Cái nắng oi bức của mùa hè làm ta nhớ tha thiết cái nắng quê nhà buổi tan trường , không xe hơi nắng gắt với những chiếc xe đạp vòng quanh sao lòng ta cứ nhớ da diết, nhớ bất tận không thôi, nỗi nhớ ơi có bao giờ vơi bớt khi giữa mùa hè oi bức cơn mưa mát lạnh chợt rơi rơi, ướt đầu ta rồi những kĩ niệm của ngày xưa cứ chợt hiện về như của ngày hôm qua, ta chợt nhớ lòng bâng quơ. Khóc dưới cơn mưa ta đã bao lần khóc dưới những cơn mưa nhĩ, không ai biết chỉ mình ta thầm lặng khóc, giọt nước mắt hòa tan dưới cơn mưa tầm tã, nó không đủ mặn để đổi thay tất cả nhưng đổi thay cuộc đời ta một cuộc đời bé nhỏ lạc giữa trần gian. Có ai đó chung cùng ta sở thích nhưng ta không muốn bộc bạch ta sợ những điễm chung kia làm tình bạn phai mờ. Cơn mưa lại đến , một mình ta lặng lẽ ngắm những cơn mưa, bay bay đầy vơi theo nỗi nhớ niềm thưong.
Cơn mưa chiều chợt đến lệ rơi rơi
Ta chưa khóc sao mắt ướt nhòa mi
Hay giọt mưa vô tình trên khóe mắt
Làm ta buồn ngẫm nghĩ viết bài thơ
Hạt mưa rơi vô tình tan giọt lệ
Trước dòng người vội vội bước qua nhanh
Mưa chợt tận nhưng nước mắt vẫn rơi
Mặn môi đắng cho những cơn mưa tàn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.08.2007 08:11:57 bởi huongtran87 >