Nói tới XH bây giờ đau đầu lắm thầy Lang Băm ạh. Mình mà nhìn bằng cặp mắt sầu đời thì người ta bảo bi quan quá, nhưng nhìn bằng con mắt vui tươi thì thật là lạc quan tếu. Có nhiều khi mình gặp chuyện bất bình, ngang trái rõ ràng mà phải làm ngơ.
KHông biết lấy lý do gì để giải thích mấy cái chuyện tệ nạn vặt trụi, tệ nạn xin đểu, tệ nạn lừa đảo kia...Bảo do hội nhập, do trào lưu mới làm ảnh hưởng cũng không phải, vì dân Hàn, dân Nhật họ củng trải qua thời kỳ như ta, nhưng chỉ nhìn cái cúi đầu chào rất thực lòng là mình biết họ có truyền thống dân tộc rất tuyệt vời, không như cái khẩu hiệu ngàn năm văn hiến của ta, cao quá đâm ra xa vời quá.
Mới hôm rồi có người bạn nói cho LT câu chuyện, hôm đó anh ta chở mấy người khách nước ngoài qua VN công tác, xe từ đường nhỏ ra đường lớn nên theo nguyên tắc là phải nhường cho đường lớn trống xe ta mới ra, vậy mà đằng sau 1 người mặc com lê, cà vạt, chạy Mer mà cứ bấm còi tin tin, anh bạn kể lại khi vượt qua được ông lái Mer hầm hầm, miệng thì chửi gì đó nhưng xe kín nên không nghe, mấy khách tây thì có thêm 1 bài học về văn hóa giao thông công cộng nửa, kể ra cũng tốt cho họ vì lần sau có gặp cũng đỡ bở ngỡ, nhưng chắc họ cũng khiếp người Việt lắm rồi.Mà chuyện lấn đường, vượt ẩu là phổ biến lắm, từ giàu tới nghèo đều thế.
Từ chuyện mình chỉ vì bản thân nên mới có chuyện vặt trụi cây đào của Nhật tặng, ngày tết đi chùa thì phật cũng giật mình vì dân họ hái lộc bạo quá, đến cả mấy tháng sau cây mới ra nổi chồi non. Mà LT nhớ mấy thứ này gần đây mới thế, chứ hồi nhỏ LT đi chùa rất ngoan, đi học thì được dạy xếp hàng, về nhà thì thưa trình, chẳng hiểu bây giờ giáo dục ra làm sao mà loạn thế này không biết?
Chết thật, lại vào phòng coi bói mà ca thán thế này thì khách nào dám ở lại cho Thầy Lang thang bói, hình như có ai đó vừa vào ngỏ, lại có dịp tán phét nửa rồi, hẹn thầy Lang băm sau nhé.