Thơ lơ tơ mơ Ngô Hữu Đoàn
No: 135
BUỒN MƯA THU
Tặng BN
Em viết bài thơ buồn như buổi chiều đơn độc
Mưa nghiêng mình che đậy nỗi xa xăm
Từng hạt rơi qua rồi về đất biệt tăm
Như nước mắt ngày xưa có lần em đã khóc
Thu đã về điểm thêm mùa ngày lên tóc
Em rũ bàn tay qua cửa sổ nghe mưa
Ngoài vườn kia trên mắt lá thưa thưa
Những giọt lệ cũng rơi buồn thảm thiết
Em viết bài thơ về những ngày xưa biền biệt
Những nỗi buồn thu cũ bổng online
Nhớ gì ơi! sao nhớ mãi chẳng đầy
Em bật khóc dưới chiều thu trên net! Ngô Hữu Đoàn
SG, 09.2006
No: 136
TIN NHẮN TRONG ĐÊM
Khuya lắm rồi em đã ngủ chưa em
Cái tin nhắn ngại ngùng ta không gởi
Đêm cuối thu sao cứ dài vời vợi
Em cuối cùng em cũng cứ riêng em
Trên đời hoa đâu phải nở cho đêm
Sao cũng thắm ướt ta từng giấc ngủ
Chẳng rõ thực hư mà sao tình trú ngụ
Đất khô cằn bổng chốc nhuận phù sa
Em hỡi em! Em hãy còn bao xa
Cho ta biết và bao lâu bắt kịp
Em đừng nói lời hẹn đời, hẹn kiếp
Tình chết ma mấy thuở được luân hồi. Ngô Hữu Đoàn SG, 22.09.206
No: 137
HẠNH PHÚC NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐIÊN
Ê, ê thằng kia, thằng kia....
khà....khà... khà...
[bà cười mếu máo]
Đất cát của tau đâu?
Con gái của tau đâu
Tau đâu..âu...âu....?
Tau đâu..âu...âu....?
[Bà hắt mắt về phía đám đông giằng hỏi]
khà... khà... khà...
[Bà quay mặt xuống chân
Gở miếng vẩy ghẻ
Có lẻ ruồi bu lâu năm
Có lẻ bụi đời lâu năm
Đèn xanh bật
Đám người đi]
Ê, ê thằng kia, thằng kia...
khà....khà... khà
[bà cười mếu máo]
Đất cát của tau đâu?
Con gái của tau đâu
Tau đâu..âu...âu....?
Tau đâu..âu...âu....?
[Trong đôi mắt quầng thâm
gắng trên thân xác điêu tàn
Một linh hồn rỗng không...
Hạnh phúc... hạnh phúc!
Những câu hỏi cứ liệng cứ ra đường
Hạnh phúc... hạnh phúc!
Đám đông giựt mình
Ai cũng tưởng bà hỏi mình
Nhưng...]
khà....khà... khà...
[Đám đông cũng... hạnh phúc
đi !
Vì bà ấy đã điên]
Ngô Hữu Đoàn
SG, 10.2006
No: 138
ĐÊM NHỚ EM !
Chẳng hiểu vì sao ta cứ nhớ em
Cái thứ nhớ mà lâu rồi chưa lần ta nghe thấy
dường như trong đất khô có mầm xanh đang dậy
sau cơn mưa chiều, đêm ta gặp em
hôm nay Sài gòn mưa ngày, mưa đêm
mưa như khóc mùa thu em tiễn biệt
chiều tu viện em còn ngồi luyến tiếc
mùa thu qua trên tóc tuổi xuân thì
ta nhớ em rồi thầm trách đôi khi
trong lời nói vui đùa không chừng mang tội lỗi
và bên ấy, ta hy vọng, em hãy còn giận dỗi
để biết rằng vẫn có chút còn nhau
tin ta nhắn em có hồi âm đâu
chiều mưa này nghe buốt màu tang lễ
sao nhớ thế mà cứ ngồi lặng lẽ
thấy ngàn hoa tiên tử tẩn liệm hồn
thôi em, mùa thu qua trên môi hôn
cho ta gởi chút tình đông lên tóc
thôi em, tình đến nhiều khi không mời mọc
và tình đi đâu dễ tiễn bao giờ.
Thôi em, đường đời đông đúc những bơ vơ
Xin cảm ơn em, càm ơn cơn mưa chiều tắm gội
Hòn cuội khô đã nhiều năm tro bụi
Bỗng một ngày mở mắt thấy ngàn hoa! Ngô Hữu Đoàn SG, Đêm 22.09.2006 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2007 22:46:41 bởi Viet duong nhan >
Trích đoạn: Ngo Huu Doan
No: 133
MỪNG SINH NHẬT MUỘN
(Kính mừng sinh nhật lần thứ 60 của Cô Bảy-VDN)
Kính mừng Cô Bảy-Việt Dương Nhân
Tròn tuổi sáu mươi cõi thế trần
Nước biếc mấy mùa sen vẫn nở
Non xanh bao vụ lững mây tầng
Cứ cười khi nắng xuân qua cửa
Vẫn hát lúc mưa thu xuống sân
Muộn quá bài thơ chưa đủ nghĩa
Kính mừng Cô Bảy-Việt Dương Nhân!
Ngô Hữu Đoàn
SG 17.08.2006
Cô Bảy cảm ơn Nguyễn Hữu đoàn Gieo vần chúc Bảy vừa Giáp tròn (60) Bảy còn ham quá văn_thi_phú Chẳng chịu xả buông về núi non. ....... ......... Vài vần sót lại cùng NHĐ. Bảy thật vui NHĐ làm thơ NS tặng Bảy. Mến chúc NHĐ luôn an vui & hồn thơ lai láng. Thân 7_vdn
No: 139
MIỀN TRUNG ƠI!
(Sau cơn bão Xangsane, 10.2006) Miền Trung ơi! dãi đất khô cằn nối hai miền Nam Bắc
Khổ đau nhiều nên thắt đáy lưng ong
Từng tháng năm, những đôi mắt lưng tròng
Những bão lũ giày tơi bời da thịt
Miền Trung ơi! những tháng ngày mờ mịt
Trơ khúc xương tàn níu lấy quê hương
Miền Trung ơi! sao mà cứ tai ương
Có phải đâu, nợ nần muôn kiếp trước
Miền Trung ơi! những đứa em lớn lên trong bão gào, lốc nước
Mái đầu xanh nhuộm chua chát đắng cay
Tuổi thơ ngây trộn với nỗi đau này
Mai em lớn, trong mắt hãy còn nguyên đêm giông sét
Miền trung ơi! từng tin bão nổi, lòng đau thét
Những đứa con cơm áo xa nhà
Miền Trung ơi! quầng thâm mắt mẹ mắt cha
Con bình yên, ướt đôi bàn tay cầu nguyện! Ngô Hữu Đoàn SG, 02.10.2006
No: 140
TÌNH THƠ
(Thân tặng anh MHP)
Cuộc sống khó nhọc, đời thường quen rũ bỏ
Chút tình thơ ru ta ấm linh hồn
Ví trên đời cơm áo nuốt hoàng hôn
Ta sẽ chết như tình thơ chết đói! Ngô Hữu Đoàn SG, 10.2006
No: 141
LÂU QUÁ CHƯA VÀO THĂM ANH
Thân tặng anh Hoa Huyền
Lâu quá chưa vào ghé thăm anh
Thăm suối tình thơ nước mát lành
Sớm chiều lẽo đẽo theo cơm áo
Mưa nắng thì thầm với công danh
Lâu quá chưa vào ghé thăm anh
Bèo mây trôi dạt chốn thị thành
Cô đơn mới biết chiều thi vị
Mới thấy trời xa giăng trăng thanh
Lâu quá chưa vào ghé thăm anh
Đời quen chiến-bại nát ta tành
Chút tình đã có ta giắng giữ
Làm chút hành trang lên mây xanh! Ngô Hữu Đoàn SG, 03.10.2006
No: 142
THỬ ĐI !
Thử thức trắng một đêm
Để thấy đêm dài lắm
Thử thức trắng ba đêm
Để thương người khó nhọc
Thử thức trắng một tuần
Để thêm lòng vị tha
Thử thức ngoài sương gió
Để thương kiếp không nhà
Thử thức mà ngẫm nghĩ
Sẽ thấy thực thôi mà! Ngô Hữu Đoàn SG, 10.2006
No: 143
SINH NHẬT MỘT ĐÊM MƯA
Thân tặng PTN
Sinh nhật anh, sinh nhật một đêm mưa
Đường Minh Phụng bềnh bồng dâng sóng nước
Xe chết máy nặng nề lê từng bước
Món quà con chợt trôi xuống phố rồi
Sinh nhật anh ba mươi mốt tuổi đời
Cành hoa nhỏ cứ vẫn còn xa lạ
Ai có bảo con tim mình hóa đá
Sao chút chiều mưa cũng quá hư hao
Nét chữ xinh nghiêng xuống cánh thiệp nào
Sao xa quá dù nửa lời tha thiết
Sao trăng đó mà vẫn xa biền biệt
Không thấy về cứu rỗi một đêm mưa
Sinh nhật anh…em có biết hay chưa?
Em quên mất và đường về lênh láng
Mưa có nhắc thôi em đừng trắc ẩn
Vì tháng mười hoa phố rợp đường xa! Ngô Hữu Đoàn Sàigòn, đêm 17.10.2006
No: 144
XÓT XA
Rũ người em khóc mãi thôi
Ngày mai họ cưới ai rồi
Trách người ăn cơm trước kẻng
Đan tâm đập bể cái nồi
Qua năm em thành thiếu phụ
Trước ngày nếu có vu quy
Đứa con tình cờ hỏi mẹ
“Lũ qua mẹ chẳng còn gì!” Ngô Hữu Đoàn
No: 145
ĐƯA EM VỀ ĐÊM NAY
Đưa em về đêm nay
đường ngoại ô lầy lội
tình gập ghềnh trôi nỗi
theo dòng đời loanh quanh
Đưa em về đêm nay
miệng em cười lúng liếng
trăng rũ màu thôi miên
biết đâu là hư thực
Đưa em về đêm nay
bàn tay thu bóng nguyệt
tóc gửi mùi luyến tiếc
anh mang về ngu ngơ
Đưa em về đêm nay
con đường vòng quanh quẹo
tình theo hoài lẽo đẽo
sợ lắm, kià ... ngả ba
Đưa em về đêm nay
hồn chẳng thèm quay lại
ôi đường về xa ngái
ì ạch thân xác này
Đưa em về đêm nay
Đưa em về đêm nay! Ngô Hữu Đoàn SG, 10.2006
No: 146
AI BIỂU EM
Đường đời có vạn lối đi
Ai biểu em chọn lối gì quanh co
Ngày xưa em bước xuống đò
Có người vẫn gọi thật to em mà
Họ nói "anh đói như ma
Em về bên ấy tới già khổ thân"
Bây giờ em cứ phân vân
Cá to là cá của lần sẩy tay
Thôi em ráng hết kiếp này
Mai về chín suối gặp ngay cá vàng !
Anh làm con cá lang thang
Đền cho một kiếp trăm ngàn yêu em ! Ngô Hữu Đoàn SG, 10.2006 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2007 22:31:50 bởi Ngo Huu Doan >
No: 147
MỘT CHÚT Một chút, một chút, một chút thôi
Một chút tình thơ để nỗi trôi
Để thấy bèo mây giông gió giạt
Thấy bóng chiều thơm nghiêng xuống đời
Ngô Hữu Đoàn SG, 10.2006
No: 148
NHỚ SÔNG VỆ
Mai em có về ngang Sông Vệ
Còn nhớ bãi dưa xanh, anh gánh nước chưn phồng
Tháng hai nước cạn, gió nờm hây hẫy mát
Là bắt đầu năm mới với giòng sông
Đất thịt từ xúc từ bờ tre thơm ngọt
Anh gánh ra lồng xuống bãi trắng phau
Đời cơ cực cát cũng thương tình đất
Dọc bãi soi xanh ngắt một màu
Thằng em nhỏ gánh đôi thùng nho nhỏ
Tháng năm trời hắt lửa đốt quê hương
Tôi nhớ mãi lời thằng em trai nhỏ
“Anh hối hoài, để em thở chút coi!”
Tháng bảy đến trời thường mưa giông lắm
Đám dưa vàng ngập úng giấc mơ xanh
Mẹ hái muối cho mùa đông đỡ lạnh
“Thôi nghen con, đạp đỡ chiếc xe trành!”
Mai em có về ngang sông Vệ
Tháng tám nước lên ai dốc ống bên giòng
Con cá bống kho dừa cong vàng óng
Xa lâu rồi… sao cứ… ngỡ đâu đây
Mai em có về ngang Sông Vệ
Có thấy chòi dưa dáng cũ năm nào
Dòng nước trong soi rõ từng viên cuội
Thấy đáy lòng mình còn măn mẳn vị hương quê…
Ngô Hữu Đoàn
SG, 10.2006
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2008 15:30:10 bởi Ngo Huu Doan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: