Cô Hàng Rong
Thương cô gái trẻ gánh hàng rong
Một thúng con thơ, một thúng bông
Tóc cháy đầu trần phơi gió hạ
Chân chai da sạm trãi sương đông
Chồng si nát rượu, không phương giúp
Trẻ dại sữa ghiền, chẳng cậy trông
Những tưởng nên duyên tìm chỗ dựa
Nào ngờ gặp khổ cũng như không
Khoailangsùng
Thân Phận
Người ôm nỗi khó mỏi chân rong...
Kẻ hưởng an nhàn gối nệm bông
Đẩm ướt mồ hôi run tháng hạ
Trơ thân gió xát rát ngày đông
Cơ hàn túng uẩn, riêng lo giúp !
Đài các giàu sang, dám ngưỡng trông ?
Mái lá đơn sơ đời tạm dựa,
Năm qua hết kiếp phủi tay không !
Trúc Giang Tử
XIẾC RONG
Đánh trống tùng phèn ấy xiếc rong
Làm trò cây quạt , quạt ra bông
Nhanh tay mà mắt khi màn hạ
Hô biến lẹ chân thoát đám đông
Biểu diễn một mình không trợ giúp
Xong tuồng lại thấy khối người trông
Rày đây mai đó tìm nơi dựa
Xôi hết, việc rồi vẫn số không
Hồng Hạnh 20-12-09
Nhằm Cây Đực
Mua chi loại chở đó đây rong
Chín tháng mươi hôm chớ nhú bông
Lá chảng chè bè như cánh quạt
Cây còi đẹt ngắt hệt sầu đông
Ban ngày mấy bận rờ mò ngắm
Chập tối còn thêm vạch thử trông
Tiếc uổng công lao nhằm đực rựa
Phân tro tưới bón cuối cùng không
NhàQuê Dec 20, 2009