Trích đoạn: LaChanh
Nhìn gì mà nhìn, nhìn mình là móc mắt đấy............còn đỡ hơn: nhìn gì mà nhìn, nhìn mình là "mình iêu" liền đầy...còn hoảng hơn nữa! lúc đó chỉ có nước quẳng dép chạy...lấy chân (bỏ của chạy lấy người)
Hì hì...tại Chảnh hỏng biết rì về tâm ní con giai, về hỏi anh xã ở nhà, gặp mấy cô nào nói:
nhìn gì mà nhìn, nhìn mình là "mình iêu" liền đấy. Anh í hỏng bỏ dép, lấy đà chạy lại thì LT bỏ nghề coi bói luôn áh.
Sao coi bói mà mang tiếng dễ sợ, nào là nói xạo ăn tiền, nào là lợi dụng sờ tay nắm cẳng, nào nào nuôi dê trong miếu...hic...dạo này coi bói ế ẩm, lạm phát tăng cao, có con dê thì mần thịt để dành ăn dần chứ nuôi làm gì?
@Đôi lời nhắn gửi con rơi của thượng đế nè, học "cưa giai" thì dễ rồi, qua nhà sis Chảnh mà học, học sao mà chảnh hơn thầy là ok. Nhưng nếu học bài bản là phải đốn hạ giai luôn, chứ cưa biết khi nào ngã?
Mà giai theo tiêu chuẩn nhà Lớp thì phải thế nào? cần nhà mặt phố, bố làm to không? hay là muốn theo kiểu cổ điển đi xe đạp martin 107, ngêu ngao bài xe đạp ơi, mỏi chân quá? Phải xác định mục tiêu rồi hẳng theo sư phụ Chảnh học.