Hôm nay Th nhắn tin cho nó, kêu than cực lực về sai xót của nàng ta khi làm việc và fải trả cái giá quá đắt: nghỉ việc. Nó cũng rối tung lên, gọi lại hỏi thăm thì nghe kể trong tiếng nấc ngẹn ngào. Phải, mọi cố gắng và nỗ lực của Th thời gian qua đã thành công cốc, ko ít lần nàng ta muốn bỏ việc nhưng rồi ai cũng khuyên rằng trước mắt còn đi học, nếu ra ngoài thì sẽ có vô vàn khó khăn, trước mắt cứ học xong đã rùi hãy tính, nó cũng từng là người khuyên Th như vậy, giờ thì sao chứ, người ta nói một câu ko cần, người ta cần người đứng ra chịu trách nhiệm và có lẽ đơn giản là lâu nay họ muốn Th rời khỏi đó rùi cũng nên... Haiz...Cái cảnh người ta khóc bên nó, nó buồn lắm vì ko giúp được gì, ko biết nói gì nữa, giờ gọi lại thì ko gọi được, nàng ý tắt máy rùi, nó lo thật sự, mà ko biết fải làm gì hơn vào lúc này, ngay cái việc định an ủi và động viên để bạn ấy ăn cơm cũng ko được nữa rồi, làm thế nào đây, bà này là chúa hay nghĩ rồi cơ. Cứ bảo rằng chắc tại kiếp trước tôi gây tội nhiều quá nên kiếp này tôi fải chịu hậu quả, có làm gì đâu mà ko một ngày được vui, toàn đau với khổ, haiz..... Mọi thứ tưởng chừng như bình lặng mà lại ko bình lặng chút nào... Mọi người ai cũng có nỗi buồn, có người ko suôn sẻ trong công việc, có người bùn vì tình yêu không như ý, có người vì lo cho cậu em mà fải lùi lại kế hoạch "sống cho riêng mình",... Ko biết nói sao nữa, mong mọi người vững tin và cố gắng hơn, ngày mai sẽ tươi sáng và tốt đẹp hơn đến với tất cả...
Hình như mọi người đều về đám cưới nhỏ em của bạn Trung hay sao ý, chỉ mình nó ko về thì phải, nó thấy mệt mỏi rùi, cả lười nữa. Hội nó chắc lại tụ tập gì đó, nó nghe phong phanh thế, mà cũng ko rõ nữa, nó là đứa vắng mặt trong tất cả cuộc vui mà...
Hôm qua bố của Huân lên kiểm tra và khám bệnh, giờ bác ấy ko còn nhận ra nhiều người, chỉ nhận ra những người trong gia đình, hỏi là "Bác có biết cháu là ai ko?", thì bác ấy nói " Mày làm sao tao lại ko biết", nghe xong mừng húm, Huân nó bảo "con nhà Hường Chương à bố" thì bác ấy nói, con nhà nào mà chẳng được,
...vậy đó, ngày trước nó cũng rất hay cười nói với bác ấy, giờ thì...
. Âu cũng là một vòng tuần hoàn sinh - lão - bệnh - tử thôi mà, dù biết thế nhưng ko giấu được những tiếng thở dài...Cả cậu PCT gì đó nữa, cầu mong điều kỳ diệu sẽ xảy ra...
Ôi, mấy hôm nay người cứ dật dờ quá, cứ có những chỗ ko ngờ đến lại làm cho ta đau, cái tay không dưng dở chứng ghê thật
...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.11.2008 14:10:24 bởi tinhtho17 >