Trích đoạn: hoang_sa
Ánh sao
Thu chưa đến, mùa thu anh đã đến
Vàng mất rồi cả một cõi tim yêu
Gió heo may se lạnh buổi xế chiều
Một ánh sao treo rừng thu xơ xác
Ánh sao em làm rừng anh ngơ ngác
Trăng đâu rồi? sao lạc giữa thời gian
Anh đã lỡ để sao rơi vào mắt
Trong đêm thu lấp lánh những lá vàng
Góc tim này, anh sẽ nhốt ánh sao
Chốn hoang vu bớt đìu hiu giá lạnh
Và đêm đêm nhớ lại buổi hôm nào
Anh và sao đã một lần lấp lánh
Gió sẽ thổi em vào sâu trong anh
Ánh sao buồn của hư ảo mong manh
Rồi em sẽ vẫy tay: chào anh nhé!
Sương mùa thu trên lá chợt long lanh
Hạ gần tàn thu cũng sớm sang ngang
Cõi tim yêu vẫn chẳng màng thay đổi
Vẫn gió sớm mai cái nắng vàng đưa vội
Chiếc lá lạc dòng cứ cuồn cuộn xoay rơi
Mùa thu này đâu của chỉ riêng anh
Bởi lẫn hương thu có em là tất cả
Một ánh sao rơi hay buổi chiều lạnh giá
Có chạnh lòng mình em hãy cố niềm tin
Anh vẫn yêu em như buổi ấy bình minh
Như những đêm thu đẩy đưa hè cháy bỏng
Như dãy ngân hà với ngàn sao phả nóng
Hơi nóng ngập tràn hơi nóng của thương yêu
Tận đáy lòng trong khối óc trái tim
Anh vẫn khắc ghi bóng hình sao em đó
Để ấm tim anh trong màu sao sáng đỏ
Xua những lạnh lùng xua giá buốt từng đêm
Rồi sẽ gần thôi khi cơn gió trước thềm
Thổi giấc mơ em vào trong anh sợi nhớ
Đừng nhé! Em ạ!Đừng vẫy tay chào vội
Ta vẫn song hành trong suột chặng đường xa!
Thân ai'!
Có khi nào trên đường đời mệt mỏi
Cần nghỉ ngơi đôi chút cạnh dòng sông
Em hãy đến tìm tôi nơi bến đợi
Tán đa tôi bóng mát vốn quen dừng!