Đúng là những ngày này nó bị fân tán tư tưởng quá, ko tập trung vào công việc, mọi lý do đưa ra chỉ là nguỵ biện, nguỵ biện cho sự cẩu thả của chính mình...
...Năm nay ko hiểu sao nó tự dưng lại bị những việc ở đâu đâu làm cho mệt mỏi và ko dưng nó lại yêu quá mà viếng thăm ko ít BV, nào E,K,LP...haiz...từ nhỏ tới giờ nó ko fải đến những nơi ấy chỉ trừ đến thăm ai đó... Cái xét nghiệm Mantoux gì gì đó giờ vẫn làm cho tay nó xưng lên và đau rát mỗi khi đưa tay lên làm cái gì, giờ mới hiểu...
HN vẫn mênh mông nước, quanh chỗ nó ko có nơi nào bị ngập, nhưng hôm ở quê lên nó mới thấy thấm thía nỗi vất vả. Thực ra hôm thứ 7 2CE đã vất vả lắm mới tìm đường thoát khỏi vùng ngập ở đường GP, cái cảnh lội bì bõm rùi bị ướt hết mà trên khuôn mặt mọi người lại cười. Cứ tưởng rằng sẽ ko có ai ra đường, vậy mà lại đông như hội, cũng hay...nhưng may mắn là vẫn bắt được xe về nếu ko thì ko biết sẽ ntn nữa. Rùi cái hôm nó lên, chỉ được đi đến BX nước ngầm rùi lên xe trung chuyển qua chỗ nước ngập, đông lắm, nhìn cảnh nước ngập thật thê thảm, hic... Rùi lên xe bus còn bị hỏng nữa làm cho nó cứ cuống cả lên vì vội...
Ôi những ngày vất vả quá! Thực sự nó thấy mệt mỏi...rất mệt mỏi, ko biết đến khi nào mới bình lặng được như xưa, đến khi nào nó mới ko làm cho mọi người ko lo lắng nữa, như GĐ nó, như mọi người xung quanh nó... Hôm sang cát cho bác, nó cũng chạy lăng xăng như một người nhớn ý, giấc ngủ thì chập chờn, có hôm nó ko ngủ được 1h đồng hồ trong 1 ngày, nên giờ uể oải thật. Cảnh nhộn nhịp đám xá lâu lắm rùi nó mới thấy mình hoà vào đó, vì nó thấy hầu như giờ nó chỉ tham gia tí tẹo rùi ngồi như ai, là bác nên lại khác, mà nó cũng là chị của một đám em nữa, phải đứng đắn chứ, thế mừ vẫn bị gọi là nhắng đấy, còn bị mắng là nhắng thế bao giờ mới lấy chồng, mới nhớn được
...Nó cũng lần đầu được trông thấy cảnh con người chỉ còn lại nắm xương như bác, có lẽ là bác nên nó ko thấy sợ, nó chỉ biết khóc và khóc, dù biết rằng có khóc thì cũng đâu làm được gì, ai cũng vậy, nó sau này hay bất kỳ ai khác cũng thế thôi...cũng chỉ gói gọn trong một nấm mồ...vậy đó!
Hôm qua ADũng nó đi tàu lên YB nên ghé qua chỗ nó, 2 AE đi ăn rùi nó cứ tròn mắt mà nghe chuyện của anh ấy, nó cứ cười thì được bảo rằng cô cười cái gì, anh cô là như thế đấy... Đúng là anh ấy là con cả nên có khác, cái gì cũng fải như này như kia...ANam gọi điện mừ anh ấy tưởng bố nên bảo cho anh nói chuyện với chú một tí, kiểu như dặn dò là quan tâm đến nó ý, còn bảo anh là anh lo nhất cho cô, có mỗi cô em gái anh quý nhất... haiz... Ngồi nghe những dự định của anh, cả chuyện tình củm của anh ấy mờ mới thấy rằng lâu lắm rùi anh em nó ko nói chuyện thẳng thắn như thế. Anh em nó vẫn nói chuyện cả giờ đồng hồ nhưng những chuyện như vậy đúng là ko thể nói qua ĐT được nên chuyện nào nó cũng thấy như mới... Nó có xứng với những gì mọi người quan tâm cho ko, nó ko biết nữa, nó thấy thật fiền lòng về mình, nó ko làm được cái gì cả.........Ơi...nản....