Những cảm nghĩ của tôi !!!
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 19 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 281 bài trong đề mục
Talkative 22.12.2006 14:55:08 (permalink)
Một ngày như mọi ngày, từ từ trôi...trôi đi...trôi mãi...cuốn cả dời tôi... Một ngày như mọi ngày, lê từng bước ra quán cà phê, người đông vui, tôi chẳng thấy vui, sao thế nhỉ? Nhìn ly cà phê chỉ nghe nhịp tim mình đập.

Tôi bổng thèm tình ấm cúng thân thương của bạn bè. À quên còn tình yêu nữa chứ, nhưng mình không dám mơ tưởng đến. Hình như người ta không ưa lọai người như mình, lọai người trầm lặng, suốt ngày chẳng nói được một câu.

Mình thèm những tình yêu ấm áp, như đất khô cằn cần những cơn mưa. Mình muốn mình là những cây cỏ xinh tươi trong vườn hoa tình người giữa chốn đông quen. Nhưng không thể được...

Tôi đi giữa chốn đông người
Mà tim nhỏ máu cuộc đời lặng câm


Mọi người là cây hoa, còn tôi là cây xương rồng. Tình người là đất màu mở, Trống vắng là sa mạc mênh mông. Tôi là cây xương rồng mọc giữa sa mạc mênh mông.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.12.2006 03:29:18 bởi Talkative >
#1
    Talkative 23.12.2006 19:57:23 (permalink)
    Noel...
    Trời mùa đông giá lạnh...
    Tôi một mình thức trắng cả ngàn năm
    Noel ơi!!!
    Sao tôi buồn quá!
    Hãy cho tôi...
    Hãy cho tôi những buốt giá của mùa đông
    Ướp cho lạnh để đóng băng giòng máu
    Tim đang buồn cần chết để tìm vui
    Nhưng thất vọng !!!
    Vì năm nay chưa rơi tuyết
    Tôi đợi chờ...
    Đợi chờ...
    Tuyết vẫn chưa rơi
    Sao thế nhỉ?
    Đời tôi băng giá
    Tuyết mùa đông lặng lẽ bỏ tôi đi
    ........
    #2
      Talkative 25.12.2006 17:35:53 (permalink)
      .................
      .............
      Hôm nay là ngày gì nhỉ ?
      Tôi nhớ ra rồi...là đêm 24 rạng sáng 25. Sao tôi chẳng thấy gì khác lạ, cũng như mọi ngày buồn bả vậy thôi.
      Bạn rủ đi chơi nhưng tôi từ chối, nằm một mình cho chuột cắn ngón chân. Chờ hoài chẳng thấy chuột đâu, buồn quá online mới được.

      Ơ hay !!! Mình đã dặn lòng là hôm nay không online cơ mà !!! Mình để nguyên ngày nằm chờ chuột cắn xem cảm giác như thế nào !!! Mấy con chuột cũng chẳng chịu giúp mình. Giận mấy con chuột quá, không thèm thương chúng nữa...ghét...ghét...ghét...

      Người ta thì chờ "hương vị của tình yêu", còn tôi thì chờ "hương vị chuột cắn".
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.12.2006 17:38:19 bởi Talkative >
      #3
        Talkative 27.12.2006 06:57:26 (permalink)
        Hôm nay tìnhcờ lướt qua trang web...và cũng tình cờ bấm vào bài nhạc HOLD ME, những dòng nhạc trử tình thật hay.

        ...hold me...don't ask me where i come from or why i cry...
        .........
        (cám ơn BN thật nhiều, không biết BN có đọc được dòng chữ cám ơn nầy không, nhưng dù sao mình viết lên cảm nghĩ nầy).

        Hùm...thế giới ảo...thế giới thật...rồi còn thế giới gì nữa nhỉ ???
        Nhưng tại sao mình lại thích nó thế! Thế giới ảo mà! Ảo mà lại như thật!
        Kỳ nhỉ?

        Băng khoăng cho hết cuộc đời
        Tình như cốc rượu khi vơi khi đầy

        ..............
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2006 14:39:28 bởi Talkative >
        #4
          Talkative 27.12.2006 15:31:35 (permalink)
          ........
          Thế giới thật là thế giới gì ??? Có lẽ người ta muốn nói đến thế giới vật chất đó chăng !!! Thế giới vật chất...Thế giới hữu thể...
           
          Thế giới ảo ??? Thế giới online ??? Hay là Thế giới tinh thần nhỉ ??? Nhìn chẳng được, sờ chẳng thấy gì vì nó là tinh thần nên vô thể mà !!!
           
          Văn minh tiếng bộ đã đẻ ra thế giới ảo !!! Hình như mình đã sai rồi khi nói như vậy. Khi chưa có thế giới online có thế giới ảo không nhỉ ? Có chớ, và còn tồn tại rất mạnh nữa là...Làm sao chứng minh nhỉ ??? Hơi dài dòng thui nhưng không khó thấy đâu bộ não của tôi ạ.
           
          Con người là sự phối hợp của hai thứ vật chất và tinh thần, nếu là chỉ dựa trên vật chất không thì làm sao có tình yêu, tình người...
           
          Hum...Nhưng con người tham lam quá, tinh thần cần thức ăn là thế giới ảo nên tôn giáo mới phát triển mạnh thế kia đấy, có dẹp đuợc đâu, có lẽ không bao giờ dẹp được.
           
          Con người mất đi thế giới ảo là mất đi hết nữa cuộc đời, sống với phần vật chất không thôi, con người sẽ tàn khuyết hết một nữa sự hiện hữu của chính mình trong vũ trụ, và đau khổ...và ...
           
          Ngày nay thế giới online...thế giới vô thể...thế giới tư tưởng...là món ăn cực kỳ hấp dẫn cho tinh thần...ngon quá mà, không ăn sao được !!! Game online cũng vậy đó mà, cũng là món ăn tinh thần...
           
          Nếu ngày nào thế giới ảo bị biến mất thì một nữa vật chất còn lại sẽ bắt đầu gục chết. Hiểu chưa cái đầu óc nhỏ ngu muội của tôi.
           
          Tôi yêu online !!! Tôi yêu tất cả những tư tưởng đã và đang viết trên online...yêu cả những gì xấu và tốt...vì...vì...nó là món ăn tinh thần của tôi.
          .........
          #5
            Talkative 29.12.2006 04:01:29 (permalink)
            Hôm Noel tình cờ đi ra ngoài dạo chơi...tình cờ vào quán cà phê ngồi nhâm nhi để giết thời gian phền muộn...tình cờ gặp một nhóm người không quen biết...và cũng tình cờ được người ta mời ăn Noel tại nhà người ta !!!
             
            Hình như có câu "hữu duyên thiên lý năng tương ngộ..." thì phải. Kể cũng lạ !!! Mình tỉnh bơ nhận lời !!! Xưa nay mình vẫn thế mà!!!
             
            Thế là 20 phút sau mình đã có mặt tại một chỗ không quen biết, vào nhà người ta ăn uống tỉnh queo...hí hí hí...
             
            Mình đúng là có da mặt bằng da trâu!!! Tính mình thế mà, sửa tính lại à ??? Mình đang cố gắng đây, nhưng mỗi lần gặp trường hợp như vậy là mình lại quên mất phải từ chối. Chết chửa !!! Ðúng là tật xấu !!!
             
            Từ chối hay nhận lời đây!!! từ chối...nhận lời...từ chối...nhận lời..thui mà...
             
            HỮU DUYÊN THIÊN LÝ NĂNG TƯƠNG NGỘ...
             
