''ngó lên trời thấy trăng nhoè trong mắt
dải lụa nào trói lại nỗi tương tư?''
ai chưa từng tương tư hãy giơ tay?
KẺ VÔ HÌNH.
Nhiều khi ước mình như làn gió
để hôn em chẳng thấy ngại ngùng
cũng ước mình như con đường nhỏ
để em đi suốt nẻo đời anh
yêu em,nhớ nhiều...sao không ngỏ
lại ước mình như kẻ vô hình?
bởi lo âu hay vì e ngại?
lời chối từ em tặng cho ta.
.....................................
Si dại
một mảnh thơ kèm thêm ly rượu nhạt
cho ta nằm ăn hết cả một đêm
cơn say đến vò nhớ nhung nhàu nát
ý thơ buồn cố xoá càng thắm ra
không như máu mà đỏ loang trước ngực
chẳng ai chẻ mà hồn đứt làm đôi
nửa nhung nhớ dành cho em thôi đấy!
nửa đang say vật vã tâm hồn mình.
yêu là thế cho những người si dại
học làm sao được cách để mà yêu
chỉ vì em mà hồn anh rách toạc
hay tại anh tự mình xé làm đôi.
-----------------------------
dù sao cũng biết...
thương thầm.
vàng oanh đem thả những lời thơ
rung động tim ai đang hững hờ
lặng im nghe mình khi còn thở
tia nắng giữa hồn mảnh như tơ.
hôm nay gió rảnh vui tìm tới
kể chuyện ta nghe những thần tiên
sống ở trên cao ,trên điều ước
mà họ lại ước dưới trần gian.
ở dưới nơi đây một kẻ đần
yêu xuân mười tám lúc ban sơ
đưa tay rung vội nhành xuân biếc
sương động vô tình hoá lệ rơi.
là thế vô duyên kẻ vụng về
hoa chưa hồng thắm muốn buông lơi
đã ngại âu lo ngày tháng mọn
sợ mình lạc bước cõi buồn tênh.
dù sao ắt cũng hơn thiên thần
đựơc nghe oanh vàng thả lời thơ
sờ thấy trong hồn tia nắng ấm
và còn hơn nữa ...biết yêu em.
-----------------------------
hỏi tình.
tình yêu có vàng như mật ngọt?
cho ta thử nếm chút vị thơm,
tình yêu có cay như rượu mạnh?
cho ta một giọt suốt đời say
tình yêu có rộng như biển cả?
cho ta căng buồm giữa trùng dương
tình yêu có buồn như tháng bảy?
xin làm giọt lệ khóc trời ngâu
chẳng lẽ vô duyên suốt cuộc đời?
lạc hồn vào kiếp sống cô liêu
tháng ngày định căn màu đen trắng
số phận quên ta,ta quên mình.
-----------------------------
say hương thu.
trăng ở đây em cũng ở đây
gió phiêu ,đêm nở đóa hoa gầy
hương đưa anh tìm anh bắt lấy
bỏ vào trong miệng cả hương thu.
đâu phải đa tình mới thích hoa
mà ta si mị chót yêu rồi
yêu cả nhánh tàn và gai sắc
hương nàng quyến rũ một đời tôi
bập bập đôi môi bập đôi môi
mấp máy trong đêm chết lịm người
say em say tình say -say quá!
mà em xa cách lại càng say.
-----------------------------
có khi nào em thấy?
nàng nghiêng vai xõa tóc che đôi má
cố dấu đi hương nhẹ dâng thẹn thùng
hương mười tám dặt dè mà e lệ
anh ngẩn người phút chốc bỗng nâng nâng
rồi chạnh lòng thoáng lo âu một chút
biết bây giờ nối tiếp về mai sau
hay chỉ thoảng như chiều thu gió nhẹ
lướt qua hồ gợn làn sóng lăn tăn
hồn anh đây một lần anh hé mở
nhờ em vào chăm chút từng cánh thơ
khi bao đêm nở ra nhiều mong ước
em ngập ngừng gió khép cửa mất rồi
nếu như em thấy anh bùồn lơ đãng
có bao giờ em tự hỏi tại sao
nét tự nhiên không còn trên khoé miệng
có bao giờ em hỏi rằng tại sao?
-----------------------------
thơ anh.
đừng tin vào thơ anh
những lời than trách móc
những câu anh trút giận
những nỗi buồn không đâu.
đừng tin vào thơ anh
bởi vì trong chốc lát
có những điều tai hại
xúi dại làm lên thơ.
hãy tin vào thơ anh
bốn mùa em còn đó
bốn mùa anh mất ngủ
cũng chỉ vì tương tư.
hãy tin vào thơ anh
lời yêu là bất tử
nhớ nhung dài vĩnh viễn
cho chúng mình thênh thang.
hãy để anh làm thơ
cho người tình muôn thủa
đôi bàn chân gót nhẹ
bước trong hồn anh đây.
-----------------------------
trăng thu mùa cũ.
dạo lên đi bản nhạc tình sầu
xoáy vào tai những nỗi niềm đau
rồi ăn hết cả lời than trách
bụng đầy năm nốt nhạc cung tơ
ở đâu mây phủ lối đường trăng?
khuất mờ mặt nguyệt khi thu tàn,
còn ai thả hồn theo lá rớt?
chờ cơn gió lạnh thổi tàn canh.
bốn mùa vi vu trong điệu nhạc
bật lòng thêm nặng giấc nửa đêm
men say nài níu mùa thu cũ
trở cả trăng mờ về ngay đây.
trăng chết già đi trăng lại trẻ
người già lúc úa thủa thanh xuân
lẽ nào mùa đông khi tóc bạc
thả hồn nghe lại lời yêu xưa.
ừ xa lắm rồi trời thu buông
tìm nhau trong mắt nghĩ suy gì?
lời anh chưa nói em đã biết
anh đây đang giữ mối duyên thầm.
được gì?chưa thỏa niềm mến thương
chưa tới đã quay gót ngậm ngùi
mắt em không còn cười như trước
ước mộng ta cạn tận đáy lòng.
thôi cũng cam đành ,biết làm sao?
nước mềm khéo gọt đá in hằn,
gió khéo gom mây thành một cụm
nặng hạt rớt mình vỡ triền miên.
có ai cần duyên?ta bán đây
cho cả trăng úa với thu tàn,
chút tình ta dâng người chẳng lấy,
này! có ai cần ta bán cho...
-----------------------------
anh sợ rằng.
Tình là chi mà ta buồn đến vậy?
càng gọi tên càng nhũn nát tâm can
gần ngay đây thấy vẫn vời xa quá
biết yêu em mà chẳng được em yêu.
Câu thẳng thắn khước từ em chẳng nói
lời yêu anh đáp lại cũng chẳng buông
sao cứ để ngày buồn bay phấp phới
niềm nhớ mong loanh quanh mãi sao đành,
Nếu hôm nay chỉ là ngày xưa mãi
em bé con và anh cứ lầm lì
chẳng nhớ nhung cũng chẳng thèm bắt chuyện
thì lấy đâu mà thương đến chừng này!
cuộc tình nào cũng đi qua thử thách,
hoa lá nào cũng trải nếp phong sương,
nhưng em ơi! tình anh đừng kéo mãi...
anh sợ rằng dài quá đứt làm đôi.
-----------------------------
trăng cuối thu.
Hôm nay nhìn trăng -trăng thấy khác
mọc đi chệch hướng như đã từng...
ôi! Giờ ta hiểu rằng vẫn thế
trăng cuối mùa thu chuyển đầu đông.
thật là ngáo ngơ ,thật ngáo ngơ
chuyện tự nhiên ấy đã bao lần
trăng vẫn là trăng vầng trăng ấy
chỉ tại mỗi mùa chẳng giống nhau.
-----------------------------
lỡ đành vậy sao.
Đừng để anh khóc giữa đêm thâu
nhỏ chung nước mắt với mưa sầu
kẻo vỡ hồn côi cùng năm tháng
mộng vỡ tan tành biết về đâu?
Bao lâu anh đã yêu thật nhiều
mở hết lòng mình so với trăng,
nhớ nhớ thương thương chừng vô hạn
mà sao em chẳng chút tình ban?
Không yêu hay có?hãy nói đi!
đừng như khung cảnh đứng gọi đò
sóng mệt lả đưa từng tiếng ới..
chờ hoài đợi mãi chẳng đò sang.
-----------------------------
ghen.
Ta ghen với gió
vì đã hôn em
còn ta chẳng được
em lắm bàn tay.
Ta ghen với nắng
vì được em yêu
còn ta chẳng được
em yêu chút nào.
nếu đi cùng gió
chắc được ké phần
hôn lên làn tóc
ai nhiều hơn ai?
mà trong nắng mai
ru hồn ta ngủ
chắc là em đã...
yêu chút hồn ta.
-----------------------------
thuyền lá.
Sóng xô bờ đá, xô bờ đá...
như tay người ấy lúc dỗ dành
rào rạt nghe mãi thấy chạnh lòng.
Thui thủi một năm lại một năm
bao nhiêu thuyền lá thả đi rồi...
trở đi ý mình cho người vớt
biết còn bứt bao cọng lá xanh?
ngày nao em mới thấy lòng mình,
khẽ khàng thả xuôi chiếc lá xanh
để anh vớt vội tin đưa đến
mà biết rằng thương hoặc hững hờ.
...............................................
vô duyên.
Mai đây nếu chẳng thành duyên
em đi nẻo khác anh đi đường nào?
vật vờ nỗi nhớ bay cao
gọi mây mây đổ mưa dầm lê thê
chim khuya ngơ ngác giữa trời
kêu đàn ,giật thốt lòng người xé toang
nhánh hồng nhung thắm cho ai?
giọt sương luyến tiếc chiếc gai đâm vào
môi em trao hết cho người
môi anh nứt nẻ xót dòng rượu cay
một ngày như đã bao đêm
yêu em cả bóng lẫn hình
yêu em một nỗi rất là vô duyên.
-----------------------------
hồn thu.
Mặt hồ lơ đãng mặt hồ thu
hàng cây rào lá gió phiêu du
lẳng lặng hồn trầm thu man mác
chiều xuống đằng tây tưới nắng vàng.
Hơn hai mươi mùa cay thay lá
từng ấy lá đi ,chẳng vấn vương
bỗng mùa năm nay thu bẽn lẽn
ướp hương lên một bóng giai nhân.
Biến cả đất trời ngàn con mắt
không thể làm ngơ phút em qua
chẳng loại trừ tôi như gỗ đá
cũng biết làm thơ mở hồn mình.
................................
Đêm...
đèn ngẩng đầu,hàngmi cụp xuống.
tay vắt trán,
nhắm mắt
nhìn thấy em.
Con dế mèn bên tường ri ri...cười nhạo.
đêm nào cũng thấy nằm tương tư!
NÀY...
cuộc đời đâu như là bức họa,
muốn gì vẽ nấy lên tranh.
-----------------------------
ném đá trong đêm.
Đã bao lần ngập ngừng rồi tắt lịm
ý tình khiêu cũng chẳng nổi lòng tin
ánh mắt em như trêu đùa cái tủi
luôn ngỡ mình có đến cũng như không.
bao nhiêu mơ chôn hết vào đêm lẻ
thì bấy nhiêu vương lại những cái buồn
xứng đáng chăng ? đáp lại niềm e ngại
câm nín hoài như ném đá trong đêm
-----------------------------
trăng rơi.
Cứ yêu đi rồi mai ta rơi lệ
cứ đi đi cho mệt nhoài xác thân
trăng sao kia được gì? không ai biết
mà chạy quanh trái đất tự bao giờ?
chạy vòng quanh ,chạy hoài...không biết mỏi
không cần biết ai sẽ hiểu ,tại sao?
Ta yêu em... thương em...như vậy đó!
thương thật nhiều mà yêu cứ dần xa
bước chân đi ai vô tình kéo lại
muốn gần nhau lại thấy quá xa vời
Gặp nhau đây chỉ dâng niềm đau khổ
thà xa đi để mãi nhớ thương người.
Vầng trăng ơi! đem hồn ta rụng xuống
ngủ thật say đáy tận lòng biển sâu.
-----------------------------
TƯỞNG KHÔNG RƠI LỆ.
Ngồi run run co mình trong bóng tối
mắt đẫn đờ ngây dại kẻ mất hồn
ngửa mặt lên cố kìm mà không nổi
dòng nước mặn pha thêm vị đắng cay
Bao yêu dấu giờ đây thành muối trắng
đau xót thêm xát vào vết thương lòng
cứ ngỡ rằng sẽ không bao giờ khóc
mà giờ đây em khơi lệ anh rồi
Ừ ! khóc đi lúc người đang vui sướng
khóc cho mình đâu phải khóc cho ai
nỗi đau này tình ca đời em đó
nốt thăng trầm ai cũng phải đi qua
khúc nhạc tình em viết còn chưa hết
tình cho anh -em -gửi -xuống -nốt trầm
-----------------------------
ƯỚC VẪN CÒN TA.
Người chợt đến rồi đi như chiếc bóng
vụt qua đây gieo nỗi sầu miên man
nhân gian ơi! miền xa kia khô cằn
lỡ buông làn tuyết lạnh xuống làm chi?
thà vẫn thế ngày xưa ta sỏi đá
một trăm năm sỏi đá ước còn ta.
-----------------------------
NGUYỆN THỀ.
Ta ước gì như chuyện tình mưa ngâu
trọn một năm gặp gỡ có một lần
ở bên nhau chẳng thoả ngày xa cách
nhưng thuỷ chung vẫn một lòng giữ trọn
lời nguyện thề ghi dấu mối tình ngâu.
Thế nhân ơi! bao cuộc tình nối tiếp
bao nguyện thề sống chết ở bên nhau
rồi theo gió ra đi bao hẹn ước
bỏ đăng sau xác bướm ,cánh hoa tàn,
phơi thân mình trên đất lạnh đá khô.
Có phải chăng ? gió vô tình không hiểu,
hãy đặt mình một thoáng vào xác héo
sẽ thấy được nỗi đau còn nằm lại
để thấy mình mang một chút bạc tình.
-----------------------------
Thế là sao?
chưa cầm mà tuột, thế là sao?
chưa thương đã giận ,thế là sao?
nhiều lần anh tự hỏi:
sao em cũng lại giống anh?
cứ lầm lì như người ta có lỗi
vờ thời gian không có gì thay đổi
trong giấc mơ ai chắc được ...im lòng .
môi em không nói nhưng mắt em mách lẻo...
rằng: em buồn khi anh giả làm ngơ
em ấm ức sau những lần chạm mặt
biết thế này dưng dửng đã lòng hơn.
mà hôm đó anh không vội tỏ tình
thì chắc rằng bầu trời vẫn còn xanh
không biết những nỗi niềm tai hại
ở đâu ra xúi dại chúng mình
vô duyên cớ mà đau mà giận
anh ước gì trời vẫn còn xanh.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2007 13:44:42 bởi kha_loi >