Trích đoạn: Nhược Thu
Đôi Bờ Tóc Phủ
Thoáng gặp mà sao đã ước mơ
Dòng sông Thơ mịn chảy đôi bờ
Đồi bờ tóc phủ làn da trắng
Em phủ hồn ta ngập xác Thơ ..
Em liếc nhìn Thơ hay liếc ta
Ta nghe run rẩy khắp Ngân hà
Sao khuya không sáng bằng đôi mắt
Nhận đắm trần gian dưới gót ngà
Em mĩm cười Thơ hay với ta
Trong ta đầy rẩy bụi gian tà
Đừng đem môi mọng vào xây mộng
Em nhốt hồn ta chẳng lối ra
Vóc ngọc tóc ngà em chải chuốt
Ta thèm được vuốt lọn cong cong
Bàn tay em gở từng con rối
Chẳng gở dùm ta sợi rối bồng ..
NhuocThu
Vuột mất sợi lòng, ta mất nhau!
Trường Phi Bảo
Thoáng gặp, ai ngờ...phải lòng nhau,
Niềm yêu gởi nhớ tận phương nào
Đôi bờ tóc xỏa vai hờ hững
Thôi đừng ngơ ngẩn với chiêm bao
Em hóa thành thơ từ dạo ấy
Có phải vì anh tự đắm say
Hay bởi lòng em đầy ngụ ý
Cho anh thương nhớ mãi đong đầy
Vô tình em trói lấy hồn anh
Buộc chặt trái tim lọn tóc xanh
Đường ngôi ai chẻ vài lối rẽ
Thoáng gặp mà mơ lứa đôi thành
Rồi mai thơ úa màu trang giấy
Như tóc ngày kia bạc màu mây
Trái tim một thời ưa giẫy nẩy
Chợt nhiên bình lặng rất thơ ngây
"Về đâu hỡi mái tóc người thương...?"*
Đừng dõi theo em suốt con đường
Câu hát thay lời thơ anh hát
Mà gió chiều nay cũng nhiễu nhương
Giờ thì tóc rối, nắng hanh hao
Em đưa tay gỡ, khẻ nghẹn ngào
Những sợi tơ tình mong manh quá
Vuột mất sợi lòng, ta mất nhau
31-3-2007
* Tên một bài hát
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2007 22:25:11 bởi Huyền Băng >