thơ Quachthuthao : THIÊN ĐÀNG HOANG VU

Tác giả Bài
nguyệt thảo
  • Số bài : 201
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
thơ Quachthuthao : THIÊN ĐÀNG HOANG VU - 16.12.2006 01:00:07
anh cứ hỏi : nếu hai ngàn năm truớc
có em rồi - thì đời Chúa ra sao !
Nguời  sẽ bỏ dở công trình cứu chuộc
dắt em về hang đá ở cùng nhau

Và anh sẽ đuợc trao cây thập giá
mang danh Trời đi  gánh tội nguời ta
để từ đó cuộc  đời thêm vất vả
mỗi dấu đinh là mỗi vết đàn bà

Sao địa ngục thì không còn chỗ chứa
mà thiên đàng lại trống vắng hoang vu
anh phải đợi mấy ngàn năm nữa  để
chuộc em ra - giải phóng Chúa nhân từ

Cây thập giá - bẻ rời ra mỗi khúc
linh hồn anh - bằm nát đến từng phân
EM CẤT KỸ CHÚA TRỜI TRONG ÁO NGỰC
CỬA THIÊN ĐÀNG CHỐT CHẶT GIỮA HAI CHÂN !!!!!

************************

EM  NẰM  ÔM  GỐI  NGỦ  BÌNH  YÊN
(thơ Quachthuthao)

Như sông  trôi chảy  về hoang  cội
tóc  dài  xoã  ngọn xuống  mênh  mông
em  ngồi  thong  thả  mùa thu chải
khe  lược  qua  đời  nhau  hư  không

Những  tế  bào tôi  gọi  mùi  hương
như  chiên  ngoan  tìm  góc  giáo  đường
khát  Mình  Thánh Chúa  hôn  từng  sợi
tóc /  thịt  da  lành  nhớ  vết  thương

Một  hồn  /  một  xác /  một  lời kinh
với cây thánh giá  ở  trong mình  (?)
em  về  giải tội  tôi  /  từ ấy
mỗi  đêm là  mỗi  lễ  phục  sinh

Bây giờ  co  gối  /mộng  giường  nghiêng
tóc  vẫn  dài  hơn những  muộn  phiền
ai  chia  chăn  chiếu  /  tôi  chia  đất  !
em  nằm  ôm gối  ngủ  bình  yên
 
:: bài thơ đưa vào TV ::
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2007 00:17:55 bởi Viet duong nhan >

nguyệt thảo
  • Số bài : 201
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: thơ Quachthuthao : THIÊN ĐÀNG HOANG VU - 21.12.2006 09:52:04
Thơ  quachthuthao


LẠI  BÀI  THƠ  CHO  CỎ









Từ  khe  đá  vô  tâm
nhú  ra  mầm  cỏ  dại
giữa  cánh  đồng  hoang  loại
mọc  lên  nụ  nấm  nguời
 
hoa  biết  ngóng  mặt  trời
rồi  nụ  hoa  sẽ  nở
hương  cứ  chen  vào  gió
thì  gió  sẽ  mang  đi
 
khi  mái  tóc  dậy  thì
em  sẽ  thuơng  guơng  luợc
khi  thấy  lòng  uơn  uớt
là  tình  đã  mưa  rào
 
bỗng  nhớ  một  nguời  nào
là  hồn  nhiên  sắp . . . hết
luôn  thấy  mình  chưa . . đẹp
nghĩa  là   đã  yêu . .  rồi 
 
 
trong  tảng  đá  mồ  côi
có   trăm  ngàn  viên  cuội
giữa  muôn  trùng  bóng  tối
THẢO
            vừa sáng  lên  tôi



nguyệt thảo
  • Số bài : 201
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: thơ Quachthuthao : THIÊN ĐÀNG HOANG VU - 30.12.2006 07:45:27
(  thơ  quachthuthảo  )



TÔI PHẢI ĐI ĐÂY

tôi phải đi đây. ngày đã cạn
đêm đã cùng, năm tháng đã thôi
vui đã đủ, giận hờn đã chán
còn nghĩa gì  mảnh xác thân hôi !

trời đất rộng, lòng tôi bỗng nhỏ
một nẻo về bốn ngõ quanh co
tàu nguợc - tàu xuôi đều đã lỡ
hồn chạnh buồn như cái chợ trưa

giữa chợ trưa lại ngồi tính sổ
vay trăm năm góp trả một đời
trả một đời tôi còn vẫn nợ
vẫn nợ nguời tôi nợ cả tôi

nên dành dụm mỗi ngày mỗi tối
nên chắt chiu từng phút từng giây
mà thời gian thì qua rất vội
chẳng kịp rồi ! tôi phải đi đây !!!!!!



