Mang tiếng quá thầy ơi!
Làm nghề này khổ thế đấy...sờ nhầm có tý tẹo mà cũng mang tiếng chết được. Nhìn thiên hạ cầm nhầm, cưới nhầm, ăn nhầm mà có ai nói gì đâu cơ chứ
Thầy LT ơi mần ăn làm seo mà bị pà con cô pác chê quá trời vậy? Nhưng tigon lỡ vô rùi thì thôi coi luôn xem sao. Tigon tự bạch thì túm lại 1 câu "Cảnh buồn tui có vui đâu bao giờ". Thầy coi giùm tigon tương lai mờ mịt ra seo hén?
Chào người buôn hoa tigon. Vừa bước vào đã thấy "cảnh buồn tui cũng buồn" nhưng kệ, ai buồn chứ thầy có khách là không buồn rồi.
Cái chiện bà con chê cũng bắt nguồn lâu rồi, cái ngày vừa xem bói xong, vác mu rùa qua nhà thầy LB nhậu, say xỉn thế nào mà đập vỡ mất mu rùa. Từ dạo đó bói không ra ma mà ra thần thánh, quét nhà không ra rác mà lại ra tiền xu...thế là bà con họ ứh chịu...cứ đòi bói phải có ma cơ...thế mới là bói. Khổ cái là thầy đã gặp ma bao giờ đâu, toàn sờ mu rùa lấy cảm hứng đó thôi. nay thì chả biết sờ cái gì để thấy ma cả, sờ lung tung chỉ thấy toàn sao với đom đóm, khổ lắm.
Nói mãi lại quên chuyện đi buôn của tigon, dạo này chắc người bán thì đông mà người mua thì ít nhỉ? Buôn gì thì không biết, chứ buôn hoa, mà hoa là hoa hình tim vỡ, thì khó lắm. Thôi thì hôm nào coi lấy cái ngày tốt, chuyển qua buôn hoa hồng đi. gặp ngày tình nhân mình chém không nương tay.
mà nhắc tới hoa tigon là thầy buồn não lòng, chả hiểu sao nhìn thấy hoa tigon...là lại nhớ hoa thiên lý...mà thấy hoa thiên lý lại nhớ món thịt bò xào...hic