Thơ lơ tơ mơ Ngô Hữu Đoàn
No: 59 MỘT NGÀY UỐNG RƯỢU MỘT MÌNH Khe cửa nhỏ lọt vài tia nắng Chẳng xếp mền mùng chẳng đánh răng Uống hết bình trà dăm điếu thuốc Ra chợ kiếm mồi...về đợi trăng Đôi chén nhìn quanh qua lốc lịch Ngày tháng treo thây tự bao giờ ! Thản thốt hỏi mình bao nhiêu tuổi? Chút nắng tàn phai cũng hững hờ. Choạng tối mây vờn ôm sương khói Nàng trăng bẽn lẽn bước ra nhìn Cạn bầu mặt trời đêm cũng đến Ôm đàn ta hát khúc tự tình. Ngô Hữu Đoàn
No: 60 NHỚ BẠN GIÀ (Mến tặng Nguyễn Nhất Nghĩa) Đêm nay quạnh quẽ vắng “bạn già”. Nghe lòng chành chạnh nhớ gần xa. Nơi ấy dường như trăng sáng lắm Quỳnh nở nhiều chưa hả bạn già ? Ngô Hữu Đoàn
No: 61 TÌNH ĐỜI Cái cõi phù du cũng khá hay Kẻ giàu, quyền tước, kẻ ăn mày Kẻ gian, kẻ nịnh, người lương thiện Cùng sống cùng chen cái cõi này. Kẻ giàu lấy lãi người nghèo vay Quyền tước lẽ phải hơn dân cày Ôi nhân loại sao muôn đời vẫn thế Thế thái nhân tình chẳng đổi thay! Sao ta không sống như loài chim Chẳng oán thù nhau chẳng tỵ hiềm Sao không sống như loài cỏ dại Như rong rêu, mây, gió, sao đêm. Sao con người muốn lên tột đỉnh Bằng cách gieo tội ác lên mình Họ muốn mang theo vào cõi chết Máu mủ, đầu lâu với đạn mìn! Ngô Hữu Đoàn Tháng 3/2003
No: 62 THÔI Thôi thế thì thôi chịu vậy thôi! Thôi em đã của người ta rồi Thôi đưa thôi đón thôi thôi hết Thôi hẹn kiếp nào gặp vậy thôi. Thôi thôi không nên nên phải thôi Thôi chúc em về đẹp duyên đôi Thôi tình ta vẫn lôi thôi quá Thôi thế thì thôi ngủ cho rồi! Ngô Hữu Đoàn Tháng 5/2003
No: 63 ĐIẾU THUỐC BỎ QUÊN Điếu thuốc ta đốt rồi bỏ quên Âm thầm nó cháy cuộn khói lên Ai đó cuộc đời theo mòn mỏi Riêng mảnh đời ta, ta… bỏ quên. Ngô Hữu Đoàn Đêm 17/10/2004
No: 64 CON MUỖI Đêm nằm thấy thương cho con muỗi Tạo hóa sinh chi lũ côn trùng Đêm ngày vất vả mưu kiếm sống Nhịn đói vì chăn, khát vì mùng Con muỗi vo ve người lam lũ Con muỗi đốt ai ngủ vỉa hè Con muỗi suốt đời mang tội lỗi Tội lỗi chất chồng muỗi có nghe ? Con muỗi vì đâu gây nên tội? Cánh mõi, bụng không lạc lối về Muôn người nguyền rủa cùng xua đuổi Muỗi biết về đâu thật khổ ghê! Muỗi ơi hãy nhịn cho đến chết Đổi kiếp côn trùng đi muỗi ơi Muỗi vẫn muôn đời sinh ra muỗi Người vẫn sinh người khổ nhau thôi! Ngô Hữu Đoàn Tháng 7/2003
No: 65 NHỮNG CÁI KHÓC TRÊN ĐỜI Có cái khóc làm bằng cảm xúc từ mật gan xương tủy chảy ra Có cái khóc làm bằng mồ hôi cho chén cơm manh áo thường ngày Có cái khóc làm bằng trí tuệ cho tiền đề toan tính tương lai Có cái khóc làm bằng hạnh phúc hay xót thương cũng rất khó lường Có cái khóc ngoại giao thuần túy cũng ai bi hơn cái khóc thường Có cái khóc nhiệt tình khó hiểu nhưng đều có ý nghĩa riêng tư Có cái khóc lụa là sang trọng khóc nhẹ nhàng nhưng rất tự tin Có cái khóc khôi hài rất rõ nhưng chủ nhân vẫn giữ khóc hoài Có cái khóc âm thầm lặng lẽ tím ruột bầm gan đâu ai hay! Ngô Hữu Đoàn R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2007 21:30:35 bởi Ngo Huu Doan >
No:66 SỰ THUẦN HÓA LƯƠNG TÂM Những vết xước tạo bởi không khí Những giọt máu vịn vẹo men theo Trái tim đã từ lâu an phận Sợi tóc vẫn vô tình tung bay. Một ý nghĩ tới từ tâm linh Đã gặp phải linh hồn nhân tạo Sự phản cảm… đã tạo chia ly Từ đó lương tâm nằm hấp hối. Những cuộc chiến xảy ra nhiều lần Lương tâm bị thuần hóa và huấn luyện Thời gian đưa nhau về thực thể Đúng nghĩa của chủ thể hiện sinh. Từ đó mùi nhang khói giải thoát Không còn tự nhiên bay … Ngô Hữu Đoàn Tháng 04/2006 No: 67 HÒN CUỘI- VỎ SÒ Biển chiều nay vô tư từ tốn quá Và đồi Hồng vẫn cứ đứng lặng im Tôi dừng lại và thấy mình bé nhỏ Nửa đời người hoài bão vẫn trong tim. Biển ngây thơ đến độ bất ngờ Cứ xô nhẹ lăn tròn viên đá cuội Chiếc vỏ sò vẫn muôn đời úp ngửa Bước chân người vẫn ngược vẫn xuôi. Giữa mênh mông trời nước núi đồi Con sóng nhỏ đã làm nên điều ý nghĩa Xô nhè nhẹ lên bến bờ vô thức Viên cuội tròn gặp được vỏ sò kia. Sách thánh hiền ta là trang nam tử Nhưng nửa đời chưa làm được điều chi Và bây giờ lời khẩn cầu nho nhỏ Cho tôi làm viên đá cuội vô tri. Ngô Hữu Đoàn Mũi Né-Hòn Rơm, Phan Thiết Tháng 04.2003
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2007 20:46:26 bởi Ngo Huu Doan >
No: 68 NHỮNG CHIỀU GIÃ TỪ NHAU (Mến tặng Trần Quốc Phú) Chiều tan họp về phòng nghe anh đi Chiều thứ bảy những buổi chiều phù phiếm Chuyện buồn vui trong tôi thành ý niệm Cho những chiều ly biệt xót xa đưa Chiều thứ bảy về nghe anh đợi tôi Chắc có lẽ chờ lâu rồi anh hả ? Tôi ngây ngô hững hờ rồi hối hả Cho những chiều hoa lá hắt hiu nhau. Chiều mười ba cho một ngày chủ nhật Đã lên đò sang bến ngày mười lăm Anh đã nói nhưng tôi chưa tin lắm Như không tin điều có thực ở đời. Chiều nay về nghe anh xin tấm thiệp Chỉ thế thôi cho một buổi giã từ Những tháng ngày chim chóc bổng ưu tư Hoa cỏ dại cũng muốn về đất lạ. Tôi đã sợ những buổi chiều từ giã Không vết thương nhưng cũng nhói lạ lùng Có nghĩa gì những: nắm tay, chúc tụng Thỏa hiệp nhau cái kiếp sống bọt bèo. Tôi đã nói từ lâu tôi không muốn Nhưng cõi đời đã ép phải vay nhau Xin hãy để một đời tôi thiếu nợ Hạnh phúc nào không mang nỗi niềm đau. Hạnh phúc nào cũng mang nỗi niềm đau. Gặp gỡ nào cũng tiềm ẩn xa nhau ! Ngô Hữu Đoàn Tháng 15/03/2004
No: 69 CÕI ĐỜI Đời trong đục cùng nhau lặn hụp Kẻ lưới người câu kẻ bẫy chông Rồi một mai tranh vàng cỏ úa Nhìn lại hoàng hôn thấy hư không. Ngô Hữu Đoàn
No: 70 CÁI TÀN THUỐC Cái tàn thuốc lăn dài trên gạch Của kẻ ăn chơi liệng xuống nền Thấy thương quá! nó ngây thơ quá Nó cháy hồn nhiên cuộn khói lên. Ngô Hữu Đoàn Tháng 7/2003
No: 71 BÀI THƠ Ở DƠ Vớ mới ba tuần sao quá thúi ! Quần vừa cứng ống cũng thoảng mùi Cổ áo cũng vừa lên men giấm Râu ria lởm chởm tóc bùi nhùi. Ngô Hữu Đoàn Tháng 8/2004
No: 72 CHẠNH LÒNG
(Mến tặng anh Hồ Tùng Chinh) Giận nhau những chuyện đời thường Thấy nhau chút khổ cũng vương nỗi lòng Chiều nay nghe ngóng chờ mong Vợ anh sinh khó mình lòng nao nao Cuộc đời dẫu có ra sao Tình người đâu kể thấp cao sang hèn Lang thang lối phố không đèn Cầu cho chị ấy mẹ tròn con vuông. Ngô Hữu Đoàn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2007 21:39:47 bởi Ngo Huu Doan >
No: 73 NHẬU MỘT MÌNH Thỉnh thoảng ta hay… nhậu một mình Cái quán vườn nhà rộng lưa thưa Mỗi bàn một quãng trời riêng biệt Có nắng hồng tươi có gió mưa. Thỉnh thoảng ta hay nhậu một mình Ngồi đếm sao trời, đếm nhục vinh Cô đơn đủ tuổi thành vui thú Mỗi tối ngồi say, mỗi cuộc tình. Ngô Hữu Đoàn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2007 21:43:51 bởi Ngo Huu Doan >
No: 74 TỰ SỰ
Đi đi lại lại ngày qua ngày Ồn ào rôm rả chén rượu cay Giật mình tự hỏi “ai tri kỷ ?” Ngơ ngác … tầng không sương khói bay ! Ngô Hữu Đoàn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2007 21:46:32 bởi Ngo Huu Doan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: