Trích đoạn: Hương Dạ Tử
i da....nghe giọng cười của "anh" Đăng Từ ...hồn thơ "em" biến mất tiu
Làm "anh" khó đấy...
Ơ hay sao bắt gọi bằng "anh"
Ai có quen đâu mà cũng giành
Làm lớn chắc là oai lắm nhỉ
Nên "anh" ra dáng để "em" ganh
Hừ đã có người giành làm "anh"
Thì "em" đây cũng chẳng thèm giành
Cho "anh" đắc thắng cười hớn hở
Làm "anh"...khó lắm đừng có ham
Khi buồn "em" sẽ vờ nhõng nhẽo
Vòi chút cây kem, cái kẹo này
Lúc đó cái mặt "anh" sẽ méo
Như là cái bị lủng trên tay
Khi vui "em" sẽ vờ không biết
"Anh" gì tên đó đang ở đâu
"Anh" ơi, "anh" có thật không biết
Làm "anh" khó lắm chẳng dễ đâu
hihi....
Hương Dạ Tử
Trời... cười dòn tan vậy mà....
Lẳng Lơ Một Chút Với "Em" Làm "anh" khó cách mấy cũng liều
Gọi nhau như thế.. dễ hơn nhiều
"Anh", "Em"... sau này thêm một chữ
Mà từ nào ngọt bằng từ.... "yêu"
Hay thêm chữ "thương" tùy ở người
Chữ nào cũng được miễn là vui
Đừng cho chữ "Ghét" hay là "giận"
Thế càng mơ mộng đấy "em" ơi
Khi nào em buồn, thì lại đây
Kem? Kẹo? Không có cho em hay
Chỉ mỗi vần thơ anh góp nhặt
Xa gần từ hương tóc em bay
Anh ở trong thơ, em ở đâu?
Nhắm mắt đi em sẽ thấy nhau
Vời vợi chân trời rồi góc bể
Dầu gì mây mãi chỉ một màu
Dưới trời xanh, cố tìm mắt em
Thoáng thôi mà thấy cũng rất duyên
Nghĩ ngợi lung tung... đôi khi sẽ
Lạc mất từ đâu chút mộng huyền
Đăng Từ
Gửi Hương Dạ Tử