Hồi Xưa
Dế
Đặc sản miền quê, giá lại mềm
Dế rang, mấy xị cũng vô êm
Rằng xưa mê tít quên giờ học
Nay thể miên man thả mộng tìm
Góc biển đôi lần thương tiếc quá
Chân trời lắm lúc nhớ nhung thêm
Về đâu bè bạn đầu xanh cũ??
Sao lại quê mình cứ mãi đêm!?!?
Đầy gan đầy óc cái môn nầy
Đá dế, trò chơi thú lại hay
Tráng sĩ ca vang bài xuất trận
Quần hùng quyết đấu Một không Hai!!
NhàQuê (Họa bài "Bắt Dế" của Trúc Giang)
Bắt Dế Mưa xuống lai rai ướt cỏ mềm
Gió hiu hiu mát khí êm êm
Cha con nhà ấy mon men dạo
Già trẻ cùng nhau hí hửng tìm
Góc nọ kẻ rình luôn nhảy chụp
Bên đường người núp chực vồ thêm
Ham vui vô rọ còn.... te gáy
Đầu trụi râu dài nhũi suốt đêm
Ai biết ...
Quê nghèo vui nhất cái trò nầy
Chẳng mất xu nào lại rất hay
Con nít say mê cừời rộn rã
Ngừoi già sống lại tuổi... mười ... hai TrúcGiang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.01.2007 22:26:26 bởi NhàQuê >
Phát Tuổi Thọ Lão đứng cửa mừng Xuân tới tấp Ta xăm xăm tính nhận phần mình Định trao tay rụt vô nghe rụp Muốn nghéo chân cho ngã té ình Xúm cự cải một hồi mới biết Cảm thông rồi thuận lý mần thinh Tuổi Xuân có đem xài hông tiếc Bộ của chùa sao trà trộn rinh. NhàQuê
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2007 03:35:17 bởi NhàQuê >
Bốc Thuốc
Ủa,
Vậy chớ bạn mình bịnh thế nao
Hỗm rày cũng thấy viết ào ào
Sau nầy gặp vậy hô cho bự
Chừng đó nhắm coi giúp lẽ nào
Thuốc tán thuốc tiêu còn một kệ
Thuốc hoàn thuốc tể biết là bao
Nếu mà dị ứng la, la sớm
Thứ khác xuyên tâm liên thế vào
NhàQuê
Hơi Đâu Phân Biệt Tóc nhuộm vàng rồi nhuộm tới luôn Ngại chi đừng để ấy mình buồn Nửa phèn nửa vện phô màn cảnh Chải rẽ vuốt ngay diễn tích tuồng Nhớ vận Jean “gin” hơi rách chổ Đừng quên áo cỡn rún sâu òm Phúm, Đầm giờ khó nhìn ra nổi Phân biệt chăng là phớt mắm tôm NhàQuê
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2007 23:35:14 bởi NhàQuê >
Tinh Tú Luận (Tách Cà Phê Sáng Không Đường) Đêm rồi lại nữa Vì Sao xẹt
Lấp lánh một thời tít tận cao
Can phất xung phong sao dễ quá
Khăn sô vải mõng xé ào ào
Cố Đô lấy lại bao trầy trật
Ưỡn ngực huy chương máng đỏ dề
Giới tuyến Tướng Quân coi đắc vận
Lon ban nóng hổi thấy mà mê
Cỗ Thành xác lính thân như rạ
Lại dịp nâng bi Tướng đại tài
Ra rã ta hao không đáng kể
Bao nhiêu mới được tính nhiều đây??
Lệnh ban tử thủ từ ngoài hạm
Hướng mũi nhổ neo trực chỉ Nam
Lớp lớp hàng hàng quân đứng ngó
Xuôi tay nước mắt đỗ tuôn tràn
Đổ thừa lệnh lạc tréo chèo ngoe
Chớ hỗng phải ông muốn chạy te
Mất đất mất thành đâu tại Tướng??
Quan quân hỗn loạn lỗi ai hè???
Hồi kinh Thánh Thượng lịnh nằm chờ
Giam lõng mà sa "Tẩu" ngọt ơ Thì vậy Tướng Quân "pha" kỷ luật
Hèn chi từ bấy nín êm rơ
Phải nhiều năm luận công hay tội
Câu nói: Chết như chấm dứt rồi
Nhưng tại Tướng Quân người lịch sử
Luận bàn đen trắng rõ ràng chơi
Thất phu xin nói đại lời ngay
Đụng chạm tùm lum khó tránh thay
Đất Nước góp phần xương máu đã
Nên ai cũng được ý trình bày!!!!
NhàQuê
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2007 18:19:56 bởi NhàQuê >
Quà Quê Tui ở miệt vườn xứ Bến Tre
Dừa khô hai quả món quà quê
Ai cần nước cốt tui cho bớt
Bạn chuộng cơm dầy tui chẳng khe (care)
Sần sùi nhám nhúa làm sơ cọ
Sền sệt nâu nâu kho khỏi chê
Nhắn đừng đốn chặt trồng khoai củ
Chừng ấy về nhìn nhớ lắm nhe!
NhàQuê
Món Ếch Chiên Bơ Ngày xưa bắt ếch ngoài đồng
Bây giờ mắc cặp lòng vòng thiếu chi
Dớt hai đùi, chấn một ly
Hễ mà đùi bự, cái gì cũng to!
