Thơ tình thế giới
thuythuy 17.12.2006 09:44:16 (permalink)
Thân chào các bạn, mình rất thích đọc thơ tình thế giới và sưu tầm được một số bài. Hy vọng bạn nào có chung sở thích có thể góp vào để chúng ta cùng được biết nhiều hơn nữa những bài thơ tình của thế giới.
 
Mình xin giới thiệu trước một số bài sau đây:
 
ANH GỬI TỚI
 
Anh gửi tới làn mi em giấc ngủ
Gửi nụ hôn tới cặp môi hồng
Còn bóng tối, ước mơ, lo nghĩ
Anh tự mang tất cả trong lòng
 
Dáng hình em chứa nỗi anh buồn tủi,
Tình yêu anh gửi hết dáng hình em
Riêng bên anh, vẫn như thuở trước
Nỗi sợ kinh hồn, khoảng trống và đêm.
 
Gánh nặng trĩu vai anh, em làm sao chịu nổi
Số phận anh thôi sẽ nhấn em chìm
Cứ để đêm với hồn anh bay lượn
Còn giấc ngủ, nụ hôn, em hãy nhận cho mình.
G.F.Benn (Đức)
Hồng Thanh Quang dịch
 
MỘT NGÀY
 
Em tràn ngập cả ngày, em ở khắp
Khiến ngày như mãi mãi cùng anh,
Khiến cả khoảng thời gian dài khủng khiếp
Với anh thành khoảnh khắc quá nhanh.
 
Những vì sao phía xa xăm ẩn hiện
Phủ lên bầu trời tấm áo choàng đêm
Xin cảm ơn ôi phút giây vĩnh cửu
Vì ngày anh được sống cận kề em!
A.Ghêrôp (Bunlgaria)
Hồng Thanh Quang dịch
 
 
ANH NHỚ MÃI



Anh nhớ mãi, em yêu ơi, nhớ mãi
Mái tóc em tỏa sáng êm đềm
Anh ngậm ngùi buồn đau khi buộc phải
dứt lòng mình để giã từ em

Những đêm trăng hẹn hò anh chẳng thể quên
Bạch dương rì rào ngả sóng
Ta ước mong cho ngày thật ngắn
để trăng vàng soi mãi hai ta

Em nói cùng anh trước lúc rời xa:
“Những tháng ngày xanh sẽ qua đi vĩnh viễn
Anh sẽ quên em, chẳng một lần nhớ đến
khi bên mình có cô gái xinh xinh…”

Cây đa hẹn hò hoa nở lung linh
Làm nhớ lại kỷ niệm xưa lưu luyến
Bàn tay anh dịu dàng trìu mến
rắc những cánh hoa mềm lên mái tóc em

Chưa một lần dịu bớt trong tim
Nỗi buồn lắng sâu khi yêu người con gái khác
Như những trang truyện tình, tiểu thuyết
từ người con gái này anh mãi nhớ về em.

Xêrgây Êxênhin
 
 
ĐỢI CHỜ
 
Đợi chờ em, anh không hề thấy khổ
Anh chẳng thể đòi em đến thật đúng giờ
Tim rạo rực, trong phút giây thầm nhớ
Nghĩ về em, anh viết tặng bài thơ…
 
Rồi thời gian đợi chờ vút qua không kịp thấy
Anh ngồi đây, trong một nỗi cô đơn
Anh vẫn đợi vẫn chờ như thế mãi
Những vần thơ anh viết cũng nhiều hơn…
 
Khi bài thơ đã gieo xong vần cuối
Mà lẽ ra anh phải đầu hàng!
Thì em tới… anh đã cảm thấy bàn tay em đâu đó
Từ bài thơ em nhẹ bước ra chăng?
 
Anh muốn sánh em với bài thơ vừa viết
Nhưng cả vần đẹp nhất cũng không xứng cùng em…
Johnnes R.Becher (Đức)
Trần Đương dịch
 
#1
    thuythuy 18.12.2006 18:57:56 (permalink)
    Gửi…
     
    Anh nhớ mãi phút giây huyền diệu,
    Trước mặt anh em bỗng hiện lên
    Như hư ảo mong manh vụt biến
    Như thiên thần sắc đẹp trắng trong.
     
    Giữa day dứt sầu đau tuyệt vọng,
    Giữa ồn ào xáo động buồn lo
    Tiếng em nói bên tai anh văng vẳng
    Bóng dáng em anh gặp lại trong mơ.
     
    Tháng ngày qua. Những cơn gió bụi
    Đã xua tan mộng đẹp tuổi thơ,
    Lãng quên rồi giọng em huyền diệu
    Nhòa tan rồi bóng dáng nguy nga.
     
    Giữa cô quạnh âm u tù hãm
    Dòng đời trồi quằn quại hắt hiu,
    Chẳng thiên thần, chẳng nguồn cảm xúc,
    Chẳng đời, chẳng lệ, chẳng tình yêu.
     
    Cả hồn anh bỗng bừng bừng tỉnh giấc
    Trước mắt anh em lại hiện lên,
    Như hư ảo mong manh vụt biến,
    Như thiên thần sắc đẹp trắng trong.
     
    Trái tim lại rộn ràng náo nức,
    Vì trái tim sống lại đủ điều:
    Cả thiên thần, cả nguồn cảm xúc,
    Cả đời, cả lệ, cả tình yêu.
     
    Puskin
    Thúy Toàn dịch
     
    Bài thơ xanh
     
    Trên đời này anh đâu cần lắm thứ:
    một em thôi và những cành xanh
    Những cành xanh, xanh lên bên
    rèm cửa khẽ đung đưa
    và anh sẽ làm thơ
    về mỗi sợi thần kinh bé nhỏ
    mỗi phút giây cô độc, mỗi niềm đau,
    luôn có
    điềm gở thì thào:
    bất hạnh…
     
    Trên đời này – anh đâu cần lắm thứ:
    nhưng đó là – tất cá thế gian
    Anh cần em,
    và những cành xanh mộc mạc
    và trong những hàng keo, gió reo xào xạc
    và trong tâm hồn thanh thản, bình yên
    và nơi rèm cửa chú mèo ngơ ngác
    rỡn vui
    và anh ngồi bên thềm lặng lẽ,
    những ngày trôi không mảy may
    nghĩ ngợi.
     
    Anh lẫn hết
    điều đó dường như chẳng đúng đâu
    Nhưng vì sao, vì sao lòng lại buồn da diết?
    Hẳn vì anh rối không nói gì nữa thế
    hẳn vì anh rối sẽ bỏ đi
    miễn cưỡng – rơi vào lặng im kinh hoàng khủng khiếp,
    Trên đời này – anh đâu cần lắm thế:
    Một em thôi và những cành xanh.
     
    Broniew Wladyslaw (Ba Lan)
    Thanh Lê dịch
     
     
    Triệu năm
     
    Triệu năm hàng triệu năm rồi
    Những ngôi sao ở trên trời đã yêu
     
    Lời của em đẹp biết bao nhiêu
    Nhưng mấy ai hiểu ít nhiều em ơi?
     
    Chỉ anh hiểu được mà thôi
    Vì anh đọc được những lời của em.
     
    Heine (Đức)
    Tế Hanh dịch
     
    #2
      thuythuy 21.12.2006 20:56:26 (permalink)
      Mặt trời của những người không ngủ
       
      Ôi mặt trời của những người không ngủ,
      Ngôi sao buồn với nghìn tia sáng nhỏ
      Lung linh nhiều nhưng bất lực trước màn đêm
      Đưa anh về với kỷ niệm ấm êm.
      Và quá khứ như em đứng đó
      Hồi hộp cháy mà không lửa đỏ.
      Bạn tình ơi, trông em gần mà xa
      Em sáng nhiều, sao giá lạnh lòng ta?
      Byron
      Thái Bá Tân dịch
       
       
      Nếu hoa cũng biết
       
      Bông hoa quý! Nếu hoa cũng biết
      Vết thương gì đã xé lòng tôi
      Thì lệ hoa đã hòa lệ tôi rồi
      Để chữa nỗi đau tôi chịu đựng.
       
      Và họa mi, nếu họa mi cũng biết
      Tôi có bao đau yếu, ưu phiền
      Thì chim sẽ dành cho tôi, vui vẻ
      Một bài ca làm phấn chấn tôi lên.
       
      Và nếu các vì sao cũng biết
      Bao đau thương xâm chiếm hồn tôi
      Thì các vì sao cũng giã bầu trời
      Để làm dịu nỗi lòng tôi thất vọng.
       
      Hoa, chim, sao, không thể nào biết được
      Chỉ một người biết nỗi khổ tôi thôi
      Người đàn bà đã từng xé nát
      Bằng tay mình xé nát tim tôi.
      Heine (Đức)
      Hoàng Trung Thông dịch
       
       
      #3
        thuythuy 23.12.2006 00:03:18 (permalink)
        BÀI THƠ CUỘC ĐỜI
        Onga Becgon

        Em nhớ lại chuyện ngày quá khứ
        Khúc hát mê say một thời thiếu nữ
        Ngôi sao cháy bùng trên sóng Nhêva
        Và tiếng chim kêu những buổi chiều tà

        Năm tháng đắng cay hơn , năm tháng ngọt ngào hơn
        Em hiểu bây giờ anh có lí
        Chuyện cũ qua rồi anh đã xa cách thế
        Em hát khác xưa rồi và khóc cũng khác xưa theo

        Lớp trẻ lớn lên lại tiếp bước theo ta
        Lại nhắc vị ngọt ngào thưở trước
        Vãn sông Nhêva những chiều sóng bước
        Nhưng xét cho cùng họ có lỗi đâu anh

         
        Không nói
        Olga Bergol

        Em vẫn sống như ngày xưa vẫn sống
        Vẫn vui đùa, vẫn hát vẫn cười tươi
        Khi hè về trăng lên vẫn dạo chơi
        Vẫn lặng ngắm Neva những chiều ráng đỏ
        Bởi nỗi buồn thời gian đã xoá
        Và tình yêu thành kỷ niệm xa xăm
        Em đã quên, vâng em đã quên anh
        Anh đối với em đâu phải là duy nhất
        Xin đừng giận em vì đó là sự thật
        Em không muốn dối mình và không muốn dối anh
        Tình yêu qua như làn gió mỏng manh
        Thì chuyện đó phải chăng em có lỗi
        Xin đừng trách em là người mau thay đổi
        Vì tình yêu chỉ đến một lần yêu
        Những gì năm tháng đã cuốn trôi
        Sẽ vĩnh viễn không bao giờ trở lại!

         
        Bài thơ vĩnh biệt
        Nicolai Vapzarốp

        Đôi khi anh sẽ vào trong giấc ngủ em,
        Như một khách thăm bất ngờ và xa ngái...
        Em, em chớ để anh ngoài đường cái
        Với anh em đừng chốt cửa cài then!

        Anh sẽ vào, lặng yên và anh sẽ ngồi rất khẽ
        Đôi mắt đăm đăm xuyên bóng tối nhìn em
        Và khi anh đã ngắm em đến mòn con mắt.
        Anh sẽ hôn em, rồi thì anh lại ra đi .
        (Xuân Diệu dịch)
        #4
          thuythuy 23.12.2006 18:19:08 (permalink)
          Tồn tại
          (William Shakespeake)


          Trong thế giới thú vật hoang dã
          Kỳ nhông tồn tại
          Bằng cách
          Thay đổi màu da theo môi trường
          Cây lá ngón tồn tại
          Giữa muôn ngàn thảo mộc âm u
          Với chất độc ứ dần từng mạch dẫn
          Sắt thép tồn tại
          Đá tồn tại
          Câm lặng, khô khan...

          Giữa dòng đời phức tạp, bon chen
          Để là mình - con người
          Không thể tráo trở như kỳ nhông
          Không thể ác độc như lá ngón
          Không thể lạnh lẽo như sắt thép
          Không thể trơ trơ như đá giữa cuộc đời
          Con người
          Tồn tại
          Với trái tim thương nhớ đầy vơi...
          (Dịch:Trần Cẩm Thanh)
           

           
          Vì sao anh lại ra đi



          Vâng, em bảo: "Đi đi!"
          Nhưng vì sao anh không trở lại?
          Em bảo:"Thôi biệt từ, xin đừng chờ đợi!"
          Nhưng vì sao anh lại ra đi?
          ***
          Đôi mắt em phủ mờ đầy lệ.
          Lời của em trái ngược với lòng.
          Sao anh lai tin lời em nói.
          Sao không nhìn hai mắt lệ đầy vơi?
          (Kapusakian -Nga)
          Phan Minh Châu
          dịch

           
          #5
            thuythuy 24.12.2006 11:21:54 (permalink)
            Bài hát
             
            Em đã uống lời anh dịu ngọt
            Hát anh nghe giai điệu tim mình.
            Nhưng giờ đây bên bờ cát trắng
            Chỉ còn vương dăm mảnh dư tình.
             
            Những giai điệu một thời em hát
            Và những lời anh từng rót tai em
            Dưới ánh nắng bao lần lóe sáng
            Dưới trăng vàng lấp lánh bao đêm.
             
            Nhưng tất cả những gì em đã trải
            Chỉ lòng biển cả biết mà thôi:
            Sóng nâng cánh khúc ca em bay mãi
            Còn lời anh – chìm đắm tự lâu rồi…
            Xêxillia Mâyrelex (Brazil)
            Hồng Thanh Quang dịch
             
             
            Không đề
             
            Không, tôi nào nữa yêu em;
            Mộng xưa đau đớn cuồng điên qua rồi
            Nhưng nơi sâu kín lòng tôi
            Hình em vẫn sống tuy vời vợi xa
            Đã say mộng mới thiết tha
            Nhưng hình ảnh ấy dễ là đã quên?
            Tượng thờ dù đổ vẫn thiêng
            Miếu thờ bỏ vắng vẫn nguyên miếu thờ.
            M. Lermontov (Nga)
            Thúy Toàn dịch
             
             
            #6
              thuythuy 25.12.2006 14:29:32 (permalink)
              Thú nhận
               
              Chẳng hề nào chia tay anh
              Nhưng em phải đành thú nhận
              Trên đôi vai em yếu mềm
              Hạnh phúc chúng mình quá nặng.
               
              …Em nhớ ngôi nhà ngày xưa
              Trên bàn một bình hoa lớn
              Những đóa hoa hồng mảnh mai
              Nở tự bao đời trong kính.
               
              Em còn bé con ngốc nghếch
              Say mê vẻ đẹp lạ lùng
              Bình hoa một lần em nhấc
              Tìm điều bí ẩn bên trong.
               
              Em nhỏ - bình hoa thì lớn
              Bao nhiêu hồi hộp trong lòng
              Khao khát đưa tay em với
              Để bình hoa xuống cạnh chân.
               
              Thời khắc tưởng chừng vô tận
              Người lớn chẳng hề có ai.
              Chỉ một mình nỗi dại dột
              Như chim quệt cánh lên vai.
               
              Đôi tay nhỏ nhoi bạo dạn
              Buông bình – tựa quả bóng tròn
              Thủy tinh vỡ tung ngàn lệ
              Vang như tiếng khóc thiên thần.
               
              Yêu em anh đừng yêu quá
              Bởi em chẳng biết giữ gìn
              Hạnh phúc biết đâu đổ vỡ
              Như bình hoa ấy mong manh?
              Torez Ditlevsen (Đan Mạch)
              Hoàng Hữu Phê dịch
              #7
                thuythuy 31.12.2006 08:41:34 (permalink)
                Đốc thúc
                E.Bagriana
                 
                Khi em hờn tủi, ốm đau
                Xin anh đừng đến…lưu sầu sang anh
                Một mình chịu khổ, cũng đành!
                Thú kia giấu vết thương mình hang sâu
                Một mình liếm láp niềm đau
                Một mình gồng sức phía sau gian phòng
                Lệ ngưng chạy thấm vào lòng
                Bao nhiêu máu độc lại hồng qua tim
                Gieo thành ngôn ngữ lặng im
                Nơi xa anh có nghe em tự tình?
                Đã quen đau khổ một mình
                Sầu em trĩu xuống vai anh làm gì
                Trán đừng nhăn nếp nghĩ suy
                Thôi đừng tóc rũ hàng mi muộn phiền
                Một mình chịu khổ đã quen
                Nhưng khi vui sướng lại thèm có anh
                Rót vui từ trái tim mình
                Sang tim anh để vẹn tình lứa đôi
                Tràn đầy giếng mắt em vui
                Mắt anh phản chiếu, với lời hát em
                Từ đôi môi mọng dịu hiền
                Câu ca đậu xuống êm đềm môi anh.
                (Lữ Huy Nguyên dịch)
                 
                 
                #8
                  thuythuy 01.01.2007 18:26:52 (permalink)
                  Chỉ cần đôi mắt
                   
                  Hãy cưa đôi chân của tôi đi
                  Để tôi khỏi lang thang
                   
                  Hãy xẻo đôi môi của tôi đi
                  Để tôi không còn hôn em được nữa
                   
                  Hãy chặt đôi tay của tôi đi
                  Để tôi không thể ôm em
                   
                  Hãy đập vỡ trái tim của tôi
                  Để nó không làm tôi điên dại
                   
                  Xin hãy để lại cho tôi đôi mắt
                  Để tôi khóc người tình
                  Đã mất hút của tôi.
                  Mihai Bêinuc (Romania)
                  Phạm Viết Đào dịch
                   
                  Người đẹp ngày xưa
                  Attila Jozsef (Hungari)
                   
                  Nhớ sao người đẹp ngày xưa
                  Bao nhiêu quyến rũ, tiên vừa hiện ra
                  Cùng tôi dạo giữa đồng hoa
                  Nàng vui nhí nhảnh nhưng mà nghiêm trang
                  Nàng nhìn tôi thấy xốn xang
                  Tình yêu đâu phải mơ màng của tôi
                  Chỉ mong gặp lại nàng thôi
                  Nàng đi trong nắng hay ngồi dưới cây
                  Nàng cầm quyển sách trên tay
                  Mùa thu những cụm lá dày xôn xao
                  Nàng đứng lên, lá thì thào
                  Nàng như trong giấc chiêm bao bước đều
                  Con đường hoa lá thân yêu
                  Nàng đi, cây cũng nhìn theo gửi lời
                  Như con nhớ mẹ chết rồi
                  Tôi mong gặp lại con người xa xăm
                  Vừa xa nhưng lại rất gần
                  Nàng như tan biến trong vầng nắng lên.
                  Tế Hanh dịch
                   

                  #9
                    thuythuy 05.01.2007 21:00:06 (permalink)
                    Một chút tên tôi đối với nàng
                    Puskin
                     
                    Một chút tên tôi đối với nàng
                    Sẽ chìm như ánh sáng buồn tan
                    Âm thanh mòn mỏi bên bờ vắng
                    Như tiếng chim thâu lạc giữa ngàn
                     
                    Ngày nàon đó trên mặt trăng kỷ niệm
                    Nó chỉ còn là dấu vết không hồn
                    Giống như hình phác trên mộ chí
                    Nét ngoằn ngoèo một thứ tiếng xa xăm.
                     
                    Tên cũ từ lâu đã lãng quên
                    Chẳng còn gợi lại được cho em
                    Tình xưa êm ái và trong trắng
                    Trước mối tình ai mới dấy lên.
                     
                    Nhưng nếu gặp ngày buồn rầu đau đớn
                    Em thầm thì hãy gọi tên lên
                    Và hãy tin còn đây một kỷ niệm
                    Em vẫn còn sống giữa một trái tim.
                    Thúy Toàn dịch
                    #10
                      thuythuy 10.01.2007 19:10:52 (permalink)
                      Em chờ anh
                      M.Taox-Mrus (Algeria)
                       
                      Như năm ngoái, đào trên cây lại chín
                      Đang đu đưa trên cành.
                      Như năm ngoái, đào trên cây lại chín
                      Em vẫn chờ, chờ anh…
                       
                      Đào lại chín trên cây như năm ngoái
                      Trong vười sai trĩu cành.
                      Tháng và năm trôi qua không trở lại,
                      Nhưng em vẫn chờ, chờ anh…
                      Thái Bá Tân dịch
                      #11
                        thuythuy 17.01.2007 17:22:43 (permalink)
                        Bình vỡ
                        Sully Prudhomme (Pháp)
                         
                        Hoa tiên thảo trong bình đã héo
                        Bình nứt rồi bởi cánh quạt nan
                        Nhẹ nhàng chẳng chút âm vang
                        Quạt vung chỉ chạm nhẹ nhàng bình thôi
                         
                        Nhưng vết nứt nhẹ nhàng kia ấy
                        Gặm dần thêm bình rạn mỗi ngày
                        Vô hình từng bước ai hay
                        Vòng loang chậm rải, từng ngày rạn thêm…
                         
                        Giọt từng giọt, vơi dần nước mát
                        Nhựa nuôi hoa cũng cạn mất rồi
                        Đâu ngờ bình nứt thương ôi
                        Bình thôi đã vỡ, xin người nhẹ tay!
                         
                        Cũng lắm lúc, tay – người – yêu – dấu
                        Chạm tim ta làm nhói tim ta
                        Để rồi tim mãi xót xa
                        Hoa tình yêu héo, nhạt nhòa sắc hương
                         
                        Tim dường vẫn còn nguyên như trước
                        Nhưng vết thương sâu kín, âm thầm
                        Ngùi đau tiếng khóc rưng rưng
                        Tim giờ đã vỡ, xin đừng chạm tay!
                        Cao Quảng Văn dịch
                        #12
                          thuythuy 22.01.2007 19:10:52 (permalink)
                          Hai kẻ thất tình
                          Maurice Carême (Bỉ)
                           
                          Chàng thương người không thương
                          Nàng yêu người không yêu
                          Tình cờ xui gặp gỡ
                          Hai kẻ thiếu thương yêu
                           
                          Họ yêu nhau tha thiết
                          Chưa ai từng yêu nhau
                          Tin tưởng và mãnh liệt
                          Ngay buổi gặp ban đầu
                           
                          Với người không thương trước,
                          Với kẻ chẳng yêu xưa,
                          Họ quên, quên, quên hết
                          Mối thất tình năm xưa.
                          Bàng Bá Lân dịch
                          #13
                            thuythuy 27.01.2007 13:06:06 (permalink)
                            Mũi tên và bài ca
                            Henry W.Lowgfellow (Mĩ)
                             
                            Tôi bắn lên trời một mũi tên
                            Tên rơi xuống đất biết đâu tìm
                            Đường tên vun vút lao trong gió
                            Mắt dẫu tinh nhanh khó kịp nhìn.
                             
                            Tôi gửi lên trời một khúc ca
                            Lời bay theo gió vút đi xa
                            Ánh mắt kia dù nhanh đến mấy
                            Làm sao dõi kịp sóng âm ba.
                             
                            Lâu mãi sau trên một cây sồi
                            Mũi tên nguyên vẹn thấy đây rồi
                            Còn bài ca cũ ngày xưa ấy
                            Nằm trọn trong tâm khảm một người.
                            Xuân Nghĩa dịch
                            #14
                              thuythuy 01.02.2007 23:50:51 (permalink)
                              Ý trời
                              I
                              Nếu anh phụ tình em
                              Trời đất sẽ thành mẹ mìn độc ác
                              Sóng biển sẽ lên cơn sốt
                              Cuộc sống đau buồn
                               
                              Trái đất chỉ đẹp thêm
                              Từ khi anh yêu em
                              Hôm ấy dưới bóng cây táo dại
                              Chúng ta bên nhau, chẳng cần lên tiếng nói
                              Và cũng như tình yêu, hoa táo ngát hương thơm.
                              Nhưng nếu anh phụ tình em
                              Mặt đất sẽ sinh đầy rắn độc
                              Đôi chân rã rời quị gục
                              Trên miền đất hoang vu:
                               
                              Và trong em, Chúa cũng hết nhân từ
                              Chúa bẻ tay kẻ ăn mày gõ cửa
                              Giày vò trái tim người con gái đau thương!
                               
                              II
                              Sẽ vọng về bên tai em
                              Lời anh ngọt như nụ hôn
                              Vì những chiếc hang sâu thẳm
                              Sẽ trả em giọng nói của anh.
                              Bụi trên mọi nẻo đường
                              Giữ mùi hương những cây anh trồng,
                              Như chú hươu đi tìm mùi hương cây đó
                              Em sẽ theo anh đến đỉnh núi sườn non.
                              Những đám mây trời sẽ in xuống nhà em
                              Mình cô gái mà anh theo đuổi.
                              Nếu hôn cô ta
                              Anh sẽ như một kẻ gian tà tội lỗi
                              Khi nâng mặt cô ta dậy
                              Anh sẽ nhận ra mặt em nước mắt đầm đìa!
                               
                              III
                              Trời chẳng cho anh ánh nắng
                              Nếu anh không đi cùng em,
                              Trời chẳng cho anh uống
                              Nếu nước không chao động bóng em.
                              Và anh sẽ chẳng thể ngủ nogn
                              Nếu tóc em không là gối.
                               
                              IV
                              Nếu bỏ đi, anh sẽ đạp nát hồn em
                              Như rêu bên đường
                              Dù ở đồng quê hay ở núi rừng
                              Anh cũng luôn luôn đói khát
                              Và buổi chiều của anh ở bất cứ xứ nào
                              Cũng là những vết thương em đẫm máu.
                               
                              Em sẽ nhập vào lưỡi anh
                              Dù anh gọi tên người con gái khác
                              Em sẽ là muối trong họng anh mặn chát
                              Dù hát ca, ao ước hay hờn căm
                              Anh cũng chỉ gọi được tên em!
                               
                              V
                              Nếu anh chết ở một nơi xa xôi nào đó
                              Thì mười năm sau, dưới mộ
                              Tay anh vẫn như giơ lên
                              Đón những dòng nước mắt của em
                              Thịt da anh vẫn cứ run run
                              Và chỉ rữa tan
                              Khi trên mặt anh, xương em rơi xuống!
                              Gabriea Mistran (Chilê)
                              Quốc Dũng dịch
                              #15
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9