Thơ lơ tơ mơ Ngô Hữu Đoàn
120
BỬA CỦI - NGỰA TRỜI
Có con bửa củi
Ông già dỡ dang
Trăng khuyết soi ngang
Cốc nước đen đúa
Có con ngựa trời
Một thằng trẻ con
Chiếu đứng trăng tròn
Ma tình trắc ẩn! Ngô Hữu Đoàn SG, 05.08.2006
No: 121
BUỒN VUI
Buồn, buồn, buồn buồn...
Vui, vui, vui vui...
Con âm nghe xuôi
Ngôn từ hoa mỹ
Một lần, hai lần
Năm lần, bảy lần
Buồn nhiều ít buồn
Vui nhiều ít vui! Ngô Hữu Đoàn SG, 05.08.2006
No: 122
ĐÊM TRĂNG SAO
Anh cõng tình em lên núi cao
Nằm trên tảng đá tắm trăng sao
Em bảo "kìa anh quỳnh trắng nở"
Ừ em! vì gió núi ngọt ngào !
Anh bồng tình em trên núi cao
Ngòai kia biển sóng vỗ rì rào
Em hỏi "biển sao gần núi thế"
Ừ em! trời đã định thuở nào !
Ôm siết tình nhau trên núi cao
Trăng nước ngàn năm cứ ngọt ngào
Mây trắng la đà đang quấn quýt
Em đừng lay động kẻo hư hao! Ngô Hữu Đoàn SG, 08.2006
No: 123
KHUYÊN EM
Anh vẫn đi đây đó cõi đời
Đôi lúc tiếng cười ướt tả tơi
Em đi dạo ấy gần xa quá
Bóng đổ bên đường loang chơi vơi
Khi vui ai biết đường xa thế
Khi buồn trăm thứ rối cơn mê
Thôi em hãy cứ mà đi đứng
Cho bóng tình nghiêng mỗi chiều về! Ngô Hữu Đoàn SG, 08.2006
No: 124
THÔI EM ĐI
Thôi em đi vì chiều hoa không thắm
Vì đường thu trụi lá nắng giăng sầu
Vì những chiều xưa đi dưới mưa ngâu
Em đã thấy có màu vàng mắt lá
Thôi em đi để đông về tơi tả
Bên vĩa hè ai đó ngẩn ngơ mong
Đôi mắt xưa đã mang kính đa tròng
Thì thấy chi những sắc màu xưa cũ
Thôi em đi rồi trong từng giấc ngủ
Em cứ về lãng đãng phía hồn anh
Trong cơn mơ tấm chăng rách tan tành
Có em về ấm lòng ta mê hoặc
Thôi em đi để đèn đêm hiu hắt
Thư lòng ta gởi địa chỉ hư không
Thôi em đi nhớ chi những dòng sông
Cứ chảy mãi một chiều không thay đổi Ngô Hữu Đoàn SG, 08.2006
No: 125 EM VẪN CỨ LÀ EM
Tặng BN
Em vẫn cứ là em
Của ngày đầu anh gặp
Ngọn tình anh vẫn thắp
Lung linh từng đêm mưa
Em vẫn cứ là em
Là thiên thần ngày nọ
Trăng dù mờ dù tỏ
Trời dù gió dù mưa
Em vẫn cứ là em
Bên anh từng giấc ngủ
Trăm năm không thể đủ
Ngày đêm dành cho em
Em vẫn cứ là em
Giữ niềm tin em nhé
Bài thơ anh đơn lẻ
Viết giữa trời yêu thương! Ngô Hữu Đoàn
SG, 08.2006
No: 126
ĐỨA EM SAU CƠN BÃO BIỂN
em ơi… em tôi ơi
em mới biết cườI
và chưa biết nói
em chưa biết vui
và chưa biết buồn
sao em biết khóc?
Sao em mang khăn tang trên mái đầu chưa có tóc
anh biết rằng em chỉ khóc khi thấy bao người khóc
nhưng cái khóc em bầm đen một vùng trời biển cả
cái lợi của em chưa đủ răng khóc bên cây thập tự giá
em ngồi trong lòng người mẹ đang rách nát tơi bời
cơn bão biển đã đưa em vào cơn bão đời dài vời vợi
ba em đi mãi rồi
anh em đi mãi rồi
dù ngày mai biển lặng
chị cũng nghỉ học thôi
dù ngày mai biển lặng
mẹ cũng ngồi đơn côi
mẹ không còn nước mắt
màu da đã nám nâu
chị không còn nước mắt
chỉ còn tròng mắt sâu
anh đêm đêm nguyện cầu
nhưng bao nhiêu cho đủ
người người nguyện cầu
nhưng bao nhiêu cho đủ
anh viết bài thơ này
theo hình cây thánh giá
rồi anh đem anh đốt
thả tro xuống dòng sông
để cho lời nguyện cầu
thấm vào lòng biển cả
em ơi dù vất vả
em hãy cố vượt lên
nói cho chị em nữa
vẫn cố giữ học hành
rồI em nói mẹ em
cũng phải mau đứng lên
vì trên tay của mẹ
còn có em kia mà
còn biết bao người tốt
sẵn lòng giúp đỡ ta
bởi giữa lòng biển cả
còn có loài cá voi
tốt bụng kia em à !
Ngô Hữu Đoàn
SG, 29.05.2006
(Nhìn đứa em nhỏ chưa mọc đủ răng khóc nấc trong lòng người mẹ xanh xao bên bàn thờ có cây thập tự giá. Bàn thờ không có lời kinh, không có tiếng chuông, tiếng mõ mà đầy ắp tiếng khóc và nghi ngút khói hương trong cơn bão Chanchu, 2006)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2007 20:35:50 bởi Ngo Huu Doan >
No: 127
THOÁNG TÌNH CỜ
(Mến tặng em KV)
Tình cờ thôi, anh ngồi bên em
Nghe như có gió thoảng qua rềm
Nghe như có tiếng đàn réo rắc
Một bản tình ca rơi trong đêm
Tình cờ thôi, anh ngồi bên em
Nghe như suối ngọt dưới môi mềm
Nghe như từ nghìn năm vụn vỡ
Đã về dệt lại thảm tình êm!
Tình cờ thôi, ta ngồi bên nhau
Đêm về anh mơ thấy muôn màu
Chẳng biết trăm năm về đâu nữa
Hay hồn đau mãi thuở ban đầu! Ngô Hữu Đoàn SG, 14.07.2006
No: 128
ANH ĐÃ ĐI VÀ VỀ
Anh đã đi và về như thường nhật
Dẫu xác hồn hai ngả vẫn riêng nhau
Và ảo tưởng vẫn đẹp như ngày đầu
Bệnh tình cũ trong em thành mãn tính
Anh đã đi và về trong say tỉnh
Lúc tím bầm lúc trắng muốt quỳnh hương
Ngàn dặm xa cũng bởi một con đường
Mà trên ấy cây cầu xưa đã gãy
Anh đã đi và về nhưng đâu phải
Kể từ đêm hai hướng bước âm thầm
Kể từ khi anh đã nỡ đan tâm
Viết lên mảnh tình em lời cáo phó! Ngô Hữu Đoàn SG, 19.08.2006
No: 129
CON TIM NHỎ
Tình là thế em ơi đừng xua đuổi
Mỗi con tim một lý lẽ theo hòai
Mỗi khối óc niếm từng vị ngọt cay
Cũng tùy thuộc con tim và nhịp đập
Con tim là cái bóng hình ẩn dụ
Cứ hồn nhiên theo cảm xúc vận hành
Cứ dập dồn khi em kề môi anh
Và cuồng loạn theo mùi thơm da thịt
Khi người đi về những miền xa tít
Khi hồn mình mang nỗi nhớ niềm thương
Con tim nhỏ lại rung động bất thường
Đẫy giọt máu nuôi nỗi buồn giăng mắt
Cứ như thế theo tháng ngày dìu dặt
Ký ức đi về, tim đập chậm nhanh
Và nơi em dù ngàn dặm nơi anh
Con tim nhỏ cũng biết mình thương nhớ! Ngô Hữu Đoàn SG, 08.2006
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2007 20:45:20 bởi Ngo Huu Doan >
No: 130
TƯƠNG ĐỐI
những xáo trộn đời thường
những cuộc lăng-xê tăng bốc ngoài kia
đã làm anh tôi mệt
người chẳng muốn ồn ào và xáo rỗng
những la ó ngoài kia
đã làm anh tôi ngợp
những giá trị được đo bằng cảm giác riêng tư
các chữ hầu như, có lẽ, và nhìn chung
rất riêng tư
những cuộc phải không của con ngựa xiếc
những trò đùa ma lanh
chuyện con cáo và tổ ong
chuyện hai chú gấu tham ăn
và câu chuyện bó đũa
nguồn năng lượng bằng tích của bình phương tốc độ ánh sáng
khối lượng dương và âm đều là tội ác
công cụ google search
và cái địa chỉ IP
những con hổ có cánh
đã mệt mỏi anh tôi
anh tôi nằm trong buổi chiều yêu đương
trong tương đối có cổ điển xa xưa
và mọi tương đối đều sẽ trở thành thói đời và nhân thế
anh tôi đang nằm đau! Ngô Hữu Đoàn SG, 19.08.2006
No: 131
THI SỸ BẤT ĐẮC DĨ
Tình đổ vỡ anh hóa thành thi sỹ
con dế buồn rên rĩ giữa trời đêm
mưa phủ đầu nhưng chẳng ướt được thêm
hồn tơi tả sá gì thân giông bão
Em đã vẽ vô tình lên màu áo
kẻ lang thang những nét cọ hoang tình
và từ đó anh hình bóng điêu linh
đi khắp phố vinh danh thằng lãng tử
Anh sẽ đi như người điên ly xứ
nhét mớ thơ tình túi áo bên tim
trăm năm nữa biết có đủ để tìm
bệt hè phố anh hóa thành thi sỹ! Ngô Hữu Đoàn SG, 08.2006 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2007 20:50:25 bởi Ngo Huu Doan >
No: 132
NHỮNG CON CÒ THỜI NAY
Những con cò thời nay
Không có lông màu trắng
Không đậu nơi đồng vắng
Mà nhan nhãn thị thành
Những con cò thời nay
Đứng ngõ chợ nhà ga
Khu mua đất bán nhà
Khi cổng trường, bệnh viện
Những con cò thời nay
Hoặc dịu dàng tha thướt
Hoặc hung hăng láo xược
Tùy theo mặt con mồi
Những con cò thời nay
Cái mỏ không thẳng tắp
Cò bây giờ mỏ quặp
Mắt cò giờ láo liêng
Những con cò thờI nay
Đứng đâu đó trong đời
Bài thơ kẻ rong chơi
Ngôn từ không đủ tả! Ngô Hữu Đoàn Saigon, 07.2006
No: 133
MỪNG SINH NHẬT MUỘN
(Kính mừng sinh nhật lần thứ 60 của Cô Bảy-VDN)
Kính mừng Cô Bảy-Việt Dương Nhân
Tròn tuổi sáu mươi cõi thế trần
Nước biếc mấy mùa sen vẫn nở
Non xanh bao vụ lững mây tầng
Cứ cười khi nắng xuân qua cửa
Vẫn hát lúc mưa thu xuống sân
Muộn quá bài thơ chưa đủ nghĩa
Kính mừng Cô Bảy-Việt Dương Nhân! Ngô Hữu Đoàn
SG 17.08.2006
No: 134
NHỚ EM
Em ở đâu đường truyền xa suy giảm
Anh nhớ em trăm ngàn gigabyte
Dẫu bao nhiêu cũng chẳng thấy cho đầy
Nhớ tiếng, hình, giữ luôn phần thư rác
Bóng dáng em càng xa càng nhớ rõ
Ôi làn da! hàng chục megapixel
Cái CPU đời cũ, thi sĩ bèo
Cũng cố chạy cho hình em huyễn hoặc
Ôi nhớ chi, nhớ như bị ma bắt
Dù call hay connect ADSL
Anh cũng thấy em còn xa vắt vẻo
Em đi rồi hoang tưởng cứ trong mơ !
Ngô Hữu Đoàn SG, 09.2006
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: