Tóc mai sợi vắn sợi dài
Trích đoạn: huongtuyet274
NẶNG NỢ...
Hiu hắt trời đông gió heo may
Tái tê đơn độc mối tình này
Giận làm chi nữa mà thương tiếc
Hờn cũng bẽ bàng những đắng cay
Xưa duyên bèo dạt giờ phận nát
Nay chẳng trách người những đổi thay
Thôi thôi! Thế' nhé...từ đây biệt
Rời mộng trần ai kiếp đọa đày....
Giận làm chi Giận làm chi để mắt buồn Để chiều ủ rủ liễu buông tơ sầu Để cung đàn lạc phím đau Tóc xanh chợt rối…nắng nhàu sợi mưa Bàn chân lạc lối đường xưa Nghe không gian bỗng như vừa có anh Có con chim hót trên cành Líu lo lời cũ cho xanh xao buồn
Giận rồi…trăm nhớ ngàn thương! Tóc mai
Tự thú Tự dưng Bỗng thấy nhớ người Nhớ lao xao gió, nhớ rời rã mưa Nhớ từ sáng, nhớ qua trưa Nhớ long lanh nắng, nhớ vừa bóng đêm Tự dưng Bỗng thấy thương thêm Bởi nghe ai đó gọi tên thì thầm Bởi từ đâu đó xa xăm Có người thả sợi khói thầm lặng bay Tự dưng Thấy mắt cay cay Hình như vừa nhấp men say cuộc tình Hình như trong cõi lặng thinh Nghe lòng...tự thú…rằng mình …yêu ai! Tóc mai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.11.2007 15:24:39 bởi Tóc mai >
Tên mình trên cát trắng Chiều qua - em nhớ nhé ! Biển có hình đôi ta... Tên mình trên cát trắng Nước triều dâng xóa nhòa... Dấu chân dài trên cát Đôi tình nhân lang thang... Nụ cười còn rớt lại Trong ánh nắng chiều vàng... Ngại ngần chi em hỡi ! Có ai...nhìn ta đâu? Ngại gì biển bắt gặp... Hai ta chạm mái đầu? Tình yêu ơi đã có Biển là người chứng minh! Anh đã nhờ biển lớn... Gĩư lại tên chúng mình! [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/38309/C854DE8D0A6E41AB95DC8506AA797BDA.gif[/image]
Cám ơn Thuyền không bến ghé nhà Tóc mai Tóc bím cài trâm Xưa em thắt bím cài trâm Mắt môi trong sáng trăng rằm trời xanh Em qua bỏ lại hồn anh Nụ tình biêng biếc trên nhành cây yêu Xa em phách lạc hồn xiêu Nhớ thương đành gởi gió chiều lãng du Đêm về gió thoảng lời ru À ơi giấc ngủ ngoan người anh thương... Tóc mai
Tóc mai e lệ
Trên má hồng ngoan
Vẫn hoài ấp ủ
Thơ ngây mối tình
Một ngày kia lớn
Sáng vàng ánh trăng
Tóc thơm hương bưởi
Tung tăng gió đùa.
Mùa thu tĩnh lặng
Làn nước trong veo
Lá vàng rơi nhẹ
Tóc mai ngẩn ngơ
Và rồi mùa đông
Mang về giá rét
Tóc mai ngủ yên
Lời ru dịu vợi
Mùa xuân đã đến
Nắng ấm chan hoà
Khe khẽ mơ màng
Tóc chào năm mới
Mùa hè rực rỡ
Giao khúc rộn ràng
Tóc mai ca hát
Giọng hồn trong veo.
Bây giờ tóc lớn
Tóc biết thầm yêu
Biết hờn biết dỗi
Hồn nhiên yêu kiều.
..................................
"Vui một chút trong lòng
Cười một tiếng trên môi
Khẽ đưa bàn tay nhỏ
Sẻ chia biết bao điều."




Trích đoạn: Tóc mai
Tự thú
Tự dưng
Bỗng thấy nhớ người
Nhớ lao xao gió, nhớ rời rã mưa
Nhớ từ sáng, nhớ qua trưa
Nhớ long lanh nắng, nhớ vừa bóng đêm
Tự dưng
Bỗng thấy thương thêm
Bởi nghe ai đó gọi tên thì thầm
Bởi từ đâu đó xa xăm
Có người thả sợi khói thầm lặng bay
Tự dưng
Thấy mắt cay cay
Hình như vừa nhấp men say cuộc tình
Hình như trong cõi lặng thinh
Nghe lòng...tự thú…rằng mình …yêu ai!
Tóc mai
BỘC BẠCH!...
Tóc Mai ơi hỡi Tóc Mai! Nhớ gì thì nhớ còn chừa lại anh Nhớ mộng mơ, nhớ an lành Để cho cuộc sống mong manh vẫn đầy Bỗng dưng Thấy gió hây hây Hay là thơ đã ngập đầy nắng thu Bỗng dưng Lại thất mịt mù Sương rơi phủ kín âm u cõi tình Nên rồi Bỗng nhớ.....bình minh Nhớ tia nắng sớm nặng tình gửi ai Nhớ mưa thu, nhớ gót hài Nhớ người ôi nhớ trâm cài tóc buông Cay cay anh nhớ mắt buồn Nhớ trong cõi lặng rèm buông tỏ tình Dù lòng nặng lắm..... thanh minh Nhưng mà chẳng dám...."rằng mình yêu ai"!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2007 11:54:21 bởi huongtuyet274 >
Tóc mai chào bạn Rêu phong và Huongtuyet ghé nhà và gởi hai bài thơ rất dễ thương.Chúc các bạn vui với thơ nhé. Nhắm, mở Nhắm mắt... Em mơ đến một người Nghe lòng....ca hát một niềm vui Câu thơ tràn bút không kịp viết Bối rối một trời....yêu dấu ơi! .... Mở mắt... Em nghe thấy nắng về Nắng trườn đuổi gió khắp chân đê Em nghiêng nón lá...và em bước Em biết anh nhìn theo mãi mê! .... Tóc mai
Mở mắt... Anh mải mê ngắm nhìn em trong nắng Hương tóc bơn đùa với gió khắp triền đê Ước mong sao bên em cùng chung bước Nón lá nghiêng về một nửa phần anh ! Nhắm mắt... Anh biết rằng em ở rất gần anh Và cũng đang mơ về nỗi niềm yêu dấu Cất tiếng hát niềm vui cùng hoà nhịp Bối rối vụt tan hồn thơ vút lên trời. "
" Có mạn phép mượn thơ người chút chút Các hạ phiền lòng xin rộng lượng thứ tha Tại hạ xuất thân vốn áo ngắn tóc quăn Nên ngu muội trên đường thơ chập chững "
Trích đoạn: reuphong
Mở mắt...
