Lại thêm một sự thay đổi trong cuộc sống của mình, là việc cô bạn chuyển đi, vậy đó, lại thêm một người nữa rời khỏi mình...Nhưng bù lại cũng có người sẽ lại chuyển đến ở cạnh mình, cuộc sống luôn là vậy mà, khi ta mất đi một cái gì đó thì sẽ có một thứ khác ta nhận được.
Hình như phải rất lâu rất lâu rồi mình mới vận động nhiều như mấy ngày qua, ngày thứ sáu là một ngày ko vui một chút nào cả. Sáng đi tập huấn và chiều chị Xứng cứ rủ xuống chỗ hắn rồi 2 chị em đi xem chương trình Bông hồng vàng ở TTHNQG, cũng là vì mình muốn vào chỗ ấy xem ntn, một phần là phải ở nhà một mình thấy ớn quá, hơn nữa, còn có 2 chị em nên muốn xuống dưới đó tự an ủi nhau vì thấy hắn kêu buồn nhiều quá. Kế hoạch thì là thế, mấy chị em đang nấu cơm thì vợ chồng Lý vào, ôi trời mình chứng kiến cái cảnh cơm ko lành canh ko ngọt của bà dì mà ngán thật đấy, con gái TT hình như cô nào cũng ghê gớm quá, hic...(hơ... có cả mình trong đó à, ko phải chứ
). 2 người đấu qua đấu lại một chút thì Lý quay ra khóc như mưa, đúng là con gái có món này để làm khổ mấy chiếc con trai, phù...Tự nhiên mình thấy sợ, vậy là kế hoạch ngon lành của 2 chị em tan thành mây khói và đến 22h mình mới từ đó về, trong lòng mang nặng tâm sự chứ, thế là được cái ngày có hứng đi chơi lắm thì lại ko được như ý, khổ vậy đấy, cũng tại mình chăm ở nhà quá mà...
Tối thứ sáu Thảo tới chỗ mình chơi, nó định là đến đây ở cơ, nhưng lại còn tùy thuộc vào hoàn cảnh nữa, nên chắc phải một thời gian nữa.
Sáng thứ 7, 2 đứa lôi cả đống chăn với màn ra giặt rồi dọn dẹp nhà cửa, đúng là có quá nhiều việc phải làm. Buồn một nỗi là hắn lại có người, là bạn trai đến thăm và lại đến nhà mình mới khổ chứ, ui, nhìn thấy 2 người đó mình lúc đó chỉ muốn bốc hơi đi thôi, tự nhiên mình trở thành người thừa quá, hic. Bữa trưa có 3 người, may mà ăn cơm xong thì 2 người cũng đi luôn, còn lại một mình ta, khóc một tí rồi thì ngủ lúc nào ko biết, tại mệt quá mờ, khổ thân ta thía... Rồi cái chăn nó cũng bắt nạt mình nữa, nó bị gió thổi rơi phịch một cái xuống đất làm ta lại lóc cóc đem nó giặt lại, đúng là ác mà...Giặt giũ xong rồi lại lật đật chạy qua chỗ cô bạn chuyển đồ cho nó, phải nói là một ngày mệt nhọc, ngay cái khoản tìm chỗ ăn ở chỗ đó thôi mà cũng thấy vất vả rồi, thôi, ko nghĩ đến nữa, thấy hoảng quá...
Sáng nay mình và Thảo dậy sớm và 2 đứa đi học lớp tu tập. Lần đầu tiên mình đi đến những nơi như vậy, đa phần là các bác, các bà nhưng cũng có thanh niên, nam có, nữ có. Lần đầu tiên mình tiếp xúc với với việc tu thiền, thấy cũng mê lắm, một tuần một lần họ tổ chức tụ họp lại, đọc kinh và toạ thiền. Hôm nay hậu 8.3 nên đến đó được nhận quà, một tấm thiếp và một đĩa gì đó, chút nữa về xem mới được.Tuần sau thì tập cả ngày đấy nhưng mà mình lại vướng chút việc rồi, nàng Ngoan nói ra HN chơi nên chắc phải đưa nàng ta chơi bời đâu đó, cũng thấy tiếc tiếc ý nhưng thui, hứa với nó rồi mà.
Ui, hôm nay và ngày mai phải ngủ một mình, làm thế nào bây giờ, hôm trước cũng có 1 ngày phải ngủ 1 mình vì Độ đến chỗ Tài, huhu... Chúng nó để mình mình trong ngôi nhà đó mới khổ chứ, cái đài lại hỏng rồi, nhưng hôm nay mệt thế này chắc là ngủ ngon lắm á, hy vọng là thế...Online mà ko gặp ai mới buồn chứ...