             
            #6
              Talkative 30.12.2006 05:11:25 (permalink)
              ...........
              ..............
              Hôm nay trời sầu mây giăng lối
              Tôi ngồi đây theo dấu giọt mưa buồn
              Từng giọt rơi...
              Rơi tí tách...
              Từng sợi buồn quấn quít giọt mưa rơi
              Người ơi!!!
              Sao người mờ khuất bóng
              Bao năm rồi tôi vẫn nhớ thương
              Mỗi lần mưa rơi, mỗi lần chờ đợi
              Hy vọng rồi như bóng nước vỡ tan
              Chỉ còn chăng...
              Là nỗi hoang tàn...
              Tim thổn thức theo giọt buồn trong vắt
              ......
              ..........
              #7
                Talkative 02.01.2007 08:11:56 (permalink)
                hum...đã lâu lắm rồi, đã nhiều năm lắm rồi...mình đặt lưng xuống là ngủ đến sáng, chẳng thức giấc lần nào, mà cũng chẳng thấy mơ gì. Nhưng không hiểu sao, cuối năm tự nhiên nằm mơ, lạ quá!!!
                 
                Mình đang mơ một giấc mơ tuyệt vời, một cô nàng xinh xinh, mời mình vào nhà, nhà cửa khang trang, mình thích căn nhà nầy lắm lắm...
                 
                Cô nàng xinh xinh đem thức ăn mời khách, thức ăn ngon mình thích lắm. Ðang nói chuyện tâm tình thì mấy con chó của người đẹp nuôi, nhào tới cắn mình khá đau. Lại cắn ngay ngón tay mới chết chứ. Làm sao bốc thức ăn bánh trái. Cô nàng xinh xinh la chúng mãi mà nó không nhã ngón tay mình ra. Cho đến khi mình tĩnh dậy.
                 
                Tức quá !!! Mình nhớ rồi đó, lần sau mà nằm mơ nữa thì quyết mơ thấy mấy con chó sún răng...nhớ nhé !!!
                #8
                  Talkative 04.01.2007 19:19:01 (permalink)
                  Hôm nay buổi sáng thức dậy sớm...tâm hồn xôn sao bất chợt...nghĩ đến chữ duyên kỳ diệu...lạ lùng...đưa ta vào cõi mộng mơ...

                  Có phải là mình vô duyên không nhỉ ? Nhìn bạn bè lần lượt rớt vào duyên, còn mình thì đi tìm bao năm rồi chữ duyên trốn biệt.

                  Người ơi trốn ở nơi nao
                  Cho tôi hỏi lối tìm vào đường duyên
                  Tình yêu là cõi diệu huyền
                  Không thân không thích thề nguyền yêu nhau
                  Hơi xa một chút thì đau
                  Hơi gần một chút gối đầu mộng mơ

                  Mình cũng mơ rồi...rõ khổ...
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2007 19:21:55 bởi Talkative >
                  #9
                    bochet 05.01.2007 21:09:37 (permalink)
                    Tìm làm chi
                    Mộng sầu vương đáy mắt
                    Biết bao giờ nàng có thật từ giấc mơ
                    Để chẳng bao giờ tôi rơi mình xuống nữa
                    Vì có em, có em mãi ở trong đời.
                     
                     
                    #10
                      Talkative 06.01.2007 19:28:51 (permalink)
                      Hôm nay dậy sớm, dạo vào trang nhật ký online của mình...uuuuhhhhhhhhhh

                      Chào bochet, Good morning !!!! How are you today ????

                      Thế là vườn tâm sự từ nay có một người ngồi đong đưa ngăm cảnh, thả hồn thơ thẩn chốn tâm tư.

                      Mình cũng cảm thấy lòng ấm lên đôi chút, sức sống hình như cũng trổi dậy nhẹ nhàng, đang từ từ len lỏi vào chốn nào đó, sâu kín trong tâm hồn.

                      Người ngồi đong đưa
                      Sợi buồn lưa thưa
                      vương trên đời nhỏ
                      Vương trên thảm cỏ
                      vương vấn hồn tôi
                      Ðong đưa cuộc đời
                      Ðong đưa tình người
                      Ru tôi vào mộng
                      Mộng tình chơi vơi
                      Tôi thề một đời
                      Luôn luôn là người
                      Ði trên biển mặn
                      Mặn nồng trao em
                      Tình yêu êm đềm
                      Hồn tôi...hồn tôi...
                      Ðong đưa...
                      Ðong đưa...
                      Ðong đưa...
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2007 19:30:16 bởi Talkative >
                      #11
                        Talkative 11.01.2007 06:02:21 (permalink)
                        Hôm nay lòng chợt bâng khuâng trống vắng...chẳng biết mình nghĩ gì...và muốn gì...có lẽ mình đang lạc bước vào thế giới cô đơn...chỉ có riêng trái tim đang đập...

                        Nắng vẫn lên...gió vẫn thổi...từng  chiếc lá đều đặng rơi rụng...như nổi buồn cô đơn...lặng lẽ...chiếm khoảng không gian...cuốn hồn tôi vào chốn hư vô...tĩnh lặng...tĩnh lặng...

                        Tôi như cánh chim mõi cánh..chọn sai đường nên chẳng chỗ dừng chân...bạn bè...tình yêu...thân  thương...trốn biệt...bỏ tôi trơ trọi một mình giữa dòng đời bơ vơ...

                        Tôi muốn quên tất cả...trốn vào từng cơn sóng biển...
                        Ồ...ngoài kia trời đang nắng...nhưng chẳng nghĩa gì...khi trống vắng tình yêu...
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2007 06:06:44 bởi Talkative >
                        #12
                          Ran 11.01.2007 10:10:46 (permalink)
                          Lúc bé, tưởng khóc là buồn, bây giờ phát hiện buồn nhất là không thể khóc được, cứ trống rỗng, tỉnh táo và vô hồn.

                          Lúc bé, tưởng cười là vui, bây giờ nghĩ lại, có những giọt nước mắt còn vui hơn cả một trận cười.

                          Lúc bé, tưởng đông bạn là hay, bây giờ mới biết vẫn chỉ có mình mình

                          Lúc bé, tưởng cô đơn ở đâu xa lắm, chỉ đến ở những chỗ không người, đến giờ mới hiểu, lúc bên nhau, sự ấm áp mới thật mong manh, mà nỗi cô đơn sao lại gần gũi thế.

                          Lúc bé, tưởng yêu là tất cả,là mọi thứ, lớn rồi mới biết sau yêu còn có chia tay...
                           
                          hạnh phúc là có một bờ vai khi bạn khóc, có người chia sẻ khi bạn cười, có niềm tin để bạn chờ đợi và được trao đi những yêu thương...
                           
                          Cí này R đã gửi cho các bạn của R và giờ gửi cho Tóc hơi ít đọc đỡ bùn nè.... 
                          #13
                            lang thang 11.01.2007 10:55:31 (permalink)
                            Nhật ký của Tóc giống lang thang dễ sợ, như bài hát:
                             
                            Ôm lòng đêm
                            Nhìn vầng trăng mới về nhớ chân giang hồ
                            Ôi phù du
                            Từng tuổi xuân đã già một ngày kia bến bờ
                            Đời người như gió qua
                            Không còn ai
                            Đường về ôi quá dài những đêm xa người
                            Chén rượu cay một đời tôi uống hoài
                            Trả lại....
                             
                            #14
                              Yến Trang Châu 11.01.2007 12:02:48 (permalink)
                              làm người khó lắm ai ơi
                              đã có lúc tôi sống cách biệt đời
                              trốn bản thân và trốn tránh mọi người
                              sống trầm lặng thu mình trong góc tối
                              để rồi mình cứ lặng lẽ đến một nơi
                              xa lắm xa lắm thật xa xôi
                              một nơi chẳng phải đất chẳng phải trời
                              một nơi mà tôi có được ba mẹ tôi
                               
                               
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 19 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 281 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9