Có lẽ giờ này anh đang ngủ say sau một đêm mệt mỏi ở bệnh viện, em biết nhưng không thể làm gì, đôi khi em cứ tự trách mình thật nhiều, sao em không thể giúp gì được cho anh lúc này, sao em cứ luôn là gánh nặng cho anh..... Có lẽ 2 đã hai năm rồi nhưng chưa bao giờ em nhắc nhiều đến anh vì em vẫn luôn như vậy.........và anh cũng chưa bao giờ thắc mắc vì điều đó. Anh biết không có lẽ là muộn nếu nói rằng đến tận bậy giờ em mới hiểu được anh là quan trọng như thế nào với em, em đã biết lo lắng cho anh như anh vẫn luôn lo lắng cho em vậy. Anh biết không tối qua em không thể nào chợp mắt được, em đã chờ phone anh rất nhiều, chưa bao giờ em như vậy, em cố ngủ nhưng vẫn cứ thao thức, cứ mong trời sáng và rồi em cũng biết mẹ anh đã ổn, em vui lắm. Em nhận ra giọng nói anh trong mệt mõi có lẽ anh rất mệt, em biết làm gì nhĩ, anh à cố gắng lên nhé.
Bao sóng gió để rồi em nhận ra mình yêu anh thật nhiều vậy mà đã rất nhiều lần em cho rằng anh không quan trọng không có anh em vẫn sống vui vẻ, nhưng em nhận ra mình đã sai và sai rất nhiều. Anh còn nhớ ngày mà anh và em cứ ngỡ rằng từ nay chung ta sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa không, em đã rất buồn và giận anh, em rất sợ nhưng đã lao ra khỏi xe chạy và khóc, em giận em đã rất giận anh. Em cố chạy chạy vô hướng vậy mà anh vẫn tìm ra em, em rất ghét ghét anh dù anh đã năn nỉ thật nhiều, sao em lại xua đuổi anh như vậy nhĩ, em tàn nhẫn qua đúng ko,.......nhưng anh à từ nay em sẽ không như vậy nữa đâu, em không muốn làm anh buồn hay cứ mãi là cô bé giận dỗi nữa đâu.
Em đã từng sợ, từng ích kỹ khi chỉ dành riêng mọi thứ cho em, em không viết về anh trên blog của mình,....còn anh thì khác mọi thứ điều có tên em, rồi tất cả tất cả để em nhận ra rằng anh yêu em biết bao nhiều, vậy mà em cứ luôn giận hờn. Với mọi người em luôn tươi cuời vui vẻ, nhưng với anh em lại khác, em luôn cáu gắt , để anh cứ phải tìm kiếm những nụ cười hiếm hoi dành cho anh, em ác lắm đúng không, nhưng anh à từ nay em sẽ không như vậy nữa đâu, em sẽ luôn mim cười khi bên anh....
Anh à nếu viết cho anh thì có lẽ thức trọn đêm nay em vẫn không viết ra đủ, em chỉ muôn nói rằng em yêu anh, luôn bên cạnh em anh nhé.