Kiếp nhân gian

Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 31 đến 46 trên tổng số 46 bài trong đề mục
Tác giả Bài
kiếp nhân gian
  • Số bài : 185
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.01.2007
RE: Kiếp nhân gian - 15.08.2007 16:21:06
Trí tưởng tượng

                   Có lẽ trong chúng ta không ai không biết nhà bác học A.Einstein, người đã cho ra đời  "Thuyết tương đối", một trong những học thuyết vĩ đại nhất đã làm thay đổi bộ mặt vật lý thế giới.  "Thuyết tương đối" hình thành từ một khối óc vĩ đại, nói cách khác-từ một trí tưởng tượng vĩ đại. bởi cho đến hôm nay, còn rất nhiều phát kiến của Einstein trong thuyết này vẫn chưa thể kiểm chứng bằng thực nghiệm , dù chúng đã được xác tín.  Trí tưởng tượng, từ muôn đời nay đã khiến thế giới này thay đổi, qua nhiều hình thức khác nhau.  Nhưng dường như chúng ta đang sống trong một thế giới mà trí tưởng tượng từng ngày bị... bóp nghẹt!  Đọc truyện chử không thích, phải có tranh, thế là những hình ảnh đáng ra ta tự vẽ trong đầu đã bị định chế bởi tranh.  Nghe nhạc không lời không thích, phải có lời, mà là lời " nói thẳng cho dể hiểu", thế là ngôn từ, sự bay bổng của trí tưởng tượng khi thưởng thức ngày càng tàn lụi!  Tất cả đều phải cụ thể, đều phải" vật chất"...Rồi những "thuyết tươg đối" khác có còn ra đời từ những não bộ ít thăng hoa ấy?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2007 16:25:30 bởi kiếp nhân gian >
Attached Image(s)
Kiếp sau xin chớ làm người
Làm cây thông đứng (giửa) đất trời mà reo

kiếp nhân gian
  • Số bài : 185
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.01.2007
RE: Kiếp nhân gian - 16.08.2007 20:53:08
                                                 Ngày xanh vẫn còn lưu bút      
         Tôi chẳng phải là cựu học sinh của trưòng Pétrus Ký ngày trước hay Lê Hồng Phong bây giờ ở Sài Gòn.Tôi chỉ là một kẻ lang thang trên NET tình cờ ghé vào website của trường này và chợt bâng khuâng khi đọc được lưu bút của những người thiết tha nhớ ngôi trường của họ.Có người học trò củ chắc hẳn đầu đã bạc ở tận Củ Chi gởi lên website một dòng lưu bút”Tôi đã học ở đây từ năm 1958 đến 1965,bắt đàu từ đệ Thất H(lớp 6H)và chấm dứt là đệ Nhất B6 (12B6).Gởi lời thăm tất cả các bạn củ….”
        Tôi cũng có một ngôi trường,một lớp học để nhớ và tôi chợt nhận ra:Chỉ có tình cảm thời học trò là mãi còn nguyên vẹn,chỉ có những người bạn học mới là những người mà sau đó 10 năm,20 năm…khi gặp lại mình vẫn có thể tự nhiên xưng hô “mày ,tao” mà không ngại.Vẫn có thể nhắc “thằng này ,con kia”mà không sợ bị bắt bẻ là đã xâm phạm những quy ước giao tế của xã hội.
         Tôi cũng có nhiều người bạn,nhờ công việc mà thành gắn bó với họ.Thế nhưng,những quan hệ bạn bè này vẫn bị giới hạn bởi những ràng buộc có tính mặc định.Hình như người ta chỉ có thể sử xự thỏai mái ,không cần phải cân nhắc với những người bạn đồng môn. Đọc lưu bút của những người không quen biết,với những câu như:”Cảm thấy chạnh lòng về những ngày tháng đã qua”,”Nhớ từng ngày,từng giờ,nhớ từng phút đã qua ở đây.. để nhớ hoài không hết, để đôi khi không dám..nhớ nửa””Nhớ lớp A3 của tui lắm.Nhớ những lúc đá banh giửa trưa lúc 12 giờ,nhớ những lúc trốn tiết xuống căng-tin,nhớ những lần chờ người ta” ở lớp kế bên giờ tan trường.Nhớ những trò nghịch ngợm như con quỷ của 52 ..con quỷA3…Nhớ nhiều lắm. Ước gì được trở lại như ngày xưa….
          Ngày xưa chắc không bao giờ trở lại được,nhưng website này đã giúp nhiều cựu học sinh đang lưu lạc khắp nơi trên trái đất tìm được những người bạn cũ,những thầy cô xưa,tìm lại được những giây phút rung cảm thăng hoa từ những hồi ức trong sáng thời đi học-vốn ngày càng hiếm hoi khi quay cuồng với cuộc sống.Họ khát khao điều đó.Sống không khó,nhưng sống đẹp lại khó cực kỳ.Những dòng lưu bút trên NET cho tôi những run cảm về chuyện sống đẹp của những con người đầu đã hai thứ tóc mà vẫn nhớ về kỷ niệm thời áo trắng và cùng nhau gặp gở để mừng sinh nhật của cô giáo chủ nhiệm mà bây giờ tuổi cũng ngoài 80 mươi.
          Tôi cũng từng là lớp trưởng của những năm còn đi học,cũng từng tập hợp bạn bè đi đến nhà các thầy cô nhưng tôi không giử được những cuốn lưu bút mà bạn bè thời đi học đã từng nắn nót viết vào đấy những kỷ niệm ,những ước mơ….Nhũng bạn học củ,những thầy cô củ của những trường lớp tôi đã đi qua bây giờ chỉ còn là kỷ niệm và những kỷ niệm đó sẽ được sống lại một cách mạnh mẽ khi trong tôi đang hình thành một website về bạn bè,thầy cô ,về những ngôi trường ,lớp để đưa tất cả những kỷ niệm đó lên NET để những ngày xanh vẫn còn lưu bút!
                                                                                 
 
 


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/27703/28E98DF5F22E455DB3683CED1B3BF839.gif[/image]
Attached Image(s)
Kiếp sau xin chớ làm người
Làm cây thông đứng (giửa) đất trời mà reo

Ct.Ly

kiếp nhân gian
  • Số bài : 185
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.01.2007
RE: Kiếp nhân gian - 25.07.2008 23:13:15
Xin chào Ct.Ly!
 
Đúng là thời gian vừa qua, KNG tôi cũng gần như trở lại cuộc sống bình thường, chân thành cám ơn Ct.Ly đã quan tâm và động viên... Kính chúc Ct.Ly vui, hạnh phúc.
Kiếp sau xin chớ làm người
Làm cây thông đứng (giửa) đất trời mà reo

kiếp nhân gian
  • Số bài : 185
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.01.2007
RE: Kiếp nhân gian - 25.07.2008 23:16:43
Vấn vít tuổi thơ xa.

Ngày xưa...
 
Một lò than nhỏ.  Một ít vỏ bưởi.  Khói thơm dịu.  Ta tựa nàng tiên trong truyện cổ ngàn năm trước, nhẹ nhàng múa hát sau làn khói mỏng manh.
 
Ngày xưa...
 
Vừa về đến đầu ngõ, ta đã nghe mùi khói.  Mùi khói, mùi xác mía thơm lừng quyện vào mùi thức ăn như khoe tất cả các món chiên, kho, xào, nấu trong nhà bếp.
 
Ngày xưa...
 
Ta đùa với khói.  Khói vấn vít cùng cỏ cây, khói quyện vào gió, khói tỏa nhẹ nơi nơi, khói làm bạn với con người.  Ta hít thật sâu vào lồng ngực mùi khói thơm - mùi quê hương yêu dấu.
 
Ngày nay...
 
Khói vẫn bên con người.  Nhưng người lại sợ, sợ hít phải thứ khói độc, truyền bao bệnh hiểm nghèo.  Và ta cũng thế! Nhìn những cột khói đen lao thẳng đến trời xanh, ta xót lòng vô kể.  Khói quê xưa nay lẫn chốn nào?
 
Ta nhớ mùi khói còn vương trên áo Mẹ.  Nhớ những củ khoai nướng còn gắt đậm cái mùi khen khét, gay gay...nhớ.  Chao ôi, nhớ quá tháng năm xưa....
 
 

Kiếp sau xin chớ làm người
Làm cây thông đứng (giửa) đất trời mà reo

kiếp nhân gian
  • Số bài : 185
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.01.2007
RE: Kiếp nhân gian - 30.07.2008 19:20:09
                                             Bâng khuâng tháng Ba.
 
                     Tháng Ba.  Gío se se.  Nắng hanh hao.  Đàn chim én líu ríu gọi nhau về tổ cũ, ngậm làn khói mỏng manh từ phương trời xa xôi nào về thả giữa đất trời tháng Ba hiền hòa...
 
                       Tháng Ba, chị phơi lụa giữa ngày xanh.  Đỏ, xanh, hồng, tím phất phới tung bay, căng tràn ngực nắng.  Này chấp chới, này chao nghiêng đất trời lung linh sắc.  Nhưng hình như áo chị vẫn chỉ  một màu nâu bàng bạc.  Nắng tháng Ba nhàn nhạt ghé qua, vá vội những chổ sờn vai....
 
                       Tháng Ba.  Tình cờ gặp em.  Giấu mặt vào cánh đồng xanh non màu mạ, em e ấp hiền ngoan chúm chím một nụ cười.  Tay ngà thoăn thoắt, em gọi lên từ lòng đất những mầm sống sinh sôi.  Ô hay, ngộ chưa !  Tim ta bỗng nhảy điệu tango quê mùa.
 
 
                       Tháng Ba - nồng nàn mùi khói bếp.  Tháng Ba - chếnh choáng những hương hoa.  Ta xòe tay, thả những bâng khuâng vào giữa tháng Ba...


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/27703/39777A9368014C75B2F50EAC3BD9AB62.jpg[/image]
Attached Image(s)
Kiếp sau xin chớ làm người
Làm cây thông đứng (giửa) đất trời mà reo

kiếp nhân gian
  • Số bài : 185
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.01.2007
RE: Kiếp nhân gian - 03.08.2008 21:51:36
                                                                  Chiều trên bến Tiên Sa
 
                  Chiều trên bến Tiên Sa, biển xanh vẫn hát khúc tình ca muôn thuở, những con sóng bạc đầu tung bọt trắng xóa.  Hoa muống biển ôm lấy bờ cát tràn ra mép nước.  Những cách hoa màu tím thủy chung rung rinh trước gió.  Chỉ có mình chị thả những bước chân nhẹ ngàng trên cát mịn.  Thoảng nghe trong gió ngân lên bài hát “em xa anh trăng cũng chợt lẽ loi thẫn thờ.  Biển vẫn thấy mình dài rộng thế.  Vắng cánh buồm một chút đã cô đơn…” gợi lên trong chị bao kỷ niệm của thuở ban đầu gặp gỡ cách đây 10 năm về trước.
 
                    Anh xuất hiện giữa đám đông những người dân đảo, anh nổi bật bởi gương mặt cương nghị rắn rỏi nước da đen vì dãi dầu sương gió, đôi mắt thông minh, nụ cười rạng rỡ làm cho trái tim chị xao xuyến.  Đêm đó đoàn của chị tổ chức giao lưu văn hóa văn nghệ với người dân đảo. Gío biển thổi vào mát rượi.  Người dân đảo, các thành viên trong đoàn cùng các cháu học sinh quây quần bên sân khấu dưới ánh điện sáng trưng.  Bầu không khí bỗng nhiên im lặng, tất cả hướng lên sân khấu.  Chị dịu dàng trong tà áo dài trắng thướt tha rồi cất cao tiềng hát sao mà thân thương đến kỳ lạ…Anh vôi ngắt một chùm hoa muống biển ngập ngừng chạy lên sân khấu vụng về trao cho chị kèm theo mảnh giấy nhỏ viết vội “Gởi tới em những gì thân mến nhất và tấm lòng của người dân đảo….”.  Đêm hôm sau, chị cùng anh ra biển đón trăng lên.  Chỉ tay về phía ngôi sao nhấp nháy phía trời xa, anh bảo đấy là sao biển.  Và tối hôm đó anh đã nói lời yêu thương nồng nàn .  Chị thổn thức trong vòng tay anh…
 
                   Mới đó mà đã 10 năm.  Anh đã có gia đình riêng, nhưng chị không thể nào quên anh - mối tình đầu đẹp đẻ.  Có lẽ con gái ai cũng có một thời để nhớ nhưng đó là cái nhớ sâu sắc nhất, đẹp đẽ nhất của cuộc đời chị…
 
                  Tiếng còi tàu chợt vang lên từng hồi gióng giả, chị trở về trên con đường nhỏ quen thuộc in dấu chân anh.  Bến cảng kia rồi ùa về bao kỷ niệm ngày xưa.  “Em ơi, anh về với em rồi mai anh lại ra khơi.  Qùa cho em, anh chẳng có gì ngoài nhành san hô và nụ hôn mặn mòi của biển…”, đó là lá thư cuối cùng anh viết cho chị vẫn còn đây dù thời gian có làm mờ nét mực.  Chị yêu vô cùng những lời anh nói, những việc anh làm, chị yêu biển và chị yêu anh.
 
               Trăng từ từ nhô lên, những con sóng bạc đầu vỗ vào ghềnh đá tạọ nên khúc nhạc không lờì nồng nàn muôn thuở….khúc nhạc của tình yêu.


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/27703/2AA729F900C8461697825FA709914930.gif[/image]
Attached Image(s)
Kiếp sau xin chớ làm người
Làm cây thông đứng (giửa) đất trời mà reo

kiếp nhân gian
  • Số bài : 185
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.01.2007
RE: Kiếp nhân gian - 10.09.2008 08:46:07
                                               Bỏ quên tình yêu.
                                      Chị chính là nguồn cảm hứng sáng tạo đầu tiên trong đời họa sĩ của anh.

Anh quen chị trong một chuyến thực tập mùa hè hai năm trước, bóng chị gầy, xiêu vẹo trong nắng chiều khu tháp chàm Mỹ Sơn, đong đưa cùng đôi quang gánh.
 
  Cái xua tay từ chối mua hàng của anh làm chị thoáng buồn.  Anh áy náy, tìm cách chọc chị vui để bù lại.  "Em có muốn anh vẽ tặng em một bức chân dung?  Gương mặt em lên hình thì ấn tượng phải biết".
 
   Chị cười bẽn lẽn.  Anh giật mình.  Trong nắng chiều, khuôn mặt chị bừng sáng, ngây thơ và đầy cảm xúc.  Anh vội vàng lôi cọ, màu, hí hoáy vẽ, không phải để vừa lòng chị mà vì không muốn vuột mất dòng cảm xúc.
 
    Chị vẫn tìm anh sau buổi chiều làm "người mẫu", trong tay khi thì gói bánh, khi thì viên kẹo...
 
    Và anh, gã sinh viên nghèo rớt mồng tơi, đã đón nhận hồ hởi những món quà quê của chị với lòng biết ơn và cảm mến.  Xưa nay, chưa ai chăm sóc anh chân tình như chị.
 
     Đặt lên đôi môi chị một nụ hôn nóng bỏng, anh thề thốt sẽ trở lại, sẽ kéo chị ra khỏi cuộc sống lam lũ.  Anh đoan chắc mình sẽ là họa sĩ thành đạt, bắt đầu từ bức chân dung chị.
 
     Thế nhưng, anh vẫn chưa tốt nghiệp đại học, vì không có bức tranh nào đạt điểm.  Xếp lại đống bản thảo, chợt bức hình chị hiện ra trong lớp ánh sáng mờ ảo của hai năm trước.
 
      Anh đã bỏ quên chị, nguồn cảm hứng sáng tạo đầu tiên đầy ấn tượng, chỉ vì quá mải chạy theo những hợp đồng quảng cáo nhiều tiền.
 
      Sắp xếp hành trang, ngày mai anh sẽ về Mỹ Sơn, tìm lại chị.... 


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/27703/1CFA7B858FC442BEB9265E7342A73397.gif[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2008 08:49:31 bởi kiếp nhân gian >
Attached Image(s)
Kiếp sau xin chớ làm người
Làm cây thông đứng (giửa) đất trời mà reo

kiếp nhân gian
  • Số bài : 185
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.01.2007
RE: Kiếp nhân gian - 11.09.2008 23:03:18
                                                        Giàu nghèo.
 
         Sài Gòn thứ bảy, nhoa nhóa ánh đèn.  Bên dòng xe hướng về những quán cafe, vũ trường...chừng như loi lẻ một chiếc mini Trung Quốc.  Chiếc mini ghé một "chiếu" sách bên hè phố.  Những cuốn sách được giảm giá tới 30%.  Cô bé chủ chiếc mini nọ ngồi mê man, cuối cùng cũng...tự tặng cho mình được một món quà, giá chỉ 30 ngàn !  "Bạn tìm được gì thế?" - "Một cuốn sách, hay lắm, vừa tái bản, người bạn mượn làm mất, lâu lắm mới tìm lại được !" - Cô bé cười, vẻ rất vui.  "Bạn là sinh viên ở ký túc xá?" - "Không, mình là học sinh, nhà  ở thành phố.  Hình như thấy mình...nghèo nghèo hả?!".  Cô bé cười, lặng lẽ đạp xe đi, nhỏ bé, nhưng tự tin.  Kẻ đứng lại không dưng lòng thấy bâng khuâng !  Không cộ bé ạ, cô chẳng hề nghèo !  Nghèo sao được khi người ta biết cách "làm giàu" chỉ với 30 ngàn trong túi?  Trong khi đó, ngay đêm nay, có những kẻ rất giàu, đang tự làm nghèo mình đi, bằng tiền triệu, bị vứt vào những cuộc vui tai hại !


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/27703/57F5C15AB39740A680185F70A9738F9C.jpg[/image]
Attached Image(s)
Kiếp sau xin chớ làm người
Làm cây thông đứng (giửa) đất trời mà reo

kiếp nhân gian
  • Số bài : 185
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.01.2007
RE: Kiếp nhân gian - 14.09.2008 22:11:12
Sự tích tết Trung thu
 







 


                 Tết Trung Thu theo âm lịch là ngày rằm tháng 8 hằng năm. Đây là ngày tết của trẻ em, còn được gọi là "Tết trông Trăng". Trẻ em rất mong đợi được đón tết này vì thường được người lớn tặng đồ chơi, thường là đèn ông sao, mặt nạ, đèn kéo quân, súng phun nước... rồi bánh nướng, bánh dẻo. Vào ngày tết này, người ta tổ chức bày cỗ, trông trăng. Thời điểm trăng lên cao, trẻ em sẽ vừa múa hát vừa ngắm trăng phá cỗ. Ở một số nơi, người ta còn tổ chức múa lân, múa sư tử để các em vui chơi thoả thích.



                    Sử sách chép rằng, nhân một đêm rằm tháng tám, khi cùng văn võ bá quan thưởng nguyệt, vua Đường ao ước được lên thăm cung trăng một lần cho biết. Pháp sư Diệu Pháp Thiên (có sách chép là Lã Công Viên) tâu xin làm phép đưa vua lên cung trăng.


                  Lên tới cung trăng, Đường Minh Hoàng được các tiên tiếp rước, bày tiệc đãi đằng và cho hàng trăm tiên nữ xinh tươi mặc áo lụa mỏng nhiều màu sắc rực rỡ, tay cầm tấm lụa trắng tung múa trên sân, vừa múa vừa hát, gọi là khúc Nghê Thường vũ y.

                  Vua Đường thích quá, nhờ có khiếu thẩm âm nên vừa trầm trồ khen ngợi vừa lẩm nhẩm học thuộc lòng bài hát và điệu múa mong đem về hoàng cung bày cho các cung nữ trình diễn. Cuối năm đó, quan Tiết Độ Sứ cai trị xứ Tây Lương mang về triều tiến dâng một đoàn vũ nữ với điệu múa Bà-la-môn. Vua thấy điệu múa có nhiều chỗ giống Nghê Thường vũ y, liền chỉnh đốn hai bài hát và hai điệu làm thành Nghê-Thường vũ y khúc. Về sau các quan cũng bắt chước vua mang điệu múa hát về các phiên trấn xa xôi nơi họ cai trị rồi dần dần phổ biến khắp dân gian. Tục ngắm trăng, xem ca múa sau biến thành thú vui chơi đêm rằm Trung Thu .

                   Ngay từ đầu tháng tám âm lịch, cả thành phố sẽ tràn đầy màu sắc Trung Thu. Nếu bạn đi qua các con phố trong thành phố Sài Gòn hay các nơi khác  vào khỏang thời gian này thì sẽ thấy 2 bên đường rất nhiều hàng bán bánh trung thu với đầy đủ nhãn hiệu Kinh Đô, Trùng Khánh, Bảo Ngọc, Hải Châu....




                           Tại các khu phố, ngóc ngách, trẻ con buổi tối ăn cơm xong là hay cùng nhau rước đèn đi khắp ngõ, cùng nhau nô đùa, không khí rất là nhộn nhịp. Vào đêm rằm Trung Thu, ở các khu phố cho đến các vùng làng quê, người lớn cũng hay dành 1 khỏang sân trống để tổ chức Tết Trung Thu cho các em với nhiều trò chơi, ca hát, cùng nhau "phá cỗ"

                               Trung Thu vốn là nguốn cảm hứng lớn cho các thi sĩ từ xưa đến nay, nổi tiếng nhất trong số họ chắc hẳn là nhà thơ đời Đường Lý Bạch 


Nhà thơ
Tản Đà cũng nhắc đến ngày Trung thu với các câu thơ"

Có bầu có bạn can chi tủi

Cùng gió cùng mây thế mới vui

Rồi cứ mỗi năm rằm tháng tám

Tựa nhau trông xuống thế gian cười.
 

Ý nghĩa của Tết Trung thu
 




                 Theo phong tục người Việt, vào dịp Tết Trung Thu, cha mẹ bày cỗ cho các con để mừng trung thu, mua và làm đủ thứ lồng đèn thắp bằng nến để treo trong nhà và để các con rước đèn.





                    Cỗ mừng trung thu gồm bánh Trung Thu, kẹo, mía, bưởi và các thứ hoa quả khác nữa. Đây là dịp để cha mẹ tùy theo khả năng kinh tế gia đình thể hiện tình thương yêu con cái một cách cụ thể. Vì thế, tình yêu gia đình lại càng khắng khít thêm.


                    Cũng trong dịp này người ta mua bánh trung thu, trà, rượu để cúng tổ tiên, biếu ông bà, cha mẹ, thầy cô, bạn bè, họ hàng và các ân nhân khác.


                      Người Trung Hoa thường tổ chức
múa rồng vào dịp Trung Thu, còn người Việt múa sư tử hay múa lân. Con Lân tượng trưng cho sự may mắn, thịnh vượng và là điềm lành cho mọi nhà... Thời xưa, người Việt còn tổ chức hát Trong Quan trong dịp Tết Trung Thu. Điệu hát trống quân theo nhịp ba "thình, thùng, thình".


                      Ngoài ý nghĩa vui chơi cho trẻ em và người lớn, Tết Trung Thu còn là dịp để người ta ngắm trăng tiên đoán mùa màng và vận mệnh quốc gia. Nếu trăng thu màu vàng thì năm đó sẽ trúng mùa tằm tơ, nếu trăng thu màu xanh hay lục thì năm đó sẽ có thiên tai, và nếu trăng thu màu cam trong sáng thì đất nước sẽ thịnh trị.

 



Câu hát về Tết Trung Thu


Bài Tùng dinh dinh:

Chiếc đèn ông sao sao năm cánh tươi màu
Cán đây rất dài, cán cao qua đầu
Em cầm đèn sao em hát vang vang
Đèn sao tươi màu của đêm rằm liên hoan...


Bài Múa sư tử:



Thùng thình thùng thình trống rộn ràng ngoài đình
Có con sư tử vui múa quanh vòng quanh
Trung thu liên hoan trăng sáng ngập đường làng
Dưới ánh trăng vàng em cất tiếng hát vang


Bài Tết trung thu

Tết Trung Thu rước đèn đi chơi
Em rước đèn đi khắp phố phường
Lòng vui sướng với đèn trong tay
Em múa ca trong ánh trăng rằm
Đèn ông sao với đèn cá chép
Đèn thiên nga với đèn bướm bướm
Em rước đèn này đến cung trăng
Đèn xanh lơ với đèn tím tím
Đèn xanh lam với đèn trắng trắng
Trong ánh đèn rực rỡ muôn màu

                 Nhạc sĩ
Lê Thương cũng có bài Thằng Cuội khá hay, viết về chủ đề này, trong bài hát có đoạn "Có con dế mèn, suốt trong đêm thâu, hát xẩm không tiền, nên nghèo xác xơ...".


                      Nhạc sĩ
Ngọc Lễ cũng có tác phẩm Cắc tùng cắc tùng về ngày Tết Trung thu cho các em thiếu nhi.
 
                     Đèn ông sao, một đồ chơi trẻ em phổ thông trong lễ rước đèn Tết Trung Thu



                     Trước đây , khi còn trong thời kỳ bao cấp, các đồ chơi cho trẻ em vào dịp tết trung thu rất hiếm, phần lớn các gia đình thường tự làm lấy đồ chơi như trống bỏi, đèn ông sư, đèn ông sao, đèn kéo quân, mặt nạ, tò he, chong chóng, v.v...cho trẻ em trong gia đình.

                  Các loại mặt nạ thường được làm bằng bìa hoặc bằng giấy bồi, với các hình phổ biến về các nhân vật trẻ em yêu thích bấy giờ như : đầu sư tử, ông Địa,
Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới, Bạch Cốt Tinh...


                  Ngày nay, phần lớn đồ chơi ở Việt Nam có xuất xứ từ Trung Quốc, các loại mặt nạ được làm bằng nhựa mỏng, không đẹp bằng mặt nạ thời trước.



Múa lân


                Múa lân (ở miền Bắc thường gọi là
múa sư tử mặc dù sư tử thì không có sừng) thường được tổ chức vào trước tết Trung Thu nhưng nhộn nhịp nhất là hai đêm 14 và 15.

Bày cỗ

                 Mâm cỗ Trung Thu thông thường có trọng tâm là con chó được làm bằng tép bưởi, được gắn 2 hạt đậu đen làm mắt. Xung quanh có bày thêm hoa quả và những loại bánh nướng, bánh dẻo thập cẩm hoặc là loại bánh chay có hình lợn mẹ với đàn lợn con bép múp míp, hoặc hình cá chép là những hình phổ biến. Hạt bưởi thường được bóc vỏ và được xiên vào những dây thép, phơi khô từ 2-3 tuần trước khi đến hôm rằm, và đến đêm Trung Thu, những sợi dây bằng hạt bưởi được đem ra đốt sáng. Những loại quả, thức ăn đặc trưng của dịp này là chuối và cốm, quả thị, hồng đỏ và hồng ngâm màu xanh, vài quả na dai...và bưởi là thứ quả không thể thiếu được. Đến khi trăng lên tới đỉnh đầu chính là giây phút phá cỗ, mọi người sẽ cùng thưởng thức hương vị của Tết Trung Thu. Phong tục trông trăng cũng liên quan đến sự tích
Chú Cuội trên cung trăng, do một hôm Cuội đi vắng, cây đa quý bị bật gốc bay lên trời, chú Cuội bèn bám vào rễ cây níu kéo lại nhưng không được và đã bị bay lên cung trăng với cả cây của mình. Nhìn lên mặt trăng, có thể thấy một vết đen rõ hình một cây cổ thụ có người ngồi dưới gốc, và trẻ em tin rằng, đó là hình chú Cuội ngồi gốc cây đa

Các loại bánh





Bánh trung thu Hà Nội cổ
 

Cúng trăng (Tế nguyệt)




                        Trong đêm 15 tháng 8 âm lịch hằng năm, khi trăng rằm tỏa sáng, lễ tế thần mặt trăng bắt đầu. Trên bàn thờ có hoa quả, có bánh hình mặt trăng còn gọi là bánh "đoàn viên", bởi lẽ, trong dịp này, cả gia đình có dịp đoàn tụ để cùng ăn bánh và cùng thưởng thức ánh trăng thu trong trẻo và bầu không khí ấm áp của đêm rằm đến với mọi nhà....

 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2008 22:19:28 bởi kiếp nhân gian >
Kiếp sau xin chớ làm người
Làm cây thông đứng (giửa) đất trời mà reo

kiếp nhân gian
  • Số bài : 185
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.01.2007
RE: Kiếp nhân gian - 22.09.2008 18:09:06
                                   Mưa đầu mùa trên "tầng tháp cổ"
 
               Sài gòn tháng 5...
 
                 Em ở nơi nào đó em, em có biết Sài gòn đang vào hạ...cơn mưa đầu mùa rơi nhẹ nhàng trên lối nhỏ thân quen, nơi mà ngày xưa bao lần ta đi - về hò hẹn.  Thời gian vẫn cứ trôi đi nhưng góc phố ngày xưa như còn đứng lại, như bao năm tháng mệt nhoài anh còn mãi ngóng trông em.  Anh mơ một ngày trái đất đổi vòng quay để ta tìm lại phút bên nhau ngày ấy, để anh được hái trộm cành hoa giấy gởi tặng người tình mà không dám...nói tên anh.
 
                  Tất cả đã qua, đã qua thật rồi phải không em...Dường như mỗi cuộc tình đều có một "định mệnh" cũng như một đời sống riêng của nó - cũng như anh, cũng như em, cuộc đời sẽ rất suôn sẽ nếu không có cơn mưa đầu mùa đến một cách vô tình làm cho chúng ta phải đứng...nép vào nhau.  Và nếu, và nếu...nếu cuộc đời chỉ là như thế thì đẹp biết bao.  Chỉ một lần tình cờ mà ta đã đến với nhau, nhưng những toan tính đời thường đã làm cho chúng ta lạc mất nhau, mãi mãi chỉ còn là những kỷ niệm như ngày chia tay em từng nói "kỷ niệm vui hay buồn cũng là kỷ niệm, hãy nhớ đến nó khi nó chợt hiện về" - Có lẽ đây là lần đầu tiên anh thấy thật như là lời em nói, kỷ niệm vẫn cứ hiển hiện trong cuộc đời mỗi lúc mưa rơi, anh vẫn còn trách thầm như ngày xưa "chiều nay còn mưa sao em không lại".  Ngày xưa vì mưa rơi ướt con đường hay anh làm em dỗi hồn mà không tìm tới, còn bây giờ thì cuộc đời đã cuốn em đi và mãi mãi anh không còn được nhìn mưa rơi trên "tầng tháp cổ" trắng ngà của em, đâu còn "mấy thuở mắt xanh xao" như ngày xưa nữa và cuộc đời cũng như cuộc tình cũng như những chuyến mưa qua.
 
                      Một lần cái giọng ồ ề chợt ngậm ngùi chợt bật hát "Diễm xưa" và cầu mong nhạc sĩ Trịnh tha tội...  Trong mỗi lời ca, dường như đường đời vốn dài hun hút mà đường tình đôi khi lại dài hơn, dài hơn vì mình đi chỉ có một mình trên con đường "hun hút cho mắt thêm sâu" đó.  Em chẳng phải là Diễm nhưng bây giờ em cũng đã quá xa xưa, để mỗi khi có "mưa qua miền đất rộng" nhưng người phiêu lãng có bao giờ quên được những ngày tháng lãng du.  Đôi khi trong giấc mơ cứ thảng thốt mà thành lời "làm sao có nhau, hằn lên nỗi đau" vì bước chân em qua cuộc đời cứ như là "những vết chim di" nhưng cũng đủ làm cho "đời biến động".  Từ ngày em đi, Sài gòn vào tháng năm, mưa đầu mùa vẫn cứ rơi như thế...những hạt mưa lã chã ngậm ngùi bên căn gác nhỏ vẫn bập bùng những tiếng guitar như thuở nào...mọi thứ vẫn như xưa, những bài tình ca chép tay của em vẫn còn đủ cả, chỉ thiếu mỗi mình em - thiếu một "tầng tháp cổ" như ngày nào... 


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/27703/88E5B2CDA5124AE893CC13F55E796FD2.gif[/image]
Attached Image(s)
Kiếp sau xin chớ làm người
Làm cây thông đứng (giửa) đất trời mà reo

kiếp nhân gian
  • Số bài : 185
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.01.2007
RE: Kiếp nhân gian - 24.09.2008 16:04:06
                                        Phía trước là bình minh.
 
                  "Cô ta còn quan trọng đối với anh thế sao?"  Chị gào lên trong nước mắt khi bắt gặp anh đang đắm đuối ngắm tấm hình kỷ niệm khá tình tứ của anh và "người xưa".  Anh lặng lẽ như một đứa trẻ biết mình có lỗi.  Sự im lặng đó cứa vào lòng chị đau nhói.  Thà rằng anh cứ liến thoắng bao biện cho mình hoặc xoa dịu nỗi ghen tuông trong chị bằng những lời lấp liếm không thật lòng, đằng này anh lại để chị ngụp lặn trong nỗi bàng hoàng, đau đớn quá đột ngột, xót xa.  Thì ra bấy lâu chị chỉ là vật thay thế cho một bóng hình luôn ngự trị trong trái tim anh.  Những lời thề thốt, hứa hẹn và những câu nói làm chị say đắm mà chị luôn trân trọng và coi như một minh chứng sống động cho tình yêu của mình chỉ là sự ngụy tạo khéo léo...Cái suy nghĩ ấy cứ dày vò, dằn dặt trong tâm hồn người con gái luôn tự cao tự đại về nhan sắc của bản thân và học thức như chị.  Chị không cam chịu là kẻ bại trận trong tình yêu vì chính lòng tự trọng và cái tôi quá lớn của chị, chị không thể để bạn bè, đồng nghiệp nhìn chị với ánh mắt mỉa mai xen lẫn chút thương hại.  Ngoài anh ra, còn có biết bao nhiêu người đàn ông đem lòng say mê, theo đuổi. tìm cách chinh phục chị.  Chị sẽ làm cho anh phải ân hận vì bấy lâu nay anh đang tâm lừa dối chị, xem thường chị.  Chị sẽ khiến cho những người xung quanh phải thừa nhận rằng không có anh chị vẫn tìm được niềm vui và hạnh phúc đích thực cho đời mình...
 
                     H. đẹp trai, ga lăng, giàu có và đặc biệt là biết làm cho chị vui - đó là một thực tế.  Nếu đồng ý, chị sẽ có một cuộc sống thật thanh nhàn, thăng tiến và nụ cười luôn nở trên môi, sẽ phát huy hết tài năng và phong cách làm việc do H. tạo ra...Anh sẽ phải nuối tiếc suốt đời vì đã để tuột khỏi vòng tay một người con gái đầy cá tính và nhiều năng lực như chị...Có lẽ chị đã lao vào đời H. như con thiêu thân vì tự ái, vì muốn chứng tỏ cho anh biết chị là người như thế nào mà bất chấp sau này số phận sẽ ra sao khi mà sự hiểu biết về H. không quá một nắm tay nếu như không có lá thư của anh.  "Tại sao em lại hành động hồ đồ, nông nổi, đánh mất bản thân vì vì một chút sĩ diện, hiếu thắng nhất thời.  Dù có hận anh thì em cũng phải bình tỉnh nghe anh giải thích dù chỉ một lần.  Hãy tin rằng anh không cố tình làm tổn thương em-người con gái anh luôn mong đợi sẽ cùng anh chung lối trên chặng đường đời sắp tới.  Anh không van xin tình yêu của em song anh không cho phép em bán rẻ đời mình..."  Chị òa khóc tức tưởi.  Nước mắt làm chị thức tỉnh.  Chị nhận thấy rõ hơn ai hết cuộc hôn nhân mà chị định vấn thân vào không được vun bồi tự sự rung động chân thành, mãnh liệt của hai trái tim.  Nó chỉ tiềm ẩn những toan tính, vụ lợi mà thôi.  Chị đã quá ích kỷ khi nghĩ sai về anh, áp đặt những suy nghĩ hẹp hòi, cục bộ và bắt anh phải nghe theo những gì chị đã suy nghĩ, chính chị đã suýt đánh mất một tình yêu chân thành mà anh đã trân trọng, nâng niu và dày công vun đắp...
 
               Chị từ chối những lời đề nghị và con đường công danh mà H. đã sắp đặt sẵn.  Người thân và mọi người trách chị ngu dại và cảnh báo rồi chị sẽ phải hối tiếc vì đã bỏ lỡ một cuộc sống mà bao người con gái hằng mơ ước...Chị chỉ mĩm cười và tự đáy lòng chị phơi phới một cảm giác thanh thản lạ kỳ.  "Phía trước luôn là chân trời rộng mở cho em, cho anh, cho tất cả những ai biết tôn trọng mình đúng không anh yêu...?"
 
                  Chị ngước nhìn bầu trời, một màu xanh thẳm và không gian như đang rộng mở đón chờ chị, đón chờ một tình yêu...
 
 


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/27703/C31A5AB4CD0C446E9091D3FFE71BF79C.jpg[/image]
Attached Image(s)
Kiếp sau xin chớ làm người
Làm cây thông đứng (giửa) đất trời mà reo

BĂNG NGUYỆT
  • Số bài : 6789
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.06.2003
RE: Kiếp nhân gian - 24.09.2008 16:29:42
Chào KNG!
 
Tản văn mà mượt,..đúng là những gì ko xuất phát từ tình yêu chân thành thì luôn có những biến đổi không ngờ, hiểu nhau quá là một điều không tốt nhưng ko hiểu nhau cũng là một tai hại. Rốt cuộc thì cái mâu thuẫn quá nhiều trong đời sống hiện tại này, ai cũng đi tìm kiếm một cái gì đó chân thành nhưng rồi họ có nắm giữ điều đó hay không?! Họ không nhìn nhận điều đó và cuối cùng là...như những hạt cát tung trong cơn gió thổi, hạt nằm lại, hạt bay đi.
 
Hiihi chẳng biết bn đang nói gì nữa...nhăn cuội trong nhà KNG rồi...


Mỗi trái tim có một lối về  
Thôi cứ như mây kề nước biển  
Chỉ một thời dành cho dâng hiến  
Còn lại là những chuyến chơi rong  

Ai cố dành bẻ nửa số 0  
Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi  
Bước chân trần đạp lên đá sỏi  
Để đôi ta chấp vá nổi trời..
  
( trich Nguoi tinh hu

kiếp nhân gian
  • Số bài : 185
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.01.2007
RE: Kiếp nhân gian - 25.09.2008 22:14:47

Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT

Chào KNG!

Tản văn mà mượt,..đúng là những gì ko xuất phát từ tình yêu chân thành thì luôn có những biến đổi không ngờ, hiểu nhau quá là một điều không tốt nhưng ko hiểu nhau cũng là một tai hại. Rốt cuộc thì cái mâu thuẫn quá nhiều trong đời sống hiện tại này, ai cũng đi tìm kiếm một cái gì đó chân thành nhưng rồi họ có nắm giữ điều đó hay không?! Họ không nhìn nhận điều đó và cuối cùng là...như những hạt cát tung trong cơn gió thổi, hạt nằm lại, hạt bay đi.

Hiihi chẳng biết bn đang nói gì nữa...nhăn cuội trong nhà KNG rồi...


Chào BN!

Cám ơn BN đã ghé thăm nhà KNG.  Vâng, đúng như BN nhận xét, đôi khi con người ta luôn đi tìm một cái gì đó thật hoàn hảo để rồi thất vọng vì trên đời này có mấy ai thật sự hoàn hảo??  KNG tôi có nhớ mang máng một câu nói đại khái là : "Bạn không cần đi tìm sự hoàn hảo trong tình yêu, hãy bằng lòng với những gì mình đang có và hãy cố vun đắp nó, đó mới chính là sự hoản hảo nhất trong tình yêu...".  Hì!  Hôm nay mới thấy một BN đầy tâm trạng đó!

Chúc BN và gia đình an lành.


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/27703/0A33E6FB2036488D989B4D951648C966.gif[/image]
Attached Image(s)
Kiếp sau xin chớ làm người
Làm cây thông đứng (giửa) đất trời mà reo

kiếp nhân gian
  • Số bài : 185
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.01.2007
RE: Kiếp nhân gian - 25.09.2008 23:21:21
                                                   Lý do cho một tình yêu...
 
Một cô gái hỏi bạn trai của mình :
-Tại sao anh yêu em?
-Sao em lại hỏi như thế ,sao anh tìm được lí do chứ!-chàng trai trả lời
-Ko có lí do gì tức là anh ko yêu em
-Em ko thể suy diễn như thế được
-Nhưng bạn trai của bạn em luôn cho cô ấy biết lí do anh ta yêu cô ấy
-Thôi được ,anh yêu em vì em xinh đẹp ,giỏi giang ,nhanh nhẹn.Anh yêu em vì nụ cười của em,vì.
em lạc quan .Anh yêu em vì em luôn quan tâm đến người khác
Cô gái cảm thấy rất hài lòng
Vài tuần sau cô gặp phải một tai nạn khủng khiếp,nhưng rất may cơ vẫn còn sống.Bỗng nhiên cô trở nên cáu kỉnh vì cô thấy mình vô dụng .Vài ngày sau khi bình phục cô nhận được lá thư từ bạn trai của mình
"Chào em yêu
Anh yêu em vì em xinh đẹp .Thế thì với vết sẹo trên măt em bây giờ anh ko thể yêu em được nữa
Anh yêu em vì em giỏi giang nhưng bây giờ có làm được gì đâu .Vậy thì anh ko thể yêu em
Anh yêu em vì em nhanh nhẹn nhưng thực tế là em đang ngồi trên xe lăn .Đây ko phải lí do giúp anh có thể yêu em
Anh yêu em vì nụ cười của em.Bây giờ anh ko thể yêu em nữa vì em lúc nào cũng nhăn nhó , than vãn
Anh yêu em vì em quan tâm đến người khác nhưng bây giờ mọi người lại phải quan tâm đến em quá nhiều . Anh ko nên yêu em nữa
Đấy em chẳng có gì khiến anh phải yêu em vậy mà anh vẫn yêu em .Em có cần lí do nào nữa ko em yêu
Cô gái bật khóc và chắc chắn cô ko cần một lí do nào nữa
.Còn các bạn có bao giờ hởi những người thân của mình vì sao họ yêu bạn ko?Tình yêu đôi khi ko nhất thiết phải cần lí do đâu bạn ạ



[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/27703/383895199B15460B8B4B17B168376E35.gif[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.09.2008 15:18:32 bởi kiếp nhân gian >
Attached Image(s)
Kiếp sau xin chớ làm người
Làm cây thông đứng (giửa) đất trời mà reo

kiếp nhân gian
  • Số bài : 185
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.01.2007
RE: Kiếp nhân gian - 30.09.2008 08:05:31
                                                                     ĐIỀU GIẢN DỊ.
 
                    Trời Sài Gòn nắng như đổ lửa, cái nóng hầm hập như làm cho người Sài Gòn càng hối hả hơn, khác với mấy ngày trước, Sài Gòn mưa trắng trời, đi đâu cũng nước và nước…Sài Gòn là như vậy đó, nắng rồi lại mưa, mưa rồi lại nắng….
 
                   Anh vẫn lầm lũi bước đi, không màng tới dòng người và xe cộ đang ào ào chạy qua.  Mỗi khi về Sài gòn, anh lại nhớ tới em, nhớ có một buổi chiều, anh hỏi em qua bàn phím: “Trời Sài gòn chợt mưa rồi chợt nắng, chứ người Sài gòn có chợt nắng, chợt mưa không em…”.  Em giãy nãy lên, huyên thuyên một hồi trong tiếng cười giòn tan, trong một chiều hoàng hôn nhạt nắng…
 
                  Đang thiu thiu vì quá mệt mõi với một chặng đường dài trên chuyến xe bus, anh chợt nghe văng vẳng bên tai một bài hát…Bàng hoàng tỉnh giấc, mọi cảm xúc của anh đều tập trung vào những lời ca từ mà ca sĩ Hồng Nhung đang trình bày, bài hát vô tình được bác tài bật lên thư giản…
 
 
 
Dịu dàng hạt nắng đùa nhẹ trên áo
Đôi môi em gọi bao khát khao

Người yêu ơi dù mai này cách xa
Mãi mãi diệu kỳ là tình yêu chúng ta
Và ta biết một điều thật giản dị
Càng xa em ta càng thấy yêu em

                       Bài hát da diết và nhớ thương quá, anh nghe mà càng nhớ về em.  Biêt rằng mai đây trên đường đời còn rất nhiều trắc trở nhưng tình cảm là một cái gì đó rất thiêng liêng…Anh tự nhủ như thế, nhắm mắt lại, thả hồn theo từng cung bậc, anh chợt mĩm cười và khe khẽ hát theo:
 

Hội ngộ rồi chia ly cuộc đời vẫn thế
Dẫu là mặt trời nồng nàn khát khao
Hy đêm mịt mù lấp lánh ngàn sao
Nếu không có người cuộc đời trôi về đâu
Nếu không có người mặt đất quá hoang vu


                
Vâng!  Nếu không có tình yêu, trái đất này sẽ trở nên khô cằn biết bao nhiêu, mọi mệt nhọc chợt tan biến, anh ngước nhìn bầu trời qua ô cửa trên xe bus, lòng chợt bồi hồi khi nghe hai câu kết của bài hát, anh tự nhủ: “Vâng, đó là một điều thật giản dị, giản dị như em, giản dị như anh, như tình yêu của nhân loại dành cho nhau, như tình yêu quê hương, đất nước…”. 
[/link]
[link=http://mp3.zing.vn/]

Và ta biết một điều thật giản dị
Càng xa em ta càng thấy yêu em



               Trời đã về chiều nhưng trong lòng anh đang bừng sáng, sự thanh thản và một niềm tin đang hiện hữu trong anh…

 
 


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/27703/C2F50E43E73A443B9BC30AD3D4261252.jpg[/image]
Attached Image(s)
Kiếp sau xin chớ làm người
Làm cây thông đứng (giửa) đất trời mà reo

Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 31 đến 46 trên tổng số 46 bài trong đề mục