Vài dòng tản mạn...
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 14 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 204 bài trong đề mục
Cobe 18.09.2008 09:15:02 (permalink)
Hôm nay là sinh nhật mi à??? Xin lỗi nha ta ko biết... Thời gian gần đây ta hơi buồn... Cũng có giận mi 1 chút... Nhưng thôi... Chuyện đó qua rồi....
Chúc mi có 1 sinh nhật vui vẻ, mạnh khoẻ và hạnh phúc....
tinhtho17 18.09.2008 09:17:01 (permalink)
Cảm ơn tỷ Tím và CB, nhé. Chúc một ngày an lành đến với mọi người.
CB: Ta làm gì mà mi giận ta thế? Ta mún biết nguyên do, ta cũng đoán là mi  giận ta gì đó nhưng mờ ta ko biết vì sao, haiz...
tinhtho17 22.09.2008 10:40:51 (permalink)
Nó ko biết giờ nó đang nghĩ gì nữa, nó thấy mình cứ như hâm ý, nó hâm thật rùi, hâm thật chứ ko phải là chỉ nói cho vui nữa...Lúc sáng đi làm nó ko thấy bùn là mấy, giờ thì sao, nó ko bít mình đang nghĩ những gì mà tự nhiên vậy. Khi ko cái ý nghĩ chán tất cả loé lên và nó ko mún làm cái chi hết cả...Trong đầu ko có cái gì để níu giữ nó lại, để cho nó dựa vào để thoát ra tình trạng này dù nó biết có những điều quan trọng với nó lắm, có người quan trọng với nó lắm, sao lúc này ko ai và ko việc gì đủ sức níu nó lại...
tinhtho17 23.09.2008 09:57:21 (permalink)
Hôm nay thấy ko khoẻ chút nào cả, cũng chỉ tại nó, tự nó làm khổ mình, tự nó cả. Giờ nhìn bằng nửa con mắt, số là mải xem cái bộ phim trên Thuần việt TV, dù phim đó nó đã xem rùi, dù biết rằng sẽ khóc như mưa khi xem xong bộ phim đó mà vẫn ko chịu ngủ, vẫn nằm xem đến tận 1h20 mới đi ngủ để rồi hôm nay nào thì mắt híp, nào thì đau đầu . Bùn cười thật, nằm khóc một mình còn than thở gì nữa chứ ... Chắc hôm qua nó đã làm cho bạn của nó giận rùi, nó biết vậy nhưng nó sẽ ko xin lỗi, nó tự bảo mình rằng việc gì đến nó sẽ đến, haiz... Nếu thích giận thì cứ giận tự nhiên đi .
tinhtho17 01.10.2008 13:36:51 (permalink)
Tháng 10 rùi, chỉ vài tháng nữa là hết năm mờ nhìn lại năm qua, nó chưa làm đựơc cái gì cả...nó thấy nản cho chính mình...mặc dù ko muốn nhưng vẫn cứ thở và than...
Đã trở về Zero rùi, nó vẫn biết điều ấy nhưng ko hiểu sao nó vẫn thấy buồn... Mỗi khi đi ngủ mắt vẫn cứ ko tài nào ngủ ngay cho...vẫn cứ có nước mắt rơi rồi thì cái mắt mới lặng lẽ nhắm lại. Ko biết lần thứ mấy del cái trò chơi rùi lại lóc cóc tìm về, để mỗi khi ko biết làm gì lại cạy cục chơi đến mỏi tay thì thui... Hôm nào nhìn đồng hồ cũng chuyển sang con số 01...có nhẽ ngủ trước giờ đó thì khó ngủ hay sao ý, lạ vậy???
Hôm qua nghịch linh tinh nên giờ TK còn những 0đ , nó nhất định ko nạp cho đến khi có việc gì quan trọng dùng đến Đt...hehe...
Nghe phong phanh tháng sau nó có những 2 đám cưới, đám cưới đấy, ko biết có dự được cả hai ko? Càng ngày càng thấy tính mình trầm đi, gặp ai online thì lại khác, còn ở ngoài, nó và H một ngày ko biết có nói với nhau nổi 10 câu ko nữa, bạn bè cũng ko mấy khi gặp nhau để mà buôn bán...Nó trêu mấy đứa bạn  là cứ như này có khi nó mắc bệnh trầm cảm cũng nên...
Thời tiết thất thường quá, cái họng chưa khỏi hẳn còn cái đầu lúc nào cũng ong ong...Mà cái gì ở cổ, sao nó vẫn còn ở đây nhỉ, hôm nay đọc lại trang này mới thấy nó có từ tháng 6? Oài... Mệt...............nản...............
tinhtho17 03.10.2008 13:44:36 (permalink)
Chưa bao giờ nó thấy mình khổ sở như thế này, cái bụng cứ từng cơn, từng cơn hành hạ nó...nó cứ fải gồng lên mà chịu đựng...đã 2 ngày gì đấy rồi, thế mừ lại còn gan lỳ thách đố với bản thân là để mai đi khám cho thong thả, có cả 1 ngày cơ mà... nhưng đến giờ thật sự là ko chịu nổi nữa rùi...chiều nay fải tranh thủ đi khám...nó ghét nhất là đến bệnh viện, cái ghét thứ 2 là  làm việc với nhân viên NN...cái điều ghét thứ 2 ngày mai nó fải đối diện cả ngày, mai xuống QTT ở GL, haiz...
Hôm qua lúc nó ngủ thì nàng Thảo gọi và nhắn tin nhưng nó ko biết, để ĐT trong túi mừ. Đến khi vừa tỉnh, vừa đọc xong TN thì thấy cô nàng gọi lại, định ko nghe nhưng nghĩ sao bắt máy...đầu dây bên kia chỉ nghe thấy tiếng khóc nấc lên, ko dám nghe thêm, nó vội tắt đi, haiz...nó sợ nhìn và nghe thấy ai khóc bên cạnh. Khi nó gọi lại thì nàng ta chui trong nhà tắm khóc... (giống nó mấy hôm trước quá, nếu hôm đó mà Thảo ko đến nhà chơi thì chắc còn khóc đến sưng và đỏ mắt nữa ). Cũng chỉ biết an ủi thôi, nó ko biết giúp như nào cả, mọi cái nó đều ko biết nên khuyên bạn ấy như nào...nó chỉ đồng cảm và nghe mọi điều nàng ta muốn nói...vì chính nó còn ko thể trấn an mình thì làm sao... Cuộc sống vẫn vậy, giờ nó mới thấy sao người ta nói cuộc đời mí chiếc con gái nhiều nước mắt... Nàng Vân lại vừa nhắn tin đấy, vẫn an ủi và động viên, TK chưa nạp tiền nên ko hồi âm được , như vậy lại hoá hay, xưa nay nó vẫn cứ luôn chờ đợi TN phản hồi từ phía bạn bè, vì hầu như chỉ mình nó nhớ mà hỏi han tất cả, họ có khi nào hỏi han nó trước đâu, hehe... giờ thì khác rồi nhỉ ...có lẽ nó đang và sắp thay đổi rồi... Hẹn với Chị Xứng rằng tuần này sẽ về nhà mà ko biết có sự thay đổi nào ko nữa, mong là ko. Nó thèm về nhà, thèm lang thang trên con đường thân thuộc, thèm được thấy ko khí gia đình ấm cúng, thèm những phút giây ko nghĩ suy gì cả, thả hồn vào những câu hát vu vơ với nhỏ cháu...thấy nhớ quá!!!!!!!!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.10.2008 13:49:05 bởi tinhtho17 >
tinhtho17 08.10.2008 13:56:45 (permalink)
 
 
 
Sao mà giờ tệ hại thế này nhỉ? Ko mún làm cái gì nữa cả... ko hiểu nổi... nó ko còn là nó nữa, là ai chứ ko fải ta ngự trị trong cái thể xác này...............................
tinhtho17 09.10.2008 16:48:28 (permalink)
Hôm qua nó ở nhà một mình, ăn cơm một mình... Lau nhà rùi thấy rằng nếu cứ ở nhà như vậy thì nó lại ăn vạ mất nên lang thang ra ngoài đường, trong đầu dự định là ra bờ Hồ đi trọn một vòng vì chưa lần nào nó làm được vậy cả ... Nó cũng làm được, cũng đi hết vòng hồ một mình, nó ko biết nhìn cái gì mà suýt vấp mấy lần. Rồi cũng vào ăn kem, nó tự thưởng cho mình, vào đó chả ai đi một mình như nó ... Đi qua chỗ một cụ già, nó ko mang tiền trong túi, chỉ có vài nghìn lẻ, nó cho cụ, cụ xưng con với nó, nói cái gì mà con lạy cô, nó rơi nước mắt... Cụ thật khổ, nếu ko có con cái thì là một nhẽ, nếu có...con cái cụ đâu mà lại để cụ như vậy, cái chân cụ ko đi mà chỉ ngồi yên một chỗ... Thế mới thấy nó vẫn còn hạnh phúc lắm, tự nhủ với mình rằng phải sống tốt hơn, nhưng chỉ được ko bao lâu... Nó sống tốt hơn như nào nhỉ? Nó làm cái gì đây, ko biết và ko muốn làm bất cứ điều gì... Nó cũng ko buồn quan tâm đến nó nữa, mặc kệ đi...Có thể trở thành vô cảm ko, nó cũng mong như thế mà ko được, niềm vui đi đâu hết rùi nhỉ, chỉ rặt một màu u ám... Chắc chắn một điều là  nhiệt huyết trong nó giảm sút trầm trọng, nó ko còn hào hứng về thứ này thứ kia nữa...Như thế là ko tốt, rất xấu là đằng khác nhưng nó cũng ko biết làm sao nữa cả... Haizzzz...Cứ thở văn than thế này làm cái gì nhỉ ta?
Hôm nay biết tin bạn Hường cưới cùng ngày với Ngoan, ko về HD được rùi, dù nó đã dự định trong kế hoạch là thứ 7 tuần sau sẽ có mặt ở đó, đành xin thứ lỗi vậy... Thực ra nó mún đi xa, đến cái nơi ko ai biết nó như thế, để mà trốn mình, để có chút niềm vui, dù là hiếm hoi... Về đám cưới của Hường chắc sẽ gặp nhiều bạn bè cũ, nó sẽ ko thấy vui mà chỉ là sự mặc cảm, nó thấy mình thua mọi người nhiều quá... Mà giờ nó ko bận tâm đến mấy chuyện đó nữa... Hehe...
......Nothing......
tinhtho17 14.10.2008 13:39:36 (permalink)
Lâu lắm rùi mới chăm chỉ xem 1 vở cải lương đến 2h sáng như thế... Xem xong thấy sợ con người...mà lạ thay là nó ko khóc khi xem, giỏi ghê chưa , vì bao giờ xem cải lương là chuẩn bị tinh thần mít ướt, hihi. Hôm nay định đi kiểm tra, xem cái cục đó là cục gì mà chắc lại khất đến ngày mai rùi. Hôm qua hứa với Thảo là hôm nay sẽ lên trên đó kiểm tra, hắn cáu lên trong đt và cả tn nữa, đọc mà cũng lạnh sống lưng... Sáng nhắn lại tui ktra ở dưới này cho gần, giờ mà nó bít chưa đi đâu thì chắc nàng ta cáu lắm, hắn chẳng bảo là bà ko đi khám thì đừng trách tui còn gì . Haiz.... Chiều ni H xuống thuế nên ko đi đâu được, để mai vậy, haiz... Thực ra nó sợ đi khám, nếu ko có vấn đề gì thì ko sao, mừ nếu có...hic...nó ghét phải uống thuốc hay vào viện. Hôm SN Thảo, đứa bạn của Thảo làm ở khoa Xquang trông thấy nó bị như vầy, bảo nào là fải mổ, hic...Nó chỉ biết cười trừ, mong là ko fải như thế, đừng có doạ nhà cháu thế chứ ... Lười quá, chả làm cái chi hết thế này là sao nhỉ? Ơi... Mà hôm qua cô bạn học cùng cấp 3 tự nhiên lại liên lạc với nó, kể rằng nàng ý có phu quân và đang ở Kim Giang, làm ở Cầu Giấy, chưa có baby...2  bàn cuối bọn mình còn có nó, chị  Hương và Lanh còi, cả Hảo nữa chứ là chưa chống ở chỗ nào... Chị H và L chắc chỉ trong năm nay hoặc đến đầu xuân thui, còn nó... đi xin con nuôi .
Thời tiết lành lạnh, hoa sữa thơm lừng rùi, thời tiết thật lý tưởng để nằm nhà, con người "ưa hoạt động ở nhà" như nó thích lắm những ngày trời như này...dù trong lòng luôn rộn lên những nỗi buồn ko tên, những nỗi trống vắng...kệ chứ...ta vẫn thích được như thế, thích ngồi lơ đãng ngẫm nghĩ, vẩn vơ...để rùi... Có phải ta đang tự làm khổ mình??? Ảo ảnh ư?...
tinhtho17 21.10.2008 09:57:54 (permalink)
Ơ mà 20/10 thì làm sao nhỉ, với ta ko có gì đặc biệt cả ... Thực ra nếu nó ko lơ tơ mơ thì cũng có kế hoạch gì đó ổn ổn rồi đấy, ai ngờ, khốn khổ thay cái thân con lừa, trước khi đi ko hỏi lại kỹ càng, cứ ung dung đi làm về chạy xuống Định Công. Nó đang lang thang tìm quả dưa vàng vào góp vui văn nghệ, cũng may còn nhớ ra mà hỏi chị X đến chưa thì nhận được tin rằng là hoãn vì vợ chồng Lý bận, haiz... Hồng đi chơi, đi xem phim, lúc chiều hắn có rủ nhưng nó bảo nó bận, ... Thế là nó tựa như rơi xuống tận cùng vậy, lang thang một lúc, rẽ lên tiêm thì chị ấy ko có nhà (lúc chiều qua chị ấy cũng ko có nhà, đen thật). Thế là ko còn hứng thú gì nữa mặc dù nó dự định trong đầu là thả bộ ra mí hiệu sách ở bờ hồ, tiện thể đi dạo luôn. Nó tự nhủ thôi về nhà cho nó lành ... khổ thân bạn Thảo fải đến nhà nó giúp nó, bạn ý cũng chưa thạo việc tiêm nên nó cũng bị đau, hắn hỏi có đau ko, làm sao nó nói đau nhỉ, vậy là bảo ko sao, dù lúc đó... À ha, hôm trước nó làm tư vấn chuyện tình củm cho 1 người bạn ảo, thấy vui vui vì mình giúp được mọi người, cũng may là chuyện của họ ổn ổn rồi, dù biết mình chả làm được gì nhưng cứ nhận là mình góp chút công sức đi nhở ? Thế là được chúc mừng dù lúc đó hơn 23h, chúc rằng có điều kỳ diệu sẽ đến với nó, haha...nó đi ngủ thì có điều kỳ diệu gì, nó lại có cái tật off đt đi ngủ nữa, ...
Từ hôm về quê, ở đám cưới đã gần như gào lên mới nghe thấy tiếng rùi hơn 22h còn đi vào nhà cô dâu nữa, lại mặc mỗi cái áo cộc, dính hơi sương nên giờ khật khừ roài... Bạn bè gặp nhau, vui đấy, cười đấy rùi thì lại mất dạng nhau, mỗi đứa bận bịu với công việc riêng... là lẽ thường tình, nó quen rùi, nó quen với tự vỗ về an ủi mình rùi... Nó chỉ bùn khi nó vẫn làm bố mẹ lo lắng khi thấy nó ôm thuốc về nhà, hic... Đến nhà ai cũng hỏi bao giờ...nó chạnh lòng, thương bố mẹ nhiều hơn, nó ước nó có thể làm gì đó, nó ước nó ko vô dụng như bây giờ...mẹ cũng đâu ít bệnh, thế mà cứ cuống lên lo cho nó, mẹ cứ làm như nó còn bé lắm ý.....Nhưng rùi thì nó vẫn cứ như cũ, vẫn thế, ko sửa đổi... Có thể thay đổi hay ko nhỉ, thời gian sẽ trả lời... nó cũng đang mong và hy vọng rằng mình làm được điều dự định, dù biết khó khăn đấy nhưng phải cố gắng thui, tự lo cho bản thân chứ ko ai lo hộ mi đâu ...
tinhtho17 23.10.2008 13:27:17 (permalink)
Hôm nay bâng quơ nói chuyện thiên hạ "ăm cơm trước kẻng" mà mới bít thêm 1 số truyện về những người nó quen biết, những chuyện làm nó thấy giật mình.... Có người bạn hỏi rằng theo bà có nên lấy chồng ko?, vì sao phải lấy chồng? Mà bận quá chưa trả lời được, bà con nói vì sao fải lấy chồng nhỉ? ...
Hôm qua H đi về sớm nên ăn cơm xong, đi tiêm rùi về nhà. Thấy ngán quá, lang thang đi tìm mí quyển sách mà ko có, huhu, thế là cái viễn cảnh nó vẽ ra rằng là sẽ chăm chỉ chưa thực thi được ...cúm H5N1 roài ...Chiều tối nay sẽ có đợt không khí lạnh, trời sẽ lạnh như nào nhỉ? Nghe thấy trên mạn vùng cao nhiệt độ giảm xuống rùi, hôm qua thấy bác Dũng bảo ở trên đó đang mưa, mà nghe giọng bác ấy khác lắm, chắc bị ốm ý, thấy thương ông anh trai nó. Anh nó cứ ca thán rằng bạn bè lấy vợ hết mà cô chả giúp anh, nó giúp thế rùi còn giúp thế nào nữa??? Mà sao anh ấy vẫn giấu chuyện của anh ấy và Vân với nó nhỉ??? Nghe ĐT mà anh ko biết nó ốm , cái giọng khác thế cơ mà...
Lại có chuyện để bùn cười, nó cũng bắt chước nường H đi xem bói, hắn dạo này căng thẳng nên mún giải toả tâm lý nên nó đi cùng (nhắc lại thấy bùn cười). Ông thày bói nói giờ sinh của nó ko đúng, nếu đúng giờ thì mặt nó fải khác và bố nó fải có 2 vợ chính thức cơ ...cũng may ông ý bảo ko đúng nên ko xem chứ ko bít ông ý nói những gì nữa, nó chỉ thấy bùn cười, hehe...chỉ là đi cho vui nhưng ko ngờ lại có chuyện buồn cười thế ...thua toàn tập.........
Ngày mai làm xong sẽ dự định đi chơi, tại hứa đến chỗ nó mấy lần rùi mà chưa xuống được, thấy áy náy... Thứ 7 SN của H, nó ước có thể ko có mặt trong ngày ý vì nó thấy ngại gặp mọi người thế chứ, nhất là bạn bè của H, nhưng tránh làm sao được, giá mà SN của H là tuần sau thì có fải nó đã lánh về quê rùi ko chứ, hic... Nhiều lúc thấy 2 chị em cả ngày nhìn thấy nhau mà có cả một khoảng cách...haiz... Đi ngủ nào, mí hôm nay bùn ngủ lắm, tại ko ngủ sớm ý mà. Good take a nap!
tinhtho17 30.10.2008 13:25:59 (permalink)
Trời mưa... Ngồi một mình, chỉ có mình nó ngồi nhìn mưa... Cảm giác thật lạ, mưa rơi xuống mặt đất thành nước rùi nước lại bốc hơi lên và sẽ lại thành mưa... một vòng tuần hoàn nhỉ... Thắc mắc rằng trước khi sinh ra ta ko là gì cả, sinh ra rùi ta là một con người, vậy khi chết đi, sau đó sẽ thành gì? Mà ko, fải nói như này, người mất đi rùi lại có người được sinh ra. Ngày và đêm cũng thế nhỉ? ... Lẩn thẩn mất rùi... Chiều nay định lên chỗ Thảo mà trời mưa quá thế nì... Hôm trước chị dâu gọi điện, hôm qua lại là bố, bố nói giống bạn Thảo lắm nhé " bận gì thì bận,..." ... Nó biết mà, nó định rằng lên chỗ Thảo rùi điện về cho bố, với lại tuần này nó cũng về quê mà, thế mà bố vẫn cứ nóng ruột . Hôm qua lại ở nhà một mình, hihi... Nấu cơm rùi đợi nàng H về mà lâu quá nên măm trước. Cũng ngày này tháng trước... Cũng nhanh đúng ko? Mà cũng chỉ còn 3 tháng nữa là tết rùi, thời gian trôi qua cũng nhanh nhỉ? Nó làm được những gì rùi, tổng kết lại thì vẫn cứ là số 0, ko làm được gì hết...
Mưa...lại rải nỗi buồn vào lòng, mún đi ngủ mà nghĩ chắc ko ngủ được, kiếm trò gì chơi nào. Mà hôm trước chỗ AThanh có trò "Ai là triệu phú" hay lắm mà nó tìm mãi trên mạng lại ko được hay và đẹp bằng của bác cả, để lúc nào rảnh hỏi lại cái... Mưa quá Thảo ơi, tui lại ngại rồi đấy!
Bực một nỗi là ko vào được 360 cơ, thấy báo TN viết cái gì mà ko tài nào đăng nhập được, bực hết biết... Ờ, nói đến bực mà cũng vẫn còn một chút đây. Hôm qua tự nhiên nàng Độ rủ nó đi chơi, cái nó nhắn tin mà ko nhắn lại, cái rùi gọi điện mà ĐT nàng ta sao ý, ko thấy nói năng gì, lúc sau nhắn cho nó " Tôi mệt nên về nghỉ, để hôm khác vậy ", làm cho con bé chưng hửng, bùn... khi ko rủ đi chơi rùi lại thế, tự nhiên thấy chán chứ... Sang mùa rùi, se se lạnh nên khi ngủ fải cuộn tròn trong chăn, còn ôm gấu ngủ nữa, se lạnh nên dễ bị lãng đãng, dễ bị thơ thẩn và buồn hơn, fải ko ta? Thui, cười lên nào ...Haha.......
tinhtho17 31.10.2008 16:57:06 (permalink)
Giờ mới thấm thía nỗi vất vả sau mỗi trận mưa ở HN...Lúc trưa xem thời sự mờ thấy sợ, ko ngờ buổi chiều là nạn nhân tức thì. Số là hôm nay định lên chỗ cô bạn khám lại mờ chủ quan ko đi cái đường cao cao, cứ đâm đầu vào đường Thuỵ Khuê, nguỵ biện rằng đường đó thoáng hơn đường HHT, đi được nửa đường...má ui, nước như biển, ngập nửa bánh xe, rùi cũng thầm nghĩ chắc chỉ một đoạn thui mờ nên nhắm mắt đi tiếp. Bạn cứ tưởng tượng rằng đối diện bạn có 1 cái xe bus, fía trước bạn cũng có, và theo sau là những đợt sóng tưởng chừng có thể ngã luôn vào cái khoảng không trăng trắng ấy, hic...cứ như đi ở biển ý, nước mênh mông, chỉ sợ giữa chừng cái xe giở chứng tắt máy cái rụp thì ko bít fải làm sao, may mờ ko xảy ra điều đó ...Đúng thật là cơn ác mộng...trải qua một trận ko tưởng, tay giờ ngồi gõ bàn fím mà vẫn còn run, haiz... Nhưng ko bít rằng có điều bất ngờ hơn còn đang đợi ở fía trước, cũng fải đi qua 1 chỗ ngập nước mới đến BV E, ui cha...vào gởi xe thì...mênh mông nước, lội bì bõm tới đầu gối mà cái chỗ con bạn lại ở mãi trong cùng ... May mờ lúc đi vào đi cùng hai cụ già nên thấy quãng đường cũng nhanh hơn, một bà gọi bà kia là bà Việt, sau này ta cũng được gọi bằng cái từ ấy nhỉ, còn cụ Việt nữa chứ ... Rùi thì đến chỗ bs hôm trước, lại fải đi  làm thêm xét nghiệm và thứ 2 lên nữa, hic...oải quá...nó thấy mệt mỏi thật...Cả BV trắng băng nước là nước, các fòng ở tầng 1 ngập nước fải chuyển hết lên tầng trên, thật là khổ, cầu trời tạnh mưa vì mai còn fải về quê nữa. Cứ mưa như này thì sang cát cho bác sẽ vất vả đây vì chỗ nào cũng nước, rồi thì sẽ ko được khô ráo, hic... tội quá, cho cả bác và cho tất cả mọi người... Nhanh quá, 4 năm rùi, bác đi xa 4 năm... Nó rất sợ mỗi lần nghe tin ai đó bị bệnh hoặc qua đời...ko được nghĩ linh tinh nữa nhóc.
Sáng nay nghe Tài và chị Xứng nói nhà bị ngập mới thấy chỗ nó vẫn còn hạnh phúc lắm, ko fải chạy ra chạy vào, cũng tiện... Bạn Độ nó rủ đến nhà hắn ngủ vì cô bạn ở cùng về quê, mưa như này, dù thương bạn nhưng nó chịu thui, ko đâu thoải mái bằng ngôi nhà của mình, để khi khác vậy nhé! Sợ quá...mưa ơi là mưa, con xin trời, đừng mưa nữa... Thời tiết năm nay thật  lạ quá, tháng 10 rùi mà còn có những trận mưa như này... Tẹo nữa về hỏi thăm một lượt xem có chỗ nào fải tát nước bắt cá ko, để đến giúp, hihi...Quần áo ướt hết cả rùi......Thích đi dưới mưa nhưng mưa to như này quả là hết cái dễ thương rùi mưa ơi... Tạnh đi nhé, tội cho mọi người lắm!
tinhtho17 05.11.2008 11:51:19 (permalink)
Đúng là những ngày này nó bị fân tán tư tưởng quá, ko tập trung vào công việc, mọi lý do đưa ra chỉ là nguỵ biện, nguỵ biện cho sự cẩu thả của chính mình......Năm nay ko hiểu sao nó tự dưng lại bị những việc ở đâu đâu làm cho mệt mỏi và ko dưng nó lại yêu quá mà viếng thăm ko ít BV, nào E,K,LP...haiz...từ nhỏ tới giờ nó ko fải đến những nơi ấy chỉ trừ đến thăm ai đó... Cái xét nghiệm Mantoux gì gì đó giờ vẫn làm cho tay nó xưng lên và đau rát mỗi khi đưa tay lên làm cái gì, giờ mới hiểu...
HN vẫn mênh mông nước, quanh chỗ nó ko có nơi nào bị ngập, nhưng hôm ở quê lên nó mới thấy thấm thía nỗi vất vả. Thực ra hôm thứ 7 2CE đã vất vả lắm mới tìm đường thoát khỏi vùng ngập ở đường GP, cái cảnh lội bì bõm rùi bị ướt hết mà trên khuôn mặt mọi người lại cười. Cứ tưởng rằng sẽ ko có ai ra đường, vậy mà lại đông như hội, cũng hay...nhưng may mắn là vẫn bắt được xe về nếu ko thì ko biết sẽ ntn nữa. Rùi cái hôm nó lên, chỉ được đi đến BX nước ngầm rùi lên xe trung chuyển qua chỗ nước ngập, đông lắm, nhìn cảnh nước ngập thật thê thảm, hic... Rùi lên xe bus còn bị hỏng nữa làm cho nó cứ cuống cả lên vì vội...
Ôi những ngày vất vả quá! Thực sự nó thấy mệt mỏi...rất mệt mỏi, ko biết đến khi nào mới bình lặng được như xưa, đến khi nào nó mới ko làm cho mọi người ko lo lắng nữa, như GĐ nó, như mọi người xung quanh nó... Hôm sang cát cho bác, nó cũng chạy lăng xăng như một người nhớn ý, giấc ngủ thì chập chờn, có hôm nó ko ngủ được 1h đồng hồ trong 1 ngày, nên giờ uể oải thật. Cảnh nhộn nhịp đám xá lâu lắm rùi nó mới thấy mình hoà vào đó, vì nó thấy hầu như giờ nó chỉ tham gia tí tẹo rùi ngồi như ai, là bác nên lại khác, mà nó cũng là chị của một đám em nữa, phải đứng đắn chứ, thế mừ vẫn bị gọi là nhắng đấy, còn bị mắng là nhắng thế bao giờ mới lấy chồng, mới nhớn được  ...Nó cũng lần đầu được trông thấy cảnh con người chỉ còn lại nắm xương như bác, có lẽ là bác nên nó ko thấy sợ, nó chỉ biết khóc và khóc, dù biết rằng có khóc thì cũng đâu làm được gì, ai cũng vậy, nó sau này hay bất kỳ ai khác cũng thế thôi...cũng chỉ gói gọn trong một nấm mồ...vậy đó!
Hôm qua ADũng nó đi tàu lên YB nên ghé qua chỗ nó, 2 AE đi ăn rùi  nó cứ tròn mắt mà nghe chuyện của anh ấy, nó cứ cười thì được bảo rằng cô cười cái gì, anh cô là như thế đấy... Đúng là anh ấy là con cả nên có khác, cái gì cũng fải như này như kia...ANam gọi điện mừ anh ấy tưởng bố nên bảo cho anh nói chuyện với chú một tí, kiểu như dặn dò là quan tâm đến nó ý, còn bảo anh là anh lo nhất cho cô, có mỗi cô em gái anh quý nhất... haiz... Ngồi nghe những dự định của anh, cả chuyện tình củm của anh ấy mờ mới thấy rằng lâu lắm rùi anh em nó ko nói chuyện thẳng thắn như thế. Anh em nó vẫn nói chuyện cả giờ đồng hồ nhưng những chuyện như vậy đúng là ko thể nói qua ĐT được nên chuyện nào nó cũng thấy như mới... Nó có xứng với những gì mọi người quan tâm cho ko, nó ko biết nữa, nó thấy thật fiền lòng về mình, nó ko làm được cái gì cả.........Ơi...nản....
 
tinhtho17 07.11.2008 10:12:08 (permalink)
Mỗi sáng sẽ fải tráng miệng bằng chục viên, xem nào, có 3 mầu là vàng, hồng và nâu, mờ toàn những viên to thui, sợ quá ...đã sợ fải uống thuốc rùi lại fải uống nhiều như này, cái bụng cứ gọi là to hết cỡ vì uống nhiều nước, cốc nước to ơi là to mới hết chừng ấy thuốc ...Mờ thấy bảo thường là 8-9 tháng cơ,huhu...Help me...
Hôm trước, cụ thể là thứ 4, nàng Đ vì lý do bất khả kháng nên ghé nhà mình chơi, ăn cơm xong 2 đứa lượn. Vòng lên đường TNiên, lượn 1 vòng rùi ko bít đi chỗ nào nữa nên 2 đứa ra Lăng đi dạo, đếm ô cỏ, xem lễ hạ cờ rùi vìa...Đi dạo mờ tay cầm đồ ăn thì eo làm sao giảm đi nhở  ...Thấy tâm trạng thoải mái ra nhiều mặc dù nỗi bùn cứ lẩn khuất đâu đây... Mấy hôm nay mệt, với lại ko nghĩ ra nên làm gì cả, suốt ngày lọ mọ trên Google tìm thông tin nên nó cũng thấy nó chả quan tâm đến ai cả, biết là ko tốt nhưng nó ko biết fải làm sao, cái mối lo của chính nó còn chưa ổn thoả, nó lại ko mún ai fải lo thêm cho nó nữa, haiz... Còn chuyện tài chính của một người bạn, nó ko biết giúp thế nào vì đúng là dạo này nó rặt ko thể làm gì được, có quá nhiều thứ fải chi, hic...Sorry nhé!
Dạo một vòng, xem những bức ảnh và những lời sẻ chia của mọi người, thấy nao lòng và xúc động nhưng chỉ ngắm rùi đi ra, ko biết nên viết gì và nói gì nữa... quê hương thứ hai...nó sẽ ko bao giờ hiểu hết được... Mùa lạnh đến rùi, gió mùa đã về, ko biết mùa đông năm nay sẽ như nào, chợt thấy rộn lên nỗi niềm... Hôm qua khi đi trên cầu Chương Dương thấy dòng sông Hồng sao mà nước to thế, con nước lớn tháng 10 này ko bít khi nào sẽ rút hết? Cầu mọi điều bình an đến cho tất cả... Đọc bài báo về cụ rùa nổi ở Hồ Gươm hôm qua, nó lại thấy đồng tình với câu nói vui của một người dân ...
 
Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi đất bỗng hoá linh hồn...
Câu thơ cứ vang mãi...
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 14 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 204 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9