NGƯỜI ĐÀN ÔNG THỨ HAI - Truyện ngắn
NGƯỜI ĐÀN ÔNG THỨ HAI
Truyện ngắn
…Hồi bố tôi còn sống, cứ mỗi lần hứng lên khi uống rượu say,bố tôi thường thủng thẳng nửa như nói chuyện,nửa như muốn dạy tôi về cách đối nhân xử thế,kinh nghiệm dàn trải với đời.
Phần lớn những điều đại loại như vậy thời gian đã làm tôi quên lãng. Riêng chỉ có một lời dặn mà mãi cho đến hôm nay tôi vẫn còn nhớ. Phải nói rằng,không làm sao quên được. Nó nằm trong ký ức của tôi như một cái dằm cắm sâu trong da thịt…vướng bận,day dứt,buốt nhói. Hôm ấy,bố tôi bảo :
- Sau này,khi trưởng thành,tất nhiên con có bạn hữu…quan
trọng là phải biết lựa bạn mà chơi. Đời,có nhiều hạng người
lắm. Bố khuyên con nên chọn những người mà thiên hạ
thường chê là “hâm” mà kết làm bạn ! Bởi vì,hạng người
này thường không có tâm địa hiểm độc !
Tôi còn nhớ,khi nói xong, ông còn vỗ vào vai tôi cười ha hả. Rồi đột nhiên ông chợt lặng thinh. Ông thì thầm vào tai tôi như sợ ai nghe thấy. Ông chỉ muốn một mình tôi biết :
- Có lẽ,tất cả những người đàn ông được gọi là bố ở trên đời
Này không ai dạy con mình theo kiểu của ta,thật đáng tiếc !
…
Từ đó,tôi mang lời dặn ấy vào đời như con người vẫn thường mang đôi mắt trên mặt.
Đôi khi,tôi lại cho rằng đó là một lời phán của một vị thần trên vai luôn khoác một bị nhân phẩm.
Tôi đi tìm lời giải đáp hoàn chỉnh về nhân phẩm của “Hâm” !? Có thể chỉ là đi tìm ảo tưởng. Để đến một ngày nào đó,tôi có thể nói với vong linh của bố tôi rằng :
- Bố ơi ! Bây giờ trên đời này đã có người đàn ông thứ hai dạy con theo
kiểu của bố rồi đấy !?...người đó chính là con !
Cảm ơn về "Ngừơi đàn ông thứ hai" của cậu mới post lên đây.
Một phiếu bầu 5 sao nếu tớ có quyền chọn tác phẩm hay trên vnthuquan. Những điều cậu có ý muốn gửi đến bạn đọc thông qua " Ngừơi đàn ông thứ hai" mang vẻ cô đọng xúc tích mà rất nhiều ý nghĩa.
Tớ cảm thấy yên lòng không còn bị những bon chen đời thường gây áp lực cho mình sau khi đọc bài của cậu.
Dù sao đi nữa, dù bất kỳ trở ngại vô hình hay hữu hình nào đang có mặt trên cuộc đời này , tớ vẫn tìm thấy một sự cảm thông để mà vui trở lại.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2006 11:47:05 bởi PT >
Đôi khi trên đời thường tự băn khoăn về mục đích và con đường của mình. Có ai luôn tự hỏi sao mình ko nghĩ giống mọi người, sao vẫn có những con người luôn lạc lõng giữa đám đông mà ko chen vào được... Tôi tự cho những người đó, trong đó có bản thân mình là hâm... bây giờ đọc được bài này mới biết thêm một định nghĩa mới về "hâm"... Đồng ý với bạn PT, tớ cũng tìm thấy một sự cảm thông & an ủi
Cám ơn hnvatoi đã đăng bài này
Đọc bài của bạn,tôi có cảm giác nhìn thấy bản thân mình trong đó.Có lẽ cũng ko cần fai kể lể gì thêm vì bạn linkto3 đã nói hộ tôi rồi.
Cảm ơn bạn nhiều lắm.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: