Trích đoạn: quycotuoidan
Bữa tới giờ ấp ủ dự định viết tờ trình đề nghị VNTQ cấp cho miếng đất đẹp với 4 mặt tiền rồi làm thủ tục đăng Ký Quyền Sử Dụng đất luôn. Sau nữa là cất 1 ngôi nhà nho nhỏ để bà con VNTQ tiện đường ghé vào uống nước.Nhưng bận kiếm cơm nên vẩn chưa làm được, luôn đây thầy Lang đã nói phải tranh thủ lúc nào rảnh rổi thực hiện mới được.
Tranh thủ mở quán nước là đúng đó quý cô. Trong xóm này tuy hơi vắng vẻ thật, nhưng là đất rồng cuộn hổ ẩn hình. Nay có cô hổ thật rồi, chờ thêm con rồng nửa thì coi như đại phát...đại phát...
Đây là vụ đầu tư nhiều triển vọng lắm đó.
Hồi xưa LT cũng xem ngày cho nhiều quán trong này.
Nào là siu thị tình cảm của Mục Đồng. Ý nghĩa từ Mục Đồng thì ai cũng biết nhỉ. Nhưng nhờ cái siu thị phát đạt quá nên giờ chủ không thèm kinh doanh tiếp, bỏ sở thích làm mục đồng rồi. Đi chu du khắp nơi, sướng lắm.
Kế đến là cái trường mầm non dạy iu. Trường này nhờ LT xủ quẻ mà cũng phát đạt kinh dị. Lúc đầu học sinh vào học kín lớp. Có điều Cô Dáo lại thiếu kinh nghiệm iu đương nên bị học trò vặn tới vặn lui, bí quá cô ấy đi lấy chồng mất. Nhắn lại là khi đủ kinh nhgiệm sẽ quay về đứng lớp. Nhưng rõ khổ, lấy chồng thì làm gì có kinh nghiệm mà iu nhỉ. Muốn có kinh nhgiệm thì phải iu nhiều, giống thầy LT biết iu từ lúc học mẫu giáo. thế mà vẫn chưa dám mở lớp đó. Hồi nớ thầy LT có góp ý, bảo cô Dáo cứ học iu với thầy LT là ổn hết, nhưng chắc cô í chê thầy LT già quá, iu kiểu cổ điển không hợp thời. Khổ cái thân già ...
Nhưng lỗi trường học đóng cửa là do tay nghề cô Dáo thôi chứ không phải tại quẻ của thầy LT đâu.