Trích đoạn: nguyệt thảo
CUỘC RA ĐI MÙA XUÂN !
Ta hận người
gói lại hết xiêm y
những bộ vàng của mùa xuân rũ liệt
nụ mai nào rụng trong ngày thất tiết
cuộc trở về hay một chuyến ra đi
Cái váy hồng ta mặc buổi chia ly
Còn nhăn nếp gấp xuân thì xuân muộn
giọt nước mắt
đựơc lời hay lỗ vốn :
cái váy hồng ta mặc buổi vu quy
Sếp cuộc đời vào một cái va ly
chẳng có những ngăn ô quá khứ
Cái khoá hiện tại bây giờ ta không giữ
hỏi mai này ai mở chốt tương lai
Nỗi buồn nào đè xuống hai vai
Mà tóc rối rơi dài
chiều vô hạn
Hôm xưa nhẹ sao bây giờ bỗng nặng
Cái cuộc đời trong cái valy .??
nguyetthao2008
ĐỪNG GÓI CUỘC ĐỜI!
Gói cuộc đời... trong một cái vali
Tự dưng thấy lòng người sao cũ kĩ
Đôi vết nứt những yêu thương bi lụy
Nặng nhẹ hao gầy cũng đã cạn nghĩ suy
Gói cuộc đời, người ta gửi tình đi
Gửi đến hư vô những sai lầm quá khứ
Gói cuộc đời người ta...đâu tư lự
Chỉ có nỗi buồn...lại chất ngất bờ mi
Cái váy hồng, hay bộ cánh xiêm y
Phảng phất nếp nhăn của một lần từng trải
Như thế đấy trái tim này ngây dại
Vẫn đập lạnh lùng những tiếng nấc vô tri
Dù mặc nhiên ai tống quá khứ đi
Vẫn chẳng hư hao đôi dòng xanh kỉ niệm
Trong sâu lắng hay đam mê phù phiếm
Chút hận người mãi ý niệm khổ đau
Gói cuộc đời ư? Chẳng được bao lâu
Lại nhuốm đắng cay, nhuốm men tình hối hả
Lại gói ghém tình yêu, xót xa, chút sai lầm cợt nhả
Hiện tại ta cầm hay đã khóa,... mặc ta
Thôi ngẩn ngơ, cho cay đắng đi qua
Cúi mở tương lai bằng nỗi lòng băng giá
Nó hiện hữu bởi bao lần khụy ngã
Trước bến sông đời cuồn cuộn sóng bão giông
Cái nặng hôm nay vẫn nhẹ tựa lông hồng
Chỉ khác ngày xưa không dồn ta khúc cuối
Đừng gói nhé, những đớn đau hờn tủi
Bởi kiếp luân hồi.... vay nợ chẳng buồn lui!
HuongTuyet274 Cho HT phá một chút nhé, đừng giận, chcus vui vẻ và hạnh phúc!