Trích đoạn: thuythuy
Sợ
Sợ ngày mai em đi xa
Nơi này không có ai chờ đợi
Anh đến dạy tuần hai buổi
Đường đi về lạnh lẽo không anh?
Sợ có lúc anh chợt bâng khuâng
Tìm đôi mắt dõi theo anh từng bước
Để nhận ra chỗ em ngồi bỏ vắng
Mà buồn buồn ngẫm sự đơn côi.
Sợ cả tình người nơi này nhạt
Anh chạnh lòng thiếu một tri âm
Vầng trán anh lại đăm chiêu suy nghĩ
Nụ cười kém vui mà gương mặt u buồn.
Sợ không người hiểu tận lời anh nói
Sợ không người thành thật sẻ chia
Sợ anh chẳng thể là chính mình
Dù là chính mình anh tuyệt vời hơn.
Bao nỗi sợ ôi vẫn hoài đeo bám
Dù em biết anh – con người tĩnh lặng
Có điều gì xáo động được lòng anh
Nhưng yêu thương luôn trăm bề lo lắng
Sợ hạnh phúc anh chẳng được vuông tròn.
Ngày mai em xa anh thật
Có lời nào diễn tả được lòng đau
Giá em mang anh theo cùng
Giá em được sống một đời cho anh
Nguyện xin một cõi dịu êm
Nguyện xin một cõi yêu thương tràn đầy
Nơi mà em nói tiếng yêu
Anh vui đón lấy em khóc nhận về.
Sợ rồi ngày tháng phôi pha
Sợ rồi xa lạ một người mình yêu
Hay là sợ nhớ chẳng quên
Cả đời chỉ biết một người là anh!
Chào ThuyThuy... dám yêu thầy giáo chăng?
Thương Cảm Người yêu của ai mà thương thế
Cứ sợ thời gian nó phôi phai
Người yêu của ai mà tội thế
Hôm nay sợ khóc hết ngày mai
Ai yêu cô nàng sao ác quá
Chẳng màn đến lời của yêu đương
Người yêu của ai sao quái lạ
Lo cả duyên tình cho người thương
Cay đắng! Đường đời cay đắng nhỉ?
Biết bao nhiêu kẻ hóa dại khờ
Đau khổ khi nào không tồn tại
Giữa những cuộc tình chỉ là mơ
Đăng Từ
Chúc ThuyThuy hết buồn... và ai đó... hiểu nàng hơn một chút, mong điều may mắn đến với cô