Vườn thơ
Trích đoạn: huongtuyet274
NHỚ NGƯỜI!
Cảm tiết đông sang tôi nhớ người
Nhớ buồn hoang lạnh nhuốm hồng tươi
Nét nhìn e ấp trong đôi mắt
Và những nụ cười thuở đôi mươi
Người đã xa tôi xa từ lâu
Vần thơ cũng nhạt chẳng buông câu
Để lòng còn nặng vương buồn nhớ
Lay lắt trong hoang nhói giọt sầu!
Cám ơn Huong Tuyet ghé vườn thơ.Mà sao OO Thấy HT không được vui, mùa xuân đến rồi chúc HT vạn điều hạnh phúc.Vui lên nhé. Tình xuân Trời cuối đông rồi anh biết không? Nắng xuân bừng dậy má em hồng Vườn xuân ong bướm đùa hoa lá Có biết em thương nhớ ngập lòng Chút lạnh cuối mùa theo gió bay Con đường em bước nắng xua mây Lá vàng rơi khóc mùa thu chết Có một giọt sầu vương nắng say Anh hãy tìm trong sức sống xuân Yêu thương em đến thật trong ngần Anh đừng tự hỏi vì sao nhỉ? Ta đã yêu nhau đến lạ lùng Thì hãy yêu đi như trẻ thơ Hãy là chú bé thật lơ ngơ Còn em cô bé...nghiêng nghiêng nón Đổ mộng tràn về anh...bến mơ Oanh Oanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2008 07:43:33 bởi Nguyên Đỗ >
Tình xuân Trời cuối đông rồi anh biết không? Nắng xuân bừng dậy má em hồng Vườn xuân ong bướm đùa hoa lá Có biết em thương nhớ ngập lòng Chút lạnh cuối mùa theo gió bay Con đường em bước nắng xua mây Lá vàng rơi khóc mùa thu chết Có một giọt sầu vương nắng say Anh hãy tìm trong sức sống xuân Yêu thương em đến thật trong ngần Anh đừng tự hỏi vì sao nhỉ? Ta đã yêu nhau đến lạ lùng Thì hãy yêu đi như trẻ thơ Hãy là chú bé thật lơ ngơ Còn em cô bé...nghiêng nghiêng nón Đổ mộng tràn về anh...bến mơ Oanh Oanh Tình Thơ
Hoa tuyết trời đông trắng tựa bông
Em về trước cửa má ươm hồng
Mùa xuân đang tới cây đâm lộc
Gió tuyết tàn đông chẳng lạnh lòng
Tuyết trắng bên trời nương gió bay
Lòng anh phơi phới lúc xum vầy
Em đem Xuân lại, Đông rồi hết
Hai đứa vào xuân mộng đắm say
Em đã đưa về ngọn gió xuân
Tình yêu trinh trắng đẹp muôn phần
Hồn thơ mở cánh trong mùa gió
Bay bổng giữa trời vui đón Xuân
Anh vẫn hồn nhiên tựa bé thơ
Chẳng nghi chẳng ngại chuyện bơ vơ
Em như cô bé bên hàng xóm
Mỗi sáng cười tươi ghé bất ngờ
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2008 12:01:42 bởi Nguyên Đỗ >
Cám ơn anh Nguyên Đỗ ghé thăm vườn và tặng thơ. Kính chúc anh và gia đình một mùa xuân như ý. Xuân Việt nam Muốn gởi về anh chút nắng vàng Gởi thêm chút gió chở xuân sang Quê nhà ấm áp đông dời gót Chợ tết, đường hoa, phố rộn ràng Muốn gởi về anh không khí xuân Từ nhà ra ngõ vội vàng hơn Người đi xa cũng về sum họp Cúng tất giao thừa hương khói thơm Muốn gởi cho người xuân nước Nam Bừng bừng sức sống của Rồng vàng Niềm tin cháy bỏng con tim Việt Tiếp nối Cha Ông bước rỡ ràng Oanh Oanh
Trích đoạn: Oanh Oanh
Cám ơn anh Nguyên Đỗ ghé thăm vườn và tặng thơ. Kính chúc anh và gia đình một mùa xuân như ý.
Xuân Việt nam
Muốn gởi về anh chút nắng vàng
Gởi thêm chút gió chở xuân sang
Quê nhà ấm áp đông dời gót
Chợ tết, đường hoa, phố rộn ràng
Muốn gởi về anh không khí xuân
Từ nhà ra ngõ vội vàng hơn
Người đi xa cũng về sum họp
Cúng tất giao thừa hương khói thơm
Muốn gởi cho người xuân nước Nam
Bừng bừng sức sống của Rồng vàng
Niềm tin cháy bỏng con tim Việt
Tiếp nối Cha Ông bước rỡ ràng
Oanh Oanh
Gởi Xuân
Em gởi cho anh vạt nắng vàng
Trên lưng cánh én mộng xuân sang
Tình quê hương mãi luôn ngời sáng
Tiếng nhạc mừng xuân vọng nhịp nhàng
Bên ấy bây giờ đang đón xuân
Người đi quay lại trở về nguồn
Nhà nhà sum họp cười hoan lạc
Nhang khói trầm hương đón chúa xuân
Dẫu ở nơi nào cũng Việt Nam
Từ Cà Mau đến ải Nam quan
Phi, Âu, Úc, Mỹ, hay châu Á
Con cháu rồng tiên mộng phục lâm
Làm rạng tổ tiên giống Lạc Hồng
Sơn hà cẩm tú của phương đông
Muôn năm ngời sáng tình dân Việt
Tiếp sự nghiệp chung đã khởi công
Nguyên Đỗ
Trích đoạn: Nguyên Đỗ
Gởi Xuân
Em gởi cho anh vạt nắng vàng
Trên lưng cánh én mộng xuân sang
Tình quê hương mãi luôn ngời sáng
Tiếng nhạc mừng xuân vọng nhịp nhàng
Bên ấy bây giờ đang đón xuân
Người đi quay lại trở về nguồn
Nhà nhà sum họp cười hoan lạc
Nhang khói trầm hương đón chúa xuân
Dẫu ở nơi nào cũng Việt Nam
Từ Cà Mau đến ải Nam quan
Phi, Âu, Úc, Mỹ, hay châu Á
Con cháu rồng tiên mộng phục lâm
Làm rạng tổ tiên giống Lạc Hồng
Sơn hà cẩm tú của phương đông
Muôn năm ngời sáng tình dân Việt
Tiếp sự nghiệp chung đã khởi công
Nguyên Đỗ
Cám ơn anh Nguyên Đỗ lại cho thơ, OO bỗng nhớ về một mùa xuân xa xưa.... Có một mùa xuân Từ em ghé trọ cõi đời Mùa xuân nở rộ một trời yêu thương Âm vang khúc hát nghê thường Dư hương ngày tết còn vương pháo hồng Thiên thần lạc bước xuống trần Xếp đôi cánh nhỏ xin nằm bên nôi Mẹ ru... mẹ hát... à ơi... Một mai khôn lớn nên người bé cưng... Lời ru nẩy nụ hoa xuân Đâm chồi lộc biếc ngòai sân nắng tràn Trái tim người mẹ hân hoan Đong đưa câu hát nhịp nhàng vành nôi Thiên thần bỗng hé môi cười Có mùa xuân đẹp tuyệt vời làm sao.... Oanh Oanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2008 13:42:27 bởi Oanh Oanh >
Có một mùa xuân
Từ em ghé trọ cõi đời
Mùa xuân nở rộ một trời yêu thương
Âm vang khúc hát nghê thường
Dư hương ngày tết còn vương pháo hồng
Thiên thần lạc bước xuống trần
Xếp đôi cánh nhỏ xin nằm bên nôi
Mẹ ru... mẹ hát... à ơi...
Một mai khôn lớn nên người bé cưng...
Lời ru nẩy nụ hoa xuân
Đâm chồi lộc biếc ngòai sân nắng tràn
Trái tim người mẹ hân hoan
Đong đưa câu hát nhịp nhàng vành nôi
Thiên thần bỗng hé môi cười
Có mùa xuân đẹp tuyệt vời làm sao....
Oanh Oanh
Một trời oanh oanh
Mùa xuân vừa hé môi chào
Một hạt nắng nhẹ rót vào vườn thơ
Một trời mộng, một đất mơ
Giăng giăng một cõi ngẩn ngơ là tình
Mùa xuân vừa hé bình minh
Một nụ hoa khép lung linh nắng cười
Một yêu thương nối phận người
Xa xôi bỗng chốc trao lời thân quen
Mùa xuân vừa mới thắp lên
Ngọt ngào câu hát hồn nhiên môi cười
Tung tăng em bước vào đời
Một bờ vai ấm… một trời oanh oanh !
Nguyên Thoại
Em ở đâu Trinh Nữ? Nhớ quá nàng Trinh Nữ tím màu Then cài cửa khép biết đi đâu? Câu thơ héo hắt treo vần khóc Điệu nhạc buồn tênh gác nốt sầu Kẻ đợi vườn mơ qua bóng tối Người trông cõi mộng thóat đêm thâu Dập dìu mặc khách tao nhân đến Nhả ngọc phun châu đẹp siết bao Oanh Oanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2008 19:37:55 bởi Oanh Oanh >
Em ở đâu Trinh Nữ? Nhớ quá nàng Trinh Nữ tím màu Then cài cửa khép biết đi đâu? Câu thơ héo hắt treo vần khóc Điệu nhạc buồn tênh gác nốt sầu Kẻ đợi vườn mơ qua bóng tối Người trông cõi mộng thóat đêm thâu Dập dìu mặc khách tao nhân đến Nhả ngọc phun châu đẹp siết bao Oanh Oanh ****** Hoa dại. Trinh nữ vườn hoang vẫn đậm màu
Chỉ là cỏ dại phải người đâu
Sắc hoa tim tím niềm u uất
Hương nhụy mênh mang nỗi thảm sầu
Khúc nhạc khơi lên tàn mộng mị
Câu thơ xướng họa suốt canh thâu
Tao nhân mặc khách không buồn ngó
Mộc mạc chân quê lại đến chào. -bachvan- -BV dùng từ -chào- có dấu huyền để nhịp thơ và vần thơ nghe suôi suôi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2008 21:09:26 bởi bachvan >
Em ở đâu Trinh Nữ? Nhớ quá nàng Trinh Nữ tím màu Then cài cửa khép biết đi đâu? Câu thơ héo hắt treo vần khóc Điệu nhạc buồn tênh gác nốt sầu Kẻ đợi vườn mơ qua bóng tối Người trông cõi mộng thóat đêm thâu Dập dìu mặc khách tao nhân đến Nhả ngọc phun châu đẹp siết bao Oanh Oanh
Thân hoạ cùng Oanh Oanh:
Trinh Nữ Ơi !
Trinh Nữ lầu son, gác tía màu (1)
Vãng lai từng thuở khuất nơi đâu ?
Tao nhân dõi bóng, tao nhân nhớ
Mặc khách lần hương, mặc khách sầu
Vạn khắc mù tăm so mấy kỷ
Một ngày đằng đẵng ví ba thâu (2)
Chờ ai ngơ ngẩn vào ra mãi
Tái ngộ mai này đẹp biết bao !
Việt Đường
(15/01/2008)
(1) www.trinhnu.net
(2) http://vdict.com/th%C3%A2u,3.htm : Năm. Một ngày đằng đẵng xem bằng ba thâu.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2008 08:20:48 bởi Oanh Oanh >
Ai sầu hơn ai?
Một buổi sáng mùa đông
Trở về thăm dòng sông
Thấy thơ rơi trong nắng
Hỏi có buồn hay không?
Bài thơ theo gót hài
Qua từng quảng cầu dài
Tím mười hai nhịp nhớ
Biết ai sầu hơn ai?
Oanh Oanh NỖI LÒNG
Từ độ em về tiết chuyển đông
Bao nhiêu kỷ niệm gởi bên sông
Thơ rơi trong nắng tuôn hai lối
Tình rụng theo mây chảy một dòng
Tiếng guốc vang đều trên lối hẹp
Câu hò vọng mãi giữa tầng không
Mười hai nhịp nhớ sầu dâng tím
Biết ngỏ cùng ai phút chạnh lòng ?
