Giấc mơ xé lụa
Giấc mơ xé lụa
(Tặng nụ cười anh thích...[sm=rose.gif])
Hương loãng vào không gian
Mềm như toan lụa nắng
Tôi bàn tay ma vương
Đã chai sần, khô nhám
Đêm hoá cánh bồ câu
Mang tin qua biển thẳm
Mây, gió hiểu gì đâu
Tờ thư nguyên vẹn trắng
Mắt người như viễn khơi
Nhắc những điều chưa rõ
Căn phòng không cửa mở
Sao tháp nến phập phồng
Cách nhau nửa triền sông
Gió hai đầu đứng ngóng
Cách nhau mấy cánh đồng
Lúa tháng mười sượng sống
Tôi mơ thu xếp lại
Tất cả lụa trần gian
Đêm nay làm bão mộng
Nuôi đủ giấc kê vàng
Lầu hoa nghiêng mắt ngắm
Tiếng lụa xé ngày xưa
Má đỏ màu hoa chín
Nương tử vừa ý chưa?
Nàng ơi đêm nay lạnh
Sưởi trong lò đã cơi
Bao nhiêu là hơi ấm
Chỉ thiếu một môi cười
ĐKP
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2007 06:18:48 bởi dkphong >
Giấc mơ xé lụa
tiếng lụa xé
đứt
tơ
thất thanh
mùi hương thắm
ôi đoạn trường ma vương
gập ghềnh giòng lệ nhám
đêm nhỏ giọt móc câu
còn đâu tình lệ ấm
ai có hiểu gì đâu
này đây vuông lụa trắng
xé
theo
đường
tơ
nõn
tươi non vết thương hồng
thất thanh
duyên loang lơãng
...
tiếng lụa
xé
đêm trưòng ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2007 13:33:41 bởi sóng trăng >
Lạnh
Ngại ngần mắt ướt mưa Thu
Lung linh nửa bờ thương nhớ
Chiếc lá co mình không mở
Khước từ một cuộc chia lìa
Tiếng sông Hồng gọi ngoài kia
Gởi cơn mê vào lạc lõng
Nụ cười mang hương Hoàng Lan
Tóc ngắn bay chiều lồng lộng.....
Đàn Sếu đợi rét ngày Đông
Yêu nhau trên đầu cành Nhãn
Con đê lệch nắng phương Nam
Hoe vàng bàn tay thiếu bạn
Sương lan dần về Hà Nội
Lạnh miên man đến hạ nguồn
Thiếu vai kề bên bếp lửa
Sao đủ cháy để hơ hồng
ĐKP
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2007 06:19:49 bởi dkphong >
Chào ST đã ghé ngang vá xé lụa...... Bài thơ của ST hay và nhiều chữ lạ....
ĐKP
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2007 06:21:53 bởi dkphong >
Sơn nữ ca
Ở khoảng giữa mùa đông trôi
Ngồi nghe tiếng em nói cười
Sắc Ngâu đầu hè thi thoảng
Gió về lành lạnh .. thế thôi
Ngỡ mai em lên vùng cao
Chập trùng cánh rừng tiếp nối
Lưng gùi mang đầy hoa Sói
Đẫm vào mái tóc ngày xưa
Quanh co bước chân ngựa gầy
Ngang đèo tiếng hò vắt vẻo
Ai dìu em trong vòng tay….
Bản thôn khói màu nếp dẻo
Tiễn nhau suối nguồn róc rách
Mắt ngây thơ xanh luống vườn
Kìa ai bên đồi thấp thoáng
Sương mỏng mảnh ơi là sương
Áo em thấm vào nắng chiều
Biết bao nhiêu điều để yêu
Chỉ là anh đây không nói
Tơ trời như gấm như thêu
Cánh đồng nghiêng nghiêng dốc say
Lối mòn mây thấp hôm nay
Môi hồng tự nhiên đến lạ
Để hương núi cứ vơi đầy…
ĐKP
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2007 08:41:39 bởi Huyền Băng >
Khuya khoắt
Tôi ngồi nghe những lời than từ gió
Và gửi biển khơi tiếng vỡ của lòng
Lâu rồi chưa thật xa màu đôi mắt
Em ra đi làm cơn bão nhớ mong
Câu hoan ca trên đồi chim non
Thung lũng vàng sắc hoa Cúc Cỏ
Tôi thấy cánh buồm ngày xưa xanh xao
Chiều mặn nồng, hai bàn tay còn đó
Bôn ba nhịp thời gian chưa quen
Sợ một mình, ngại con đường im
Sao lá cứ rơi, rơi rất nhẹ
Vết vô tình rạn nứt nhiều thêm
Thủy triều dâng lặt lờ con sóng vỗ
Mây hoang mang lộ vầng trăng nửa
Khe đá ngoái nhìn chấp nhận bơ vơ
Bọt cuốn đi óc oi câu hứa
Thôi kệ mà con đường ngày mai
Bụi có bám sờn nâu trên vai
Đừng duốm giọt ngại ngần lên má
Khuya khoắt đêm về, khuya khoắt ai ?
DKP
Nuôi giấc mộng trần gian
Bằng một bờ thương nhớ
Nụ cười hương Hoàng Lan
Chạm vào môi hôn gió…
Cánh thư lạc trong chiều
Đêm phong tình gõ cửa
Gói trọn một lời yêu
Bằng trăm ngàn nỗi nhớ
Thương bàn tay thiếu bạn
Sương lạnh đùa hai vai
Đêm trôi dần về sáng
Hỏi mắt nào có vui?!
HoaTiNa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2007 23:16:59 bởi Hoatina_hn >
Trên từng xa xăm
Tôi thấy em trên từng xa xăm
Con đường ngày xưa mang linh hồn ngạn ngữ
Man mác hòang hôn, đám mây hồng quá khứ
Chở mưa về rót mật giữa trang thơ
Tà áo xanh đánh thức giấc mơ
Vô tình, vô tình mãi.....
Chạm những nếp nhăn đã quá mùa ngần ngại
Sần sùi, tưa toé vết phai tàn
Làm sao gom hết được nắng vàng
Cháy một lần cho trời Đông giãy chết
Thời gian đếm đốt ngón tay biền biệt
Khi mỗi cuối ngày…tờ lịch chẳng buồn rơi
Heo may lạnh ứa buổi chiều trôi
Chiếc lá rụng bên hè nghĩ gì bay lên mãi?
Cội nguồn cúi đầu giấu bao điều sót lại
Trách người không đối mặt trăm năm
Tôi thấy em trên từng xa xăm
Bụi hay luân hồi mê man chế ngự
Ai từng xin .. đã từng xin cơn ngủ
Đến tìm nhau, nguyên vẹn, đủ, một lần
ĐKP
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2007 07:11:21 bởi dkphong >
Điều chưa nói
Tôi vẫn giấu đi những điều quay quắt
Phố như con sông ngờ nghệch
Chở lênh đênh vào chiều
Lòng điêu tàn cổ miếu, thềm rêu
Nơi cơn gió mùa đông về nhức nhối
Bàn tay giờ giá lạnh bao nhiêu?
Mặt hồ nhuốm đầy sương
Hay lệ hoàng hôn chưa hiểu thế nào là lăn chảy
Cơn mơ quên bừng dậy, thăm thẳm muộn màng
Vóc lá hình nụ cười hoang mang
Khi tha thiết xung quanh rơi xao xác
Dưới bước chân người, vàng, vỡ, nát anh, em
ĐKP
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2007 14:16:09 bởi dkphong >
Xuân quê
Rồi sẽ chào Đông rồi đón Tết
Bếp nhà ai ấm, lửa mừng reo
Ôi em đôi mắt hồ trong vắt
Thấp thóang hàng hiên trông ngóng theo
Mẹ ở đầu hè phơi lá Dong
Một đôi Hồng nở nép vào trong
Giấu làn má đỏ sau cành lá
E thẹn như màu của ước mong
Bố ngồi tỉa lại khóm hoa Đào
Lộc nõn xen cùng nụ khít khao
Quất trĩu trên cành xanh những quả
Cuối vườn, quang, gánh cũng xôn xao
Hôm qua đã thấy trên đường vắng
Trai gái quê mùa đỏm dáng hơn
Súng sính khăn màu, tai xuyến mới
Có chàng mơ mãi cuộc hồi môn
Ai nhớ ai mà xao xuyến thế
Nắng vàng chênh chếch gợi hồn thơ
Trên đê góp được bao là gió
Mang đến cho người cả giấc mơ
ĐKP
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2007 17:13:36 bởi Huyền Băng >
Thứ Bẩy
Hoang hoang màu nắng mới
Ảm tịch một ngày Thu
Những cơn mưa vừa dứt
Phố khuất giữa sương mù
Trong tiếng buồn của gió
Lá ngơ ngác nhìn nhau
Khói bốc từng hơi thở
Thèm rát nụ hôn sâu
Ai khoe hai màu áo
Gờn gợn bờ vai cong
Cái cười chưa giấu hết
Ngây ngất cả gian phòng
Thế nào là xa nhỉ
Không cầm được bàn tay?
Hay chúm môi chẳng thấy
Phơn phớt vị mềm say?
Cuối tuần im lặng quá
Gió hú qua hàng Phong
Ngồi mơ ngày trở lại
Cũng háo hức chờ mong
Hoa có vàng sinh nhật
Sông có hồng nước dâng
Mắt có nhìn say đắm
Em có đợi anh không?
DKP
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2007 17:16:03 bởi Huyền Băng >
Thư gửi em
Hôm nay anh cảm thấy mình ích kỷ,
khó khăn và thèm đập phá
Muốn trở về HN chỉ mà đi....
Muốn lê la từng quán rượu
Không cần chi và chẳng thiết nghĩ ngợi gì
Em có buồn không?
Có cô đơn?
Cần một bàn tay để nắm?
