bài 01
Môi còn hôn nghĩa là môi cứ hứa
Em chỉ có một lời yêu chân thật
như môi trinh / hôn / chỉ một nụ đầu đời
em chỉ có một tình yêu thứ nhất
khi trao đi là đã hết cả rồi
Nhưng vẫn sống nghĩa là còn yêu lại
tội tình chi năm bảy cuộc chơi / và
môi vẫn hôn nghĩa là môi biết phải
cắn nồng nàn cho bật máu tình ra
Em chỉ biết một lần yêu chân chất
như con tim / quen / mỗi loại máu mình thôi
nên khi trót một lần làm rơi mất
là thịt da rách lở vết thương . . . / ôi
tình chưa hết phải đành lòng mà yêu nữa
triệu đàn ông / chọn lấy một hai người
môi vẫn hôn nghĩa là môi cứ hứa :
chỉ một mình anh
-----------------thôi
---------------------đấy nhé
------------------------------anh ơi !
nguyetthao2006
Tia mắt thu chiêu từng toan tính nhỏ
nụ cười quy cách lại những đong đo
với hồn nhiên đã qua thời quá độ
tôi ngày xưa khác hẳn thảo bây giờ
Đành chẳng nhớ chuyến đò nào vội vã
chở qua sông / ai mệnh phụ lên bờ
bỏ sau lưng một thời con gái đã
năm bảy lần khâu vá lại . . . ngây thơ
Khi mái tóc đổi màu theo phong cách
thì con tim thay máu hợp mùi hương
khi đám cưới vẫn nằm trong kế hoạch
là tình yêu chua rớt gía thị trường
Nên quýêt toán tình mình thôi anh nhé
những mượn vay / ta đóng gói cho vừa
tôi đã đổi cả đời con gái trẻ
Thảo bây giờ / không phải thảo ngày xưa ! *********************mỗi nỗi buồn mang một tên riêng
Mỗi nỗi buồn mang tên một gã đàn ông
em xếp lại cho ngay vần dễ đếm
những cái tên thường ngày phải kiếm
vẫn hồn nhiên chễm chệ ở đầu hàng
Mỗi nỗi buồn mang tên một đứa tình nhân
em đẹp thêm mỗi sau một phiên chợ
để sướt mướt nhiều hơn vào tráo trở
nên nụ hôn / đôi lúc cũng rất . .tình người
Có nỗi buồn mang tên đức Chúa trời
cây thập giá / ngã ba / lòng / thòng ân phước
mười ngón tay mân / mê miền cứu chuộc
môi mép còn rền rĩ / phúc âm / ai ?
Có nỗi buồn mang tên đấng như lai
vườn ngộ tịnh / luân hồi đêm tam bảo
em vô niệm / vô chấp / vô y áo
hoá thân đâu ? / mờ mịt khói nhang thiền
Mỗi nỗi buồn mang một cái tên riêng
em thích nhất tên nỗi buồn Tận Thế ! **************************************** ba năm tôi để tóc dài
-------------------------
ai đem sợi tóc rối
giăng thả xuống giòng đời
cho hóa thành cọng trói
buộc chặt em vào tôi ....."
(thơ nhathao )
".......em giăng tóc rối thả xuống đơi.."
người ấy nay còn oán trách tôi
lựa sợi thuyền quyên ôm vào gối
bỏ nhánh truân chuyên lạc giữa trời
tóc dài từ độ năm mười bốn
còn vẫn ngại ngùng chưa dám buông
sợ mưa trôi mất mùi phấn dại
ngại gió thổi về bay mất hương
chút mơ riêng thêm chút mộng thầm
tóc mềm thêm tóc tuổi mười lăm
ngắn dài mấy sợi phong ba rụng
lạc phải nhân gian những vạt dằm
năm này nắng nhạt lại mưa suông
lòng ai thanh lặng giữa hoang vườn
tóc mây nâng dáng tôi mười sáu
để vết dằm xưa hóa vết thương
***
người hỡi ! bây giờ - biết nói sao
quanh gốc Linh Lan đã dậu rào
chồng tôi khác lắm - anh chỉ thích
tôi tóc nhuộm vàng - tóc bới cao...
**
tìm về khe lược với khung gương
tôi nhặt đâu ra những sợi buồn
trăm năm trong búi muôn trùng ấy
có một sương hồn - tôi lỡ chôn !