************************************************8

HOA GỌI TA VỀ


Thôi ! thế sắp cùng. cờ cạn nuớc
ngửa ván bài -ta bỏ cuộc chơi
trời sẽ tắt -trăng rồi sẽ lặn
hoa úa nhàu - nến cũng tàn  thôi.

ngày không hết - ngày bình yên quá
tôi mơ tôi  gối đất dựa trời
vài cơn gió từ đâu rất lạ
thổi tôi về lại bến bờ tôi

là rặng hoa cuối trời cô cuội
tôi trăm năm nhớ một nguyền thề
mai thân xác hóa về tro muội
xin đuợc nằm dưới cội lưu ly

thôi đừng khóc và đừng kinh kệ
đừng khăn, xô -- đừng cúng quả gì
tiễn nhau thì chút tình lộ phí
một đốt nhang và ruợu nửa ly.


nguyệt thảo
  • Số bài : 201
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: thơ Quachthuthao : THIÊN ĐÀNG HOANG VU - 24.01.2007 18:40:19





ĐÂU  ĐÓ  GIỮA  ĐỜI




Một  nhánh  hồng  trôi  sông
một  triều  sông  bỗng  đục
một  đời  ta  bỗng  chốc 

nổi  lên tình  bão  dông


Bán nỗi  buồn  long đong
mua  cơn  vui vô  phước
ai  điên  bằng ta  được
ai  tỉnh  giông ta  không


Hỏi  đất  trời  mênh  mông

thưa  đêm  ngày  mộng  mị
ai  yêu  hơn ta  nhỉ

ai  bạc  như  ta  chưa


Giòng  sông là  kia  xưa
vẫn  trôi  về  mai  nọ

em  giữa  đời  đâu  đó
hẹn  nhau  chờ  quanh  đây


Mắt  vẫn  buồn  như  mây
tóc  vẩn  dài  như  suối

ta  vẫn  còn  mông  muội
ta  vẫn  còn  trông  theo



Một  nhánh  hồng

______________   ta  yêu !















nên  vẫn  còn  trôi  theo
 
một  nhánh  hồng
                          ta  yêu
 

nguyệt thảo
  • Số bài : 201
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: thơ Quachthuthao : THIÊN ĐÀNG HOANG VU - 02.02.2007 07:24:25
thơ   Quachthuthao

EM  RỬA  TỘI  NGƯỜI !


Đếm  bao  nhiêu  vết  thương
đo  mấy  lần  vấp ngã
mà  nên  hình  thánh  giá
trên  vai  đấng  nhân từ

Em đã  tự  bao giờ
bỗng  lòng trinh  bạch  thế
thịt  da là thánh  thể
môi  mắt hóa  hồng ân

Ta  quỳ  dưới  bàn  chân
nâng gót  hài  sen  huệ
nhỏ  đôi  giòng  hạnh  lệ
xin  hạt  phước nảy  mầm

Rồi  em  sẽ  từ  tâm
ngày  ta  về  tận   xử
mở   vòng  tay  thiên  sứ
cứu  vớt  một  hoang  hồn

nguyệt thảo
  • Số bài : 201
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: thơ Quachthuthao : THIÊN ĐÀNG HOANG VU - 10.02.2007 07:14:29
TA LẠI TÌNH CỜ .

Gặp lại em nơi góc vườn hoa cũ
trên cành buồn - chim hót quạnh hiu
hàng ghế trống lòng công viên thiếu phụ
gió ru yên - thành phố lặng buổi chiều

đôi ta lạ lắm - mà quen lắm
đã gần / xa quên / nhớ một khoảnh đời
em  tóc vẫn  xõa xưa chiều thăm thẳm
những ngắn dài còn nguyên sợi chia phôi

biết nói gì - để lòng nguôi rộn rã
ngoảnh nhìn đâu - cho bớt những muộn màng
em chớp mắt - mấy lần tôi vấp ngã
bằng mấy lần tôi khóc bến sông ngang

tình đã nguội / sao vội vàng như thể
có ai chờ / em muộn / bữa cơm khê...
và lại có thêm một người nữa sẽ
giận hờn tôi / tức tưởi : " ở đâu về !"

chia tay nhau vẫn đi vào chốn ấy !!!
gió trở mùa - em có lạnh - trời mưa
chim bay đi hay nhành cây vừa gãy
tôi cũng về - đêm đã muộn đời chưa ?!!


quachthuthao