Khoảnh khắc
Gởi anh Gởi anh một lời nguyện cầu Một câu kinh...một nhiệm mầu đời anh Dẫu ra sau...cũng...cũng đành... Anh còn đó... anh xa rồi Trang thơ còn đó những lời nhớ thương Vẫn còn...đó một con đường Riêng anh anh bước...buồn vương kiếp người Vẫn còn ở đó nụ cười Trong tim vẫn đó một trời yêu thương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2007 20:18:50 bởi Tóc mai >
Chào KNG nha, chúc vui mùa xuân mới và cuối tuần vạn an, thọ phúc huy hoàng, an nhàn cuộc sống nha!
Này em ơi anh nguyện làm sóng biển
Dõi theo em những bước chân dịu hiền
Và em ơi anh nguyện làm cát biển
Để suốt đời in mãi dấu chân em.
Biển là em Biển là em và sóng là anh Biển vẫn yên ru sao sóng cứ chòng chành Chắc tại gió hay thích đùa quá trớn Lùa sóng đi xa, em mất anh Những dấu chân in trong đời khoảnh khắc Để bây giờ ai mỏi mắt nhớ ai Không còn nhau đời trống trải Biển là em và sóng là ai?!!
Người đi đi mãi dặm trường Bước chân phiêu lãng nhớ thương trãi dài Về đâu một hỡi bước chân ai Bến bờ hạnh phúc mãi hòai chờ anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2007 20:25:27 bởi Tóc mai >
KNG vô cùng cảm ơn chị Băng Nguyệt, Tóc Mai đã ghé vào tặng thơ...KNG đã trở về từ một nơi...khó nói và sẽ lại ra đi... HƠI ẤM
Tuổi tác trôi -như bụi phấn-qua đầu
Tim trai trẻ không mảy mai trầy xước
Dan díu phía sau .Bồn chồn phía trước
Và tình anh ...nằm ở phía nào đây ?
Kỷ niệm kkông tên , không kích thước hình hài
Đã nhiều tháng kể từ giây phút ấy
Mùa trở gió bên thềm ai đợi chờ ai vậy
Bổng thấy mình cay khóe mắt, lệ rơi ..!
Đôi khi anh như một kẻ lạc loài
Chuếnh choáng giửa đôi bờ sau với trước
Bởi ngộ nghỉnh những gì đang rất thực
Càng tung hoành vươn tới bến trời mơ
Gía được cùng em tìm trốn mãi trong thơ ... KNG
Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
Biển là em
Biển là em và sóng là anh
Biển vẫn yên ru sao sóng cứ chòng chành
Chắc tại gió hay thích đùa quá trớn
Lùa sóng đi xa, em mất anh
Những dấu chân in trong đời khoảnh khắc
Để bây giờ ai mỏi mắt nhớ ai
Không còn nhau đời trống trải
Biển là em và sóng là ai?!!
Đợi
Anh chờ em chẳng để nói điều gì
Mà lặng lẽ suốt nhiều ngày như thế
Từng người vút qua vô tình ,hối hả
Em vẫn mịt mùng mất dấu đâu đâu
Chỉ trộm nhìn thôi , đôi mắt say lòng
Cái chớp mi giấu niềm bối rối
Chỉ vậy thôi ,chẳng có gì để đợi
Biết vậy mà .sao anh vẫn nôn nao ?
Sẽ rất vô duyên nếu một ngày bất chợt
Em không đi làm vào mộĩ buổi ban mai
Em không đi về vào mỗi buổi trưa
Gốc phố ấy sẽ hóa thành ngớ ngẩn
Anh cũng bổng dưng thành người lẩn thẩn
Đợi mãi một người .không dám gọi tên KNG
Xin tặng chị Băng Nguyệt bài thơ vụng về
SƯƠNG
Người ngủ im.Sương xuống
Người tỉnh giấc .Sương tàn
Anh quên không đóng cửa
Sương long lanh mặt bàn
Nhòe câu thơ mới viết
(Cũng may chưa kịp gởi )
Khỏi nhòe cả ..tim em .
KNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2007 19:48:54 bởi kiếp nhân gian >
Chiếc lá cuối cùng
Khi chiếc lá úa cuối cùng rơi.
Tự khúc màu vàng sẽ chào em lặng lẽ
Và những giấc mơ đong đầy màu tuổi trẻ
Sẽ thức đợi ngày mai
Khi chiếc lá cuối cùng cần đến một bờ vai
Em sẽ thấy tâm hồn ngoan hiền bên ô cửa
Cho nổi buồn nào bình yên xanh đốm lửa
Gío mang khúc giao mùa hôn nhẹ những vì sao
Em chờ nghe gì ? Chút từ giả nghẹn ngào?
Những điều cuối cùng ra đi không trở lại
Và phải chi ngày xưa đừng ngần ngại
Phố chợt dài ....se sắt nhớ trong anh
Ừ rồi mai chiếc lá cuối cùng rơi
Sẽ thôi hết muộn màng cũng chẳng còn
tiếc nuối
Em có nhớ ,bắt đầu những ngày năm cuối
Thật khẽ! Mùa đông lại bước chân về Kiếp Nhân Gian
Phố và Em
Em về đi,trời đã bắt đầu thu
Con sẻ nhỏ đã rời xa phố cũ
Bên cửa sổ không còn ai tư lự
Chút niềm riêng thôi gởi lại cho mưa
Em về đi,lòng như buổi chợ trưa
Anh qua phố ngở mình vừa đánh mất
Một điều gì rất hư mà rất thực
Một điều gì khi mình chẳng còn nhau
Em về,anh sẽ vội bước mau
Gío xao xác
Ngõ ai vừa gọi nhớ
Phố thênh thang người ngập ngừng đi-ở
Sao đành lòng quên một phút dừng chân?
Kiếp Nhân Gian
MƠ HOANG...
Đàn xưa dây lạc phiếm chùng
Tình nay ai có chia cùng với ta
Dặm dài chiếc bóng trôi xa
Để riêng trăng rọi bóng tà mái hiên.
Dòng đời chiếc bóng chẳng yên
Tháng ngày quanh quẩn u phiền vẫn mang
Xa rời một giấc mơ hoang
Để cho giấc ngủ bẽ bàng trong đêm.
Mắt sâu sương thấm mặt thềm
Mong manh ngọn cỏ trải mềm lối xưa
Mảnh đời bóng , gío đẩy đưa
Niềm riêng canh cánh bóng chưa hợp cùng.
Dấu yêu , phiếm lạc dây chùng
Đàn đêm ai trổi não nùng riêng đây
Bóng đêm , ôm xác thân gầy
Cho thân nặng trĩu mỗi ngày đến đi.
kiếp nhân gian
Gởi về em Muốn về nơi ấy với em Không ngại vất vả, không phiền đường xa Chỉ e gặp Mẹ, gặp Cha Thấy anh "như thế" Mẹ-Cha lại buồn... Dẫu mình hẹn biển thề non Mẹ Cha không thuận, liệu còn thương anh?? Kiếp này đã lỡ thôi đành Tình em trao gởi để dành kiếp sau...
Lặng lẽ thời gian Một hạt sạn vô tình Dính vào lòng trai bể Một tứ thơ vô tình Lọt vào hồn thi sĩ... Giửa dòng đời cuộn trôi Hạt thời gian tích luỹ Tứ thơ kết thành lời Sạn kết thành ngọc quý! Thời gian dù lặng lẽ Vẫn làm nên diệu kỳ Cái tưởng chừng không thể Cũng gieo mầm đam mê!
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/27703/2316106897034EFE89E56855C577762C.jpg[/image]
Don Quichotte
Kẻ sĩ một ngày không đọc sách
Soi gương thấy mặt nhọ nhem
Thi sĩ một ngày không gặp tình nhân
Mặt mũi bơ phờ như...kẻ cướp
Thậm chí còn thua giày rách
Khi đang đi giửa bốn bề lau lách
Nghe gió hát
Tình khúc phiêu bồng mây nước thiên thai
Niềm vui đến từng giây
Anh gìn giữ một ngày
Không dám tận hưởng hay tiêu xài hoang phí
Nàng là trầm hương gỗ quý
Khơi dậy trong anh đắm đuối một hồn thơ
Có gã tuổi bốn mươi mà giống hệt trai tơ
Từng ngày giửa phố xá Sài Gòn
Ngóng đợi mặt trời lên
Để được chiêm ngưỡng nhan sắc
Trong đôi mắt
trẻ thơ
Nếu kẻ sĩ của thời xa lắc xa lơ
Cái mặt nhọ nhem chỉ cần đi rửa mặt
Anh ngày nào không gặp được em
Mặt buồn như Don Quichotte
(Cảm tác theo tác phẩm"Don Qiuchotte" của nhà văn Cervente)
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/27703/C3CD8BFCA9CC4394B48C34FA22E488C2.gif[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2007 20:41:05 bởi kiếp nhân gian >
KHÔNG ĐỀ Làm sao biết được rằng yêu? Làm sao biết được người ta yêu mình? Làm sao biết được tình mình? Làm sao biết được người mình đang yêu? KNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2007 20:46:52 bởi kiếp nhân gian >
Yêu em Yêu em thấy cuộc đời vui Thấy gần giấc mộng mơ ngày xa xưa Đã bốn mươi tuổi già chưa? Mà sao náo nức như vùa hai mươi Yêu em, yêu cả mọi người Muốn chia muốn sẻ nụ cười cảm thông Muốn đem hết trọn tấm lòng Bắt tay vồn vã đám đông vô tình Yêu em tầt sẽ phải quên Một thời phiêu bạt ngã nghiêng tối ngày Bởi vì mai mốt, mốt mai Có em bên cạnh sẽ cùng lo toan Yêu em lại thấy thương thân Làm sao cho đủ ân cần chung quanh Này em, hạnh phúc làm anh Lao đao chóng mặt loanh quanh lòng vòng... [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/27703/13FA029F332743C2BC37D1FA0058E618.jpg[/image]
Trở giấc Nửa đêm trở giấc tình cờ Nhớ người trong mộng ngẩn ngơ mắt buồn Canh tàn động ánh trăng suông Không tơ vương cũng xanh nguồn tương tư Chao ơi, năm tháng hững hờ Nằm nghe lá rụng còn ngờ bước ai Nghiêng mình một bóng u hoài Hoang vu cánh gió buông dài tiếng chim [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/27703/83154B1F153449BD8F751EB7570B677A.jpg[/image]
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: