hạnh phúc tôi mang là trăm nghìn cay đắng
là nhớ nhung thương , khoảng trắng nơi trong tim
qua những nổi đau ,còn vương lại dằm ghim
nơi của nổi nhớ ,tị hìm tình yêu nhỏ
người không yêu, sao tình người làm khó
cho nơi tôi ,vò võ nhưng đau thương
cánh thư yêu, nhạt bút giữa đêm trường
như động lại ,giữa đời thường đang khổ
có được không em ? vùi tình vào cổ mộ
thắp sáng linh hồn , đánh đố với thương yêu !
người có hiểu không ? cho lệ rõ từng chiều
mưa giăng kín phố ,điều hiêu lòng tâm sự
hạnh phúc tôi mang là bóng hình thôn lữ
giữa bến sông tình ,gìn giữ tấm lòng son
một chút tình khờ ,nhỏ bé lắm con con
cho thôn lữ tình như còn trống vắng
người không yêu tôi sao người ....sầu lắng
dạ lắm hửng hờ, cho mật đắng tim tôi ?
xa mấy nhịp tình, xin chỉ một lần thôi !
cho con nước sánh đôi tình tri kỷ !
là yêu thương ư ? hay tình người mộng mị ?
là nhớ nhung ư ? hay cũng chỉ là mơ ?
thôi ! thôi ! xin người ,đời đã chẳng là thơ
cho tôi được làm ngơ tình muôn thuở
yêu thương ư ?