Hàn Phong Nỗi lòng Trở lại quê nhà giữa tiết đông Đò xưa bến cũ vẫn bên sông Câu hò láy nhẹ rơi trên sóng Mái đẩy khua êm lướt giữa giòng Áo trắng ai về miền tĩnh lặng Trời xanh nắng vụn cõi hư không Qua cầu đếm bước mười hai nhịp Nón lá em nghiêng Huế...tím lòng. Oanh Oanh Nỗi lòng
Một sớm buông về ngọn gió đông
Trời mang giá rét rải ven sông
Bồi hồi kẻ ngỡ ngàng trăm nỗi
Lặng lẽ người ngơ ngẩn một giòng
Bến ấy hẹn hò giờ biết có
Bờ kia gặp gỡ đã thành không
Dù mưa dẫu nắng mong đời mãi
Vẫn ngát hương thơ tận cõi lòng
Nguyên Thoại
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2008 20:09:48 bởi Oanh Oanh >
TỰ NHỦ
Từ dạo mai vàng rơi ngập lối
Người về rêu phủ kín đơn côi
Hồn tôi kẽ vắng càng hoang nhạt
Mong vẫn hoài mong dạ bồi hồi
Nhớ lắm làm sao cho nguôi được
Ân tình nay biết tặng mình thôi
Để trong xa xót còn chút vắng
Của mảnh tình vờ của cút côi!
NỖI LÒNG
Từ độ em về tiết chuyển đông
Bao nhiêu kỷ niệm gởi bên sông
Thơ rơi trong nắng tuôn hai lối
Tình rụng theo mây chảy một dòng
Tiếng guốc vang đều trên lối hẹp
Câu hò vọng mãi giữa tầng không
Mười hai nhịp nhớ sầu dâng tím
Biết ngỏ cùng ai phút chạnh lòng ?
Hàn Phong
Nỗi lòng
Trở lại quê nhà giữa tiết đông
Đò xưa bến cũ vẫn bên sông
Câu hò nhẹ luyến rơi theo sóng
Mái đẩy êm khua lướt với giòng
Áo trắng ai về miền tĩnh lặng
Trời xanh nắng vụn cõi hư không
Qua cầu đếm bước mười hai nhịp
Nón lá em nghiêng Huế...tím lòng.
Oanh Oanh
Nỗi lòng
Một sớm buông về ngọn gió đông
Trời mang giá rét rải ven sông
Bồi hồi kẻ ngỡ ngàng trăm nỗi
Lặng lẽ người ngơ ngẩn một giòng
Bến ấy hẹn hò giờ biết có
Bờ kia gặp gỡ đã thành không
Dù mưa dẫu nắng mong đời mãi
Vẫn ngát hương thơ tận cõi lòng
Nguyên Thoại Dư Âm
Nắng vàng chênh chếch buổi chiều đông
Tiếng gọi vạn đò lộng bến sông
Nhã nhạc trang nghiêm lần đến phủ
Nam Ai sầu thảm lặng theo giòng
Tràng Tiền áo tím thơ niềm nhớ
Thiên Mụ chuông vàng ngộ cõi không
Uốn khúc sông Hương vờn núi Ngự
Thương em thương Huế đến nao lòng.
-bachvan- r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.01.2008 17:39:30 bởi Huyền Băng >
Nhớ người Ngắm nụ tầm xuân bỗng nhớ em Nghe môi chợt khẽ gọi thầm tên Ngày qua nắng nhuộm tàn phai lá Tối đến trăng buông rực rỡ đêm Khắc khỏai anh mong chờ héo hắt Nôn nao bé đợi ngóng buồn tênh Mơ ngày trở lại vườn hoa thắm Thấy dáng người yêu đứng trước thềm Oanh Oanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2008 08:25:16 bởi Oanh Oanh >
Nhớ người
Ngắm nụ tầm xuân bỗng nhớ em
Nghe môi chợt khẽ gọi thầm tên
Ngày qua nắng nhuộm tàn phai lá
Tối đến trăng buông rực rỡ đêm
Khắc khỏai anh mong chờ héo hắt
Nôn nao bé đợi ngóng buồn tênh
Mơ ngày trở lại vườn hoa thắm
Thấy dáng người yêu đứng trước thềm
Oanh Oanh
Bóng hồng.
Vườn hồng đơm nụ nhớ về em
Trở giấc canh tàn khẽ gọi tên
Sắc thắm say mê vầng nhật nguyệt
Hương thầm huyền ảo dưới trăng đêm
Vấn vương trong mộng sao sâu lắng
Cảm xúc mơ màng thấy nhẹ tênh
Yêu lắm cành hoa vừa hé nhụy
Nửa khuya ai thấp thoáng qua thềm
-bachvan-
Hương đêm Hạt sương rơi cánh mai Như buồn đọng mắt ai Gió đem hương xuân đến Qua bao chặng đường dài Có mùa xuân trong em Đang nở bừng lên tim Một tình yêu trong trắng Tỏa ngạt ngào trong đêm OO
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: