Bài thơ thứ nhất, tác giả T.T.KH-do Thu Hiền diễn đọc
Thu Hiền 23.01.2007 20:14:08 (permalink)
Theo như mọi người vẫn biết chỉ có 4 bài thơ được cho là của tác giả T.T.KH. Trong đó chắc chắn nhất là 2 bài “Hai sắc hoa tigôn” và “Bài thơ thứ nhất” là của bà, còn hai bài còn lại “Bài thơ đan áo” và “Bài thơ cuối cùng” vẫn còn nhiều nghi vấn. Nhiều nhà nghiên cứu vẫn không tin đó là hai bài thơ do bà viết vì phong cách thơ, cách dùng câu chữ không giống với hai bài thơ trước. Vậy Hiền xin đọc tiếp “Bài thơ thứ nhất” vì cùng với “Hai sắc hoa tigôn” đây là bài thơ hay hơn hẳn so với hai bài còn lại.
 

 
Bài Thơ Thứ Nhất
 

                           Tác giả: T.T.KH

Thuở trước hồn tôi phơi phới quá,
Lòng thơ nguyên vẹn một làn hương...
Nhưng nhà nghệ sĩ từ đâu lại,
Êm ái trao tôi một vết thương.

Tai ác ngờ đâu gió lại qua,
Làm kinh giấc mộng những ngày hoa,
Thổi tan âm điệu du dương trước
Và tiễn Người đi bến cát xa.

Ở lại vườn Thanh có một mình,
Tôi yêu gió rụng lúc tàn canh;
Yêu trăng lặng lẽ rơi trên áo,
Yêu bóng chim xa, nắng lướt mành.

Và một ngày kia tôi phải yêu
Cả chồng tôi nữa lúc đi theo
Những cô áo đỏ sang nhà khác,
-- Gió hỡi! Làm sao lạnh rất nhiều ?

Từ đấy không mong, không dám hẹn
Một lần gặp nữa dưới trăng nghiêm,
Nhưng tôi vẫn chắc nơi trời lạ,
Người ấy ghi lòng : "Vẫn nhớ em!"

Đang lúc lòng tôi muốn tạm yên,
Bỗng ai mang lại cánh hoa tim
Cho tôi ép nốt dòng dư lệ
Nhỏ xuống thành thơ khóc chút duyên ?

Đẹp gì một mảnh lòng tan vỡ
Đã bọc hoa tàn dấu xác xơ!
Tóc úa giết dần đời thiếu phụ...
Thì ai trông ngóng, chả nên chờ!

Viết đoạn thơ đầu lo ngại quá
Vì tôi còn nhớ hẹn nhau xưa :
-- "Cố quên đi nhé, câm mà nín
Đừng thở than bằng những giọng thơ!"

Tôi run sợ viết; lặng im nghe
Tiếng lá thu khô siết mặt hè
Như tiếng chân người len lén đến.
Song đời nào dám gặp ai về!

Tuy thế, tôi tin vẫn có người
Thiết tha theo đuổi nữa, than ôi
Biết đâu... tôi: một tâm hồn héo,
Bên cạnh chồng nghiêm luống tuổi rồi!
#1
    Nguyên Đỗ 24.01.2007 11:39:43 (permalink)
    Diễn Ngâm Bài Thơ Thứ Nhất

    Mến tặng chị Thu Hiền, thay lời cám ơn


    Đau xót diễn ngâm tê tái quá
    Như lòng thiếu phụ lệ sầu vương
    Vết thương năm cũ chưa lành lại
    Từng khúc em ngâm nát đoạn trường

    Chậm rãi đọc thơ dạ xót xa
    Buồn rơi từng sợi lệ hoen nhòa
    Mối tình dang dở bao năm trước
    Trắc trở như là mới tối qua

    Ai khóc tỉ tê tiếc phận mình
    Đêm nghe gió hú suốt năm canh
    Sao khuya hờ hững bên vầng nguyệt
    Gà gáy sang đêm mộng mỏng manh

    Nào phải dại khờ chẳng biết yêu
    Lòng ai băng giá với cô liêu
    Biết yêu là khổ nhưng sao tránh
    Tiếc nấc đơn côi lệ đẫm nhiều

    Em cứ nhẩn nha đọc nhé em
    Buồn ai thổn thức mãi qua đêm
    Ở trong góc tối nơi phòng kín
    Lắm kẻ đau lòng day dứt thêm

    Nỗi khổ lỡ làng tưởng đã yên
    Theo ngày năm tháng lặng thinh chìm
    Ai đem thơ cũ khơi tình dậy
    Cào cấu hồn đau, xâu xé tim

    Cuộc tình thơ mộng sao tan vỡ
    Nát cánh tình hoa đến xác xơ
    Nước mắt chẳng ngưng lòng vẫn nhớ
    Cô đơn thất vọng với duyên hờ

    Diễn ngâm tê tái, động người nghe
    Tuyết trắng đêm đông lạnh kéo về
    Dấu thỏ ngọc in trên lối tuyết
    Về đâu tình hỡi biết đâu về

    Tôi viết bài thơ ngần ngại quá
    Sợ rằng lỗi nặng với người xưa
    Hồn se se thắt khi nghe đọc
    Gió nỉ non trên những tán dừa

    Chia sẻ trong đêm kiếp phận người
    Buồn thương day dứt lệ tuôn rơi
    Hồn đây hồn đấy đang tương ngộ
    Đồng cảnh đồng tâm khóc với người

    Nguyên Đỗ




    #2
      Thu Hiền 24.01.2007 20:02:23 (permalink)
      Cám ơn anh Nguyên Đỗ đã viết tặng một bài thơ rất hay.
      #3
        Chuyển nhanh đến:

        Thống kê hiện tại

        Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
        Kiểu:
        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9