THƠ XUÂN
KGB 21.01.2007 00:03:50 (permalink)
Tết ở rừng Xuyên Mộc
Xuyên Mộc, đêm nằm nhớ Lý Bạch
Người hiền minh dễ nhớ thời Đường
Lên rừng chỉ một manh chiếu rách
Xuân về, ta hát khúc tha hương
Hăm chín, nghĩa là chưa tới tết
Mà sao rạo rực, mà bồi hồi
Hương thơm hẳn từ rừng đưa đến
Mai, mùa này nở sớm em ơi!
Hai trăm cây số tới thành phố
Nhìn sao, cũng đoán được lộ trình
Bắt đầu hai trăm cây là lúa
Chỗ ta nằm ngâm thơ cho em
Đừng khóc làm ta thêm xúc động
Bao lâu rồi em nhỉ, ta quên
Nồi bánh chưng nửa đời đánh mất
Bây giờ ngửi khói mà say mèm
Bếp tí tách than hồng cổ tích
Ừ, như mộng mị như chiêm bao
Nghĩ đến mạ hóa thân thành nếp
Mới hiểu mồ hôi rất ngọt ngào
Bởi thế đêm nay ta ngẫu hứng
Biết làm sao để tạ ơn đời
Tạm thời ngâm một bài thơ vậy
Tiếc rằng hương mai ngây đầu môi
Ban đêm giống như tranh trừu tượng
Người xưa rằng "đầu súng trăng treo"
Ở đây mùa hạ tuần, trăng lặn
Thôi thì "đầu gió, bánh chưng reo"!
Xuân Xuyên Mộc, 1977
BÙI CHÍ VINH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.01.2007 00:10:12 bởi KGB >
#1
    KGB 24.01.2007 22:54:47 (permalink)
    Tiếng trống đêm xuân 
                                             (Nguyễn Bính) 
     
    Chiều xuân, mưa bụi nghiêng nghiêng
    Mưa không ướt áo người xem hội làng.
    Khen ai nhuộm nhiễu Tam Giang
    Đánh dây xà tích cho nàng chơi xuân.
    Khen ai tròn áo tứ thân
    Mịn quần lĩnh tía, chùng khăn lụa sồi.
    Khen ai tóc thẳng đường ngôi,
    Ấm hơi trầu quế, thơm mùi hương nhu.
    Khen ai áo kép, quần hồ
    Hội làng mê mải sớm trưa đi về.
    Khen ai e ấp tình quê
    Bút hoa chưa thảo, gương thề còn nguyên.
    Những ai Từ Thức gặp tiên
    Những ai cô Tấm ấm duyên phượng hài.
    Hội làng nô nức gái trai
    Mong đêm quên sáng cho ngày dài xuân.
    Đường thôn, hoa bưởi trắng ngần
    Hoa xoan tím nhạt vân vân rụng đều.
    Làng quê dìu dịu sương chiều
    Tưởng đâu khói pháo hạ nêu hôm nào.
    Cỏ non sườn núi phơi màu
    Lúa đồng con gái rì rào lá tơ.
    Hội xuân gió loạn đuôi cờ
    Làng xa, đêm vắng, nhặt thưa trống chèo.
    Hội làng đèn đuốc như sao,
    Đêm chèo, tiếng trống giáo đầu nổi lên.
    Mặt hoa, quạt bướm che nghiêng
    Bước ra cô nữ làm duyên đưa tình.
    Cùng trong chiếc chiếu giữa đình
    Mà bao nhiêu cảnh, nhiêu tình bầy ra.
    Đương ngục thất hóa vườn hoa,
    Buồng the, trướng gấm hóa ra chiến trường.
    Lầu Ngưng Bích, điện Trang Vương
    Gốc đa rậm rạp, con đường cheo leo.
    Mười lăm năm của cô Kiều
    Xảy ra trong một buổi chiều mà thôi.
    Một đêm là cả cuộc đời,
    Ba tên áo nẹp là mười đạo binh.
    Quạt che là bức tường thành
    Một đi: muôn dặm trường đình tiễn nhau.
    Đưa ngang vạt áo: rơi châu,
    Giơ roi: lên ngựa, cúi đầu: chiêm bao.
    Thiếu chi thục nữ, anh hào
    Truyện hay, tích lạ tóm vào một chương.
    Người xem khi giận khi thương,
    Khi yêu, khi ghét, khi mừng, khi vui.
    Suy va muôn việc ở đời
    Rõ ràng như tấm gương soi, bóng lồng.
    Giận thằng bán rượu Lý Thông
    Tham mồi phú quý, cướp công bạn hiền.
    Giận vua Trang dạ đảo điên
    Giết người nho sĩ, ép duyên má đào.
    Ghét phường Lư Kỷ quyền cao
    Chẳng chăm việc nước, chỉ mưu hại người.
    Ghét con mụ Tú già đời
    Buôn người trinh tiết, kiếm lời mà ăn.
    Khinh đồ mặt nhọ Sở Khanh,
    Mảnh tiên Tích Việt chối quanh được nào
    Khinh tên bố vợ họ Hầu
    Hối hôn con gái, ra màu bạc đen.
    Thương nàng Thị Kính oan khiên
    Đã nương cửa Phật chưa yên tội đời.
    Thương Kiều tài sắc vẹn đôi,
    Chuộc cha, mười mấy năm trời gian truân.
    Hỷ Đồng khen ở có nhân,
    Giữa đường đổi áo, liều thân cứu thầy.
    Châu Long khen giữ lòng ngay,
    Xa chồng mà chẳng đơn sai cùng chồng.
    Mừng người thờ mẹ có công,
    Chàng đi sứ sự mười đông lại về.
    Mừng người lặn lội sơn khê,
    Thần thương, hổ cứu, vẹn bề thất gia.
    Vui sao xum họp một nhà,
    Điềm lành mai lại nở hoa hai lần.
    Vui sao một tiếng đàn thần,
    Giặc mười tám nước lui quân chịu hàng.
    Hội đông, đông chật đình làng,
    Đêm càng khuya khoắt, tình càng thiết tha.

    #2
      KGB 24.01.2007 23:02:21 (permalink)

      Tâm sự đêm giao thừa
                                        (Hoàng Cầm)
       
      Đêm nay hết một năm
      Đứng gác đến giao thừa
      Quê hương chừng rét lắm
      Lất phất mấy hàng mưa
      Tôi có người vợ nghèo
      Đời vất vả gieo neo
      Từ khi chồng ra lính
      Nhà gianh bóng hắt heo
      Lần hồi rau cháo dăm phiên chợ
      Tóc rối thân gầy quán vắng teo
      Đêm ba mươi gió thổi
      Tôi lại nhớ con tôi
      Vợ đói con cũng đói
      Khóc lả lặng từng hồi
      Mẹ thì nước mắt nhiều hơn sữa
      Ngực lép con nhay đã rã rời
      Một ngày bốn năm bữa
      Con khóc chừng đứt hơi
      Sục tìm vú mẹ không còn sữa
      Há miệng uống no dòng lệ rơi.
      Đêm nay xuân sắp tới
      Quê nhà ai héo hon
      Vợ tản cư đâu đó
      Mừng tuổi gì cho con
      Xuân về với núi sông
      Quê nhà ai ngóng trông
      Thương vợ con nghèo đói
      Mừng tuổi bằng chiến công

      Đồn giặc bên kia sông
      Đêm nay tôi phải diệt
      Nó chia vợ rẽ chồng
      Nó làm nên đói rét
      Sáng mai mùng một tết
      Lửa còn bốc đồn cao
      Tôi đạp đầu giặc Pháp
      Cắm cờ trên chiến hào
      Lửa bốc con tôi nhìn cũng rõ
      Cờ bay vợ cũng thấu tình thương
      Dân sự truyền đi tin thắng trận
      Một chiều nao nức chợ quê hương
      Vợ tôi ngồi trong quán
      Mưa lùa tóc rối tung
      Bỗng có người đến bảo
      - Chồng chị lập chiến công !
      Mặt vợ nghèo lấp lánh
      Da xanh ửng sắc hồng
      Sẽ vuốt lại mái tóc
      Ôm chặt con trong lòng
      Ru rằng : xuân tỏa non sông
      Cha con vừa lập chiến công lẫy lừng
      Xa xôi cha gửi tin mừng
      Lộc khô cành héo xem chừng lại tươi
      Như một cơn mưa sớm
      Ươm mầm non sắp thui
      Sữa căng lên đầu vú
      Máu chảy mạnh trong người
      Vợ tôi cho con bú
      Con uống mạnh từng hơi
      Đứa bé no rồi ngủ
      Xuân ấm nồng trên môi
      Sương khuya đằm quán lạnh
      Nhớ người lập chiến công
      Vợ tôi đắp vạt áo
      Thân con đỡ lạnh lùng
      Đêm giao thừa đứng gác
      Rền rĩ tiếng côn trùng
      Tưởng chừng nghe vợ hát
      Lời ru êm như bông
      “À ơi... Cha con ăn tết lập công
      Cho sữa mẹ chảy một dòng nghìn thu
      Cha đem cái chết quân thù
      Làm nên sức sống bây giờ của con...”

      #3
        Viet duong nhan 27.01.2007 01:30:47 (permalink)
        Cho vdn "ké" KGB những baì Thơ Xuân naỳ nha.
        Chúc vui
        *********************
         
        Nàng Xuân

        Xuân năm nay em xin đến với anh
        Nắng dịu dàng và trời đẹp thanh thanh
        Em tha thướt trong áo dài tung gió
        Má mới may áo này cho em đó
        Để đón Xuân và đến với người thơ
        Thi nhân ơi, không còn ở trong mơ
        Ta đã đợi găp nhau từ tiền kiếp
        Khóc vào đời vì nhớ nhau khủng khiếp
        Cám ơn trời mình hội ngộ đêm nay
        Để ta yêu nồng thắm suốt kiếp này
        Em mang đến mùa Xuân tràn hạnh phúc
        Dẫu Bắc Mỹ lạnh lùng đầy băng tuyết
        Lửa lòng em băng sơn cũng chảy tan
        Tô thắm tình yêu rực rỡ huy hoàng
        Hơn cả trăm ngàn những thiên tình sử
        Không có trò vui Xuân miền viễn xứ
        Hoa Xuân đây anh còn ngại ngần gì
        Thân thể em đang lứa tuổi xuân thì
        Suối tóc mây dài đen huyền óng ánh
        Đôi mắt bồ câu, môi hồng, má phấn
        Mũi dọc dừa, răng khểnh, lúm đồng tiền
        Đón thi nhân em nở nụ cười duyên
        Lời ân ái giọng oanh vàng ríu rít
        Xin hãy nhìn em người từ tiền kiếp
        Bao năm đợi chờ mới gặp lại nhau
        Tâm hồn nầy và thể xác em trao
        Gò bồng đảo vẫn trinh nguyên đầy đặn
        Thân ngọc ngà em vẫn còn e thẹn
        Đang đợi chờ chàng khám phá đời em
        Suối ái ân mà chàng mãi đi tìm
        Vẫn tươi mát, ngọt ngào và tinh khiết
        Đêm Xuân đến cho tình thêm diễm tuyệt
        Chàng đón Xuân và đón cả đời em
        Xuân năm sau mình chắc sẽ có thêm
        Những tiêng trẻ tươi cười say sữa mẹ
        Mỗi mùa Xuân đời càng thêm mới mẽ
        Thêm mùa Xuân ta thêm trẻ hài nhi
        Thi nhân ơi, xin chàng hãy yêu đi

        Tân Văn



          Đón Xuân

        Đón Tết nầy thêm nhớ quê hương
        Nhớ nụ mai vàng khắp nẽo đường
        Nhớ giàn thiên lý hương ngào ngạt
        Nhớ trẻ nô đùa, nhớ bánh chưng
        Nhớ về quê mẹ rất xa xôi
        Hăm ba tháng chạp Táo về trời
        Táo quân xưa cũng đa tình quá
        Tình ái tay ba thật tuyệt vời!
        Ba mươi tháng chạp rước Ông Bà
        Ba đứng thắp hương trước bàn thờ
        Trẻ già nghiêm chỉnh cùng cầu nguyện
        Hạnh phúc, tiền tài,  đạt ước mơ
        Gái trai nô nức đón Giao Thừa
        Đêm nay không ngủ đợi đến giờ
        Pháo nổ,rượu hồng, câu đối đỏ
        Khai bút bao người dệt ý thơ
        Tiếng pháo đì đùng nổ suốt đêm
        Nhà ai phú quý nổ vang rền
        Năm nay chắc gặp nhiều may mắn
        Đuồi lũ tà ma, rước quý nhân
        Mồng một không ai hẹn mà nên
        Mọi người dậy sớm, gái làm duyên
        Áo quần mới đẹp cười toe toét
        Đợi giờ hoàng đạo đề xuất hành
        Ngưòi đi hướng Nam đón Hỉ Thần
        Kẻ đi hướng Tây đón Tài Thần
        Có kẻ tham lam đi hai hướng
        Về nhà hớn hở, mộng sẽ thành
        Riêng ta chỉ chọn hướng nhà em
        Vì thần Vệ Nữ đợi suốt đêm
        Hai ham danh lợi, ham tiền bạc
        Ta chỉ suốt đời ham có em
        Ai đến xông nhà ta năm nay
        Xin cười tươi tắn để duyên may
        Ta không cần những gì châu báu
        Chỉ trái tim em trọn kiếp này
        Sáng nay mừng tuổi cho Ba Me
        Thọ tựa Nam Sơn Phúc tràn trề
        Con cháu hân hoan đều chúc tụng
        Nhận phong bì đỏ bạc lì xì
        Mồng một người ta viếng cụ già
        Mồng hai đi viếng các thầy cô
        Mồng ba đi viếng thăm bè bạn
        Ta viếng mình em suốt ba ngày !

        Tân Văn



          Xuân Tình

        Trời hết lạnh rồi em thấy chăng ?
        Tim ta ấm áp tự lúc quen
        Nắng Xuân sáng toả, hoa Xuân thắm
        Tình Xuân nồng cháy, láng lai thêm

        Em có gì vui đêm cuối tuần ?
        Anh đang tưởng tượng mắt em buồn
        Băn khoăn mơ mộng phưong trời ấy
        Đêm trường trằn trọc, nhớ mông lung

        Thì hãy gặp trong mộng Liêu Trai
        Môi kề môi thắm, tay trong tay
        Dẫu xa muôn dặm, gần tâm tưởng
        Ân ái đêm này thật đắm say

        Đời sẽ đẹp tươi như hoa Xuân
        Không còn buồn tủi, hết cô đơn
        Trong mơ đã có chàng thi sĩ
        Âu yếm cho em hết giân hờn...

        Tân Văn



          Cô bán hoa Xuân ơi !

        Tôi ở bên này quá xa xôi
        Muốn mua hoa tết, gởi giùm tôi
        Bên này chỉ có toàn hoa tuyết
        Xin gởi những hoa thật tuyệt vời.

        Hoa hồng, hoa huệ, hoa hướng dương
        Hoa nào mang đến sự yêu thương
        Thì cô bán hết, đừng nên tiếc
        Tôi sẵn sàng mua cắm khắp vườn.

        Riêng tôi thích nhất những cành mai
        Tết ở bên này chẳng có ai
        Xin chọn cành mai nào đẹp nhất
        Mai vàng, mai ngọc, nhớ đừng sai

        Và gởi cho tôi một cành đào
        Nhìn hoa tôi thấy dạ xôn xao
        Thấy hoa, chẳng thấy người đâu cả
        Đợi gặp người hoa đến kiếp nào ?

        Nhà tôi ngay phố Mộng Lê An (*)
        Cách núi Royal một dặm đàng
        Có một vườn thơ chim ríu rít
        Nếu giao hoa được, mời cô sang.

        Xin đừng từ chối, ngại đường xa
        Nếu tối, mời cô ở lại nhà
        Có sẵn giường đôi, hai chiếc gối
        Đêm nằm mơ mộng chuyện trăng hoa.

        Tân Văn
        ---------------------------------------------
        (*) Tác giả phiên âm từ Montréal


        :: Những bài thơ trang này đã đưa vào TV !::
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2007 01:46:41 bởi Viet duong nhan >
        #4
          KGB 27.01.2007 22:18:12 (permalink)
          Tôi có thể đề nghị Ban quản trị xóa usename, lý lịch, bài tôi đã post của tôi trên diễn đàn. vì tôi cảm thấy mình không hợp với diễn đàn nữa. Cám ơn Ban quản trị diễn đàn.
          #5
            Chuyển nhanh đến:

            Thống kê hiện tại

            Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
            Kiểu:
            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9