******************************************************************************************************************************************************
Em vẫn chờ đợi anh
như chờ ngày tận thế em vẫn tin vào Chúa như tin đứa sở khanh em vẫn cần có anh để yêu cho đuợc đủ dù cuộc tình đã cũ dù cuộc sống đã thừa bởi em lỡ phụng thờ một tình yêu ma quỉ em đã tửng đánh đĩ với cả Đức Chúa Trời để đuợc thấy anh cuời những lần anh sám hối đuợc nghe lời giả dối những lúc anh ăn năn : " Chúa có muời điều răn nghĩa là Nguời đã xót điều răn thứ muời một chớ bạc phụ nguời tình " em muốn đuợc ôm anh như ôm cây thập giá và ôm luôn tất cả tội lỗi của cuộc đời Chúa cứu cả loài nguời !!!! thiên đàng hay địa ngục? khổ đau hay hạnh phúc? chỉ mình anh cứu em ! (trả
Bài thơ dở dang tháng mười hai dang dở
Mỗi cơn bão có
đôi ba chiều dự báo
mỗi chia ly còn
năm bảy hướng mưu toan
mình gặp nhau
chỉ nói chuyện . . .giá vàng
nên cưới hỏi
bỗng nhiên thành chuyện nhỏ
Những nụ hôn / mỗi ngày thêm đắt đỏ
chút nồng nàn còn
nửa mặn
nửa chua
em cong môi làm dáng những thẹn thùa
chút run rẩy chưa tròn vai mắc cở
Những ánh mắt bỗng dưng đầy lễ độ
những tia nhìn nghi hoặc đẩy đưa nhau
có hai người / một hướng / ngẩng về đâu
trời đất rộng hay lỏng mình hoá nhỏ
Những cái nắm tay bây giờ hiếm có
Nhũng hẹn hò / rơi
vãi lại sau lưng
những lần sau
những mai mốt
rất vô chừng
như tháng muời hai còn vài cơn bão trễ
Em ngoại đạo bỗng dưng thèm đi lễ !
******************* con tim nào biết nói năng gì
em hư hỏng bởi những lời
xin đươc nhớ trắng trong thuở thời hai ba năm trước
chẳng hẹn hò / chẳng biết nhớ thương ai
Rồi những
họ chẳng biết từ đâu lại
Theo đuổi sau lưng
và
đeo bám bên vai
bởi thừa hiểu là trái tim con gái
em nhân từ chẳng nghĩ đúng hay sai
lại lỡ dại / yêu một người yêu khờ dại
chẳng biết gì chỉ biết nói yêu thôi
con tim nảo biết nói năng gì
em hư hỏng bởi những lời
xin đươc (tan học trễ / người yêu chưa kịp rước )
họ từ đâu chợt đến
xin được đưa về
bởi thừa hiểu em hay nhiều mơ ước
họ lại thật thà
xin được dâng cho
nên tình cứ lại sau mà tới trước
chứ lòng em nào thay đổi bao giờ
con tim nào biết nói năng gì
em hư hỏng bời những lời
xin được thân con gái thì mười hai bến nước
mà họ có bao giờ
xin được . . . em đâu
.......
con tim nào biết nói năng gì
trót hư hỏng từ những lời xin được
nên trong đời bây giờ em chỉ ước
xin ngàn lần / xin được
--------------------------trái tim yên
***************************ngày sinh tôi gửi sinh nhật người
Tay tôi thắp lửa cho mình
đốt mươi ngọn nến thắp bình minh tôi
để nhìn vào bóng nến soi
thấy hoàng hôn một chiếc nôi bên đời
Tôi lay võng hát ru người
(cái bài thơ cũ một thời ru nhau )
Cái thời xưa ấy chưa lâu
Mà bài thơ cũ quên đâu đó rồi
Hoa chưa kịp nở tặng tôi
Cũng chưa kịp nở tặng người . . . dửng dưng
Dưng dưng hoá đã vô chừng
Thôi thì sinh tử chẳng đừng nhớ nhau Lại một giáng sinh buồn
****
Ở đâu đôi mắt buồn / có lẽ
đêm nay / trốn ngủ / trốn nhà thờ
tại sao đôi mắt buồn như thế
tội gì / xin Chúa thứ tha cho
đôi mắt / vẫn trông / mờ / xa lắm
Tôi về / son phấn nhạt trăm năm
Ngày đông / nỗi nhớ vàng rất đậm
Tháng chạp trong nhau / một vết dằm
người vẫn vô tư / đời tất tả
gió vẫn cưu mang nợ đất trời
ai đi quanh quẩn tìm hang đá
chỉ sợ Chúa buồn lây ta thôi
Tháng mười hai lạnh / khoanh tay chặt
Níu aó ai thơm / muợn chút mùi
buồn khua / thức mộng chưa tròn giấc
ngửi gối chăn nồng vay chút vui
tháng mười hai bận / không đi lễ
ai đã tê chân đổi chỗ quỳ
ở đâu đôi mắt buồn như thế
tội gì / xin Chúa thứ tha đi ?
(lại một giáng sinh buồn )