Nhàquê
Tôi thì thích cá rô kho
Ở trong cái tộ không to mà vừa
canh bầu cá lóc mà ưa
Bữa nào chắc ghé xứ dừa nhậu chơi
ước gì có ít chục dơi
đậu xanh nấu cháo ngọt trời đất luôn
Sẵn ăn luôn mấy con đuôn
Chiên lăn với bột thèm thuồng làm sao
Tiền giang xa mấy đâu nào
Qua bên ấy nhậu cho out xứ dừa
Leo Heo
( Câu Thời Câu Vận)
Họ giật lia chia hoài chốc chốc
Ta chờ dài cổ dẫu mồi chung
Từ sáng tới chiều được có nhiêu
Vài con rằn sặc phướng màu điều
Thấy mồi trê lóc hè nhau biến
Thấy lưỡi rô mè trốn mất tiêu
May phước kế bên sao ngó thấy
Mang cho vài móng sợ lêu, trêu
Đường về ngẫm nghĩ tìm chân lý:
<<Cá sợ câu...tình vỡ sợ yêu>>
NhàQuê
Mừng Cho (trích trong Như Giấc Mơ Qua /trang thơ sáng tác/Trúc Giang)
Tha phương mừng gặp bạn cùng nhà
Còn được thêm quà đã quá ta !
Có cánh thiếp Xuân lời ngọt tặng
Đủ bài thơ Tết dịu trao qua
Có đầy tốt đẹp nhiều năm tới
Đủ trọn niềm vui chẳng trộn pha
Còn nữa... là... là... cho sớm sớm
Tha hồ lúc đó mặc tình nha!
NhàQuê
Hình như...
Bác uống say rồi mãi ghẹo ta
Nầy thêm...hiệp nữa tha hồ la
Sao chưa thấm rượu còn đang... cụng
Mà đã ... khua môi ớn thấy bà
Kinh khủng Nhà Quê ai bảo...lúa?
Dị kỳ Ông Lão chớ kêu... già!
Quá thì cứ ngỡ còn tươi trẻ
Cà nhỗng khắp làng ngó...hổng ra !!!!
[sm=yeah.gif]
TrúcGiang Nhào Vô Chổ đó có gì xúm xí xô
Nào cùng chen lấn đẩy nhau vô
Đông tay hợp sức tin rằng sẽ
Người ít rạt rời ắt thế cô
Tới đích thấy không gì đáng nói
Coi rồi hết muốn chuyện hoan hô
Chơi ngông mệt sức tay chân mõi
Vậy chớ vắng lơi nhớ quá ồ!
NhàQuê
Một Chỏ Hai Nồi
Cả hai tui khoái cả hai
Mắm tôm đầy đủ có ngay tù tì
Hành riềng măng mẽ thiếu chi
Lá mơ lông mướt nhâm nhi luộc dồi
Một "can" Phú Lễ chưa vơi
Đủ bài đủ bản mời xơi mộc tồn
Màn hai sắp sửa dọn lên
Chuẩn bị xơi tái từ trên tới chừng
Lưng lưng rội tiếp hay ngưng
Nói cho mấy bả kẻo ngừng mất ngon
Đã dê phải chọn thứ non
Mềm múp dù bạn răng còn hay không
Ưa dê rặc cánh đàn ông
Cứ chê có bửa chỗng mông kêu trời
Lúc đó đừng có í, ơi!
NhàQuê
Nhà Quê coi vậy mà … gân
Bạo gan phát biểu không cần nghỉ suy
Bà nhà hay được thì nguy
Bên Đường không thể làm gì giúp ông !
Đàn ông đang ở chân không
Bay lên, bay xuống, lòng vòng chẳng rơi
Xin đừng tưởng …. lảo …. hết hơi
Âm thầm nhường nhịn …. chờ thời … vùng lên !
LT
...Uống...Khen
Món dê tuyệt cú bổ gân
Ba lăm tới tới rất cần: thận suy
Vài lần không "quớt" (work) e nguy
Tự ên lùng xục hay gì tùy ông
Tui bày liệu có tin không
Ngọc dương nướng xém: mỡ vòng ngoài rơi
Ngâm rượu đúng cử cầm hơi
Cam đoan như Tướng phùng thời cất lên
NhàQuê
Để Nái Nuôi nái thông thường chọn giống to
Trước khi cho phủ chỉ hơi no
Rau xanh bửa bửa thêm vào cám
Gạo lứt ninh ninh sẳn bếp lò
Cần đạm khoáng vôi thôi đủ thứ
Cần chuồng nền vách nện hồ tô
Tưởng đâu bán "nhí" thâu tiền ngọt;
Thiếu chịu trầm kha chán võ vò
NhàQuê (Họa từ bài "Kể Công Heo" của Lá Chờ Rơi) KỂ CÔNG HEO
Mũi tà đuôi quắn bụng phình to
Ăn tạp uống càn miễn được no
Tốt phúc chủ thương cho xực cám
Hết thời thợ nướng đẩy vô lò
Trư to chia thịt ra nhiều thứ
Heo nhỏ nửa phần cũng một tô
Lạp xưởng thịt phai sườn sốt ngọt
Giả cầy cứu chó rượu đôi vò!
Lá chờ rơi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2007 19:37:02 bởi NhàQuê >
Nhậu Luận
Bao nhiêu bạn nhậu rụng lần lần
Bã bảo liệu hồn giữ lấy thân
Làm Tướng xông pha đâu có ngán
Dân chơi xáp trận: pháo vờn lân
Bao năm chịu được im thin thít
Còn khúc nầy đây kể bất cần
Nhắm mắt qua truông coi tuốt luốt
Ngoài chay trong bội đã dường Xuân
NhàQuê
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: