thơ Quachthuthao : THIÊN ĐÀNG HOANG VU
anh cứ hỏi : nếu hai ngàn năm truớc
có em rồi - thì đời Chúa ra sao !
Nguời sẽ bỏ dở công trình cứu chuộc
dắt em về hang đá ở cùng nhau
Và anh sẽ đuợc trao cây thập giá
mang danh Trời đi gánh tội nguời ta
để từ đó cuộc đời thêm vất vả
mỗi dấu đinh là mỗi vết đàn bà
Sao địa ngục thì không còn chỗ chứa
mà thiên đàng lại trống vắng hoang vu
anh phải đợi mấy ngàn năm nữa để
chuộc em ra - giải phóng Chúa nhân từ
Cây thập giá - bẻ rời ra mỗi khúc
linh hồn anh - bằm nát đến từng phân
EM CẤT KỸ CHÚA TRỜI TRONG ÁO NGỰC
CỬA THIÊN ĐÀNG CHỐT CHẶT GIỮA HAI CHÂN !!!!!
************************
EM NẰM ÔM GỐI NGỦ BÌNH YÊN
(thơ Quachthuthao)
Như sông trôi chảy về hoang cội
tóc dài xoã ngọn xuống mênh mông
em ngồi thong thả mùa thu chải
khe lược qua đời nhau hư không
Những tế bào tôi gọi mùi hương
như chiên ngoan tìm góc giáo đường
khát Mình Thánh Chúa hôn từng sợi
tóc / thịt da lành nhớ vết thương
Một hồn / một xác / một lời kinh
với cây thánh giá ở trong mình (?)
em về giải tội tôi / từ ấy
mỗi đêm là mỗi lễ phục sinh
Bây giờ co gối /mộng giường nghiêng
tóc vẫn dài hơn những muộn phiền
ai chia chăn chiếu / tôi chia đất !
em nằm ôm gối ngủ bình yên
:: bài thơ đưa vào TV ::
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2007 00:17:55 bởi Viet duong nhan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: