Buồn Thu Ba
nganthong 20.01.2007 07:14:58 (permalink)
0
Rồi thuở ấy mình yêu nhau tha thiết
Bên vườn hồng mình hò hẹn uyên ương
Thân con gái em sợ nhiều thua thiệt
Nên dặn lòng đừng say với gió trăng

Em yêu anh! mà lòng những băn khoăn
Em lo sợ tương lai và hạnh phúc
Nếu một mai em cúi đầu ngã gục
Thì đời hoa đâu còn những nét duyên

Hiễu cho em xin đừng giận, đừng phiền
Thân con gái Mẹ hiền đà dại bão
"Luôn giữ mình trong trắng đó nha con"
Người quân tử! anh nở nào nhỏ mọn

Chỉ vì em không dám tự khinh mình
Nếu là anh chỉ cợt đùa tình ái
Thì tình yêu là một món hàng thôi
Đường tương lai còn lại một trò chơi

Rồi ngày ấy anh lên đường rong ruỗi...
Em dỗi hờn nên câm nín làm ngơ
Để một hôm người đưa thơ đến muộn
Báo tin rằng anh tử chiến sa trường

Em ngẩn ngơ thương con thuyền xa bến
Cuốn giữa dòng...chìm lặng đáy thiên thu
Cài hoa trắng em làm người chinh phụ
Hắt hiu buồn như tượng đá ngàn năm

Sóng vẫn vỗ người xưa giờ đâu hỡi...
Buồn thu ba dòng nước mắt nhạt nhòa
Trái tim nhỏ bỗng từng cơn lệ đá
Khóc duyên mình vội vã mảnh tình tan

Tháng ngày đi em sống trong dĩ vãng
Tiếc làm gì một chút với phấn hương
Anh nằm xuống ôm cõi lòng tha thiết
Em trên đời còn lưu luyến tình xanh

Em và anh như một dòng cổ tích
Sông Thu Bồn còn hình bóng Lý Ngư
Buồn thu ba trên bờ vai u tịch
Chuyện tình mình xa cách mãi thiên thu
#1
    nganthong 20.01.2007 07:43:56 (permalink)
    0
    Lời "Yêu Anh"

    Lời "Yêu Anh" em không ngại ngùng mắc cở
    Niềm tương tư em mở hết tấm lòng
    Tình yêu kia dù anh...có hay không
    Em vẫn cứ chạy vòng theo mê loạn

    Bởi yêu anh em thấy mình choáng ngộp
    Những khi buồn em bỗng viết thành thơ
    Lời yêu mến trên dòng thương mực tím
    Những ngôn từ em không biết chuốt trau

    Viết vần thơ lời nào cho hết ý!
    Mong tình cờ anh đọc để mà thương
    Đừng cười em những lời lẻ dị thường
    "Làm con gái sao tỏ tường như rứa?"

    Lời "Yêu Anh" em còn nhiều... nhiều nữa...
    Ngại nói ra rồi anh sẽ chê em
    Trời bây giờ cái lạnh vẫn quanh thềm
    Anh khoác áo cho đêm tròn giấc nghỉ

    Mùa thu sau lá vàng khô em nhặt kỷ
    Để đông về em kết chỉ gửi đi xa
    Lá đã khô anh sưởi cho ấm nhà
    Xương lá vỡ tro tàn là em đó

    Tháng ngày đi em trôi vào thương khó
    Chuyện tình em là cổ tích xa vời
    Khung cửa nhỏ đã không còn ánh sáng
    Sợi tóc buồn đã trắng mấy thu ba...
    #2
      nganthong 20.01.2007 22:15:35 (permalink)
      0
      Vẫn Còn Là Giấc Mộng

      Những ngây ngất vẫn còn là giấc mộng
      Từng bước đời... vẫn sống cho riêng anh
      Trên tà áo em pha màu hy vọng...
      Dẫu một lần...để nhớ đến ngàn sau

      Bàn tay em năm ngón vẫn xanh xao
      Mơ hơi ấm một ngày mình tay nắm
      Vai kề vai em sẽ khóc nghẹn ngào
      Xin một lần...dù chỉ với chiêm bao

      Tình yêu em còn xanh như "thạch thảo"
      Vùng hoang sơ em đứng với núi rừng
      Gió về qua đưa từng cơn ve vuốt
      Sợ thân mình sẽ lắm những gian truân

      Giữa phong ba em làm sao để giữ?
      Những nguyên trinh cho lý tưởng riêng mình!
      Chuyện ngày xưa...có bao trang tình sử
      Mộng bây giờ! giấc mộng thật nhỏ nhoi

      Đêm từng đêm em gối đầu trên lệ
      Thầm gọi anh bên chăn gối lạnh lùng
      Nhớ thương anh em làm sao để kễ...
      Bởi gối chăn không...không thễ thay người
      #3
        nganthong 20.01.2007 22:38:28 (permalink)
        0
        Xin Một Thuở...

        Tình còn mới mà sao hồn đã cũ?
        Nghe dại khờ từng chiều xuống mông lung
        Thương người xưa..em chập chùng nỗi khổ
        Yêu vẫn còn mà tình ấy không cùng

        Liễu đơn sơ rủ mình trong cơn gió
        Sương xuống đầy lạnh lẽo với giấc khuya
        Ngọn đèn đêm chong mình lên màu đỏ
        Hồn tái tê theo phiến nhớ canh dài

        Xin một thuở được lên men tình ái
        Xây lâu đài trên ánh lửa thêu thân
        Sợi tóc xanh cuộn mình vào mê mãi
        Để trăm năm còn lại chút huy hoàng

        Vọng về nhau em nghe mùa phát vãng
        Chút thiều dương không thoát khỏi ngày buông
        Cuối con đường cũng úa màu nhoè nhạt
        Tình còn xanh mà hồn đã xa rời

        Buồn thu ba đã chết một phần đời
        Anh còn đó! mà em nhiều vàng võ
        Chợt thương mình nghe nóng ở vành môi
        Lệ trăm năm tình nghĩa có không người???
        #4
          nganthong 21.01.2007 04:55:46 (permalink)
          0
          Có Những Buổi...

          Có những buổi em nhìn mưa ngóng đợi...
          Giọt vô tình mờ nhạt cả đường quen
          Như lòng em nghe bùi ngùi thương tiếc
          Dấu ngày xưa đã mất giữa mưa miền

          Bên hiên phủ rì rầm từng giọt tím
          Ký ức đầy tìm lại phút vui xưa
          Em khép mắt đưa hồn về chốn cũ
          Người thương ơi!...tình ấy nói sao vừa

          Đá vẫn ngủ...em vùi trong mê thức
          Đêm trắng dần mà sầu vẫn chưa nguôi
          Bình minh đến nắng vàng lên nao nức
          Em giật mình chùng buông những miên man

          Tiếng chim hót chào ngày thêm tươi sáng
          Nửa hồn em còn lãng vãng xa gần
          Nửa hồn còn ngây ngất bâng khuâng
          Tiếng chim hót nghe trầm như u uất

          Có những buổi...em thương mình rất thật
          Lắng trong hồn nghe từng tiếng vi vu
          Anh yêu ơi!...hàng tre xanh héo rủ
          Tội cho tình còn xa quá tầm tay
          #5
            nganthong 21.01.2007 05:04:27 (permalink)
            0
            Tình Ấy Vẫn Là Anh!

            Em thẩn thờ nhìn khung cảnh mưa bay
            Thương chiều xuống dưới chân ngày vô tận
            Tình của em cũng chỉ là yêu- hận
            Tiếng tim em cũng dần lịm... theo ngày

            Em góp nhặt những mảnh hồn sót lại
            Cố vùng lên như sóng vỡ thủy triều
            Có hay không cũng còn là duyên nợ
            Bến xa thuyền, thuyền xa bến "tình yêu"

            Bờ cát trải...loài dã tràng có hiểu???
            Vẫn một lòng xe mãi giữa mênh mông
            Tiếng khô khan tia sóng vẫn âm thầm
            Như cơn trốt trườn mình lên cát ẩm

            Chiều mưa bay cuối chân trời xa thẳm
            Thuyền của ai giữa hai hàng giao cảm
            Biển và trời đang giáp với đường ranh
            Cánh chim xa nhỏ dần rồi cách biệt

            Đời của em có buồn như tiểu thuyết?
            Kể chuyện tình hoang phế tuổi ngày xanh
            Tình lưu lạc giữa chợ người hư huyễn
            Biết không người? tình ấy vẫn là anh!

            #6
              nganthong 21.01.2007 05:10:24 (permalink)
              0
              Đêm Chợt Thức

              Đêm chợt thức
              gói nỗi buồn trong tiếng thở
              Nuốt niềm đau
              sợ gió đến pha nồng
              Treo quá khứ
              lên vầng trăng tàn lụng
              Gọi ưu phiền về ngủ giấc mùa đông

              Em đã gửi...
              nụ hôn vào uyễn mộng
              Để được vui
              và sống với tháng ngày
              Thương tình lỡ...
              bên ngoài hiên lá rụng
              Bay về đâu khi trời sắp chuyển mùa?
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.01.2007 05:12:02 bởi nganthong >
              #7
                nganthong 24.01.2007 22:20:02 (permalink)
                0
                Cám ơn Cô Đơn đã ghé thăm còn cho bài thơ thật hay!
                 Bức Tranh "Biển Nhớ" đẹp quá
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2007 22:22:47 bởi nganthong >
                #8
                  nganthong 24.01.2007 22:41:32 (permalink)
                  0

                  Trích đoạn: co don


                  Trích đoạn: nganthong

                  Tình Ấy Vẫn Là Anh!

                  Em thẩn thờ nhìn khung cảnh mưa bay
                  Thương chiều xuống dưới chân ngày vô tận
                  Tình của em cũng chỉ là yêu- hận
                  Tiếng tim em cũng dần lịm... theo ngày

                  Em góp nhặt những mảnh hồn sót lại
                  Cố vùng lên như sóng vỡ thủy triều
                  Có hay không cũng còn là duyên nợ
                  Bến xa thuyền, thuyền xa bến "tình yêu"

                  Bờ cát trải...loài dã tràng có hiểu???
                  Vẫn một lòng xe mãi giữa mênh mông
                  Tiếng khô khan tia sóng vẫn âm thầm
                  Như cơn trốt trườn mình lên cát ẩm

                  Chiều mưa bay cuối chân trời xa thẳm
                  Thuyền của ai giữa hai hàng giao cảm
                  Biển và trời đang giáp với đường ranh
                  Cánh chim xa nhỏ dần rồi cách biệt

                  Đời của em có buồn như tiểu thuyết?
                  Kể chuyện tình hoang phế tuổi ngày xanh
                  Tình lưu lạc giữa chợ người hư huyễn
                  Biết không người? tình ấy vẫn là anh!







                  Biển Nhớ

                  Hoàng hôn xuống phía chân trời xa thẳm
                  Tôi đứng nhìn trong bối cảnh nhớ nhung
                  Thả hồn theo lớp sóng biển vẫy vùng
                  Và cơn gió bên kia bờ thương nhớ

                  Ánh chiều Dương như vẫy chào người tình lỡ
                  Lẫn tiếng vỗ về làm gợi nhớ năm nao
                  Tình Thu ơi ! Em đã vẫy tay chào
                  Như bọt sóng vỡ tan trên mặt Biển

                  Nước mắt rơi trong đêm dài đưa tiễn
                  Xé tim lòng khi hôn tiễn tình em
                  Vũ trụ lung lay khi anh bước xuống thuyền
                  Máu ứ nghẹn khi thuyền xa tách bến

                  Tôi muốn thét lên cho thiên thần bay đến
                  Hoá giải dùm cho định mệnh của tình tôi
                  Và la lên cho vang động đất trời
                  Của trái tim yêu đang vỡ tung rỉ máu

                  Cuộc tình tôi bao năm dài không chao đảo
                  Như sóng biển muôn đời vỗ mãi không thôi
                  Ánh chiều soi sắp lịm tắt đi rồi
                  Tôi vẫn mãi ngóng tình em … Em hỡi

                  Cô Đơn 13/12/06
                   
                  R



                  Buồn Vì Anh

                  Buồn vì anh ! em nghe lòng quặn thắt
                  Biết gửi cùng ai? ngoài gió với trăng !
                  Buồn vì anh em muốn mình hóa đá
                  Làm "vọng phu" trên biển cả chờ chồng

                  Trăng chiếu sáng em thương hình xa bóng
                  Thoáng mưa phùn về nhỏ chút dư âm
                  Em muốn quên mà sao lòng cứ nhớ
                  Tượng đá buồn còn khóc với ngàn năm

                  Nếu...muôn đời biển thôi không dậy sóng
                  Anh trăng vàng không chiếu xuống lung linh
                  Em sẽ quên và không nhìn quá khứ
                  Từng đêm buồn không vời vợi chờ mong

                  Buồn vì anh em tan nát cả lòng
                  Hẹn cùng anh kiếp sau không lạc lối
                  Biệt ly sầu kiếp nầy còn bên gối
                  Trăng muôn đời còn ôm đá trăng ơi...


                  #9
                    nganthong 25.01.2007 04:18:25 (permalink)
                    0
                    Nếu có lần...

                    Nếu...
                    anh có lần dừng chân bến cũ
                    Nhìn rào thưa
                    hoa đã rủ cánh buồn
                    Hương ngày xưa còn vương lên phảng phất
                    Hỏi?...
                    tình còn một chút xót thương!

                    Không gian ơi!...
                    vẫn còn ngây ngất
                    Mà thời gian đi mất
                    chẳng quay về
                    Màu hoa yêu anh đã từng ve vuốt
                    Giờ nằm yên trong cát bụi bốn bề

                    Kỷ niệm xưa
                    còn về trong hiện tại
                    Hay chỉ là
                    một thoáng tựa phấn hương
                    Nếu...có lần anh về qua ngõ ấy!
                    Mặc niệm tình...dù ảo ảnh mù sương
                    #10
                      nganthong 25.01.2007 04:21:17 (permalink)
                      0
                      Buồn Thu

                      Em là loài chim sẽ
                      Mơ tiếng hót tuyệt vời
                      Mỗi ngày em nhảy nhót
                      Tấp hót khúc yêu người

                      Mùa đông rừng trơ trọi
                      Tuyết về phủ cây cành
                      Những người yêu không thấy
                      Em khãn giọng hót hoài

                      Cội thông già mệt mõi
                      Gió buồn thôi không thổi
                      Em cũng lạnh cóng rồi
                      Bao giờ trời ấm lại?

                      Để em hót mỗi ngày
                      Cho tình yêu sống mãi
                      Em bé bỏng một đời
                      Đôi cánh nhỏ bay hoài

                      Tìm người thương cuối bãi
                      Một ngày nắng lên cao
                      Em hót mừng xuân mới
                      Mà người xưa không tới

                      Em đơn độc giữa trời
                      Một nỗi buồn vời vợi
                      Xuân đang về chào tết
                      Em còn hót buồn thu

                      #11
                        nganthong 25.01.2007 04:23:44 (permalink)
                        0
                        Niềm Riêng

                        Thời gian nào ru em trên ghế đá
                        Bóng nhân duyên về giữa lúc mơ màng
                        Hoa tím xưa còn loang màu cỏ úa
                        Lá rụng đầy trong chiều vắng thênh thang

                        Từ mộng vỡ bước chân em về lạc
                        Thế kỷ lầm...tình lỡ chỉ mình ai...
                        Hoa tím nhỏ cố vương mình trước gió
                        Nắng trườn mình như áo lụa chiều phai

                        Trên bờ ghế phấn hương còn rơi rãi
                        Hoa tím buồn còn lại vết tương tư
                        Xin ngủ yên trên bờ đá nhân từ
                        Bởi vệt nắng không còn là vật thễ

                        Mộng đã tan vì sao dời dâu bể
                        Thú đau thương em để lại bên mình
                        Tình còn ngủ hay yêu còn chưa đũ?
                        Để niềm riêng hoa tím khác chân tình!
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2007 04:25:09 bởi nganthong >
                        #12
                          nganthong 30.01.2007 23:51:55 (permalink)
                          0
                          Dấu Thu Ba

                          Anh còn đó trong nỗi buồn đặt sánh
                          Len lỏi hoài trong vùng ngực thoảng hương
                          Đêm trắng đêm em nằm nghe mưa khóc
                          Buồn thu ba dòng lệ nóng canh trường

                          Vùi ký ức bên mùa đông lạnh lẽo
                          Gửi muôn trùng trong đêm vắng âm u
                          Giọt nước mắt như dòng sông chảy ngược
                          Thấm nhạt nhòa theo nhịp đập con tim

                          Nghiêng vai nhỏ nghe lòng buồn sâu thẳm
                          Xa xôi lắm giữa vùng trời hoang lạ
                          Người thân quen giờ đã phụ nhau rồi
                          Dòng sông xưa đã chia rời muôn ngã

                          Anh còn đó mà nghe xa xôi quá...
                          Những hao gầy...em giữ lại băn khoăn
                          Lá thu xưa đã bay về hoang dã
                          Trên dòng buồn còn in dấu thu ba


                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2007 23:54:51 bởi nganthong >
                          #13
                            Chuyển nhanh đến:

                            Thống kê hiện tại

                            Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                            Kiểu:
                            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9