Giới thiệu tập thơ : HẠNH PHÚC MONG MANH _ Hoàng Phương
Bloodlove 24.12.2006 19:06:53 (permalink)
0
Chờ em !


Cứ bảo sẽ chẳng nhớ đâu
Mà sao thao thức đêm thâu ngóng chờ
Lệ nhòa khoé mắt hoen mờ
Ra vào lặng lẽ thẫn thờ tìm ai ?
Dáng hình bé nhỏ mảnh mai
Tóc buông xõa kín bờ vai em gầy
Xôn xao kỷ niệm dâng đầy
Trong mơ em lại vui vầy bên anh
Bóng hình yêu dấu vây quanh
Bâng khuâng chơt tỉnh đã thành hư vô
Lá vàng nay đã thành khô
Đường đời trăm ngả đẩy xô duyên mình
Biết đâu nơi chốn yên bình
Có em mình sống chọn tình bên nhau
Vắng em giọt lệ ai lau
Lá trầu úa nắng , buồng cau để già
Bến sông vắng những chuyến phà
Đêm đông lặng ngắm tách trà hương bay
Cây buồn đợi gió đến lay
Chờ em anh để vòng tay ôm hờ
Sông sâu sóng vỗ đôi bờ
Lối xưa anh vẫn từng giờ ngóng em



Con yêu !

Không thể sinh con như niềm mong đợi
Lỗi lầm này mãi là của mẹ cha
Tháng ngày dài vẫn lặng lẽ trôi qua
Hạnh phúc có và nỗi buồn cũng có
Nhiều lúc chợt nghe tiếng cười trẻ nhỏ
Cha lại khóc thầm thèm một tiếng : Cha ơi !
Nếu ngày đó con cất tiếng chào đời
Cha vẫn khóc không phải vì hối tiếc
Giờ nơi đây ngắm bầu trời xanh biếc
Cha lại khóc thầm nhớ đến con yêu
Giữa cô đơn trong lặng lẽ bóng chiều
Biết nơi nào linh hồn con nương náu
Con ra đi khi còn là giọt máu
Đau đớn cõi lòng nghẹn tiếng nấc trên môi
Xin lỗi con , ngàn lần cha xin lỗi
Dẫu biết rằng sẽ chẳng thể thứ tha
Tháng ngày dài cứ lặng lẽ trôi qua
Nhưng nỗi đau sẽ còn là mãi mãi
Những lỗi lầm của một thời khờ dại
Xin đừng về trong nắng ấm ban mai
Con ra đi vì hai chữ "tương lai"
Nhưng cha thấy sao mà đau đớn quá




Nếu ngày mai em không đến


Nếu ngày mai em không đến
Anh vẫn cười trong lặng lẽ xót xa
Tự nhủ lòng rằng tình đã phôi pha
Em không đến đâu phải vì không đến

Nếu ngày mai em không đến
Ai sẽ là người sưởi ấm trái tim anh
Đông lạnh buồn , hạnh phúc vốn mong manh
Bước chân đi mà nghe lòng hụt hẫng

Nếu ngày mai em không đến
Con đường dài xơ xác gió mùa đông
Lối xưa về anh lặng lẽ ngóng trông
Em Không đến đâu phải vì không đến

Nếu một ngày chẳng có em kề bên
Anh vẫn sẽ đợi chờ trong hoang vắng
Giọt nước mắt tuôn vào lòng mặn đắng
Em mãi còn trong trái tim anh



Vì Yêu

Nếu ngày mai em chẳng đến bên anh
Thì anh vẫn mỉm cười như đã hứa
Dẫu trong lòng thêm một vệt dao cứa
Vẫn nhìn đời ngạo nghễ chẳng buồn đâu
Bởi niềm tin anh đã chết từ lâu
Em không đến_ biết rồi _ em không đến
Tình yêu ấy rồi cũng như ngọn nến
Cháy hết rồi thì cũng lụi tàn thôi
Thời gian buồn thời gian cứ lặng trôi
Lời em nói để rồi hòa theo gió
Em cứ vui , em cứ cười nơi đó
Mặc kệ anh ôm kí ức xa dần
Nỗi đau ấy nào đâu chỉ một lần
Tim giờ cũng đã trăm ngàn vết cứa

Thôi , cứ để tình yêu như ngọn lửa
Rực rỡ một lần dù sau đó tàn phai
Thôi , cứ cười dù em ở bên ai
Em hạnh phúc anh cũng nào hối tiếc
Cứ âm thầm , cứ giả câm , giả điếc
Vá lại mảnh đời đã nhàu nát vì yêu

 
 
  Yêu và Hận


Yêu là cho không bao giờ nuối tiếc
Hạnh phúc lớn lao trong mỗi cuộc đời
Chỉ ánh mắt , chỉ nụ cười thân thuộc
Cũng làm rung lên khúc nhạc trái tim vui


Hận là sống với tâm hồn băng giá
Mãi đớn đau và chỉ biết trả thù
Dẫu biết rằng là do mình tất cả
Mà vẫn không thoát khỏi cõi luân hồi

Yêu và hận hai mảng tình khác biệt
Khoảng cách mong manh như giấy lửa gần
Yêu càng lớn thì hận thù càng lớn
Hận là yêu , yêu cho đến điên cuồng

Ai cũng bảo yêu là phải cao thượng
Sống hết mình cho hạnh phúc người yêu
Nhưng quá yêu để rồi tình tan vỡ
Có mấy ai không đau đớn , hận thù?

Yêu khiến cho nụ cười luôn hé nở
Hận làm cho giọt nước mắt rơi mau
Yêu và hận hai mảng tình khác biệt
Có thể không khi chung một con đường ?



Nếu

Nếu đã là tình yêu
Vì sao còn khoảng cách
Nếu đã là thử thách
Vì sao có dối lừa ?

Nếu anh là hạt mưa
Vì sao em là nắng
Đời là trang giấy trắng
Ai tô vẽ sắc màu ?

Nếu đã là yêu nhau
Vì sao còn cách trở
Cánh cửa lòng đã mở
Sao em chẳng bước vào ?

Đời là giấc chiêm bao
Mộng tình là hư ảo
Trái tim sầu điên đảo
Trong những nỗi đợi chờ

Nếu em mãi hững hờ
Lòng anh buồn tan nát
Chỉ ước mình là cát
Trôn vùi bao đắng cay

Nếu em là mây bay
Vội vàng đi rồi đến
Nếu anh là ngọn nến
Lụi tàn trong bão giông

Anh mãi là dòng sông
Hòa mình vào biển cả
Biển đời mênh mông quá
Chìm đắm một cuộc tình

Nếu ngăn cấm gia đình
Làm em xa anh mãi
Hỡi trái tim khờ dại
Tình đâu có là chi

Một mai em bước đi
Cửa tâm hồn sẽ đóng
Biển đời muôn đợt sóng
Vùi lấp một con người

Dù cay đắng vẫn cười
Và tâm hồn lại hát
Đời ta là hạt cát
Nổi chìm trong nắng mưa

Những ươc hẹn ngày xưa
Phải đâu lời nông nổi
Tại lòng người thay đổi
Nên mộng ước chẳng thành

Nếu anh chẳng là anh
Thì đâu buồn đến thế
Thì đâu phải rơi lệ
Cho một chuyện tình đau


Đời Mình


Nhìn mặt trời , mặt trời đỏ ngày lên
Nhìn đời mình , đời mình buồn chen lấn
Muốn ra đi mà đất trời vương vấn
Em ơi em nước mắt chảy thành sông

Than với núi , núi cao tựa mây trời
Khóc với người , người cũng chẳng biết đâu
Nhìn cuộc đời lòng vời vợi xót đau
Muốn quên đi mà trong đầu nhức nhối
Bước chân đời đã một lần lầm lỗi
Những giọt sầu , giọt sầu hóa thành mưa



<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2006 19:46:56 bởi Bloodlove >
#1
    Bloodlove 24.12.2006 19:44:48 (permalink)
    0
    Niềm Tin Mãi Còn
     
    Anh đã muốn hỏi em tự rất lâu rồi
    Có lẽ nào em quên đi tất thảy
    Quên dáng anh , trái tim , giọng nói
    Quên hết những gì em đã dắm say
     
    Anh từng là niềm vui suốt bấy tháng ngày
    Sao không lấp nổi hồn em giờ trống rỗng ?
     
    Một buổi sáng trong khu vườn gió lộng
    Có chiếc lá vàng bứt cuống bay đi
    Bông hoa tuyết kia ngôi sao nhỏ diêu kỳ
    Cũng tan nhẹ trong làn hơi mỏng mảnh
     
               *     *     *
                   *     *
                       *
    Anh đi tìm em , tìm em mọi ngả
    Ở nơi nào trả lời nhé em yêu
     
    Anh cô đơn khi đêm tối lấn chiều
    Chìa tay đỡ nỗi xót xa cay đắng
    Dòng sông lớn nước chảy tràn phẳng lặng
    Chia chúng ta mỗi đứa một bên
    Nhưng hy vọng trong ta vô bờ bến
    Anh vẫn tìm dù em đã dửng dưng
    Anh vẫn tin dù điều ấy chưa từng
    Có thể khiến dòng sông quay trở lại
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.01.2007 22:11:57 bởi Bloodlove >
    #2
      Bloodlove 24.12.2006 19:48:20 (permalink)
      0
      Noel Buồn 

      Mình anh lẻ loi giữa dòng người tấp nập
      Bước lạc loài đi tìm bóng hình ai
      Dòng người đi sao cứ mãi nối dài
      Như nỗi nhớ trong lòng anh trống vắng ?
       
      Vang đâu đó giai điệu buồn sâu lắng
      "Thánh ca buồn" êm ái gợi niềm đau
      Ngày xưa ấy mình sánh bước cùng nhau
      Giờ mỗi đứa một phương trời lặng lẽ
       
      Con đường chung giờ chia hai ngã rẽ
      Noel buồn anh hụt hẫng bước đi
      Giọt lệ buồn cứ trào ướt hoen mi
      Anh tìm mãi một bóng hình hư ảo
       
      Nỗi nhớ ơi xin đừng mãi nôn nao
      Đừng vò xé cõi lòng tôi tan nát
      Bước chân ơi đừng dập dồn bỏng dát
      Đừng cố tìm hình bóng đã mãi xa
       
      Ôi ! Con đường tấp nập bước chân qua
      Ai dẫm nát ánh sao vàng đêm lạnh
      Ai phá vỡ được nỗi buồn cô quạnh
      Khúc ca buồn nào nhói buốt tim tôi ?
       
      Em ra đi , hạnh phúc cũng đi rồi
      Noel đến anh một mình lặng lẽ
      Nỗi buồn ơi còn có ai chia sẻ ?
      Lối đi về lạc lõng bước chân côi
       
      Noel xưa em sánh bước cùng tôi
      Biết giờ này em đang cùng ai khác ?
      #3
        Bloodlove 24.12.2006 20:02:55 (permalink)
        0
        Em và Sóng
         
        Có lẽ nào anh chỉ là bờ cát
        Em là sóng , từng đêm sóng xô bờ
        Có lẽ nào dã tràng vẽ giấc mơ
        Em là sóng , em từng ngày vùi lấp
         
        Giữa phố phường bao dòng người tấp nập
        Anh đi tìm _ Em giờ ở nơi đâu ?
        Gọi em mãi , em chẳng nói một câu
        Anh lặng lẽ cứ tìm hoài bóng cũ
         
        Nỗi nhớ mong tràn về như thác lũ
        Những đợi chờ làm nước mắ cạn khô
        Đâu thể được như bờ cát sóng xô
        Từng phút bên nhau rì rào khúc hát
         
        Những đắng cay rơi vào lòng mặn chát
        Muốn gọi tên người mà chẳng thốt thành câu
        Kỷ niệm về thao thức suốt đêm thâu
        Thời gian ơi làm sao quay trở lại ?
         
        Bờ cát trắng chú dã tràng khờ dại
        Vẫn đêm ngày lầm lũi với giấc mơ
        Sóng vô tình , sóng cứ dạt xô bờ
        Ngỡ êm đềm mà cũng thành giông bão
         
        Anh vẫn yêu , vẫn ngu ngơ , khờ khạo
        Vẫn đợi chờ mà chẳng thấy em đâu
        Em yêu ơi ! Sao chẳng nói một câu
        Anh mong nhớ bao giờ em sẽ đến ?
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.01.2007 22:10:10 bởi Bloodlove >
        #4
          Bloodlove 02.01.2007 02:02:06 (permalink)
          0
          Ngỡ mãi bên nhau
           
          Nếu ngày mai anh chẳng còn thức dậy
          Thì mặt trời vẫn rực rỡ sáng soi
          Nếu ngày mai anh là người lẻ loi
          Thì cuộc sống vẫn có ngàn đôi lứa
          Nếu ngày mai em quên một lời hứa
          Thì sẽ chẳng tròn vẹn những niềm tin
          Nếu tình yêu em chẳng thể giữ gìn
          Thì hạnh phúc sẽ lạnh lùng quay gót
           
           
          Những trang thơ anh từng ngày nắn nót
          Viết thật nhiều về những nỗi lòng anh
          Như ước mơ anh vẫn mãi để dành
          Giờ khép lại cho lòng anh nhức nhối
           
          Bầu trời chẳng thể giữ mãi một màu đen tối
          Nên cuộc đời cũng có những đổi thay
          Vui hôm qua để buồn khóc hôm nay
          Trượt chân ngã để vững vàng tiếp bước
           
          Anh và em cũng chỉ là giọt nước
          Giữa muôn ngàn giọt nước của dòng sông
          Hòa mình vào giữa biển cả mênh mông
          Để một mai cả hai cùng tan biến
           
          Anh và em ở trong cùng cuộc chiến
          Trở ngại cuộc đời là những kẻ thù chung
          Ngỡ đôi ta sẽ đi đến tận cùng
          Mà đâu biết giữa đường em rẽ ngả
           
          Ôi ! Con sông hòa mình vào biển cả
          Nước ngọt lành đã nhuốm mặn biển sâu
           
           
          #5
            Bloodlove 02.01.2007 02:19:50 (permalink)
            0
            Thùy dương và Em


            Tôi đứng giữa biển xanh chiều lộng gió
            Hàng thùy dương xa vắng nắng đu đưa
            Như thành đồng đứng giữa nắng mưa
            Giữa bão táp phong ba vẫn xanh màu sự sống

            Như em , người tôi yêu trong mộng
            Vẫn cứng cỏi vươn lên giữa bão táp cuộc đời
            Vẫn mỉm cười dẫu cay đắng chưa vơi
            Một tâm hồn luôn xanh màu hy vọng

            Cây vươn lên từ cát vàng nóng bỏng
            Lá mỏng manh mà sức sống lạ thường
            Vẫn đêm ngày dầu dãi với gió sương
            Gió vi vu êm đềm cùng sóng vỗ

            Như em , giữa dòng đời cám dỗ
            Dẫu khó khăn vẫn mạnh mẽ kiên cường
            Dẫu trông gai vẫn đạp lối mở đường
            Mạnh mẽ đi lên , dịu dàng tỏa sáng
            #6
              Dinosaur 09.01.2007 20:49:25 (permalink)
              0
              Thân chào các bạn ! Sau 1 thời gian account Bloodlove bị lock giờ đây xin được quay lại với account Dinoaur . Rất mong được sự giúp đỡ và góp ý của các bạn .
              Chân thành cảm ơn !
              #7
                Chuyển nhanh đến:

                Thống kê hiện tại

                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                Kiểu:
                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9