Thơ của Nhà thơ Nguyễn Thị Hồng Ngát!
Mật đắng Nguyễn Thị Hồng Ngát Chiều nay em ra phố về Lại buồn nỗi buồn muôn thủa Lại thấy lòng mình khổ sở Nơi xa anh có như em? Nước mắt nhoè trang giấy trắng Không phải thơ đâu, mật đắng Của đời em gửi cho anh.... Bao giờ, bao giờ, chúng mình Hết đợi chờ và xa cách? Bao giờ những buổi chiều xanh Em về có anh đứng đón? Khát khao, khát khao_lời hẹn Một năm có những bốn mùa Em đã chán làm số lẻ Chiều nào cũng thấy ngẩn ngơ.... Nguồn: Tạp trí TGPN Đánh máy: camkhue
Bao biện Anh bảo rằng anh khổ
Mỗi lần anh xa em
Anh bảo rằng anh nhớ
Mỗi khi phố lên đèn
Thế mà đã bặt tin
Tháng năm dài đằng đẵng
Năm tháng rộng em tìm
Vòng quanh mà chẳng thấy
Dễ thường em vui đấy
Khi tìm không gặp anh
Mỗi khi phố lên đèn
Dễ thường em không khổ
Nắng vô tình cũng nhớ
Mưa bay nhẹ cũng sầu
Chắc chẳng trêu ngươi đâu
Em vẫn thường nghĩ thế.
Nguồn: Tạp trí TG Phụ nữ
Đánh máy: camkhue
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2007 07:37:28 bởi camkhue >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: