Trang thơ của tôi
Cảm xúc thu Yêu rất nhiều là những buổi chiều thu Đến vội vàng bên thềm hạ vắng Tôi lả lả say theo làn gió sớm Thu xanh trong diễm lệ khoác áo vàng. Tôi thường thả bộ nghiêng mình theo ánh nắng Đã trải dài hiu hắt lối thân quen Qua những con đường có hàng cây vàng lá Tiếng xào xạc ngút ngàn trôi mêng mông. Trôi mênh mông những âm thanh vô vọng Tiếng gãy rắc của thân lá mềm mại Tiếng rưng rưng của cây mẹ trầm lắng Tiếng của lòng ai không vọng đến tim ai. Nhưng yêu thu tôi vẫn yêu rất nhiều Mặc nỗi buồn có về đến bất chợt Vì lòng tôi đã quá quen thuộc Với khách tình thu vốn sầu đa mang!
Con cá nhỏ
Con cá nhỏ trong bể kính
Cứ bơi qua rồi lượn lại
Giữa đám rêu xanh
Giữa bầy cá bạn
Cứ tưởng mình
Bơi trong đại dương
Ngày lại ngày
Những người chủ cho ăn
Con cá đớp mồi
Tưởng mình sướng vui.
Con cá nhỏ
Từng ngày lớn lên
Mỗi lúc thêm buồn
Thấy đời nhạt nhẽo
Biết mình ngây ngô.
Một ngày
Giữa đám rêu xanh
Giữa bầy cá bạn
Giữa đại dương nhỏ hẹp
Con cá không buồn bơi
Nó xa bầy lẻ bạn.
Ôi tự do không về với hôm nay
Tự do không trong mắt ta nhìn
Có điều gì buồn thương đến thế
Con cá nhỏ trong lòng đại dương?!
Anh Anh nhớ em nhiều không khuya nay Hay chỉ có em là da diết nhớ Bây giờ anh đã ngủ hay chưa Có được no tròn giấc say mộng đẹp? Em nhớ anh chỉ biết thao thức Rồi vẩn vơ buồn viết nên bài thơ Em ngu ngơ quá cứ thầm hỏi Biết anh có yêu và anh ơi có nhớ?!?
Anh có nói Anh có nói với em Về một nơi đầy nắng Nơi triền sông hoa nở Đàn bướm dập dìu bay. Anh có nói với em Về một nơi bình yên Nơi chưa người biết đến Chỉ có anh và em. Một ngày nào chẳng xa Anh sẽ đưa em đến Hoa cỏ mở lối đi Dòng sông hát thầm thì. Và mỗi đêm thao thức Anh sẽ chỉ cho em Đâu là dải ngân hà Đâu có chị Hằng nga. Một ngày nào chẳng xa Anh sẽ đưa em đến Nơi chỉ hai chúng mình Với tình yêu mãi mãi. Anh có nói với em Một ngày nào chẳng xa…
Mình có yêu nhau đâu Mình có yêu nhau đâu Mà sao xa thấy buồn Nhớ nhức nhối ngày dài Nhớ khắc khoải đêm thâu. Mình có yêu nhau đâu Mà sao gặp bối rối Sợ không dám lén nhìn Dù lòng ôi trao lòng. Mình có yêu nhau đâu Mà làm nhau đau đớn Mắt tôi đôi dòng lệ Nhỏ mãi đến ngàn năm. Mình có yêu nhau đâu…
Làm sao… Làm sao em nhận ra anh Giữa mênh mông biển người xa vắng Dẫu biết ngày mai có thể không đến Em vẫn chẳng muốn hôm nay ồn ào sống vội. Cho em mơ một khung trời bình yên Nơi tình yêu thậm chí không cần đến lời nói Nơi em và anh từ trong ánh mắt Nhận biết nhau là lẽ sống của đời. Làm sao em nhận ra anh Giữa bao điều xấu đẹp bủa vây Anh, xin lắng nghe tiếng tình yêu gọi Để nhận ra nhau giữa mênh mông biển người! Anh, xin lắng nghe tiếng tình yêu gọi…
Chờ… Em nhớ một buổi chiều Lặng lẽ… Em chờ anh Ở nơi cuối chân cầu. Dòng người vội vã đi. Dòng người vội vã đến. Em vẫn chờ anh Trong tiếng thở thời gian Cồn cào một nỗi nhớ… Em chờ anh Anh chẳng đến. Tình yêu em – bất động Ở nơi cuối chân cầu. Nếu anh có lần ngang qua sẽ thấy Tình yêu em – bất động Ở nơi cuối chân cầu. Nơi em đã chờ anh Lặng lẽ… Trong tiếng thở thời gian… Lặng im Lặng im một tình yêu Bắt đầu và tan vỡ Lặng im một nỗi đau Một lần và mãi mãi. Lặng im tôi chỉ tôi Lặng im đêm cùng ngày Lặng im một cuộc đời Trôi đi…ôi lặng im… Độc thoại Em lạnh lùng trong những giấc mơ đêm Lạc loài giữa vạn lời nói cũ Những khuôn mặt qua đời em thuở ấy Có ai còn nghìn lần nhớ thương em? Có ai còn giữ một chút yêu xưa Những buổi chiều đông bên hồng bếp lửa Một nếp nhà cũ có ai còn Gìn giữ muôn đời nguyện ước thanh xuân? Có ai còn nhớ đến em nay Dáng độc thoại ngồi yên trong khắc khoải Màu thời gian úa dần đôi mắt biếc Chút lửa hồng còn rọi sáng lòng em?
Nói với anh Độ này anh sống vui không? Có nói, có cười, có lời sẻ chia? Có vòng tay ôm giấc ngủ yên? Có ai kề cận sớm ngày chăm lo? Cầu trời cho một đặc ân Để anh mãi mãi sống đời an vui Buồn kia xin để riêng em Mang theo tất cả đến ngày xuôi tay. Anh ơi, giữ mãi nụ cười Đời em yêu nhất chỉ là anh thôi. Lời yêu Em yêu ai em yêu anh… Em yêu ai em yêu anh… Ngại gì đâu anh hỡi lời trao yêu Khi con tim em đã nặng tràn Lời thương nhớ trong chữ “yêu” ấy Là của bao ngày ngóng với trông. Em ngóng anh như bình minh ngóng mặt trời mọc Em trông anh như hoàng hôn trông vừng dương lặn Tháng tháng ngày ngày năm năm Trông trông ngóng ngóng yêu càng thêm yêu. Em yêu ai em yêu anh… Em yêu ai em yêu anh…
Xin… Tôi nhớ nụ cười người yêu Sưởi ấm tim tôi giữa đời lạnh Người cười nhìn tôi chẳng lý do Tôi thương nhớ người không đắn đo. Tôi thương nhớ người không đắn đo Người mong ngóng tôi không dám tỏ Lòng tôi lòng người gần nhau lắm Xin người đưa tay khẽ chạm. Xin người đưa tay khẽ chạm Vào lòng tôi lòng tôi tha thiết Xin người đưa tay khẽ chạm Vào hồn tôi hồn tôi thiết tha… Xin người đón lấy tình tôi… Gửi trao người không nghĩ suy…
Chào weocom thuythuy đến vui với vườn thơ vntq nha.. chúc vui và thơ đều tay nà!
Tôi thương nhớ người không đắn đo
Người mong ngóng tôi không dám tỏ
Lòng tôi lòng người gần nhau lắm
Xin người đưa tay khẽ chạm.
Xin người giữ lấy đời nhau Xin mình giữ lấy đời nhau Mùa thương đau Qúa vãng! Rạn Bóng mình Tình Nghĩa gì đâu! Xin mình giữ lấy đời nhau Trăng nguyên tiêu Dịu Ngọt ngào Trao Hôn diễm ảo! Xin mình giữ lấy đời nhau Chút niềm đau Xoa dịu Hiểu Một lần Cần Để được trao! Xin mình giữ lấy đời nhau Giữa đời thường Tất bật Rất Xô bồ Ô Ta ngây ngô! r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2007 15:59:39 bởi Huyền Băng >
Nơi không anh Ở nơi không có anh Em thấy đời vắng lạnh Sợ mỗi buổi sớm mai Thức giấc lại giật mình Bóng hình người yêu dấu Đêm qua chỉ chiêm bao. Ở nơi không có anh Mọi ngôn từ đều chết Nụ cười khuất trên môi Ánh mắt chìm u uất Em dạt trôi vô vọng Trong kiếp đời hư không. Ở nơi không có anh Em không có gì nữa Ngoài thời gian vô tận Tháng ngày theo tháng ngày Biết bao giờ em quên?!
Ai hiểu Ai hiểu cho tôi những phút giây Trầm ngâm theo gió nhẹ đưa bay Lòng đau theo mối tình si ấy Chẳng biết đi đâu những ngã đường. Ai hiểu cho tôi những xót xa Biết bao đêm rồi thức trong mơ Nước mắt tôi tan trong cõi mộng Khóc thương mình hay khóc thương ai?! Ai hiểu cho tôi những tái tê Xa người không nỡ tôi chỉ xin Trong cõi cô đơn này tôi được phép Gửi đến người chút ấm áp yêu thương. Ai hiểu cho tôi những tháng ngày Vô vọng kiếm tìm lối đi riêng Vươn tay muốn chạm ánh mặt trời Vươn tay muốn thoát những ngày tối tăm. Chẳng ai hiểu được lòng tôi Người tôi yêu nhất cũng đà quay lưng Trái tim mang một vết thương Trái tim tan vỡ thành trăm mảnh sầu. Đất trời rộng lớn mênh mông Người hiểu tôi bây giờ ở đâu?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2007 19:28:57 bởi Viet duong nhan >
Không đề Thoáng thấy anh trên đường Em về lòng ngẩn ngơ Bao ngày ta xa cách Mong lắm giờ họp mặt. Mà anh vẫn như thế Dáng thờ ơ bên đời Mặc cho em ước vọng Mặc cho em ngóng trông. Đường về dài vô tận Điểm dừng không biết đâu Xa anh nhớ khôn cùng Mà gặp rồi như không. Chiều buồn chiều trôi êm… Lòng buồn lòng lang thang… Ngày mai ơi ngày mai… Xin đừng như hôm nay…
Em đã biết A, em đã biết rồi em đã biết Anh có một người gọi là người yêu Người yêu anh cả ngày lo lắng Anh đi đâu anh đang làm gì Dù anh con người rất hiền Cả đời chẳng dám làm một điều sai. Em đã biết rồi em đã biết Rằng anh chẳng thiếu một người để yêu Nhưng mắt anh sao vẫn buồn hiu hắt Nhưng dáng anh sao quạnh quẽ nao lòng. A, em đã biết rồi em đã biết Em yêu anh chẳng lý do nào Dù em con người rất hiền Cả đời chẳng dám làm một điều sai. Thì gặp nhau trong cõi mộng anh nhé Để yêu thương chẳng giới hạn nào Ở nơi ấy thôi anh đừng e ngại Cứ thật lòng nói tiếng yêu em.
Ước Ước có lần anh gọi tên em Ngập ngừng xao xuyến như em đã từng Gọi anh ôi biết bao lần Nghe trong huyết quản suối nguồn yêu thương. Ước anh một phút trong đời Nhìn vào đáy mắt thiết tha em chờ Chờ anh chẳng ngại tháng năm Chỉ mong anh biết có người yêu anh. Yêu anh yêu đến tận cùng Anh ơi nhớ nhé một người yêu anh!
Lời ru trái tim Ngủ yên trái tim ngoan Đừng thức giấc khuya nay Cơn gió lạ vô tình Qua rồi bên khung cửa. Ngủ yên trái tim ơi Đừng cháy lên khát khao Ánh trăng vàng dịu mát Chiếu đêm nay rất yên. Ngủ ngoan trái tim tôi Bướng bỉnh chi tội tình Ngày mai nắng sẽ hồng Gió không còn ướt mi. Ngủ yên hãy ngủ yên Cho đời trôi bình thản Nỗi nhớ nào lặng lẽ Hãy gửi lại ngày xanh. Ngủ yên hãy ngủ yên…
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: