Thơ sưu tầm "tặng cho tất cả những ai yêu đơn phương"
KGB 17.12.2006 16:23:04 (permalink)
Xin lỗi tác giả bài này nhé, mình đọc được trong một quyển sổ viết tay của một người bạn nên không biết tên tác giả

ANH KHÔNG CÓ LỖI

Em đã hiểu rồi, anh có lỗi gì đâu
Chỉ tại em thôi, sao yêu anh nhiều quá!
Đến bây giờ hai đứa mình hai ngã
Niềm đau này, ai san sẻ cho em?

Em đã biết rồi, anh có lỗi gì đâu
Chỉ trách em thôi, sao yêu anh nhiều thế!
Để nỗi đau này với nhịp tim đơn lẻ
Mãi bồi hồi với những cái xa xa

Rồi sẽ qua thôi, tất cả sẽ phai mờ!
Nhưng tại sao em không tin như thế
Anh xa em, rồi cái điều không thể
Sao vẫn chờ vẫn đợi vẫn yêu anh
.






 
Ấm nồng   ( Đỗ Thị Thanh Bình )
 
Xin anh đừng là mây bay
Suốt đời em không với tới
Xin anh đừng là con suối
Bởi nguồn sẽ đổ về sông
 
Xin anh đừng là vừng đông
Cho em chói loà đôi mắt
Xin anh đừng là khoảnh khắc
Để rồi tan biến hư vô
 
Anh đừng là ngôi nhà to
Để em đi qua ngần ngại
Anh đừng là bờ, là bãi
Đổi thay dâu bể cuộc đời.
 
Anh cứ là anh, thế thôi
ấm nồng vòng tay thân thiết
Nơi em gục vào quên hết
Khổ đau cơ cực đời thường
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2006 16:34:20 bởi KGB >
#1
    KGB 20.12.2006 19:50:16 (permalink)
    Thất tình  ( Phạm Lan Phương )
     
    Thôi đừng khóc nữa em
    Nước mắt làm ta sợ
    Nước mắt làm ta nhớ
    Nước mắt làm ta đau...
    Ta đã sống cho nhau
    Một quãng thời gian nhỏ
    Giờ ta phải xa nhau
    Vì bao điều cách trở
    Sau nỗi đau ta nhủ
    Sẽ sống cho mọi người
    Để kiếp sau ta được
    Sống cho mình ta thôi
    #2
      KGB 21.12.2006 00:29:08 (permalink)
                 Mòn mỏi
       
      - Em ơi nhẹ cuốn bức rèm tơ
      Tìm thử chân mây khói tỏ mờ
      Có bóng tình quân muôn dặm ruổi
      Ngựa hồng tuôn bụi cõi xa mơ.
       
      - Xa nhìn bên cõi trời mây
      Chị ơi, em thấy một cây liễu buồn...
       
      - Bên rừng em hãy lạng nhìn theo
      Có phải chăng em ngựa xuống đèo
      Chị ngỡ như chàng lên tiếng gọi
      Trên mình ngựa hí lạc vang reo
       
      - Bên rừng ngọn gió rung cây
      Chị ơi, con nhạn lạc bầy kêu sương...
       
      - Tên chị ai gieo giữa gió chiều
      Phải chăng em hỡi tiếng chàng kêu
      Bên dòng sông lặng em nhìn thử
      Có phải chăng người của chị yêu?
       
      - Sóng chiều đùa chiếc thuyền lan
      Chị ơi con sáo gọi ngàn bên sông
      Ô kìa ! bên cõi trời Đông
      Ngựa ai còn ruỗi dặm hồng xa xa...
       
      - Này lặng em ơi, lặng lặng nhìn
      Phải chăng mình ngựa sắc hồng in?
      Nhẹ nhàng em hãy buông rèm xuống
      Chị sợ trong sương bóng ngựa chiều...
       
      - Ngựa hồng đã đến bên hiên
      Chị ơi trên ngựa chiếc yên.... vắng người.
                                                  (sưu tầm)
       
       
       
      #3
        KGB 22.12.2006 17:11:30 (permalink)
        Phía sau em 
         
        Đừng để em là người đàn bà đa đoan
        Chìm khuất giữa bao điều dang dở
        Ôi người đàn ông của em !
        Đừng để em một mình trong bão tố
        Đừng để em tự dỗ mình khi phải khóc
        Những giọt nước mắt chảy vào đêm xót xa
        Khi quay lại nhìn anh với nụ cười rạng rỡ
        Em đã vịnh tay vào nỗi tự ái đàn bà
        Như con thiêu thân
        Trước anh và tình yêu
        Em cũng chỉ là cánh hoa bé nhỏ
        Chờ tay người che chở nâng niu
        Như cánh vạc kêu sương không mệt mỏi
        Em lại đi tìm sự thảnh thơi giữa khoảng chơi vơi
        Quên mất thời gian đi qua khoé mắt
        Chợt một chiều biết mình đã hết tuổi đôi mươi
        Hay ôm em vào lòng nếu thật lòng anh muốn
        Hay yêu em với tình yêu chân thành
        Kề bờ vai anh bao dung rộng lượng
        Đừng để em -
                            đừng để em mãi trong im lặng đời mình
                                                       (sưu tầm)
        #4
          KGB 30.12.2006 06:36:04 (permalink)
          Cho em được một lần khóc trên vai anh... khi nghĩ về người ấy...
          Quá khứ khiến em giật mình... nhìn lại...
          Anh không là người đến sau... nhưng người xưa… ngày xưa… có thể…
          Vì những nỗi đau... đau đến tận giờ !!!

          Ngựa hoang về tới bến sông bình yên... vết thù trên lưng vẫn còn nguyên vẹn...
          Em... mang nguyên vẹn nỗi đau đầu đời... đến với trái tim anh... độ lượng…
          Có lúc chợt thèm được như ngựa hoang...mơ giấc mơ quên miền quá khứ...
          Thèm được như ngựa hoang... phá tung mọi buộc ràng, định kiến...
          Thèm được như ngựa hoang... như ngựa hoang…

          Cứ mải lao mình vào cuộc kiếm tìm hạnh phúc...
          Giờ em mới nhận ra mọi điều không đơn giản...
          Và anh ơi... nếu đến một ngày... chồn chân... mệt mỏi...
          Em gục xuống giữa cánh đồng nghiệt ngã...
          Anh có vực em dậy cho em được một lần nữa khóc trên vai anh ???

          #5
            KGB 31.12.2006 16:54:52 (permalink)
            Một nữa
                                   Trần Ngọc Thanh
             
            Em bây giờ còn lại một nửa thôi
            Một nửa kia đi lạc đã lâu rồi
            Chiều vụn vỡ một nửa em sụp đổ
            Nửa bầu trời lạnh một nửa trăng soi

            Một nửa kia lại đi tìm một nửa 
            Em hanh hao với một nửa hao gầy
            Một nửa níu tháng ngày trong ký ức
            Nửa lạnh lùng trốn chạy nỗi đau

            Lời nói dối đôi khi thành sự thật
            Phố gập ghềnh dưới mỗi bước chân qua
            Nước mắt mặn không làm lòng bớt nhạt
            Và ngày sau biết có nhớ ngày xa...


             
            #6
              KGB 31.12.2006 17:04:56 (permalink)
              Chùm thơ Ngân Vịnh
                                                  (Ngân Vịnh)
              Rót một chén
               
              Rót một chén ngày mồng một Tết
              nâng ngang mày trời đất giao nhau
              nắng dọt dẹt tiếng chân lá biếc
              cười a ha - đời vẫn bể dâu
              Rót một chén ngày mồng hai Tết
              vắt lên vai bĩ cực đèo bòng
              nỗi buồn cũ không cần xóa vết
              thả tấm thân về phía thong dong
              Rót một chén ngày mồng ba Tết
              hắt xuống chiều hạnh ngộ giọt mưa
              em vụt đến và em đâu biết
              ta đợi em từ lúc giao thừa.
               

              Phương xa
              Son sót đồng vai lệch
              nghe về gốc rạ ru quê
              phương xa mờ
              ngày chênh chếch
              nước mắt chờ
              nước mắt con đê
              Trời rộng thênh thênh phủ mặt
              một hòn cuội trắng ngủ say
              biển cả kẹp vào hai náchnhìn lên ngọn đèn ngơ ngẩn mây bay
              Lá tre mùa đông khát nước
              ở lại cầu ao mắt hạt nhãn đen
              - ừ ngói mái đình
              - ừ nhớ
              ngọn cải sương khuya
              lửa đèn
              Ta đi
              lòng mang một cơn gió lẻ
              ta đi cỏ chưa mưa phùn
              im lặng nỗi buồn lê thê khói
              ngón chân sân nhà rối rít cọng rơm
               
              Vái sông Hương
              Nhớ nhà thơ Phùng Quán
              Quỳ xuống đất ông Quán vái sông Hương
              Dù sông Hương chảy lững lờ
              Trăng hoàng cung đỏ úa
              Đêm Huế hầm hập gió
              Giọt nước mắt rơi vào giấc mơ
              Rồi một mình ông xuống đò
              Áo khuy vải, chân xỏ guốc
              Tìm về người đàn bà bên bến nước
              Chén rượu Chuồn ngọn lửa xanh
              Trái tim chậm rãi tỏ tình
              Chậm rãi khóc tóc râu đã bạc
              Người đàn bà không còn trên bến nước
              Tiếng chuông chùa Thiên Mụ vọng rồi im.
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2006 17:09:21 bởi KGB >
              #7
                KGB 01.01.2007 19:50:57 (permalink)
                Ngày không anh
                Có những ngày rộng quá một tầm tay
                Gió không biết vịn vào đâu
                Em không biết vịn vào đâu
                Dã quỳ vẫn vô tình nở dọc ray tàu
                Sự kiêu kỳ mang vẻ đẹp tầm thường
                Mở to mắt, ngước nhìn mặt trời 
                Đầy thách thức
                Ở chính giữa niềm kiêu hãnh
                Là hụt hẫng màu vàng
                Sự kiêu kỳ biết vịn vào đâu?

                Có những ngày vụn như nỗi hoang mang
                Sự vô nghĩa không thể hiểu nổi mình
                Trong giới hạn ngột ngạt của những gì cho là ý nghĩa
                Mơ hồ vụt khỏi cái nhíu mày
                Lang thang như kẻ khốn cùng không chốn dừng chân
                Chông chênh
                Ý nghĩ không biết vịn vào đâu
                Em không biết vịn vào đâu

                Có những ngày chật chội như một cái nhà gương
                Quay về hướng nào cũng chỉ thấy chính mình
                Những phiên bản méo mó đầy thói xấu
                Hình như mình đã chẳng nhận ra
                Em muốn bỏ hoang tất cả những xấu xa
                Lòng sẽ rộng thêm
                Bình yên sẽ tự tìm được nơi trú ngụ
                Chờ niềm vui bằng niềm vui cũ
                Đón nỗi buồn bằng một cái mím môi

                Có những ngày như thế
                Ngày không anh

                HẠNH NGUYÊN
                #8
                  KGB 01.01.2007 20:02:44 (permalink)
                  Căn phòng trống
                  Ngày anh ra đi
                  Lòng em như căn phòng trống
                  Trái tim không mái che
                  Bốn mùa hun hút gió lùa
                  Nỗi nhớ vấp vào em
                  Ngày anh ra đi
                  Con mèo hoang khản giọng kêu đêm
                  Trăng uốn cong như sợi lông mày
                  Bông hồng nhung đốt đuốc
                  Chờ anh...
                  Thời gian vun vút
                  Trăng đổi dáng bao lần
                  Anh không về
                  Dáng em xa như màu khói
                  Thời gian bạc tóc
                  Chờ anh...

                  NGUYỄN THỊ HỒNG HÀ (Trường Viết Văn Nguyễn Du-Hà Nội)
                  #9
                    KGB 02.01.2007 21:13:47 (permalink)
                    Buổi sáng bên anh
                    Khi những câu hát mùa xuân về bên cửa
                    Như vẫn còn nguyên vẹn một mùa xanh
                    Em biết rằng em lại yêu anh
                    Sau mọi con đường hư ảo
                    Sau hạn hán và những mùa dông bão
                    Ngọn nến em vẫn cháy cuối đêm dài
                    Như tuyệt vọng nào rồi cũng sẽ tàn phai
                    Những con đường trước anh
                    Dẫu hoang tàn  đến mấy
                    Dẫu niềm tin đã nhiều lần trôi tuột qua tay…
                    Vẫn rộng lòng trong gió ban mai
                    Sài Gòn lại ấm giọt cà phê buổi sáng
                    Em lại đợi anh
                    Trong khoảng sân đầy nắng
                    Như hò hẹn  đầu tiên
                    Như con thuyền đã mỏi chuyến lênh đênh
                    Về cập bến cuối cùng
                    Khi đông dài rồi cũng cạn mùa đông
                    Vai  em ấm bên vai  người yên lặng
                    Buổi sáng cũng đâu cần lên tiếng
                    Mùa xuân đâu cần phải tỏ bày
                    Khi tay người tìm thấy một bàn tay…

                    CAO THỊ TỐ TRÂM
                    #10
                      KGB 26.01.2007 19:00:39 (permalink)
                      Xin đừng thành thật  ( Đinh Thu Hiền )
                       
                      Với riêng em xin anh đừng thành thật
                      Hãy cứ dối rằng anh rất yêu em
                      Hãy cứ dối rằng anh thao thức đêm đêm
                      Nghe gió động ngỡ tay mềm gọi cửa
                       
                      Hãy cứ bảo rằng em là nỗi nhớ
                      Duy nhất trong đời và duy nhất trong anh
                      Căn gác nhỏ, không em hoang lạnh cả Hà Thành
                      Em là chúa ngự hồn anh vĩnh viễn
                       
                      Xin cứ việc lừa dối không bờ bến
                      Du em mơ trong một biển hoang dường
                      Dối gian thật nhiều anh nhé, anh yêu thương
                      Cái khát khao dối thường, đâu dối được
                       
                      Em yêu anh ngàn năm không hiểu được
                      Biết bao điều còn dấu sau làn môi
                      Biết bao điều day dứt rồi thôi
                      Nếu dối được tình em ôi! nếu được ?
                       
                      #11
                        KGB 26.01.2007 19:05:00 (permalink)
                        Nhạy Cảm  ( Đinh Thu Hiền )
                         
                          Em đoán ra rồi! Thôi anh đừng nói nữa
                        Chỉ một lời đơn giản có gì đâu
                        Nhạy cảm quá đôi khi thành nghiệt ngã
                        Tự biết những điều không dám nghĩ từ lâu
                        Em đoán ra rồi! Anh cảm ơn em đi
                        Hãy thanh thản và nhẹ nhàng vĩnh biệt
                        Con đường một chiều sau lưng ai tha thiết
                        Mắt không dám buồn tê liệt giữa hàng mi
                        Em đoán ra rồi! Anh cảm ơn em đi
                        Xin đừng nói chia ly
                        Xin đừng nói những gì em khủng khiếp
                        Ðể em dối lòng em
                        Còn gì không khi anh chưa thốt ra lời giã biệt
                        Ðừng hiểu em hão huyền - em tự dối em thôi
                        Biết là anh đã xa - xa thật rồi
                        Lặng lẽ thế
                        Chia tay
                        Ðừng nói nữa
                        Em không đủ lòng bao dung tha thứ
                        Cho lời tạ từ sắp sửa buột qua môi
                        Ðiều ấy... Tim em biết trước rồi.
                        #12
                          KGB 26.01.2007 19:08:52 (permalink)
                          Viết cho người yêu cũ của người yêu 
                                                                     ( Đinh Thu Hiền )
                           
                          Em xin chị đừng khóc nữa
                          Trước em, chị của người ta
                          Em thì mỏng manh nhường ấy
                          Tình yêu đâu có buông tha
                           
                          Chị yêu anh ngày đã cũ
                          Em yêu anh mới đây thôi
                          Em xin chị đừng khóc nữa
                          Hạnh phúc có cánh bay rồi
                           
                          Chẳng ai cân đong đo đếm
                          Chẳng ai xẻ nửa trái tim
                          Chị ơi sợi tình dài thế
                          Em ngây ngô cũng đi tìm
                           
                          Em xin chị đừng khóc nữa
                          Trước em, chị cũng được yêu
                          Cuộc đời còn bao lầm lẫn
                          Môi son em quệt ngang chiều...

                          #13
                            Chuyển nhanh đến:

                            Thống kê hiện tại

                            Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                            Kiểu:
                            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9