2 bài thơ viết ngày GIỖ MẸ

Tác giả Bài
nguyệt thảo
  • Số bài : 201
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
2 bài thơ viết ngày GIỖ MẸ - 17.12.2006 19:40:40
NHỮNG BÔNG HOA NƯỚC MẮT
bài một

Thơ (nhãthảo )viết ngày giỗ mẹ

*một

con vẫn thuơng cha chỉ hận đời
ai đem tình nghĩa sẻ làm đôi
lòng cha một nửa chia người khác
là mẹ con con hết cả rồi

* hai

cha với người ta ở phố giàu
mẹ con con ở ngõ hẻm sâu
cha với người ta chung hạnh phúc
khi mẹ con con sẻ nỗi sầu

* ba

nhớ những đêm cha chẳng ngủ nhà
mẹ ngồi trong cửa mắt nhìn ra
con ngõ thâm u - đời của mẹ !
chửa héo xuân xanh đã sắp già

* bốn

bên con ngồi học trong chuỗi lệ
nhỏ xuống bài thi chữ mực nhòa
mực nhòa nét chữ trêu con trẻ
chữ nhòa nên chữ nở thành hoa

*năm

ôi ! những bông hoa - những bông hoa
nở vì nước mắt cứ chảy ra
nở trong cuốn vở thời con gái
nở giữa niềm đau tuổi ngọc ngà

* sáu

Thành những chùm hoa - nhũng chùm hoa
kết bằng bài luận - có thương cha ?
bằng bài học thuộc -- luôn yệu mẹ !
bằng bài toán cộng - hận " người ta "

* bẩy

lệ nguổn nhỏ mãi rổi đã cạn
mấy mùa hoa nở chẳng tàn đi
"... ví dầu cầu ván..."  không còn nữa
mẹ hỏng đời...và.. con hỏng thi !

* tám

mười năm con gái mẹ mồ côi
sống để mai sau trả hận đời
thù cha oán họ như biển núi
bao giờ con khóc được mẹ ơi

* chín

hôm nay lại đến ngày giỗ mẹ
muốn viết bài thơ tưởng nhớ về
những chồng sách cũ - ngày thơ bé
những đêm cùng mẹ học bài khuya

* mười

nhưng giòng thơ nghĩ chưa kịp viết
tiếng khóc theo sau chữ "mẹ..."! và,
bao nhiêu lời ý đi đâu hết
chỉ đầy trang giấy những bông hoa !

* muời một

con viết bài thơ ngày giỗ mẹ
nước mắt từ đâu cứ ứa ra
rồi con bật khóc - và cứ thế....
giỗ này cúng mẹ một vườn hoa
( thơ Nhã Thảo )

*******

Nhã Thảo ơi ! cứ như là viết cho riêng tình cảnh mình vậy. cũng một người cha bạc bẽo vô tâm. cũng một người mẹ hiền lành yếu đuối. cũng những đêm ngồi học mà nuớc mắt rơi rơi. cũng nhưng bài thi chỉ điểm hai, điểm một. rồi mẹ mất, rồi thi trượt và vào đời với những hằn học oán hờn. Có thể vì thế mà nước mắt cứ dấn dấn muốn trào khi đọc " những bông hoa nước mắt ".

hôm qua mình giỗ mẹ. Xin vài hàng chia se tâm tư với nhưng ai cùng hoàn cảnh. và xin phép Nhã Thảo cho mượn toàn bộ lời ý của bài thơ viết ngày giỗ mẹ để cho riêng mình. minh xử dụng và viết một bài khác theo thể lục bát dễ viết hơn. có thể là bài thơ đầu và cũng là bài thơ duy nhất của minh vậy. đa tạ trước. trương kim thủy.


bai  hai

THƠ (truong kim thuỷ )VIẾT NGÀY GIỖ MẸ


Hôm nay giỗ mẹ mang về
một vườn dây rễ bộn bề đời con
cái hòm sách cũ vẫn còn
những trang giấy mỏng chưa mòn mẹ ơi
những bông hoa vẫn còn tươi
(những bông hoa nước mắt .. rơi ấy mà )
những trang chữ viết cứ nhòa
những bài thi, điểm cứ là một hai ( 01,02 )
bảo : cùng con thức học bài !
mẹ ngồi trông cửa.. trông hoài cả đêm
thương mẹ con đến ngồi bên
rồi con với mẹ - cộng thêm nỗi buồn

*

",... ví dầu cầu ván..." chẳng còn
cây cầu siêu độ dẫn hồn mẹ đi
mẹ đi rồi - con bỏ thi
đời con còn có nghĩa gì mẹ ơi
thù cha cạn nước mắt rồi
lấy đâu lệ khóc oán người dưng dưng
mười năm như thú trong rừng
để khôn để lớn con từng phải (.....) thôi

*

hôm nay giỗ mẹ thứ mười
chợt dưng muốn cúng dâng Người bài thơ
những lời, những ý chực chờ
trước bàn thờ mẹ khấn tờ giấy đôi
nhưng mà sau chữ " mẹ ơi.."
từ đâu nước mắt cứ rơi rơi hoài
nhũng lời, những ý vụt bay
để đôi tờ giấy nở đầy những " hoa "
ngọn nguồn lệ đã trào ra
giỗ này có một " vườn hoa " cúng Người

trươngkimthuy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2006 19:42:02 bởi hienthao >

nguyệt thảo
  • Số bài : 201
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: 2 bài thơ viết ngày GIỖ MẸ - 21.12.2006 09:57:43
.thơ  nhathao

Bài  thơ  vô  lượng

..........ôm  chặt  nhau   anh  háo  hức  nghĩ  đến  một  đêm  thật  nồng  nàn   nhưng  tôi  đã  ghé   tận  tai  anh  thì  thầm  thật  nhỏ .....anh  ngồi  hẳn  dậy  ép môi  vào  từng  sợi  tóc   và  đặt  lên  trán  tôi  một  nụ  hôn  vô  luợng  .....Suốt  đêm  ấy  tôi   nhìn  chồng không  ngủ  và lần  đầu  tiên  trong đời  tôi  viết  tặng  chồng  tôi  một  bài  thơ  .   bài  thơ  :
 
             BÀI  THƠ   VÔ  LƯỢNG
 mình  yêu  nhau  từ  thuở
nhật  nguyệt  vừa  phôi  thoa
mẹ  mới  tuổi  muởi  ba
em  còn  là  hạt  trứng
 
rồi   bao  mùa  trứng  rụng
cho  mẹ  gặp  đuơc  cha
và  em  đuợc   sinh  ra
để  làm....vợ  anh  đấy
 
cái  điều  thiêng  nhiệm   ấy
anh  chẳng   nghĩ  bao  giờ
nên  anh  rất  ơ  thờ
những  ngày  em  khó  ở  ...
 
những  ngày   bông   trứng  vỡ
những  giọt  hồng  kiêu  sa
nụ  nguyệt  đời  ra  hoa
từ  ngọn  nguồn  ân   phận
 
và  rồi   ...em  lại  nhận
trăm  triệu  hạt  giống  trời
để  có  một  mầm  nguời
gửi  vào  em  giữ  hộ
 
là  cây  thập  giá  đỏ
em  phải  dấu  trong  nguời
mang  theo  nửa  phần  đời
để  ....nhắc  chừng  anh  đó
 
là  bông  hoa  nho  nhỏ
mỗi  tháng  nở  một  lần
để  mỗi  tháng  một  tuần
anh  nhìn   em   độ  luợng .......
 
với   bảy  ngày  suy  tuởng
về   mẹ  -  về  em    và
về   tất  cả   đàn  bà  ?!
!?   !?   !?   !?



nguyệt thảo
  • Số bài : 201
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: 2 bài thơ viết ngày GIỖ MẸ - 02.01.2007 12:36:07
thơ  nhathao
 
BÀI  THƠ  VÔ  LƯỢNG (2)
 
 
 
vô  định  từ  giòng sông
một nhánh   hồng  trôi dạt
vô  lường trong biển cát
một  xác ốc  vô hồn
 
vô cực những  vòng  tròn
người  đi  về luẩn  quẩn
vô  tình  một  duyên  phận
tôi  vô thủy vô  chung
 
đem  nỗi  nhớ vô cùng
thành nỗi  buồn  vô  hạn
khi mong  chờ đã cạn
người có  hóa vô tâm
 
đã  biền biệt  vô âm
lại vô  hình vô  bóng
giữa  tháng  ngày  vô  vọng
tôi  sinh  tử  vô  chừng 
 

nguyệt thảo
  • Số bài : 201
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: 2 bài thơ viết ngày GIỖ MẸ - 18.01.2007 16:05:23
thơ  nhãthảo



Mùa mưa . Chồng tôi nguyền rủa những buổi chiều . Sắm cho chiếc mantua thật dầy thật đẹp anh dặn dò mưa to ở lại mưa nhỏ klhoác áo này về . nhớ cài khuy bấm cúc cho kỹ kẻo ướt rồi lạnh rồi bịnh là lại khổ cái thân .... anh .
* Có người tự dưng mong ngóng những cơn mưa . Trời mới chuyển mây dông chút chút đã chắp tay van vái thầm thì " ước gì trời đổ cơn mưa - để cho tôi được đến đưa .... họ về"

 



CÓ BAO GIỜ TỰ DƯNG MƯA !
Trời mưa là để người đưa tôi về
*
ướt chiều đường vắng thưa xe
chụm đầu nhau lại để che nhau nhiều
chút buồn hoá chút kênh kiêu
nụ cười tôi chắc ngả liêu xiêu người
liêu xiêu người ngã xuống đời
vào cơn mưa nhỏ giữa trời bay bay !


chiều  nay   rừng   động chân nai
cây  thu gốc hẹp cành nhoài dáng thon
chiều  nay  nước lũ  sông  dồn
sóng mài bến cũ đá mòn neo xưa
chợt người ướt đoạn thơ mưa :
" đời lâm tấm bụi - tình lưa thưa bùn..." !
 

chiều  nay  gió ợ mây đùn
chùa nghiêng mái thấp tháp rùn hiên cao
chợt lòng nhau thấy hư hao
tôi nao nao tội - người nao nao tình
 

chiều  nay  môi mắt rập rình
mong câu chữ lạ - sợ hình bóng quen
chiêù  nay phố sớm lên đèn
người cao thưọng bớt - tôi hèn hạ thêm
 ....


cắn môi - môi chợt dưng mềm
mềm  môi  là  bởi  tôi...thèm  nụ  hôn

nhathao

nguyệt thảo
  • Số bài : 201
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: 2 bài thơ viết ngày GIỖ MẸ - 07.02.2007 16:47:20
thơ   nhãthao

NHÁNH HỒNG TRÔI SÔNG
(thơ nhathao )


Bỏ anh rồi em chẳng tiếc
đời còn vạn đứa đàn ông
với trăm cuộc tình náo nhiệt
với ngàn cốc rượu say nồng

Bỏ anh rồi em chẳng tiếc
cuộc tình như cái cuộc chơi
ơn trời cho em cũng đẹp
mai yêu người khác mấy hồi

Như dăm ván bài thua được
như vài giây phút buồn vui
có hơn gì bao người trước
những lần buông lá bài . . .rơi

Bỏ anh rồi em vẫn vậy
vẫn đi . . . đi giữa giòng đời
mà đời như con nước chảy
nhánh hồng ai thả sông . . .trôi

nhathao

nguyệt thảo
  • Số bài : 201
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: 2 bài thơ viết ngày GIỖ MẸ - 10.02.2007 08:08:01
GIỮA QUẠNH HIU MÌNH

(thơ nhathao )


Có ai ngồi trong cái cũi
thấy ngày trải nắng ra phơi
không gian ba chiều tắt tối
cuối đường hầm ánh sáng / tôi

Ngỡ khe lòng như cánh tủ
mở trời đem gió ra hong
thấy trong bít bùng áo mũ
một bầy lố nhố thằng / ông


Có ngày vòng qua chỗ đợi
tay cầm nỗi nhớ đi chơi
lối vườn không nhau tưới xới
lá hoa xào xạc khô / rồi


Không trôi là sông đã cạn
tóc rơi / rụng nhánh chia nào
một đời bên nhau chắc chán
có thuyền ai đắm trong ao

nhathao

nguyệt thảo
  • Số bài : 201
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: 2 bài thơ viết ngày GIỖ MẸ - 17.06.2007 07:28:04
(thơ  nhãthảo)




SẼ ĐI VỀ HƯ KHÔNG


Ta đợi ở đầu nguồn
người chờ chân thác đổ
giữa hai tầng sóng vỗ
là chuyện của đời mình

Nối hai đầu cuộc tình
là sợi giây số phận
người dang tay lận đận
dắt ta vào long đong

Ta xiêm áo hoang không
người mão hài vong cực
cưới nhau ngày nguyệt thực
hợp cẩn tại ngân hà

con trăm đứa bôn ba
nhà bốn chiều giông gió
một chuyến thuyền vô độ
chở nhau vể hư hao

*************************************

VÔ TỪ


Vô định từ giòng sông
một nhánh hồng trôi dạt
vô lường trong biển cát
một xác ốc không hồn
*
vô cực những đường tròn
ngừơi đi về luẩn quẩn
vô tình một duyên phận
tôi vô thủy vô chung
*
rồi nỗi nhớ vô cùng
thành nỗi buồn vô hạn
khi mong chờ đã cạn
người có hóa vô tâm ?
*
đã biền biệt vô âm
lại vô hình vô bóng
người đêm ngày vô vọng
tôi thác sống vô chừng

nhã thảo