
Biết đến bao giờ nổi tiếng tăm !!!

Lâm Tiểu Trúc


 
 


#76
    NhàQuê 16.01.2007 07:29:34 (permalink)
    0
     
    Cuộc Hẹn Mười Năm

    Bính Tuất nón khăn, năm mới gần
    Đinh choàng áo lụa Hợi thanh tân
    Mậu chờ chú Tý cùng dạo xóm
    Kỷ Sửu gác cày đợi dưới sân
    Canh chuyển canh tàn Dần đến Tết
    Tân niên mũ Mão diện hàng hàng
    Nhâm nhi chờ đúng Thìn mừng tuổi:
    Quý hóa phong lưu bước Tỵ nhân
    Giáp Ngọ đúng thời lên tiếng chúc
    Ất Mùi hẹn gặp mấy hoan hân.

      NhàQuê

     (Họa từ bài "Nhớ Tết Xưa" của Nguyễn Thành Tài)
     
     
    NHỚ TẾT XƯA

    Mừng chúc bà con xa tới gần ,
    Mừng Xuân thay cựu đón vui tân .
    Mừng nghe Pháo nổ vang trong xóm ,
    Mừng rước Lân vào múa trước sân .
    Mừng chậu Mai vàng bày bán Tết ,
    Mừng câu đối đỏ sắp thành hàng .
    Mừng năm mới đến tăng thêm tuổi ,
    Mừng thấy mọi người sống có nhân .

    Nguyễn Thành Tài

     
     R
     
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2007 08:01:13 bởi Viet duong nhan >
    #77
      NhàQuê 16.01.2007 07:36:30 (permalink)
      0
       
      Sáng Tác

      Nghiền ngẫm giây lâu gục gặc đầu
      Rờ cằm vuốt tóc lại xoe râu
      Lát sau ngón gõ đều trên phiếm
      Chốc lại tay ngừng như chấm câu
      Có thực có hư nào chỉ ảo
      Có thanh có tếu chứ không đâu
      Góp vui góp tiếng cùng bằng hữu
      Đang sống khắp cùng cả mọi Châu

          NhàQuê

       
      (Họa Từ bài " Họa Xướng Đêm Ngày" của Lâm Tiểu Trúc)
       
       
      Họa Xướng Đêm Ngày

      Chải chuốt văn thơ nghẹo cổ đầu
      Soi gương lún phún mặt đầy râu
      Đêm khuya vắng lặng tay mò phiếm
      Buổi tối êm đềm óc ghép câu
      Sáng sớm cà phê mơ tưởng ảo
      Trưa chiều trà vối nhớ đâu đâu
      E – mail cứ gởi về thân hữu
      Nối nhịp xa gần Mỹ Á châu

      Lâm Tiểu Trúc

       
       





      #78
        NhàQuê 17.01.2007 21:30:10 (permalink)
        0
         
             Hong Nhớ


        Đã hơn tháng nơi đây vào mùa lạnh

        Xa lắm rồi Hè khoe áo mỏng manh

        Trừ thông xanh còn đủ lá trên cành

        Rừng cây đứng xương trơ, lòng buồn lạ

         

        Đây và kia hai phương trời đôi ngã

        Xuân có về chỉ biết ngắm người vui

        Nỗi buồn riêng cao chất chồng của tuổi

        Bao năm qua bao mùa nhớ quá thôi

         

        Không xa mấy  hai đầu con phố nhỏ

        Khắn khít lại qua hai thõi nam châm

        Vẽ bước tương lai, chung lòng hăm hở

        Mơ điều giản dị đâu quá xa xăm…

         

        Chiều nay tuyết, lách tách hong sưởi ấm

        Bồng bềnh trôi về một chốn dịu êm

        Trong ký ức y nguyên xưa ánh mắt

        Thoáng trông lên gởi sóng tận buồng tim

         

        Kia có biết nơi nầy luôn thèm nhớ

        Như cá thèm đuôi quẫy nước xanh trong

        Thèm tiếng reo vui chợt mừng đầu ngõ

        Thèm chân trần mát quá khóm rêu rong

         

            NhàQuê
         
        ( Họa từ bài "Ta...Nơi Nầy...Xuân Chẳng Đến" của Trúc Giang)
         
         R
         
        Ta… nơi nầy… Xuân chẳng đến
         

        Nắng nhạt quá… xuân nay về thêm lạnh

        Mưa bất thường hoa nở cánh mong manh

        Vườn xác xơ  lá đổ bỏ trơ cành

        Ta cũng thế… nghe hồn hoang vắng lạ

         

        Trong gang tấc thực dòng đời hai ngã

        Trôi về xuôi  ấm áp tiếng cười vui

        Đường trãi mộng thênh thang mừng thêm tuổi

        Ta ngược dòng …lặng lẽ khóc thầm thôi

         

        Bao lời chúc thoát  từ bờ môi nhỏ

        Xoáy vào lòng như những vết kim châm

        Người đón nhận đợi phép màu… hớn hở
        Ta thẩn thờ… tất cả… quá xa xăm

         

        Cành mai trắng gợi hương nồng rượu ấm

        Gió đưa cây văng vẳng tiếng ru êm

        Dòng lệ cảm chợt tràn  rưng lên  mắt
        Ta giật mình… dường ai xiết con  tim

         

        Khép cửa lại… nhủ lòng thôi không nhớ

        Đã bao mùa chẳng thấy nắng vàng trong

        Xuân rực rỡ nhẹ nhàng  qua trước ngõ

        Ta góc nầy… còn ẩm ướt rêu rong
         

        TrúcGiang 15.01.07

         
        R
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2007 05:09:31 bởi Viet duong nhan >
        #79
          NhàQuê 18.01.2007 07:39:17 (permalink)
          0
           
             Qua Trường Xưa
           
          Ngang qua đứng lại ngó trường xưa
          Nhớ quá khi nao xúm xít đùa 
          Đó gốc phượng buồn chi chít lá 
          Đây hàng me cỗi trái lưa thưa
          Chia tay tản mát ngàn trăm lối
          Họp mặt lơ thơ một ít mùa
          Lưu bút ngày xanh đề hẹn gặp
          Vậy rồi thăm thẳm xót xa chưa!
           
              NhàQuê
           
          (Họa từ bài Nhạt Phai của Đông Tà)


           
          Nhạt phai
           
          Chiều nay ghé lại mảnh vườn xưa
          Cỏ lấp đường trơn gió rợp đùa
          Cảnh vắng cây trơ cành trụi lá
          Rêu mờ đất fủ giậu hoa thưa
          Người đi tách biệt duyên hai lối
          Kẻ ở còn vương nợ mấy mùa
          Một kiếp chân tình nào dễ gặp
          Sao đành rũ mộng sớm phai chưa
           
          18/01/2007
          CSL

          #80
            NhàQuê 19.01.2007 23:31:39 (permalink)
            0
             
               Bức Tranh Trừu Tượng
             
            Nếu như thanh thản chẳng ưu phiền
            Hạ giới đâu nào khác cõi tiên

            Mở cửa nắng lùa hương diệu mới
            Ra sân trăng chiếu ánh lung huyền
            Chung quanh rộn rã mơ tươi thắm
            Khắp chốn chan hòa mộng viễn miên
            Trở lại đâu đây miền lạc phúc
            Mờ xa… hai chấm… một con thuyền
             
              NhàQuê
             
            (Họa từ bài "Không Thể..."của Trúc Giang)
             
             
             
            Không thể…
             
            Muốn gởi hư không một cõi phiền
            Mở lòng chờ đón giấc mơ tiên
            Cây khô mưa xuống đơm chồi mới
            Cảnh vắng xuân qua dậy ánh huyền
            Chỉ tiếc an vui luôn ngắn ngủi
            Mà thường đau khổ lại triền miên
            Giữa dòng chèo chống tay rời rã
            Cố níu niềm tin giữ vững thuyền
             
            Trúc Giang18.01.07
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2007 07:14:27 bởi NhàQuê >
            #81
              NhàQuê 20.01.2007 03:08:57 (permalink)
              0
              Trung Thu Đất Khách
               (Chạnh Nhớ Trung Thu Bên Nhà)

              Tắt nắng chờ trăng lên góc trời
              Trẻ con í ới khắp muôn nơi
              Giăng giăng nến thắp lung linh hội
              Chớp chớp đèn trương rạng rỡ vui
              Ngồi nhớ cố hương buồn lặng lẽ
              Trông vời đất tổ sầu xa xôi
              Nơi đây văn hoá riêng màu sắc
              Nếp cũ sống trong suốt cuộc đời


              NhàQuê

              #82
                NhàQuê 22.01.2007 06:52:14 (permalink)
                0
                 
                 
                 
                        Chọc Trời
                 
                     Bởi chiếc A Còng (A@) lạch ạch
                     Táo về chầu trể Thiên Đình
                     Ai nấy đã xong tan hết;
                     Thôi giờ một cửa một mình
                 
                     Ngọc Hoàng đòi làm tự kiểm
                     Lý do dẫn giải phân minh
                     Hứa hẹn thiệt là ác liệt
                    “Thưa Dượng, Cháu xin tấu trình!”
                 
                     Thượng Đế giật mình đánh thót
                     Táo kia! Mi cháu bà nào ?
                     Tại sao nãy giờ không nói
                     Tờ trình thôi dẹp khỏi coi!
                 
                     Dì con đương triều Nghi Mẫu
                     Hiện đang Hoàng Hậu Chánh Cung
                     Cháu đây con người thứ út
                     Xưa hầu rượu rót tay bưng
                 
                     Hoảng hồn mặt hơi dáo dác
                     Nhìn khắp thằng cháu đen thui
                     Bớt lo, mặt mày tươi tỉnh
                     Ngoắc Táo tới gần bên ngôi
                 
                     Nói nhỏ ta nghe, ở dưới
                     Coi như “Nhà Mình” vậy thôi
                     “Bà con” ra ri chừ hỉ
                     Nhắn, chừng Ta rãnh về chơi
                 
                     Chút Mi vô trong chầu Bã
                     Đừng có hé môi nghe chưa
                     Tiên nga chịu nào ta gả
                     Có qua có lại đủ vừa
                 
                     Rong chơi Xứ Trời một lát
                     Phận sự quay trở về Trần
                     Khấn tâu cầu cùng Ngôi Báu
                     Nhín ban “sách quý” hộ thân!
                 
                       NhàQuê
                 
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2007 23:17:10 bởi NhàQuê >
                #83
                  NhàQuê 22.01.2007 23:20:42 (permalink)
                  0
                   
                               Khuấy Nước
                   
                     Vặn “Kak” táo ga phựt lửa khè
                     Nấu đun từ bấy khỏe khòe khoe
                     Run đùi đợi ấm kêu siêu ré
                     Phủi cẳng chờ chung bốc khói lòe
                     Phùng má thổi phù chiêu hớp lẹ
                     Há mồm thở hắt khúm xòe che
                     Trà tam rượu tứ cùng vui vẻ
                     Lỡ vận thất thời cứ khỏe re
                   
                               NhàQuê
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2007 23:24:18 bởi NhàQuê >
                  #84
                    TrucGiang 23.01.2007 23:12:43 (permalink)
                    0
                    ...
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.01.2007 23:15:46 bởi TrucGiang >
                    #85
                      NhàQuê 25.01.2007 18:37:35 (permalink)
                      0
                       
                         Bánh Dừa

                      Cách sáng Má mua chùm bánh dừa
                      Phát đều từng đứa thãy đều ưa
                      Đậu xanh vàng hực mùi bùi phớt
                      Nếp trắng ngà ngà hương thoảng đưa
                      Dẽ dặt lạt dừa ràng kết chặt
                      Gọn gàng bắp lá gói dầy thưa
                      Nổi trôi vẫn nhớ thời đi học
                      Hạt nếp dính da cũng chẳng chừa
                      !
                         

                        NhàQuê

                      #86
                        NhàQuê 26.01.2007 01:02:01 (permalink)
                        0



                        Dòng sông kỷ niệm

                        Lần đầu Má cho ăn canh rau đắng
                        Có được đâu rơi nước mắt dỗi hờn
                        Mái lá nghèo cơm một món độc đơn
                        Nghe nghèn nghẹn Má dấu buồn sâu thẳm

                        Loài rau dại của một thời mê đắm
                        Con dế chắt chiu chăm sóc từng ngày
                        Cũng bận vang lừng cũng lúc chua cay
                        Chúng trôi trôi mãi giữa dòng hoài niệm

                        Gặp bạn cũ ngày xưa bao kỷ niệm
                        Sớm mai ngồi nhấm nháp tách cà phê
                        Nhắc huyên thuyên thuở bao thứ ham mê
                        Không sót một ai đứa còn đứa mất

                        Mấy mươi năm đã bước qua đời thật
                        Khép cổng trường xưa đối diện kiếp người
                        Hợp hợp tan tan còn có nữa thôi
                        Biết đâu đấy sẽ lại còn lần rẽ

                        Ở một nơi nỗi buồn luôn lặng lẽ
                        Món canh rau tiếng dế gáy đầu đời
                        Rủ nhau về khuấy động mãi hồn thôi
                        Trong góc thẳm chúng được dành khác biệt

                        Cọng rau nhỏ bám rễ sâu nào biết
                        Lan rất nhanh tràn ngập cã cõi lòng
                        Lá khép nép nằm chờ nắng hững đông
                        Tô canh mượt đượm tình hơn bao vật

                        NhàQuê

                         
                        (Họa từ bài khởi xướng " Đọc Thơ Nhau" của Huỳnh Ngọc Diêu và bài họa "Chợt Còn...Chợt Mất" của Trúc Giang)
                         
                        R
                          
                          
                         
                        Đọc thơ nhau

                        Thơ em viết sao bùi ngùi cay đắng
                        Chút buồn thương trách móc giận hờn
                        Ta đọc mà thắm thiết nỗi cô đơn
                        Và hiểu được những niềm sâu thẳm

                        Ta trở lại trong tim niềm say đắm
                        Tuổi hồng xưa như sống lại những ngày
                        Những dòng thơ mang nặng những đắng cay
                        Giọt nước mắt và nụ cười kỷ niệm

                        Thơ ta viết gợi bao nhiêu hoài niệm
                        Hương tóc ngày xưa, vị đắng cà phê
                        Vẫn ước ao hoài một nỗi đam mê
                        Xin trở lại những ngày xưa đã mất

                        Thơ ta viết dù rất là chân thật
                        Lại xẻ chia, phổ biến giữa muôn người
                        Không một lần, dù chỉ một lần thôi
                        Ta đề tựa gởi cho nhau riêng rẻ

                        Muốn biết tin nhau, bên đời, có lẽ
                        Phải tìm nhau trang báo, giữa dòng đời
                        Có bao giờ ta viết, chỉ một lần thôi
                        Thơ ta viết, dành cho nhau riêng biệt

                        Cứ làm bộ vô tình như không biết
                        Thơ người xưa dù đọc thuộc nằm lòng
                        Để bây giờ trong gió bấc tàn đông
                        Nỗi thương nhớ lại trở về dằn vật

                        Huỳnh Ngọc Diêu


                         R

                        Chợt còn... chợt mất
                         
                        Bởi nước mắt vẫn muôn đời mặn đắng
                        Rớt trong thơ phảng phất vị yêu hờn
                        Điệu vần rung rưng rức lịm hồn đơn
                        Khung trời mộng chợt lùi xa thăm thẳm

                        Chưa ra khơi mà thuyền mơ đã đắm
                        Nụ xuân tươi chưa hé được bao ngày
                        Rượu ân tình chưa biết vị nồng cay
                        Trong một thoáng chỉ mơ màng tưởng niệm

                        Từng góc phố vẫn còn in kỷ niệm
                        Không gian buồn quyện ngát hương cà phê
                        Đêm trăng xưa dìu dặt khúc say mê
                        Theo dâu biển đổi dời… nay đã mất

                        Giọt lệ thấm môi mình nghe rất thật
                        Góc trời xa dần lắng bước chân người
                        Chia hai bờ …lạc lối kiếp nầy thôi
                        Mình không gặp bởi đời muôn lối rẽ

                        Tháng ngày qua vẫn đi về lặng lẽ
                        Phố bừng vui ta hờ hững bên đời
                        Có nụ cười vừa chợt nở đây thôi
                        Rồi bỗng tắt xót xa niềm ly biệt

                        Nuốt giọt đắng nghẹn ngào ai có bíết
                        Nát tim đau mong nhớ đến nao lòng
                        Lá vàng khô ngập lối trải bao đông
                        Chờ một sớm xuân tràn lên vạn vật…

                         
                        TrúcGiang 

                        R
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2007 07:54:30 bởi Viet duong nhan >
                        #87
                          NhàQuê 27.01.2007 21:56:24 (permalink)
                          0
                           
                          Ngẫm

                                  Giũ sổ mấy lần ta lọt lưới
                                       Ngày ngày lên mạng tán dóc chơi
                                            Nói thiệt văn thơ không đến đỗi
                                                  Chậm chân đến trễ...của người rồi
                                                      Nếu lỡ thấy rằng hơi giống giống
                                                           Ấy là chí lớn gặp nhau thôi!
                                                 
                                                                     **-***-**
                                 
                                  Tầng hầm chủ trước dường vô sự
                                       Ta về ẩm mốc rủ nhau lui
                                            Ngổn ngang lỡ vứt đành xếp xó
                                                 Hồ cũng như ta bèo dạt trôi
                                                      Góc hẹp bao năm nằm hờn tủi
                                                           Giang san từ đó bày cuộc chơi!
                                                 
                                                                        **-***-**
                                  
                                  Cứ gọi "Tứ Phương Đa Sự Cốc"
                                       Rung đùi nhâm nhi ta ngồi đọc
                                            Kho tàng nhân loại chở về đây
                                                 Chợt ngó tóc da ngậm ngùi khóc
                                                      Tha phương viễn xứ đời lất lây
                                                           Nỡ bày chi tương tàn ác độc
                                                                Không, giờ chim Việt rợp trời bay!
                                                    
                                                                           **-***-**
                                         
                                   Ví thử phân cân chuyện lời lỗ
                                        Thất Quốc Sanh Cầm với Lưu Vong
                                             Dao trên thớt dưới: Ơi là khổ
                                                  Của mình có phải của mình không.
                                                       Gác tay lên trán nhẩm tính sổ:
                                                            Được, thấy bến bờ giữa đục trong
                                                                 Lương gian lưỡng diện rõ lồ lộ!
                                                   
                                                                            **-***-**
                                          
                                  Lánh lợi danh xưa điền viên vui thú
                                       Ngại xô bồ nay không biết đi đâu
                                            Hẹn cùng biển đến cắm lều ở đậu
                                                 Ruộng dâu kia đòi lại chắc còn lâu
                                                      Tráng sĩ dậy cùng ta chia chén rượu
                                                           Thôi đừng mơ ngựa hí đã qua cầu
                                                                Thuở rơi kiếm kể như là xưa cũ.
                                                                     Thương bạn đồi xưa: nắm cỏ úa sầu!
                                                   
                                                                                    **-***-**
                                           
                                  Có hôm buồn cháu bá cổ quàng vai
                                       Om Noại, Om Ngoọi, Are You Alright?
                                            Muốn hụt hơi vẫn lơ lơ láo láo
                                                 Kéo ra góc líu lo bầy chim sáo
                                                      Chung mái nhà thế giới đã chia hai
                                                           Manh áo vá biết bao giờ phẳng lại
                                                                Vói ngăn sách ta lần mò kiếm mãi
                                                                     Yêu quê hương giờ đọc ở trang nào!

                                                                **-***-**
                                      
                                       Vẫn biết dòng đời sáu mươi năm ngắn quá
                                            Vun vút lao cùng rời rã cuối cơn mê
                                                 .      .     .     .     .     .     .     .     .     .
                                                 Ơn non sông ngẫm trả hết, vẹn mọi bề
                                                      Ước kiếp mãn hóa thân cùng làn khói trắng
                                                           ..............................................................

                                                   
                                                                                      NhàQuê


                          R
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2007 00:28:22 bởi Viet duong nhan >
                          #88
                            Ngậm Ngùi 28.01.2007 01:52:10 (permalink)
                            0
                            Dòng sông kỷ niệm

                            Lần đầu Má cho ăn canh rau đắng
                            Có được đâu rơi nước mắt dỗi hờn
                            Mái lá nghèo cơm một món độc đơn
                            Nghe nghèn nghẹn Má dấu buồn sâu thẳm

                            Loài rau dại của một thời mê đắm
                            Con dế chắt chiu chăm sóc từng ngày
                            Cũng bận vang lừng cũng lúc chua cay
                            Chúng trôi trôi mãi giữa dòng hoài niệm

                            Gặp bạn cũ ngày xưa bao kỷ niệm
                            Sớm mai ngồi nhấm nháp tách cà phê
                            Nhắc huyên thuyên thuở bao thứ ham mê
                            Không sót một ai đứa còn đứa mất

                            Mấy mươi năm đã bước qua đời thật
                            Khép cổng trường xưa đối diện kiếp người
                            Hợp hợp tan tan còn có nữa thôi
                            Biết đâu đấy sẽ lại còn lần rẽ

                            Ở một nơi nỗi buồn luôn lặng lẽ
                            Món canh rau tiếng dế gáy đầu đời
                            Rủ nhau về khuấy động mãi hồn thôi
                            Trong góc thẳm chúng được dành khác biệt

                            Cọng rau nhỏ bám rễ sâu nào biết
                            Lan rất nhanh tràn ngập cã cõi lòng
                            Lá khép nép nằm chờ nắng hững đông
                            Tô canh mượt đượm tình hơn bao vật

                            NhàQuê

                             
                             
                            SÔNG QUÊ


                            Tôi cũng có một dòng sông kỉ niệm
                            Với bờ nghiêng con nứơc chẳng xuôi dòng
                            Nên phù sa không thơm nổi đất đồng
                            Sông chỉ là nơi vui chơi, ứơc hẹn
                             
                            Mãi thế thôi mà biết bao quyến luyến
                            Khi xa quê, xa cách với dòng sông
                            Nơi quê ngưòi phố chật ngưòi càng đông
                            Lúc giận dỗi nào biết đâu mà ấm lại
                             
                            Rồi nhớ về dòng sông, rồi khắc khoải
                            Thèm hơi nồng khi gió khuấy chiều lên
                            Tuổi thơ xưa tắm lấy mộng thần tiên
                            Với biết bao trắng trong cùng ứơc vọng
                             
                            Như nứoc trôi thời gian nào lắng đọng
                            Như mưa giăng cuộc sống chẳng là thơ
                            Như hoa rơi nét xưa cũng nhạt mờ
                            Chỉ sót lại cánh chim chiều mệt mỏi
                             
                            Đợi, đợi hoài chút hương xưa hấp hối
                            Một ngày nao chân ghé bến như lòng
                            Nơi dòng sông nứơc không thể xuôi dòng
                            Là kỉ niệm cứ bên đời vọng lại!
                             
                             Ngậm Ngùi
                             
                            R

                             
                             
                             

                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2007 00:32:30 bởi Viet duong nhan >
                            #89
                              NhàQuê 29.01.2007 20:15:42 (permalink)
                              0

                                Đến Chi
                               
                              Thêm nhiều năm nữa vào mười ba
                              Nỗi nhớ y nguyên nỗi nhớ nhà
                              Ngồi tiếc Xuân về nồng nắng ấm
                              Rợn nhìn Đông đến rát đau da
                              Tuyết rơi mờ mịt trông buồn lắm
                              Băng đóng khối dề thấy thãm ra 
                              Còn nữa bao nhiêu lần ngóng Tết
                              Hay là Xuân của...đã mù xa
                               
                                 NhàQuê
                               
                              (Họa bài "Xuân Lưu Lạc Mười Ba" của HaYenDu)


                               
                               
                              XUÂN LƯU LẠC MƯỜI BA
                               
                              Xuân nầy xuân lạc xứ mười ba
                              Không thấy lợn đâu khắp mọi nhà
                              Thu liễm vừa hanh còn chút ấm
                              Đông về thêm tuyết lạnh se da
                              Bên đời viễn xứ thênh thang lắm
                              Quê mọn chút tình hẹp chẳng ra
                              Thôi hãy về nhà Nam đón TẾT
                              Địa cầu gần lắm hết còn xa...
                               
                              hayendu. 

                              #90
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 47 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 694 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9