Khoảnh khắc
Bài thơ thương nhớ Chiều nay con sáo về đâu Buông câu vọng cổ dưới cầu nước trôi Câu một còn đọng bên đời Câu ba vút thẳng suốt thời thanh xuân Câu bốn âm sắc trong ngần Nên song loan nhịp nửa gần nửa xa Hoàng hôn trách kẻ quên nhà Sáu câu vọng cổ nhạt nhòa nhớ thương… [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/27703/385BC8E8DC7543DDA4F0EB06A9AAEF22.jpg[/image]
Câu thơ lục bát Lục bát có từ ngàn xưa Câu thơ sáu tám say sưa lòng người Trông vời bèo dạt mây trôi Trúc xinh trúc vẫn ở nơi sân đình Để cho tôi vẫn một mình Mối tình cay đắng mối tình biệt ly Xa em tôi chẳng còn gì Cây đa bến nướccùng đi phương nào Ngẫn ngơ trông chén rượu đào Nâng lên đặt xuống…uống vào sợ say! [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/27703/D47DFE1685CB439282E280149CB64A8D.jpg[/image]
Đôi khi chưa uống mà say Đôi khi chưa gặp đã đầy hình dung Đôi khi hai lối song song Đôi khi đôi dép gập gềnh khác nhau...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2007 18:44:12 bởi Tóc mai >
Xin cám ơn TM nha, hẹn sau này Anh sẽ họa nếu.......Chúc em vui
Nhớ thương Em cứ xa vời tôi cứ thương Cứ từ nắng sớm đến mù sương Cứ đêm thấp thỏm ngày mong đợi Cơn gió heo may bạc mãnh vườn Thêm mỗi ngày xa thêm nhớ thương Trong lòng dằng dặc những buồn vương Nắng mưa nhuộm mãi đời đơn lẽ Suốt cả đêm thu giấc chập chờn Từ ngày xa cách bóng người thương Lòng cứ đi theo những dặm đường Có bóng em đi vào gió dục Nổi chìm vụt tắt những hoàng hôn Chiều cứ buông mưa xuống dỗi hờn Để lòng trống trải nổi cô đơn Tôi thương nhớ vậy em đâu biết Tràn ngập trong lòng bao vấn vương [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/27703/5F8E0169D44F492BB55C662682B114F0.gif[/image]
Khoảnh khắc em nhìn trời buông chớp Có kẻ hồn nhiên bỗng lặng người Khoảnh khắc em đi trời oi ngộp Có những vần thơ rụng trắng ngời
Khoảng lặng... Khoảng lặng nhìn em. Ánh mắt em xé toạc màn đêm tâm hồn tôi u tối. Khoảng lặng ôm em. Phút chia tay, thế giới vỡ oà, tim run lên hối hả. Hạnh phúc cùng nỗi đau hoà cùng vội vã. Lời yêu nào từ con tim thoảng bên tai em gần quá, Cảm nhận được không, em thấm đẫm được không? Khoảng lặng ôm em. Cái khoảnh khắc bao ngày tháng đợi chờ âm thầm. Đắp nhung nhớ đầy thêm cho vơi đi lo âu sợ hãi. Sợ một ngày nào ám ảnh tội lỗi sẽ mang em đi mãi, Sợ một ngày nào em không còn là tia nắng ban mai, Tôi sẽ chìm trong giấc mơ dài bình minh quên gõ cửa. Tôi sẽ không còn là tôi với trái tim đầy yêu thương nữa. Tôi sẽ vô hồn, cô đơn, lưu lạc trong thế giới của tôi. Ôi ở đâu những khát thèm rạo rực bờ môi? Khoảng lặng ôm em. Tôi bình yên đặt nụ hôn lên làn tóc rối. Thoáng vọng nghe nhịp tim em như những lời xưng tội. Chúa có nghe không để thứ tha cho những yêu thương, sám hối? Tôi ôm chặt em, truyền hơi ấm từ con tim nóng hổi. Ước ao trong khoảng lặng thẳm sâu với em tôi nói: Hãy nhân từ như Chúa đến bên tôi cứu rỗi Trái tim yêu thiết tha, nào đâu tội lỗi em ơi . Ôi thời gian! Khoảng lặng ôm em xin dừng lại đừng trôi. Cho tôi được đứng đây ôm em và tan biến trong đất trời. Để lại tất cả. Em mang linh hồn đi phiêu du trong thế giới của tôi... Khoảng lặng ôm em đã xa vời./. Hà nội, 11/03/2007
Xin chào hai bạn, rất vui khi được các bạn vào trang thơ và lưu lại những bài thơ thật hay và dể thương, lý ra mình sẽ hoạ lại cho vui nhưng thật tình mình không có thời gian, kể cả thời gian riêng cho bản thân. Hy vọng một ngày không xa mình sẽ đáp tạ những gi các bạn đã đem đến trong vườn thơ của mình.
Cầu chúc cho các bạn luôn vui và vạn sự như ý
"Nước biển mênh mông không đong đầy tình Mẹ. Mây trời lộng lộng không phủ kín công Cha. Tần tảo sắm hôm Mẹ nuôi con khôn lớn. Mang cả tấm thân gầy Cha che chở cho con. Ai còn Mẹ xin đừng làm Mẹ khóc. Đừng để buồn lên mắt Mẹ nghe không" Sắp tới ngày sinh nhật của Dì rồi(29/3), dù cho đến bây giờ Dì vẫn không cho phép được gọi Dì là Mẹ nhưng trong thâm tâm con, Dì đã là một người Mẹ hiền và thật là vĩ đại, không gì có thể sánh nổi công ơn mà Dì đã nuôi dưỡng con nên người. Bây giờ dù đang đứng giửa lằn ranh của sự sống và cái chết nhưng trong con, lúc nào con cũng cầu mong mình sẽ thật mạnh khoẻ để được gần bên Dì và chăm sóc cho Dì....Xin Dì cho phép con được một lần gọi Dì là MẸ, người MẸ mà cả đời đã hy sinh vỉ con....Kính dâng lên Dì cả tấm lòng của con..... Mẹ Lặng rồi cả tiếng con ve Con ve cũng mệt vì hè nắng oi Nhà tôi vẫn tiếng ạ ời Kẽo cà tiếng võng Mẹ ngồi Mẹ ru Lời ru có gió mùa thu Bàn tay Mẹ quạt Mẹ đưa gió về Những ngôi sao thức ngoài kia Chẳng bằng Mẹ đã thức vì chúng con Đêm nay con ngũ giấc tròn Mẹ là ngọn gió của con suốt đời
Lội ngược dòng đời Những lần ngụp giữa bùn sâu Nhìn xung quang chẳng thấy đâu bạn bè Người ngoảnh mặt, kẻ cười chê Một mình thất thiểu đi về ngược xuôi... Khi cơ may đã đến rồi Mình vượt lên giửa cuộc đời bon chen Ở đâu cũng có anh em Bao nhiêu kẻ đến làm quen cậy nhờ... Đời như thế mới thành thơ Trang đầy nước mắt, trang thừa niềm vui Đêm đêm lội ngược dòng đời Nghĩ về số kiếp con người mà đau...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2007 16:05:45 bởi kiếp nhân gian >
Khúc ru những đứa trẻ bơ vơ Ngủ đi em, ngủ đi Cho nổi buồn nhẹ bớt Nổi buồn em quá tuổi Nổi buồn em đầy gai Ngủ đi em, ngủ đi Đừng mơ về tội lổi Giấc mơ đừng lấm lét Giấc mơ đừng lang thang Lời tôi ru đêm nay Lại làm em vật vã Ơi lời ru xa lạ Với em, đêm lâu rồi Với em, đêm buồn trôi Bàn tay gầy tội lỗi Giấc ngủ ngồi bó gối Tựa lưng vào bơ vơ Đêm bây giờ em ơi Thơm như làn tóc Mẹ Em lại là con trẻ Của lời ru ca dao Của lời ru tiếng dế Bật càng trong cỏ gai Qủa mồng tơi làm mực Viết tháng ngày ngây thơ Lời ru không à ơi Lơì ru không nhịp võng Em ôm vào bé bỏng Một chân trời mai sau... (Viết về những em bé đánh giày mà tôi chợt thấy trên đường phố Sài Gòn...)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2007 16:18:03 bởi kiếp nhân gian >
Xin tặng bài thơ này cho Dì... Mừng tuổi Mẹ Lạy thứ nhất Con kính mừng tuổi Mẹ Phong sắc hồng hào, tâm thể khinh an Những lo toan, cơm áo chẳng dể dàng Nên quá ít thời gian hầu cận Mẹ Tóc trổ hoa, nay con đâu còn trẻ Để sà vào lòng gọi tiếng Mẹ ơi ! Từ thơ ngây qua ngõ rẽ cuộc đời Lần vấp ngã mới thấy mình cần Mẹ Cho con khóc hồn nhiên như tấm bé Cho con cười khúc khích tuổi mười ba Lòng nôn nao, khấp khởi đợi chờ quà Một miếng bánh sao mà ngon đến thế ! Lạy thứ hai, xin tạ lòng trời bể Ơn sanh thành dưỡng dục kể sao khuây Mỗi lần Xuân, con cháu tụ về đây Mừng tuổi Mẹ - kính dâng thêm một lạy...
Về thăm chốn xưa Con về thăm lại chốn xưa Từng bông đót trổ lay đưa ngợp lòng Ôi! Tháng ngày cũ mênh mông Cho con đi bẻ đót đồng hú la... Đồi xưa lộng gío hương trà Hoa kim châm nở la đà khói sương Lối mòn heo hút thân thương Hàng cây níu bóng con đường ta đi...
Về đâu... Hạc vàng ai cởi đi rồi Còn lầu Hoàng Hạc vẫn còn trơ vơ Bóng chim dấu củ mịt mờ Ngàn năm mây trắng vẫn vơ bay hoài Hán - Dương cây lặng từng cây Xa xa Anh Vũ bải đầy cỏ thơm Bóng chiều lẩn khuất quê hương Khói trên sóng toả sầu vương ai sầu (cảm tác theo bài "Hoàng Hạc lâu" của nhà thơ Lý Bạch...)
Bước phong trần Có kẻ chưa từng mặc áo Xuân Tháng năm còn đếm bước phong trần Trên vai gánh nặng màu sương gió Nát lệ gầy thương kiếp thế nhân! Trên mái đầu xanh, trong mắt xanh Mảnh hồn còn vẹn nét tinh anh Vẫn cam tím cả bờ môi thắm Độ tuổi mơ Xuân dệt mộng lành...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: