Thơ lơ tơ mơ Ngô Hữu Đoàn
No: 90
CẶP GIÒ XƯƠNG LÔNG
Cặp giò xương lông
Lội khắp phố đông
Lội qua ruộng đồng
Vẫn thấy như không !
Cặp giò xương lông
Lội khắp phố đông
Lội qua ruộng đồng
Rồi ngồi chổng mông !
Cặp giò lông xương
Lội mọi nẻo đường
Lội khắp bốn phương
Mà vẫn còn cương !
Cặp giò lông xương
Lội mọi nẻo đường
Lội khắp bốn phương
Rồi vào nhà thương !
Ngô Hữu Đoàn (Biển Hà Tiên, 04.2006)
(Thơ vui)
No:91 TIỂU SỬ TÔI
Tiểu sử tôi đâu có gì để kể
Ngoài cái tên cha mẹ khấn thuở đầu
Cái tháng ngày lộn kiếp với bể dâu
Trên quê hương mỗi chiều lam khói bếp.
Ngô Hữu Đoàn
No: 92
BỔNG NHỚ
Thấy sông thấy nước thấy nhớ em
Ngày tháng cũ cứ lùi về kỷ niệm
Rồi một chiều thấy tim mình chợt tím
Chuyện tình xưa có hóa đá bao giờ?
Ta đã về sống với cõi thực hư
Mồ ký ức chôn điều chưa chết thật
Mồ ký ức chỉ chôn người đã mất
Bổng về đây vẫn đi đứng nói cười
Em đã in dấu hài lên thời gian
Dẫu mang theo những sắc màu luyến tiếc
Ngày hôm qua luôn là ngày vĩnh biệt
Bỏ linh hồn thơ thẩn mãi ngàn năm.
Ngô Hữu Đoàn
Hà tiên, 03.2006
No: 93
BẢN LĨNH VĂN CHƯƠNG
Sợ đếch gì ai không viết ra
Có sao viết vậy cười hê ha
Văn chương đạo đức, tiên hằng sống
Võ nghệ bất nhân, chết quỹ ma
Quân tử giang hồ sao lặng tiếng
Tiểu nhân xó bếp lại kêu ca
Cứ vui vẽ nốt đời hư thực
Con cháu đời sau tỏ chánh tà.
Ngô Hữu Đoàn
SG, 06.2006
No: 94
EM ĐI
Em đi mùa xuân không trở lại
Tóc thề rơi lại cọng trên vai
Tháng năm cứ ngỡ xoay tròn mãi
Đâu ngời trái đất đã chia hai
Một nửa bên em trời hoang nắng
Một nửa bên này vô tình mưa
Có ai nghĩ đến mùa xuân trước
Có nửa mùa thu xót xa vừa
Em đi em nói cười như gió
Thổi buốt thân ta, buổi hẹn hò
Câu thơ bất chợt làm chao nước
Mặt hồ năm cũ hóa quanh co !
Ngô Hữu Đoàn
Saigon 07.2006
No: 95
BỨC TRANH VÔ DANH
người thanh niên không tay không chân
bức tranh đời vẽ bằng miệng
không để tên tác giả
ngày vẽ bắt đầu từ …
đằng sau kính chiếu hậu
sắc màu lom khom cựa quậy
một đoạn đời, một đoạn phim
cuộc triển lãm không mùa
dòng người a dua nối đuôi nhau
không nhìn tranh, lom khom tìm tên tác giả
đề nghị ném ra đường
nhưng ngoài đường đã có !
một người ăn xin vô tình nhìn thấy
có mặt mình trong tranh
chăm chú nhìn…
một người tai to mặt bự vô tình nhìn thấy
có hình mình trong tranh
lờ đi qua…
một người áo mão cân đai vô tình nhìn thấy
không có bóng mình trong tranh
thoáng nhìn, khen hay
dòng người a dua …
không nhìn, kiệt tác !
từ đó bức tranh được tôn vinh
từ đó bức tranh nằm im...
rỉ máu !
người thanh niên không tay không chân...
qua đời …
Ngô Hữu Đoàn
SG, 07.2006
No: 96
KHÚC XẠ TÌNH
Em về đi, hai vùng trời không cùng chiết suất
Nên cái nhìn chân thật lệch hướng đi
Dù vẫn biết thực thể chẳng khác gì
Nhưng anh hiểu em, hiểu cái nhìn khúc xạ !
Thì thôi ! cũng đâu phải những gì xa lạ
Bởi bên kia nắng bên này mưa
Thì thôi, nếu giải thích thêm thì cũng bằng thừa
Tiếc một điều, ảnh chẳng bao giờ là thật !
Ngô Hữu Đoàn SG, 07.2006
97 MỘT NGÀY MỘT ĐÊM Một hôm thấy yêu bầy sỏi đá
Một đêm thấy chán hương phấn hoa
Một đời thấy đời thêm băng hoại
Muốn làm cỏ lá nơi đảo xa Một hôm thấy chùa Sư ái ố
Thấy chợ gian manh, lũ hồ đồ
Bệnh viện ít tiền thôi bỏ mạng
Cửa quyền kẻ yếu dụng tham ô Một hôm người già lên núi ngủ
Đứa trẻ ăn xin bị gạt lừa
Một đêm đạn bom gầm xé thịt
Mắt mẹ tàn đêm ngóng song thưa Một hôm thấy đời thôi muốn chết !
Chứ làm cỏ lá chẳng làm thơ
Đêm ngày cõi này thêm tội ác
Mắt biết nhìn dơ cũng hóa mờ Một đêm thấy đêm càng đen tối
Những tưởng bình minh đã quay về !
Ngô hữu Đoàn Tháng 04/2003
No: 98 NHỚ CƠN MƯA ĐẦU MÙA Nhớ những chiều tà mây bay vội
Gió lốc nơi đâu ập kéo về
Con trâu chậm chạp đường quê hẹp
Mẹ gánh oằng vai vội trở về. Chiều giông sớm mưa ùn bất chợt
Thằng Tý ham chơi chẳng nhớ gì
Mớ củi phơi ngoài đầu sân trước
Quần áo ông nhà ướt có khi. *** Mưa đầu mùa thêm xanh cây lá
Mẹ thầm vui cho mảnh vườn cà
Nhưng rồi mẹ bổng dưng lo lắng
Tranh mục dầm mưa dột nát nhà. Mưa dầu mùa đường trơn kĩu kịt
Còng lưng mẹ gánh nỗi lo toang
Con ấm áp bằng lửa lòng từ mẫu
Bằng hoa thiên nước suối cơm vàng. Nay con đi đường xa vạn dặm
Mẹ vẫn chưa xa bãi dâu tằm
Chưa có một ngày vui trẩy hội
Một đời đâu hẳn một trăm năm Nay con đi tìm ngày trở lại
Chăm vườn hoa trắng dâng mẹ hiền
Mưa đầu mùa ôi sao nhớ quá
Cánh mối nào tơi tả dưới hiên. Ngô Hữu Đoàn
No: 99
SINH NHẬT EM
Sinh nhật em ! nay sinh nhật em !
Em có thắp đèn cắt bánh kem ?
Em có nguyện lời cầu đã cũ?
Trăng lạnh ngoài hiên cửa kéo rèm ! Sinh nhật em những năm tôi biết
Không xôn xao như thấy ở đời
Em về sớm sửa sang đôi chút
Một ít bánh, hoa, đợi một người Anh đến trong áo quần tươm tất
Tặng em yêu dấu bó hoa hồng
Căn phòng thơm nức mùi hạnh phúc
Anh đã hôn em rất mặn nồng ! Hai năm qua rồi sinh nhật em
Tự mình tôi nhớ mình tôi quên
Đèn cầy không thở lặng im cháy
Nó khóc nghẹn hơi lệ đỏ nền ! Giây phút não nề sinh nhật em
Hồn tôi hư thực luộc chín mềm
Đêm nay sương khói về chưa nhỉ ?
Một màu sứ trắng, trắng lạnh đêm Ngô Hữu Đoàn SG, 09.2004
No: 100 NỖI BUỒN THAM NHŨNG “Đã mang tiếng ở trong trời đất phải có danh gì vớI núi sông”(*) lờI của cha ông ngàn năm vọng mà lòng hổ thẹn kiếp tan bồng giặc giã đi qua nấm mồ hoang còn có chút công với giang san chết cho quê hương là dễ nhất làm cho đất nước khó bội phần con kiến chết đi còn cái tổ suốt đời khó nhọc chẳng hòan thành con quạ chết đi còn cái xác một vùng dơ bẩn được nhân danh thiết nghĩ sống lâu ba vạn sáu chỉ ăn chỉ ngủ nợ bạc đầu chẳng những còn đi vay đi mượn chếch quách sớm đi nhẹ địa cầu. Ngô Hữu Đoàn SG, 06.2006 Chú thích: (*) thơ Nguyễn Công Trứ
No: 101
MỘT NỬA THÔI EM
Từ những bụi hoang và không khí loảng
Đã tạc hình hài em và anh
Lực vô hình, mang đêm tối ngày xanh
Cho ta biết nhấp nhô cùng nước gió
Em đừng hỏi sâu hơn về hoa cỏ
Bởi tình là hai cực của nam châm
Hãy yêu nhau mãi miết chỉ một phần
Một nửa kia hãy để yêu nguồn cội
Em hãy nhìn ngàn sao trong đêm tối
Để thấy thật nhiều tinh tú bao dung
Em hãy nhìn mặt trời trưa rát nắng
Để thấy mình lắm tự ái sân si.
Ngô Hữu Đoàn
Saigon 19.07.2006
102
NGỠ TÊN NHAU
Em, em, em, ... anh, anh, anh ...
Dù có gọi trăm ngàn lần như thế
Dù có hướng mắt nhìn trên non dưới bể
Cũng là em-anh rất chung chung
Bởi thế nên có thể xa nhau hay đi cùng
Ta vẫn gọi em - anh thường thức
Bởi thế nên trên đồi hay dưới vực
Gọi ai mà riêng cứ ngỡ tên nhau !
Ngô Hữu Đoàn
Saigon 18.07.2006
103
HÔN THÚ
Mang xuống mồ sâu hòn sỏi nhỏ
Của lần em nóng giận chọi anh
Mang cái cười hoa lên cực lạc
Để làm hôn thú kiếp... rêu xanh !
Ngô Hữu Đoàn
Saigon 07.2006
No: 104
ĐÒI EM TRẢ LẠI BÀI THƠ
Trả lại cho anh bài thơ tình đi nhỏ
Vì tình thơ đâu tình mãi bao giờ
Hồn chữ nghĩa mỗi ngày đâu giống nữa
Chợt là sông, là núi đá chơ vơ !
Trả lại cho anh bài thơ tình đi nhỏ
Vì thiên thu em cũng cứ mơ màng
Cái đang có thường là cái chưa sang
Thơ thì cứ riêng ai bàn hay dở
Trả lại cho anh bài thơ tình đi nhỏ
Cho bao nhiêu tình cũ được phóng sinh
Em đừng để kỷ niệm nào mang xác
Khổ mà thôi cho những lúc vô tình
Trả lại cho anh bài thơ tình đi nhỏ
Trả lại cho anh bài thơ tình đi nhỏ !
Ngô Hữu Đoàn
Saigon 07.2006
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: