Thờ ơ...
Thay đổi trang: < 123 > | Trang 2 của 3 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 36 bài trong đề mục
Taisaoko 06.01.2007 13:31:44 (permalink)
0
Hỗn độn III






Miền bắc chuyển mình trời mưa to lắm
Trong giấc mơ anh em giữa sân ga rất vắng
Bàn tay với những yêu thương
Xa dần trên đoàn tàu cũ mèng rúc những tiếng cuối cùng chào sân ga chuyển bánh
Hoang mang ở trong lòng
Vàng lá trải dưới chân
Em thẫn thần rồi bật khóc...



 
 
 
 
Trong giấc mơ anh
Ly tan chẳng bao giờ giữ được yên trong tiềm thức
Những nhỏ nhặt đời thường thường khoả lấp rất nhanh
Trong giấc mơ anh
Những dịu dàng và lạnh đơn va đập
Gột, gạn lấy mến trìu mà khát tiếp ngày sau
Những ước mơ đâu gào gọi sự nông sâu
Chỉ tưởng tượng giản đơn mình là đôi vòng tay rất ấm
Là nồi nước lá mẹ đun
Cho anh xông những ngày trần mưa cảm lạnh
Những giấc mơ trong khung
Cửa sắt nặng nề buồn
Tiếng gào khóc của đứa trẻ đòi miếng bánh chưng gù tan ca mẹ lấm mùi lò bễ
Của khuôn đúc, thiếc thanh

 
 
 
 
Trong giấc mơ của anh
Ngày miền bắc trở mình
Cái lạnh ve vãn ở ngoài chăn.
Bông địa cuối cùng phá bông chờ hoa triêu trổ mình khoe hương sắc.
Lá thư tối qua viết xong chưa kịp gấp
Rất nhớ em!

 
 
 
Hôm qua ra vườn nhặt được ba điều ước
Anh sẽ cho em điều cuối cùng
Mong đấy là điều em thấy mình hạnh phúc
Để những giấc mơ em không còn sân ga
Viên thềm vỡ nhoè trong mưa
Con tàu cũ mèng đưa người thân em đi xa
Và em ko thấy mình cô đơn trong ngôi nhà mình nữa.

 
 
 
 
 
Trong giấc mơ anh gặp em với nụ cười hiền
Không còn âu lo
Hay trở trăn với những giấc mơ
Ly tan của em chỉ là trong tưởng tượng
Đừng sợ lìa xa hay lạc mất thân thương...


Hỗn độn đêm
Lẫn trong mưa đêm
Giấc mơ anh
Cây bàng ngoài phố rụng chiếc lá cuối cùng cho đông.
Tiếng còi tàu ngoài sông xin vào bến.
Tiếng chú mèo khoèo chân rên
Dưới bếp chắc giờ lạnh lắm.


#16
    Taisaoko 09.01.2007 20:47:32 (permalink)
    0
    Thiên đường
     
     
     
    Đừng hỏi tại sao thiên đường ở trên cao
    Nơi những thiên thần mới tưởng tượng ra đã thấy những điều đẹp lắm
    Đừng nhìn người đàn quệt nước mắt
    Cả phiên không nhặt nổi bát cháo lòng

     
     
    Em hỏi anh
    Có phải thiên đường hiện ra rồi tan đi rất nhanh
    Như kiểu bất thần mưa có cầu vồng?

    Em hỏi anh thiên đường có phải nằm trong mỗi điều nhỏ nhoi từ cuộc sống
    Trong mỗi trái tim
    Trong bàn tay chăm sóc nhau?

     
     
     
    Biết trả lời thế nào để em hiểu rõ từng câu
    Cũng có thể Thiên đường chỉ là khái niệm của nỗi buồn cảm xúc
    Cũng có thể chỉ là những lúc chớp mắt
    Thiên đường hiện ra nhanh rồi vụt tắt
    Như một khoảng khắc của hạnh phúc.


    Đừng nhìn người đàn ông quệt nước mắt
    Khóc vì chợt thấy thiên đường là một tô canh nóng
    Bát cơm trắng
    Nhiều cá lúc tan phiên.

     
     
    Phải chăng thiên đường rất gần
    Ta có thể xây được ngay một lúc?

    #17
      cloudy_vale 11.01.2007 13:15:36 (permalink)
      0

      Đừng nhìn người đàn ông quệt nước mắt
      Khóc vì chợt thấy thiên đường là một tô canh nóng
      Bát cơm trắng
      Nhiều cá lúc tan phiên.

       
      hô hô, có tô canh mà khóc j. cho hẳn cả nồi lun
      #18
        Taisaoko 23.01.2007 09:15:38 (permalink)
        0
        - Thôi, đi đi!
         

        Em con thiêu thân phi vào cuộc tình
        Ngỡ cuộc đời như giọt mật
        Gió mưa chẳng qua bất chợt
        Đêm rồi đến sáng ngày thôi


         


         



        Em như con sâu gặm cố những mầm cây
        Rút ngắn tuổi sống mơ làm bướm
        Tung đôi cánh thần tiên gom nhặt phấn
        Làm đẹp những mậm sinh



         
         
        Anh - kẻ một thời si tình
        Bạc cả bóng hoàng hôn
        Anh - Kẻ một thời tâm hồn
        Như con gió qua đường bất chợt
        Cuốn sạch mọi thứ


        -Thôi, đi đi em!
        Đừng quay lại và thấm nước mắt
        Của những ảo tưởng hôm qua vừa mới gặp
        Đừng với thời gian trôi qua
        Kéo lại tình mình khi mùa tàn của đông gần chạm
        Nỗi buồn cũng như cánh nhạn di cư

         
         
         
        -Thôi, em đi đi!
        Nỗi nhớ có hay jì
        Tình yêu mấy khi có thật
        Và hạnh phúc chỉ là những phút giây chớp nhặt
        Không giữ được cho mình thì biết trách ai?
        Chẳng lẽ ông trời?

         
         
         
        -Thôi, đi đi!
        Anh sẽ giữ lại em trong ký ức
        Nụ hôn đầu tiên lử mật
        Ngày ta ngượng ngập trao nhau.

         
         
         
         
        Mấy lọn tình như nắng
        Tiễn nhau vào hư không.


        #19
          Taisaoko 23.01.2007 09:18:13 (permalink)
          0
          Trốn
           


          Người cuối cùng đi trên con đường
          Chắc chắn không phải em
          Không phải người công nhân đi làm về muộn
          Hay một bà mẹ tần tảo sớm hôm gánh đôi quang chập choạng
          Lo lắng cho những đứa con



           
           
          Ngày mùa đông
          Đêm cuối đông
          Những chiếc lá cuối cùng lải nhải hát cùng đàn gió
          Đứa lớn trèo lên mái
          Đứa bé qua tóc mai
          Đứa vừa phải quẩn chân người
          Xộc thẳng vào cổ
          Làm cơn ho
          Người cuối cùng gù gập trên đường
          Lết những bước say
          Những bước cuối cùng về ngõ.


          Ta trốn nhau trong lặng im giả tưởng
          Của gượng gắng chịu đựng
          Của niềm tin thời gian tuột dần trôi đi mất
          Của những giọt nước mắt buồn đêm trắng
          Của lạnh giá gối chăn...

           
           
          Ta trốn nhau
          Trong niềm kiêu hãnh
          Của danh xưng giả thật
          Của khoảng cách hay vách ngăn?

           
           
          Người cuối cùng trên con đường đêm cuối đông
          Trốn về nhà mình ấm.


          #20
            Taisaoko 23.01.2007 09:21:32 (permalink)
            0
            Thờ ơ
             

            Khó có thể cầm giữ điều jì đó thật lâu trong lòng
            Như cái cốc đã đầy
            Như trăng sớm ngày sắp lặn
            Như anh dửng dưng
            Đánh bỏ cảm xúc mình.
            Hoặc như kẻ bỏ trốn đường cùng...

            Khó có thể giữ tất cả lại trong lòng
            Như Đêm vàng son
            Bến Bình yên
            Người trầm tư về
            Con đường mùa đông lá rụng
            Em - người đàn bà xưa lau lệ buồn trên mắt
            Khóc vì người tình
            Vì thói đời trắng đen lẫn lộn?


            Đến từ đâu
            Và ra đi từ đâu?
            Em trói Tâm trạng mình trong cỗi côi cợt đùa tình luỵ
            Nước mắt giả châu
            Gót giả sen
            Thôi em cứ giữ lòng em nà nuột....

            Thờ ơ!
            Đêm qua cơn gió mùa chẳng buồn giỡn đùa khung cửa cũ
            Mèo chẳng buồn kêu
            Trăng chẳng buồn treo trên giàn B40 nhà ai chống cắp
            Đèn đường mất điện
            Lối về ngõ tối om
            Anh lặng thinh đếm từng bước chân mình
            Như báng nhạo cơn giận lòng vừa chạy qua anh một lúc
            Rồi ru tiếp lạnh lùng.


            Khó có thể giữ lại hết trong lòng
            Thời gian như kẻ trộm
            Tình yêu và hạnh phúc
            Khổ đau lẫn bất hạnh
            Đi cùng một lúc

            #21
              Taisaoko 26.01.2007 20:10:55 (permalink)
              0
               

              Liệm

              Tiếng hú gọi hồn ngoài sân
              Người vợ trẻ cắn môi ngăn nước mắt
              Thày Cúng đỏ nhang
              Xin thổ thần một suất
              Nhập quan!

               
              Bộ tổ tôm sờn góc
              Trà phấn du vài cân
              Giấy bản và hai đồng cắc
              Veston đồng phục
              Dây trói ngón chân
              Thanh niên khoẻ mạnh
              Tam hợp ra ngoài
              Dao chém xuống đất ...
              Vải liệm dải chéo dưới đất
              Đinh , Quý, Bính, Giáp ....xin một suất!
              Nhập quan!

               
              Tất cả đều khóc
              Bà tôi lau khô nước mắt
              Phát tang.
              Tiếng hú ngoài sân to hơn
              Người vợ trẻ bắt đầu khóc
              Các con cũng khóc.
              Hạnh phúc như miếng bánh
              Góc mềm thơm góc cháy khét
              Phần ngọt ngào
              Phần đắng ngẹn
              Trời bóp vụn trải xuống nhân gian cho mỗi người một suất
              Chọn tuỳ thích.


              <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2007 20:12:28 bởi Taisaoko >
              #22
                Taisaoko 28.01.2007 14:09:52 (permalink)
                0
                 
                những chiều cuối năm I
                 
                 
                Từ đường sơn màu mới
                Cây ngọc lan trước ngõ trổ hoa lần cuối
                Người cuối năm buồn
                Như Cói bãi mùa cạn nước cuối đông

                Anh đã tự nhủ với mình
                Sẽ thương em lần nữa
                Rồi lòng như then cửa
                Chốt chặt ở bên trong


                Những chiều cuối năm
                Nắng xua gió mùa lên phía bắc
                Anh Thả hồn mình trong tà luy ray sắt
                Con tàu cũ đã bao năm
                Bạc màu khói
                Đẫm màu còi
                Rúc hồi cuối xin về ga lần cuối

                Nhoang nhoáng hình ai năm mới
                Tay hồng cánh đào xuân
                Má hồng lộc hái đầu năm
                Thơm mùi nếp cơm bánh gói...

                #23
                  Taisaoko 28.01.2007 19:22:15 (permalink)
                  0
                   
                  Những chiều cuối năm II
                   
                   
                  Em vun gốc hải đường
                  Du di nụ cười vào xuân
                  Trăng mùa đông mọc sớm
                  Hong nắng chiều
                  Phả ấm vào đêm củ mật

                   
                   
                  Anh mang theo hành trang mình
                  Tuổi thơ lớp mầm tản cư tránh bão
                  Cô giáo có chồng đi Nam
                  Gốc rạ sân đình
                  40 năm mới có lần về thăm nơi xưa chở che những ngày cầu ao đuổi gà le vịt
                  Nước mắt trên tròng
                  Bàn tay khô quắt...
                  Đất bùn nứt dưới chân
                  Lún thời gian...

                   
                   
                  Em du di nụ cười vào xuân
                  Lớp già đi hết
                  Người chiến trường - người thác cuộc mưu sinh bon chen thường nhật
                  Chỉ còn em
                  Ngồi nghe câu khấn của anh trước linh hồn ông
                  Người đã xuân nào giúp thóc
                  Người dỗ dành anh những khi khóc
                  Khi mẹ cha xa cách.
                  Khi đói rét ổ rơm
                  Khi buồn khi ốm...

                   

                  Thôi em du di hồi ức vào xuân
                  Cho cỏ hoa cười tươi hơn
                  Thơm lâu hơn
                  Làm hành trang anh đi tiếp...

                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2007 13:16:18 bởi Taisaoko >
                  #24
                    Taisaoko 01.02.2007 22:14:27 (permalink)
                    0
                     
                    Những chiều cuối năm III

                    Bố thắp nến đèn cây kéo giỗ về làm Chạp
                    Khung cửa mới sơn
                    Thiên hương, long đình, chấp kích quẩn khói nhang
                    Nặng nắng mùa đông chiều về quàng lên cổ người chiếc khăn đan thật ấm.
                    Bậu cửa lấm bước chân
                    Mẹ bắc bếp đồ xôi
                    Đuổi nỗi nhớ cuối năm đi
                    Mặt mướt mồ hôi khăn tay khoác vai lẫn vào trong khói bếp

                    Anh thẫn thần nhớ nụ cười xưa thật ngọt
                    Ru những giấc mơ anh
                    Cái răng khểnh thật xinh mắng anh những ngày ham chơi
                    Chẳng lo lắng thời gian tuột trôi đi rất nhanh
                    Nửa đời người qua rồi
                    Không bến đợi cho mình thít ghì dây duyên níu phong trần anh lại

                    Những chiều cuối năm
                    Nặng những nỗi lòng hôm qua bỏ quên ngoài sân
                    Nợ nần rơi vãi
                    Hàng cau trẻ măng đầu ngõ
                    Rũ lá nghênh trăng...

                    #25
                      Taisaoko 08.02.2007 13:11:44 (permalink)
                      0
                      Những con chuột trong sân

                       
                       


                      Chiều tắt nắng
                      Những con chuột dò dẫm trong chạng vạng ánh sáng lạt một cách kinh khủng trên những chiếc lá vàng.
                      Những hạt cơm
                      Có thể từ tầng hai
                      Tầng ba
                      Thừa thãi vất qua ô cửa sổ

                      Đuôi có thể ngoe nguẩy run
                      Nhưng những hàm răng chìa vổ bập vào như không cần biết trên đời những cây tiêu được phi bằng đôi tay yếu đuối Có thể bằng ánh sáng không thể chết người

                      Những con chuột trong khoảng sân không cần biết nỗi đau
                      Không cần biết tủi hổ
                      Con người mới sáng trao nhau

                      Chiều tắt nắng
                      Có thể trăng cuối tháng đu lên mây rất chậm
                      Khi ăn
                      Chẳng ai cần một tia hi vọng
                      mai tấm thân đầy.
                      Nhưng rõ ràng tay...

                      Chiều tắt nắng
                      Người bệnh ho khan
                      Khạc thứ rớt rãi trong người
                      Có lẽ cần mấy chục ngàn trong cái ống kim tiêm to hút ra từ vòm họng
                      Bàn tay cô y tá mềm lắm.








                      #26
                        Taisaoko 08.02.2007 13:14:06 (permalink)
                        0
                        Một chiều tâm thần viện

                         
                         

                        Chiều như đốt nhang
                        Hoàng lan cúi đầu ngủ
                        Hoa níu cánh xanh trên những chiếc lá vàng
                        Mùa thu vươn cánh tay khô
                        Mong tan đi cơn mưa cuối mùa
                        Viện tâm thần như câu thơ
                        Nhét phong thư những tờ xanh đỏ
                        Gửi cái tình chẳng ai muốn nó có lần hai

                        Ta bải hoải tay giữ tay
                        Tay bóp chân
                        Cố đuổi hương sữa đầu thu đàng điếm ngoài khung cửa
                        Má hồng nhà ai mát như sao trời
                        Trong mắt những bệnh nhân uể oải thở
                        Ta xịt nước hoa hồng
                        Xua đi mùi nước tiểu ai khai.




                        #27
                          Taisaoko 08.02.2007 13:16:10 (permalink)
                          0
                          Tại sao không?

                           


                          Thời bây giờ không Dẹp nổi đám ti bân mượn văn làm láo
                          Mượn thơ để quảng bá danh hâm
                          Mượn từ ngữ lọc lừa để mị tâm hồn
                          Thời bây giờ như con chuồn chuồn
                          Mát thì bay thấp
                          Nắng thì bay cao.

                          Tại sao không dẹp hết chúng cho tao
                          Cái lỗ ghẻ ngày chui vào ra hai ba lượt
                          Thấy tanh đến phát nôn như vừa xe về say khướt
                          Thấy sạn mắt chạnh lòng buồn.
                          Chẳng khác jì một chốn bán buôn, mượn cúi luồn mà tót lên xưng danh vỗ ngực

                          Thời bây giờ thật bực
                          Có những thằng học nhiều nhưng mất dạY lấy nước bọt bôi tên
                          Có những thằng ngấp ghé chốn cầu tiêu
                          nUỐT nước miếng thèm một chỗ ngồi mát hơn góc ao nhà nước chưa kịp trong mà không thấy nhục

                          Thời bây giờ cái jì là hạnh phúc
                          Cứ vác cuồng cơn mà khoả lấm những hèn ngu
                          Thời bây giờ chắc sắp tất cả thành sư
                          Giương mắt ếch mà nhìn những thằng mượn văn làm búa đục
                          Tưởng mình có trong tay ngàn ngàn quân chủ lực
                          Hô xung phong là hừng hực tiến lên


                          THời bây giờ chó cũng có tên.


                           
                          #28
                            Taisaoko 08.02.2007 13:19:01 (permalink)
                            0
                            Chiều Liên Khê
                             



                            (Photo by Phidieulan)

                            Hôm qua anh về thăm Liên Khê quê em
                            Nhặt lại tuổi thơ em rơi mất trên đồng
                            Ngày xưa em tãi nắng đồng
                            Cho vàng chân mạ
                            Làm thơm đòng đòng
                            Ngày xưa em tãi nắng đồng
                            Những ngày nghỉ học
                            Em hồng môi xinh



                            Ngoại em tất tả con mòn
                            Ngày phiên xóm núi
                            Mua quà cho em
                            Quả na thương mắt em đen
                            Thương răng em khểnh
                            Mềm hơn mọi lần

                            Giếng làng chiều như trong hơn
                            Tay nào em gột
                            Bùn nong gót hài
                            Tay nào em để thương ai
                            Chiều Liên Khê cứ mặn mòi mắt môi

                            Hôm qua anh về chơi
                            Liên Khê xóm núi có người nhắc em.
                            Chùa xa trên núi tiếng chuông
                            Hồn ai xa xứ biết đường về không?

                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2007 13:24:13 bởi Taisaoko >
                            #29
                              Taisaoko 08.02.2007 13:26:14 (permalink)
                              0
                              Bến đợi

                              Mẹ dựng nhà bên đường
                              Cho gái ra ở riêng
                              Ngày ra đồng đêm đợi
                              mậm sinh của người đời

                              Bến không thuyền
                              Không ở lại
                              không đi
                              không cầu không ván
                              Duyên - nghĩa thãi thừa
                              Một đôi năm khắc khoải
                              Chờ ngày tiếng khóc bé con vui.


                              Thoảng có nhà bị dỡ
                              Người làm cỗ ăn mừng
                              người khóc thầm mong tình qua đường
                              vò gối ghìm tiếng nấc trên giường
                              Đêm...
                              bến đợi như bóng phùn đông
                              lân tinh rong chơi lấp ló
                              Mặt người mặt thú
                              người khổ người đau
                              người hả hê cho con bú.

                              Bến đợi bao năm
                              Quanh quê vòng sống
                              Mẹ - con - cháu rồng rắn
                              Qua thời gian không bóng chồng
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > | Trang 2 của 3 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 36 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9