Để cảm thông khoảnh khắc này đây
Đừng ngại ngần
Nếu thật sự em buồn..
Vào quán rượu cùng anh
Cứ tự nhiên mà uống
Ai dám bảo người say là hư hỏng
Đứa nào dám cười khi nhìn vào mắt của em?
Hôm nay anh không vui và cảm thấy cô đơn
Nỗi buồn của em sẽ làm Hà Nội nhỏ càng thêm nhỏ
Thế nào thì em cũng đừng nên khóc
Anh lâu rồi quên cả dỗ dành
Nhưng có lẽ ở bên anh
Em sẽ ngang tàng và tự tin thêm chút
Nếu em cần dựa vai để lòng dịu bớt
Suốt con đường anh sẽ lặng yên
Một triệu thị phi đâu nghĩa lý gì em
Hôm nay anh ích kỷ, khó khăn và thèm đập phá
Những trùng hợp đôi khi kỳ lạ
Một cô đơn và một nỗi buồn
Anh thèm say và chẳng muốn gì hơn
Cũng như em chợt cần bình an đôi lúc
Nghe Hà Nội mưa về lất phất
Giá anh gần, rượu chắc thêm ngon
Không hẳn là em sẽ bớt buồn hơn
Và sự cô đơn của anh được nguôi ngoai một ít
Nhưng dựa vai anh , em ơi, anh sẽ biết
Thế giới này có em, anh sẽ thánh thiện hơn nhiều!
DKP
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.01.2007 18:55:09 bởi dkphong >
Nhớ sông xưa
Hình như là mình đánh mất nhau
Mùa Đông, em bỏ tôi đi
Thành phố có con sông chảy máu
Nước giữa dòng cuộn sóng âm thầm
Những hàng cây khẳng khiu
Cành khô, lá rụng
Gió Bấc về như lầm lỡ
Nỗi xót thương trôi dạt tới hai bờ
Quá khứ hư vô mang hồn lau, sậy
Chỗ dựa nào cũng khoảng trống bơ vơ…..
Chiều tha hương rơi trên biển hồ
Có cánh buồm xa nghiêng nghiêng lạ
Phũ phàng và mỏng manh hơn lá
Theo vòng cuốn, xoáy, tàn, phai
Em bỏ đi….
Mùa Đông tôi lặng yên đợi nắng
Buốt dịu dàng
Thèm tay ấm trên vai
Con sông xưa
Mai tôi trở về…
Dòng máu cũ còn đau năm tháng ?
Triều cường vang dội trong đêm?
Sóng vỗ như lời than ?
Mù sương như trách móc ?
Những vì sao đêm có hờn và bật khóc ?
Hay lạnh lùng che mắt chịu cô đơn ?
Hình như tôi nhớ em hơn
Và mưa, gió những ngày qua nổi loạn
Sông đã già, không còn lời ghen, oán
Nhánh thêm gầy đâu đủ sức để đi xa...
DKP
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2007 00:24:51 bởi dkphong >
Mùa miền
Quê hương anh hai mùa chợ Gạo
Lúa tháng 5 và lúa tháng 10
Miền Hậu Giang em thì...
Tứ thời lúa mới
Sông Bắc Vàm, tay nối biển Đông
Anh nhớ Vĩnh Long,
Anh thương Vĩnh Long
Sóng phà dâng, lưới chài trôi nổi
Mảnh trăng đêm hờn dỗi buốt câu hò
Hò rằng;
"Ai về qua miệt Long Xuyên, Châu Đốc"
"Có thấy cô lái đò đơn độc trên Vàm"
"Nhớ ai mà em cũng muốn sang"
"Sợ ngang sông cả sóng, sợ mẹ chàng không ưa"
Quê hương anh sập sùi tháng 8 cơn mưa
Cô gái Bắc than "Mưa làm ướt tóc"
Nắng miền Nam nước da dòn bộc trực
Trên dòng thương em thổn thức mãi câu hò
Thị xã anh, trời đổ giọt nhỏ, to
Ngồi nhung nhớ một lần đò qua bến
Thấp thoáng lửa ghe cào, xuôi hàng dừa bất tận
Đêm miền Tây cá quẫy dưới trăng ngân
Anh từ Phố Hiến, Hưng Yên
Một năm hai mùa chợ Gạo
Em, nón lá dừa, Bà Ba nâu áo
Mưa, nắng, nước ròng, sáo ở bên sông
Lục Bình đang tím Vĩnh Long
Bao giờ mùa chín Nhãn Lồng Hưng Yên?
DKP
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2007 17:07:06 bởi Huyền Băng >
Mùa đông
Mùa đông mất hết niềm tin
Chỉ còn lại gã láng giềng hoài nghi
Con đường mọc bước chân đi
Trổ bao nhiêu nhánh biệt ly tặng người
Trời cao mây đứng thu lời
Đem tiền che hết nụ cười nắng nôi
Sông khô nhấp nhổm đứng, ngồi
Thuyền bè cuốc bộ, khóc đời lênh đênh
DKP
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2007 12:05:24 bởi dkphong >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: