Lưu Tinh truyện
TheDeath 24.12.2006 15:17:57 (permalink)
     Lưu Tinh truyện

Lưu Tinh tự nhỏ đã thông minh, lớn lên được học trường chuyên nên đường khoa cử thật rộng mở. Hôm đi qua bến Chương Dương thấy con chó đá ngồi phục xuống, cụp tai, ngoắc đuôi. Lưu Tinh lấy làm lạ hỏi con chó:

-Tại sao ngươi lại vui mừng thế?

-Ta thấy ngươi tư chất thông minh, khoé mắt sáng rõ chứng tỏ là đường công danh sau này thuận lợi lắm. Kỳ thì sắp tới thế nào ngươi cũng đỗ đầu!

Lưu Tinh từ đó tin lắm, cứ nghĩ mình sắp tới sẽ đỗ cao và tương lại thật tươi sáng nên không lo học hành, chỉ biết tối ngày chơi game. Gặp buổi game online phát triển rần rần, chàng ta liền thử chơi cho biết ai ngờ nghiện lúc nào chẳng hay. Người mẹ già khuyên bảo thế nào cậu cũng không nghe. Sáng sớm là biến khỏi nhà sớm, có hôm tối mịt vẫn chưa về. Người mẹ buồn rầu nói:

-Mẹ chỉ có mình con. Nếu con không lo học mà chơi game mãi thì sau này con sẽ làm gì?

Lưu Tinh thấy mẹ nói thế thì gắt gỏng:

-Mẹ lo gì, con tư chất vốn thông minh. Hôm bữa gặp con chó đá còn chúc mừng con sẽ thi đậu thủ khoa…

Nói xong cậu lại biến ngay đến phòng game. Trong game cậu gặp được một cô gái tên Lã Thuỵ rất chi là xinh đẹp, lại thuỳ mị nết na. Ngày nào cậu cũng trò chuyện và luyện công cùng cô ta. Một hôm cậu ta nói:

-Lã Thuỵ mụi có webcam không? Chát với huynh một tý!

-Vâng, huynh chờ mụi tý…!

Thế là trên màn hình hiện ra một thiếu nữ cực kỳ xinh đẹp, da trắng, mắt đen tuyền, làn mi cong vút, đẹp không gì diễn tả nổi! Người trong game xinh đẹp 1 phần thì trong webcam lại đẹp gấp trăm lần. Thế là Lưu Tinh càng thêm phấn khích. Chơi game ngày càng điên cuồng hơn...

Hôm khoa cử đề bảng vàng, dò tìm mãi trong danh sách trúng cử vẫn không thấy tên mình. Chàng bần thần bước đi như người vô hồn. Vừa buồn vừa tủi, chàng lang thang đến nơi con chó đá ngày xưa:

-Tại sao lúc trước ngươi nói ta sẽ đậu thủ khoa, đường tương lai tươi sáng? Có phải người đã lừa ta?

-Lúc trước quả thật là hậu vận của người thật tươi sáng. Tuy nhiên nhà ngươi bị ma ám nên khoé mắt trở nên xanh tái. Bao nhiêu tinh lực đã bị mất hết. Số phận nhà ngươi đã bị đảo ngược. Rất tiếc, rất tiếc!

Con chó tặc lưỡi một tý rồi không nói gì nữa. Nhìn kỹ lại thì nó vẫn im lặng như một con chó đá bình thường. Chàng thấy mình mệt mỏi quá chừng, lang thang đến góc đường kêu dĩa cơm sườn lót dạ:

-Chủ quán, bán cho tôi dĩa cơm sườn…

Ông chủ quán nói vọng ra:

-Cậu chờ tý, vừa hết sườn nướng, để tôi nướng thịt cho cậu ngay!

Không khí trở nên ngột ngạt, lại bị tâm lý nặng nề sầu não của kết quả thi thật phủ phàng, tranh thủ chợp mắt một tý…

Vừa chợp mắt một tý thì thấy có người vỗ vai. Chàng ngoảnh mặt lại thì thấy Lã Thuỵ, vui mừng khôn xiết chàng nắm chặt tay Lã Thuỵ mà nói:

-Ta thật thất vọng quá sức, cũng may có em đây!

-Chàng đừng lo, cha thiếp là Tổng Giám đốc một công ty lớn ở bộ giao thông vận tải, chỉ cần chàng theo cha thiếp thì tiền đồ thật rạng rỡ!

Lã Thuỵ đưa chàng đến một tư dinh vô cùng rộng lớn. Nội thất toàn những thứ đắt tiền. Lát sau thấy có một người đàn ông mập mạp bước ra, Lã Thuỵ liền giới thiệu:

-Đây là cha thiếp! Cha thiếp thích xem đá bóng lắm!

Được lời như mở cờ trong bụng, vốn có chút ít kiến thức về bóng đá chàng liền trổ tài ăn nói. Trong lúc hứng chí, cha của Lã Thụy liền nhận chàng làm nhân viên của ông ta. Lúc nào thấy cha của Lã Thuỵ hỏi chàng về trận đá bóng sắp tới, lần nào chàng cũng bình luận sôi nổi và đưa ra kết quả dự đoán của mình. Điều đặc biệt là kết quả dự đoán luôn chính xác nên cha của Lã Thuỵ lại càng thích chàng hơn, cho chàng ở lại tư dinh của ông ta. Kể từ đó chàng và Lã Thuỵ càng quấn quýt với nhau, hạnh phúc không bút nào tả xiết.

Một hôm cha của Lã Thuỵ nói với chàng:

-Ta thấy anh tư chất thông minh… - rồi cha của Lã Thuỵ nói nhỏ vào tai chàng một số vấn đề mà nghe xong chàng cảm thấy lạnh mình…

Chàng liền lắc đầu nguầy nguậy. Cha của Lã Thuỵ dận dữ:

-Ta vốn thương ngươi, kẻ không có tiền đồ như ngươi còn có quyền từ chối nữa sao? Nếu nhà ngươi từ chối thì ngươi hãy cút khỏi đây ngay!

Biết mình không còn cách nào khác, nghĩ lại mình đã mạt vận, được ông ta giúp đỡ cũng là may mắn vả lại ở đây còn được bên cạnh Lã Thuỵ. Thế là chàng đành nhắm mắt xuôi theo.

Kể từ đó tiền bạc vào như nước. Tiền chàng xài cũng như nước. Không nhà hàng sang trọng nào mà không thử qua, không một chỗ vui chơi trác táng nào mà chàng không biết. Đang lúc đắc chí thì bỗng nhiên hay tin cha của Lã Thuỵ bị bắt vì tội đánh bạc. Số tiền đánh bạc lên đến hàng triệu đô. Hoảng quá, chàng vội bỏ trốn, đang trên đừơng về quê thì bị công an bắt. Sợ bị tội, chàng chống trả quyết liệt, tìm đường thoát thân. Do lúc vội vã, chạy nhanh qua đừơng trốn thoát thì bị xe tải tông một phát chí mạng, chàng rú lên một tiếng thì bỗng giật mình thức dậy, hoá ra nãy giờ vẫn còn ở quán cơm. Nhìn quanh quất vẫn thấy ông chủ quán đang nướng thịt, chàng liền hỏi:

-Ông chủ! Thịt đã nướng xong chưa?

-Vẫn chưa xong cậu àh…

Vừa mệt mỏi, vừa trải qua bao tai kiếp mà miếng thịt nướng vẫn chưa xong…

(truyện này mình đã đăng trên forum volam.com.vn)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2006 15:25:55 bởi TheDeath >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9