Biết đâu cội nguồn
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 16 bài trong đề mục
trungkim 18.12.2006 21:06:01 (permalink)
0
           Biết đâu cội nguồn                     
 
Sáng nay phố xá lạ thường
Anh đi giữa chốn Sài Gòn tĩnh tâm
Hàng cây lặng đón bình minh
Mùa xuân nhè nhẹ vào đời bao dung
Thường thì xe cộ ngược xuôi
Thường thì người mãi đua chen rộn ràng
Sáng nay người mặc lụa là
Đến chùa lễ lộc nguyện cầu an khang
Thường người có vẻ dửng dưng
Sáng nay chào đón hỏi han chúc mừng
Để cho con phố ngẩn ngơ
Để cho anh cũng bỗng dưng chạnh lòng

Đời anh đắp đổi qua ngày
Đôi chân mệt mỏi kiếp người tha phương
Lo toan cứ mãi lo toan
Tâm can chật chội biết đâu nỗi niềm
Bây giờ chạnh nỗi đơn côi
Đầu năm ai cũng có nơi để về
Cội nguồn từ chỗ mẹ cha
Cội nguồn từ chỗ ông bà sinh ra
Còn anh từ thuở ấu thơ
Mẹ cha lưu lạc đến nơi quê người
Một thời bom đạn tối tăm
Cha đi với mẹ về miền phiêu diêu
Để anh ở lại mồ côi
Trẻ thơ ở lại biết đâu cội nguồn

Sáng nay phố xá ngẩn ngơ
Sáng nay em cứ thẩn thơ bồi hồi
Em về thăm mẹ miền trung
Em về nguồn cội nhớ thương Sài Gòn
Thôi thì mai mốt trở vô
Cho anh một nửa cội nguồn của em
Sang năm xuân đến giao thừa
Thì anh sẽ có một nơi để về

Sáng mùng 1 Tết năm Bính Tuất (2006)
-----------------------trungkim
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2008 20:48:41 bởi trungkim >
#1
    Viet duong nhan 18.12.2006 21:16:56 (permalink)
    0
    Chào Trung Kim đến với vườn thơ VNTQ - Chúc bạn vui vẻ & thoải mái sinh hoạt nơi đây.
    Thân
    VDN
    #2
      trungkim 19.12.2006 22:56:22 (permalink)
      0
      Rất cám ơn Viêt Dương Nhân. Thân mến!
                   --------------------trungkim
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2006 22:58:47 bởi trungkim >
      #3
        trungkim 19.12.2006 23:34:17 (permalink)
        0
        Con thuyền lật úp
         
         
        Con thuyền ì ạch giữa biển khơi
         
        Ông thuyền trưởng nói ông kỹ sư không có kinh nghiệm
        Ông kỹ sư nói ông thợ máy không biết bảo quản
        Ông thợ máy nói ông lái tàu không biết định hướng
        Ông lái tàu nói ông tổ trưởng không biết điều hành
        Ông tổ trưởng nói những thuyền viên không biết căng buồm
        Những thuyền viên nói ông thuyền trưởng không có năng lực
         
        Con thuyền mỏi mệt
        Con nước lao đao
        Một con sóng dâng
        Một cơn lốc nhẹ
        Con thuyền lật úp
         
                                    ---------------------trungkim, 2006
        #4
          hoachuame 20.12.2006 11:59:01 (permalink)
          0
          Khúc hát cho ngày trở về
           
          Hãy về hát nơi mà em đã lớn
          Đã sinh sôi màu cải hoa vàng
          Dù tháng tám đường trơn em bấm ngón
          Dù suốt đời bạc mệnh chuyến đò ngang.

          Hay về hát nơi mà em đã qua
          Dù nơi đó cỏ đã quên người cũ
          Dù nơi đó người thân không còn nữa
          Lá đã thay mùa lá đã thu.

          Gió đời người nghiêng ngả những lời ru
          Em đã lớn bởi mẹ già tóc trắng
          Những cánh buồm mùa trăng tròn đi vắng
          Còn tiếc ngày đi em đã lớn không.

          Căn nhà gỗ, lò than hồng lúc hoàng hôn
          Bập bùng cháy suốt chiều dài nỗi nhớ
          Em bây giờ vẫn còn là em của thủa
          Thương con mèo lạc bạn lúc đêm khuya.

          Chẳng còn gì cho em lúc trở về
          Trên nóc bếp còn mèo hoang đứng hát
          Rằng ra đi từ nguồn cội
          Bống bồng ơi!


          (Bình Nguyên Trang)
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2007 13:45:29 bởi hoachuame >
          #5
            trungkim 21.12.2006 12:00:49 (permalink)
            0
            Thăm Huế
             
            Bao nhiêu năm rồi, một nỗi nhớ!
            Bồi hồi trở lại thăm cố hương...

             
            Vẫn đây dòng sông thời thơ ấu
            Vẫn con đò cũ, bến đợi xưa.
            Vẫn nhịp cầu thơ, trao câu hẹn.
            Vẫn ánh mắt nồng, e ấp sâu lắng.
            Vẫn thương giọng nói lễ độ ngọt ngào.

             
            Nghe chuông Cứu Thế điểm giờ chầu.
            Ghé qua An Cựu đâu còn thấy,
            Bóng dáng trinh nguyên đi nguyện cầu.
            Về cầu Lò Rèn chờ với đợi.
            Vắng gót chân thon, em ở đâu?

             
            Đêm nằm thao thức, nghe xao xuyến.
            Từng chặp hè về ru ngoài cửa.
            Lá bàng xào xạc, nhẹ nhàng rơi.
            Giữa bến Vân Lâu hò Huế vọng.
            Gió thanh thản đưa tiếng chuông chùa.

             
            Bao nhiêu năm rồi, một nỗi nhớ!
            Mai qua thành cổ gom kỷ niệm.
            Vớt tóc em bay trong một chiều.
             

               ---------------trungkim, 2006

            #6
              Đông Hòa 21.12.2006 12:15:46 (permalink)
              0
              Hư Không
               
              Chiếc lá màu xanh , tia hy vọng
              Bỗng vàng úa trôi xa niềm mong
              Lấp đầy đường hoang vu ngõ cũ
              Trên phố xưa chờ đón mùa đông

              Ta cứ ngỡ mình như lá mỏng
              Dập dìu bay theo bóng mây hồng
              Buông tay bỏ đi lời hẹn ước
              Để rơi tuôn từng giọt lệ buồn

              Em hỡi ! Trời đông về băng giá
              Khúc tình ca xưa kia còn không
              Và ân tình sâu trong giấc điệp
              Có mơ màng gió thoảng hương nồng

              Xin nhé một đời lần hối tiếc
              Trên bàn tay năm ngón ru hồn
              Trôi về đâu tâm tư vô định
              Khói hư sầu nào trong cõi lòng

              Đông Hòa
              21.12.06

               
              Chúc Trung Kim và Gia Đình nhiều may mắn và niềm vui trong đêm Giáng Sinh

              Thân Ái

               
              Đông Hoà
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2006 12:21:11 bởi Đông Hòa >
              #7
                trungkim 21.12.2006 20:44:36 (permalink)
                0
                *TIẾNG ĐÊM
                  - Nhạc Trung Kim
                - Thơ Hoàng Thanh Trang
                - Ca sĩ Hồng Hạnh
                - Phối khí Vĩnh Hà
                  


                Em lặng lẽ ngắm mình trong gương
                Giọt nước mắt tan vào  đêm...mặn chát
                Tuổi 30 - nỗi nhớ đã đầy vơi  khao khát
                Thèm một vòng tay ...ấm áp...dịu dàng...

                Đôi mắt này thăm thẳm...đa mang
                Nỗi buồn đốt những niềm yêu rất lạ
                Tình yêu chông chênh...lại ước mình sỏi đá
                Con tim không bình yên cho trời đất giao hòa.

                Muộn màng anh, muộn màng em, muộn màng chúng ta
                Hai nửa  gặp nhau  khi  anh đã thuộc về người khác
                Tiếng đêm  thở than  rót mình lên phím nhạc
                Giai điệu buồn...cung vỡ...những thanh âm.

                Trái tim em lặng lẽ mối tình câm
                Lặng lẽ yêu anh  đến  dở dang  hoài niệm cũ
                Đêm không thuộc về em, trăng chơi vơi.... chợt vỡ
                Sài Gòn ơi! vai phố mỏng hao gầy....



                <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2008 21:20:38 bởi trungkim >
                #8
                  Đông Hòa 22.12.2006 06:12:48 (permalink)
                  0
                  Chào Trung Kim !
                   
                  Cái đó là quyền của Trung Kim mà bản nhạc do chính bạn là người sáng tác....và nu gửi nơi đó thì cũng hay...
                   
                  Chúc bạn vui
                   
                  Thân ái

                  Dh

                  #9
                    trungkim 24.12.2006 22:17:32 (permalink)
                    0
                    Phù vân
                     
                    Khi ta sinh ra đời
                    Đẹp tựa hạt sương rơi
                    Có nụ cười rưng nước mắt
                    Có tiếng khóc trong tình yêu
                     
                    Ta đua chen trong đời
                    Ta mưu toan với đồng loại
                    Ta nhân danh vì mọi người
                    Cho tham vọng riêng ta
                     
                    Rồi qua bao thăng trầm
                    Cuối đời ta còn gì
                    Có chăng là nỗi niềm
                    Của một đời Phù Vân
                     
                    Trong lòng ta giây phút nào được bình yên
                    Trong đời ta có một ai là tình thâm
                    Có nghĩa gì khi trong tim ta lẻ loi
                    Có nghĩa gì khi cuối cùng ta còn được gì
                     
                    Phù vân chỉ là phù vân
                    Trên cao tưởng rằng vinh quang
                    Giả tạo ngỡ là vĩnh hằng
                    Khi tan vào hư vô
                    Phù vân đâu còn gì
                     
                       ----------------------------trungkim
                    #10
                      trungkim 14.01.2007 11:40:45 (permalink)
                      0
                       

                                                                              
                      Tiếng vỡ

                      Tiếng vỡ vụn tinh nguyên
                      Rổn rảng tan tành
                      Nghe từ đâu do lỡ lầm

                      Tiếng vỡ hoang dòng sông
                      Cuồn cuộn dâng trào
                      Nghe từ đâu do bức bối

                      Tiếng vỡ nát con tim
                      Đớn đau luồn lách giọt máu
                      Nghe từ đâu do hồn rơi vãi chia cắt

                      Tiếng vỡ tan niềm tin
                      Âm ỉ hoài nghi
                      Nghe từ đâu do giả dối

                      Tiếng vỡ dần tối tăm
                      Diệu kì lan tỏa
                      Nghe từ đâu do thiên đường hé mở

                      Tiếng vỡ òa hoan lạc
                      Rạng rỡ bùng lên
                      Nghe từ đâu do khao khát

                                       1/1/2007






                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2007 11:46:02 bởi trungkim >
                      #11
                        BĂNG NGUYỆT 02.03.2008 01:55:35 (permalink)
                        0
                        Mến chào anh TK,,, hy vọng ko ai làm anh buồn khi lang thang với phố thơ này há....
                         
                         

                        Tiếng vỡ nát con tim
                        Đớn đau luồn lách giọt máu
                        Nghe từ đâu do hồn rơi vãi chia cắt

                         
                         
                        Biết đâu là đâu
                         
                         
                        Thêm thắt
                        cho hồn thêm nắng hoa
                        Bẻ ra
                        vụn vỡ mảnh buồn nhoà lệ
                        Ngạo nghễ
                        đêm đang đi qua rất nhanh
                        Nhìn anh
                        ngăn tiếng lòng đang gọi giật...
                         
                        Tất bật
                        thơ tràn lên trang giấy hoa
                        Nguồn cội
                        biết bắt đầu từ đâu mà...
                        Thơ tràn...
                        theo nhịp tiếng ngõ lòng ta
                        Xa xa
                        ánh trăng đêm chờ tàn khuất...
                         
                        #12
                          ảoảnh 03.03.2008 22:18:43 (permalink)
                          0
                          "Xa xa ánh trăng đêm chờ tàn khuất.."
                           
                           
                           
                          Trong tâm tĩnh tỏa sáng lời kinh phật
                          Chất quanh ta-cõi sắc vô thường 
                          Vàm cỏ Đông cứ chảy khúc yêu thương
                          Đâu lụy kiếp thiên đường hay trần tục..
                           
                           
                          Quê hương mãi gởi lời chúc phúc
                          Dẫu trăng đi-trăng lại múc hương trời
                          Rắc ánh vàng ấm lại sắc mai tươi
                          Thắm nở lại đoá cười lúm má..
                           
                          #13
                            BĂNG NGUYỆT 09.07.2008 14:35:42 (permalink)
                            0

                            Rồi qua bao thăng trầm
                            Cuối đời ta còn gì
                            Có chăng là nỗi niềm
                            Của một đời Phù Vân

                             
                             
                            Thiên biến..
                             
                             
                            Cuối cùng mình còn chi
                            Hỡi cánh chim miên viễn
                            Phù vân đời thiên biến
                            Vùi mất cánh lưu ly
                             
                            Về thăm nơi nguồn cội
                            Đâu quá lý cầu kỳ
                            Tịnh độ nào cứu rỗi
                            Nhòe nhoẹt một áng thi...
                            #14
                              trungkim 09.07.2008 15:40:29 (permalink)
                              0
                              Bắt bóng
                              ***
                              Dưới ánh mặt trời
                              Bất chợt
                              Bóng ta lung linh trong nắng gió
                              Nghĩ là vĩ nhân
                              Ta khỏa thân tôi
                              Khoe khoang tham, sân, si, hỉ, nộ, ái, ố
                              Tự hào đẳng cấp dục vọng
                              Chứng minh tài cán ích kỷ
                              Phơi bày lấp lánh sinh linh
                              Tỏ rõ khả năng gợi tình
                              Ta miệt mài ôm mộng
                              Vắt kiệt sức hy sinh
                              Tận tụy hết lòng
                              Mệt mỏi đuổi theo ảo ảnh
                              Bóng cứ ngả nghiêng trêu gợi quẩn quanh
                              Hào quang quyến rũ
                              Ta mê muội vớt bắt
                              Bóng tan nát vụn vặt
                               Tay trở về không
                               
                              Ta gục ngả trước biển đời sóng gió
                              Đại dương thầm thì ta khờ khạo
                              Nhưng bóng cứ hiển hiện lung linh
                              Làm sao mà không đắm đuối được?
                              Ta lại đuổi bắt kiệt lực
                              Gục ngả bên đời
                              Trời đất vỗ tay cười rồi ngoảnh mặt đi
                              Lâu rồi quên trên đời có một cái tôi


                              Tỉnh giấc
                              Hoàng hôn đã qua bên đồi núi
                              Cái mênh mông tối tăm suy sụp
                              Cái bóng lấp lánh lộng lẫy đâu còn thấy
                              Tay ta quờ quạng
                              Trống không!
                              ***
                               
                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 16 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9