NHƯ ĐÃ TỪNG QUÊN
kha_loi 14.12.2006 16:55:14 (permalink)
0
''thuốc chi chữa bệnh ái tình
dao nào cắt dải tương tư rối lòng? ''
  KHẢ LÔI.
như đã từng quên.
 
 
cuộc đời có được mấy niềm vui
sao ôm day dứt mãi trong lòng?
tháng ngày trôi đi vương sầu mãi...
em muốn như vậy hoài hay sao?
 
anh vẫn biết rằng em còn nhớ
còn mang theo cả bóng hình anh
muốn gần bên anh thêm lần nữa
để gọi tên anh như thủa nào.
 
biển với sóng có chăng cũng một
em với anh lá vàng -cây khô
khi lìa nhau đâu màu xanh nữa
chỉ còn lại sắc úa mà thôi
nên xin em ! thôi đừng gọi nữa
em hãy quên -như -đã - từng -quên.
.......................
 
 
nhạc sầu chia ly.
 
Một bài hát em yêu từ độ ấy,
chính lời anh ,anh hát tặng cho em
nhạc lứơt thướt điệu buồn sầu chia cắt ,
mà tại sao hai đứa thích nhạc buồn?

Thật đúng là cuộc chia ly tiền định,
bặt âm ca tay buông thẳng đường không,
giờ vẫn vang tình sầu ta đã hát,
ôi! đắng cay mài dao cắt duyên mình.

ngửa mặt lên thấy trăng nhoè trong mắt,
dải lụa nào chói lại nỗi tương tư?
Thôi về đi...xin-trăng về bên ấy!
đem gió lụa lau nước mắt lưng tròng.
..........................

 
 
 
cát bụi cuộc tình.
Đôi chúng ta bước chung một lối
mà mắt em mải ngóng về đâu?
mây trôi nhanh chạy theo dòng nước
rồi sông cũng hoà vào đại dương.
Đường tình thật rộng mà ngắn ngủi
mây lang thang trôi chẳng bến bờ.
Bao ngày qua có chăng nghĩa lí?
lâu đài cát che mối tình ta
gió khô qua ,cát về dĩ vãng
để tháng ngày hạnh phúc còn đâu?
Chúc em anh vui mùa xuân mới!
mong hạnh phúc anh cũng yên lòng
lâu đài kia dù không còn nữa
xin giữ lại hạt cát nhỏ nhoi.
......................
 
hồn khuyết.
Lúc trăng buồn dấu mình đi một nửa
khi ta buồn nhấp rượu cùng bóng ta
bởi đơn côi có ai cùng chia sẻ
ly cạn rồi nỗi sầu còn nguyên đây!
Đêm trăng nào đôi tình nhân hò hẹn
cây buông lá nhắc khẽ gió đừng bay
lời thì thầm dường như trăng cũng thấu
vươn thật cao để soi sáng nhân tình
đôi mắt huyền lung linh trong say đắm!
gửi tương lai vào mộng đẹp đêm này
Sao đang vui trăng chốn mình sau núi?
nắng chói loá cướp mất bóng hình  em
cho ta buồn gửi hồn vào men rượu
tâm hồn này cũng khuyết rồi trăng ơi!
.....................
 
 
 
trăng rơi.
Cứ yêu đi rồi mai ta rơi lệ!
cứ đi đi cho mệt nhoài xác thân
trăng sao kia được gì? không ai biết
mà chạy quanh trái đất tự bao giờ?
chạy vòng quanh ,chạy hoài không biết mỏi
không cần biết ai sẽ hiểu ,tại sao?
Ta yêu nhau , thương nhau như vậy đó
thương thật nhiều mà yêu cứ  dần xa
bước chân đi ai vô tình kéo lại
muốn gần nhau lại thấy quá xa vời
Gặp nhau đây chỉ  dâng niềm đau khổ
thà xa đi để mãi nhớ thương người
Vầng trăng ơi! đem hồn ta rụng xuống
ngủ thật say mãi tận lòng biển sâu.
......................
 
 
Niềm tin.
Đừng hỏi mặt trời ,sao chói loá?
đừng hỏi trăng khuya ,sao lạnh buồn?
cuộc sống con người từ  muôn kiếp
đau khổ,vui buồn ,ai giống ai!
người đã yêu người nên trung thực
đừng để dối gian hận về sau.
Trông lại cuộc tình tôi ngày đó
hai người không chung một niềm tin
xa nhau kẻ thương người nhung nhớ
gần nhau chẳng biết xây mộng tình
để cho duyên đầu đành dang dở
vạn mối tơ hồng vun chẳng lành
nếu ai đang còn yêu ai đó?
xin hãy yêu người trọn niềm tin!
....................
 
ĐỢI BÓNG CUỐI ĐƯỜNG.
 
Lỡ bước ra đi không ngoảnh mặt
bỏ lại mình ta sầu vấn vương
Ôi! ngày xưa ấy bao kỉ niệm
ngỡ chẳng sầu rơi giữa đêm buồn.
Ngửa mặt trời xanh mà tự hỏi
vườn mộng phía trước còn bao xa?
sao em không cùng ta chung  bước?
mà vội rẽ ngang nẻo đường nào?
Ừ thôi em cứ vui lối ấy!
lang thang đoạn sầu một mình ta
chờ cho tháng ngày phai nhung nhớ
sẽ có người qua nẻo đường này
........................
 
CHỜ XUÂN.
luôn ước rằng mùa xuân xanh ở lại
để bày én tô vẽ khoảng trời xa
muôn sắc thắm gửi hương vào gió mát
bóng đôi mình dạo khắp nẻo tình xuân.
Nhưng mưa hạ lỡ cuốn xuân đi mất
cuốn theo cả yêu dấu nửa hồn tôi
dâng tràn đầy một cánh đồng trắng xoá
nước mênh mông ngập chết cỏ đồng xanh.
Giờ  bóng côi lang thang trong nắng cháy
úa tâm hồn , mệt nhoài  ngủ sang thu
lá vàng rơi khẽ gọi ta thức giấc
kẻ nhu ngơ đang thổn thức trong mơ
Dáng mùa thu sao sắc vàng buồn thế?
chẳng như xuân ta đã từng có em
chân lại bước đi qua mùa lá đổ
để sang đông lạ ngủ vùi chờ em
chờ giọt sương tan theo niềm băng
én năm xưa cũng trở về đây nhé!
đón mùa xuân chở lại với đời anh
xuân ơi xuân!anh vẫn đợi em về.
......................
 
 
THỞ DÀI.
Hồn ta chết trong hoàng hôn vàng úa
nghe từng hơi thở trong lòng trút ra
tôi không buồn khi mặt trời khuất bóng
mà tôi buồn em ngủ mộng quên tôi.
Ngày xa đó em từng mơ từng mộng
khi bên nhau trong ánh nắng ấm vàng
thoảng ngạt ngào bao hương tình ngây ngất
ôi hương tình! ngỡ chẳng thể nào phai
Nhưng sao lỡ chỉ  la áng mây bay
bay giữa trời ước muốn của riêng mình.
gió từ đâu xua tan cơn mơ mộng?
cho phố thơ trong lòng mình vắng tanh
và bây giờ em mộng về mãi đâu?
.......................
 
ĐÃ QUÊN SAO?
Em đã quên ánh trăng thanh đêm hè
em đã quên hơi nồng ngày gió đông
và em đã ru tôi  vào quên lãng
lướt thoáng qua như một cơn trưa mộng
đến với tôi như chỉ đùa giỡn thôi
tưởng như thế chẳng chút gì mất mát
mà chẳng hay đau đớn trong lòng ai?
Tim muốn đứng,trời đất tưởng tan biến
trong đêm khuya em đắm mình bên ai?
cõi lòng này vỡ tan ra từng mảnh
mà vật vờ một bóng cõi bơ vơ
đến bao giờ cho hồn tan hợp lại?
lành vết sẹo vẽ lên tôi trăm đường...
....................
 
NGHẸN LỜI.
Có trách cũng chẳng để làm gì
thôi thà câm nín để trôi nhanh
cho qua tháng ngày đau sầu đó
người lỡ đi rồi người cứ đi!
Hành trang đời em là nhan sắc
luôn đứng giữa đời gió xoay quanh
bao la trời rộng đâu là lối?
cuối bước dừng chân gối chăn mềm
Nhiều khi tự trách thân mình lắm
lối vào hồn em chẳng một đường
khi có em rồi lòng canh cánh
liếp tính mai mảnh khó ru em
qua một đêm dài say giấc ấm
nàng nhẹ bước chân lối riêng mình
bỏ xa mái lều xưa nhỏ bé
lạnh ngát bơ vơ đứng tiêu điều
buồn không lên tiếng ngày em đi.
......................
 
CUỐI TRỜI.
Ta vẫn nghe tiếng nấc trong đêm nào
thoảng quanh đây những lời buồn gió đưa
người đã đến cho ta niềm hạnh phúc
rồi bay đi như cánh chim mù khơi
Đại ngàn ơi! có ôm nổi tình em?
mà mời gọi cướp mất em tôi rồi
tình em xanh-xanh-rờn-như-lá cỏ
luôn rì rào ngả mình theo gió mưa,
nếu ngày mai trời cuồng cơn bão tố
rừng u mê có che trở cho người?
từ nơi đây ta đêm ngày mong đợi,
mong tình quên xây tổ ấm trời đông
để xa đi những nẻo đường mất lối
và riêng ta còn lại những ngày qua.
..........................
 
NỤ TÌNH.
Ta không hiểu tình yêu là chi nữa?
cười vui đó say sưa rồi khóc thầm
nắng vàng tươi phủ hoa màu lấp lánh
cho lung linh khởi sắc giữa ngàn xanh
Đang say đắm ngày vui trong hơi ấm
mà bỗng đâu trời đổ cơn bão lòng
cuốn tình đi đọng lại làn sương lạnh
thấm từng cơn buốt giá cây héo sầu
em bỏ đi, hỡi em ! sao quá vội?
cho cơn mù ngỡ ngàng, trời tối đen
nụ tình xanh chưa mặc áo phong trần
ngày theo tháng mong nụ non vươn dậy
mặc gió sương đón đợi nắng chan hoà.
....................
 
VẪN VỜ NGÂY NGÔ.
Tôi vẫn biết em ấp ủ bao điều...
qua ánh mắt thêm môi cười làm duyên
và như thế tôi vẫn vờ ngây ngô
cứ lảng tránh ánh mắt huyền si mê
Luôn biết rằng  em xinh  và ngoan lắm
nét ngoan hiền biết bao kẻ say em
mà trong tôi tim yêu sao vẫn ngủ?
chẳng xao xuyến với chút tình ngây thơ
Có phải không lòng này còn ích kỉ
chẳng  muốn em tròn mộng chung một nhà
hay tại vì do ông Tơ bà Nguyệt?
buộc một đầu chỉ đỏ cánh tay em
còn đầu kia quên níu buộc cho tôi.
......................
 
NGÀY CUỐI.
Em ơi! hôm nay trời lộng
gió ngút vờn mình theo mây
đẹp quá như  bao ngày qua
chúng mình sánh  bước rong chơi
em ơi! hay đến bên anh
một lần cuối cùng bên nhau
để còn gần nhau lần cuối
trời tắt con đường rẽ đôi
cứ vui xin em đừng buồn
đừng để trời sầu theo ta
giữ mãi không gian ngày này
rồi ghép lịch vào trong tim
nỗi đau biệt ly nhức nhối
cố gắng xoa nhẹ tan đi
biết rằng cười trong nuối tiếc
còn hơn khóc để xa nhau
trăng rơi đưa vào giấc ngủ
trở dậy thật xa nhau rồi
mắt đỏ còn mang niềm nhớ
trời vẫn đẹpngày chia tay.
....................
 
NHỚ LÀM CHI.
Cứ ngỡ rằng em quên anh từ đấy
khi ảo ảnh những bóng hình em theo
say nhưng lời mật nhọt gió đưa tình,
bao ngày qua anh đã đành chôn kín
vùi trong rượu ,hoá tâm hồn kẻ điên,
Ôi! bóng xưa giờ đây quay trở lại
đem theo về những lời dấu yêu xưa
xin lối lại hay là lời tạ lỗi?
đánh thức niềm khắc khoải ngủ chưa yên
Có biết không ?khi em vui nơi đó,
kỉ niêm nào bóp nghẹt trái tim anh,
Thôi xin em đón đợi theo ngày tháng
em sẽ về tới được chốn bình yên
và hãy quên bóng hình tôi ngày cũ
tình đôi ta mãi mãi chỉ thế thôi.
......................
 
 
 
 
CHỜ THU.
Chiếc lá khô vàng bay theo gió thu
rời xa xa mãi nơi chốn chờ mong
ôi gió! sao gió vô tình?
xoá tan bao niềm ước vọng
để giờ thẫn thờ ngóng trông
năm xưa bên người vui trong lá bay
trời xanh cao vút  vàng lối đường đi
ngỡ đâu tình đầu giữ trọn
lá xanh nhưng rồi cũng vàng
để đi đón mùa giá băng
gió mùa thu này chợt thấy bâng khuâng
lòng mông lung mãi vi mất người yêu
xin ước lần cuối trong đời
thu sau qua mùa nắng hạ
lá vàng trải bước anh về.
...................
 
QUÊN LỐI.
Em bỏ anh ,anh vờ không đau khổ
 
để yên lòng cất bước nhẹ  em đi
 
xa thật rồi mới thấy lòng vơi quá
 
vơi nụ cười  đói ánh mắt thơ ngây
 
gói hành trang muốn tìm em trở lại
 
con đường nào in dấu bước chân em?
 
Sóng xô bờ sóng lạ về với biển
 
đời xô em, em lạc lối quay về
 
này nhớ thương! xin hay nằm im đó,
 
cho duyên phận trôi về bến riêng mình.
..................
 
 
 
 
XIN TRỜI  ĐỪNG SÁNG.
 
Ôm chặt nữa đi em!
ngày mai xa nhau rồi
tình đôi ta chỉ thế
chọn vẹn hết đêm này
em! xin em đừng khóc
lệ sầu vấn vương thêm
tim anh giờ đau lắm
nhưng biết làm sao đây
có phải chuyện chớ chêu
do duyên trời sắp đặt
hay đôi mình vô ý
dắt nhau chạy vòng quanh
luẩn quẩn rối tơ hồng
khi bình minh gà gáy
báo hiệu ngày mới sang
cũng là ngày hai đứa
mãi mãi chia lìa nhau
chắp tay lạy trời cao
thương tình người em dại
đem muôn vàn ánh sáng
soi rõ đường em đi
dắt em về bến đỗ
còn tôi mặc riêng tôi.
..................
 
XIN EM VỀ TRONG MỘNG.
 
Gió buồn thiu nhẹ lùa qua hàng lá
người cũng buồn ngơ  ngẩn đợi ai đây?
nhìn mây bay hỏi có còn quay lại?
chim ấm tổ chiều đông buồn bên nhau.
Môi mím chặt mắt cay làn khói thuốc
ly rượu nồng gửi hồn về nơi đâu?
dĩ vãng ơi! xin đưa người trở lại,
dù trong mơ một thoáng cũng vui lòng
để hôn lên đôi mi nàng mơ mộng
men hương tình say đắm ngất hồn ta
Ôi đêm buồn! chỉ mơ mà không trọn
ngày lại ngày, buồn thắt chặt tim khô
Tiếc khi xưa ôm em , sao không chặt?
xiết vòng tình để ta mãi bên nhau,
có  phải chăng ta là người vụng dại
không biết tình đem đong được bao nhiêu?
Này gió ơi!người em ngày xưa ấy
vui bên ngươi hạnh phúc lắm không em?
có khi nào trong mọng em còn thấy
ân ái nào còn khắc trái tim em?
..................
 
 
THƯƠNG CẢM.
 
Chuyện hôm qua vẫnchảy theo thời gian
buồn dĩ vãng tưởng không gì xoá nổi
mối tình hận mãi đeo đẳng trong ta
có chôn vùi càng nhớ, càng xót xa.
Rồi một hôm theo dòng đời đưa đẩy
nàng lục bình ghé ngang cánh bèo tôi
đem ánh sáng  chiếu  màn đêm u tối
xua cơn mưa trong lòng buồn thở than
Từng đêm dài niềm vui trong giấc mộng
mai thức giấc nụ cưòi còn trên môi
dù bên nhau không dài nhưng cũng đủ
để thấy yêu trong lòng ta mãi mãi
giờ xa rồi emcó nhớ anh không
em có yêu hay chỉ là thương cảm?
...................
 
 
BIỂN ĐÁ KHÔ.
Lá vàng rụng hôm qua
mầm xanh nay thế chỗ
rụng đi rồi lại mọc
cây thiếu lá bao giờ
ngàyhôm qua có em
hôm nay em đi mất
còn lại mình đơn côi
khi em bỏ ta rồi
lòng bâng khuâng tự hỏi
hạnh phúc còn nữa không?
khi xưa anh có em
biển tình sóng dâng đầy
thuyền anh tung cánh gió
ca hát cùng hải âu
nay tìnhem nước cạn
thuyền lơ lửng đá khô
ước chi như cành cây
lá rụng rồi lại mọc
tình đẹp mãi ngàn sau
nhưng chỉ là ước mộng
duyên phận định do trời
buồn làm chi ta hỡi!
nhắc lại càng đau thêm
giờ đây chờ trăng lên
nhắn thầm vào trong gió
rằng anh tạ ơn em
đã cho anh một lần
được em yêu như thế
từ nay xin ru ngủ
nỗi buồn ngày hôm qua.
....................
 
 
HỐI TIẾC.
Trăng đu nhánh liễu âu sầu
đêm hè ru nhẹ gió vờn theo nhau
nhớ ai mà lặng im ngồi
tựa bên thân héo hôm nào còn xanh
ngẩn ngơ nhớ chuyện qua rồi
mà nghe hối tiếc hôm nào còn anh
Trăng xưa xuyên áng mây ngàn
ru vào giấc mộng vai kề bên nhau
nhẹ nâng theo đám mây tình
hồn say theogió hoà vào hương đêm
Giông qua cho đám mưa về
cuốn hồn em dại em rời xa anh
ra đi còn vấn vương gì?
quên người ở lại, người đành chôn sâu,
đi rồi em sẽ về  đâu?
loanh quanh bao lối chẳng bằng lối xưa
đành lê chân bước quay về
tìm người xưa cũ, đã buồn ra đi,
bao đêm ngồi ngóng mây về
đưa người trở lại chỉ hoài công thôi
cây kia đã chết đi rồi
lá vàng rơi rụng mầm xanh đâu còn.
......................
 
 
ĐEM HẾT ĐI EM.
em ơi! khi nào về bên ấy,
hãy mang theo nắng hạ  trời đông
và mang cả trăng vàng ngày ấy
để đất trời này hoá hư không
sẽ không còn trưa hè oi ả
tưa vai nhau hóng gió đồng xanh
không còn những chiều đông gió buốt
anh xoa tay áp má em run
 trăng vàng xưa không còn hờn tủi
bởi ghen hờn thắm thiết tình ta
rồi quanh đây tan thành màu trắng
trắng kỉ niệm trắng cả nỗi sầu.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2006 21:02:21 bởi kha_loi >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9