Anh mải mê ngắm nhìn em trong nắng
Hương tóc bơn đùa với gió khắp triền đê
Ước mong sao bên em cùng chung bước
Nón lá nghiêng về một nửa phần anh !
Nhắm mắt...
Anh biết rằng em ở rất gần anh
Và cũng đang mơ về nỗi niềm yêu dấu
Cất tiếng hát niềm vui cùng hoà nhịp
Bối rối vụt tan hồn thơ vút lên trời.
"
" Có mạn phép mượn thơ người chút chút
Các hạ phiền lòng xin rộng lượng thứ tha
Tại hạ xuất thân vốn áo ngắn tóc quăn
Nên ngu muội trên đường thơ chập chững "
Người ta đã phân chia hai phe: _tóc dài là con gái _tóc ngắn là con trai Còn bạn rêu phong tự giới thiệu mình là: áo ngắn, tóc quăn thì Tóc mai hiểu không ra! Cám ơn bài thơ. Xa rồi tuổi thơ
Ngày nào bé xíu mắt nai
Tung tăng chân sáo áo dài hồn nhiên
Đến trường cùng bạn huyên thuyên
Nhỏ to khúc khích...cười duyên cười thầm
Xa rồi tuổi đẹp trăng rằm
Cất trong lưu bút bao năm nhớ hoài
Bây giờ lớn...vẫn mắt nai
Cuộc đời bước xuống đường dài....em đi
Tóc mai
GIẬN!
Cảm thương cho mái tóc dài
Vì đâu nên nỗi ngang vai..tóc thề
Giận người, giận cái đê mê
Nên ai lỡ cắt tóc thề giấu ai
Bẵng đi một thoáng mong dài
Người ta lại thấy tóc mai má đào
Đâu còn lất phất thanh cao
Đâu còn hai bím xoắn vào trong tim
Bây giờ cũng nhạt...lặng im
Tóc thề nay đã vẫy chìm tương tư!
Buồn Long lanh nắng
Lung linh mưa
Rưng rưng trời khóc khi vừa nắng lên
Lênh đênh nhớ
Lao đao quên
Có chiều đông lạnh buồn tênh là buồn Tóc mai
Nhớ áo em bay Tình nào bạc áo em phơi Ngu ngơ khách lạ ta người lỡ say Mùa Đông nhớ áo em bay Ta hâm rượu nóng giữa ngày buồn hiu Chút tình hoa cỏ chắt chiu Không dưng hóa bướm bay liều múa may Xin em chút đắng cay này Mai sau có chết còn say hão huyền… [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/38309/88B0F47A08D4478D9B0546E7CFB2B1A4.gif[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.11.2007 15:53:11 bởi con thuyền không bến >
Ác mộng Nỗi ám ảnh sau giờ tan sở Là những con đường…hớn hở kẹt xe! Người và xe nhích từng bước nhỏ Khói buị mịt mờ….ôi! mệt mỏi ghê! Đành gác lại bao nhiêu dự tính Học với hành …thôi cũng chào thua Chưa kể những lần xe kẹt trong mưa Nước cứ tràn dâng..người nửa mê nửa tỉnh Thế rồi …vẫn phải ngày ngày chấp nhận Đi đi về về …thân phận con người Thương lắm con đường vàng lá rơi rơi Thương lắm con người rã rời qua lại Chưa ăn đã no…chưa hẹn hò đã ngại… Đường và người vẫn cứ mãi gặp nhau Đường và xe vẫn đay nghiến thương đau Biết đến bao giờ thoát ra…ác mộng? Tóc mai
Nhớ Mây bay bay Sương giăng giăng Heo may hiu hắt bâng khuâng lá vàng Chân lang thang Tâm miên man Tà dương khuất nẻo nhớ dâng ngập lòng. ___________________ ONLY
Hơi ấm Tuổi tác trôi-như phấn bụi-qua đầu Tim trai trẻ không mảy may xây xước Đau đớn phía sau. Nỗi buồn phía trước Và tình anh…nẳm ở phía nào đây? Kỷ niệm không tên, không kích thước hình hài Đã nhiều năm kể từ giây phút ấy Mưa trở gió bên thềm ai đợi chờ ai vậy Bổng thấy mình nhồn nhột bờ môi Đôi khi anh như một kẻ lạc loài Chếnh choáng giửa đôi bờ Thương và Nhớ Bởi ngộ nghĩnh những gì đang rất thực Càng tung hoành vươn tới bến trời mơ (Gía được cùng em tìm trốn mãi trong thơ) [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/38309/BD8C1B1A267D41C98E47B360CB5BF666.gif[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.11.2007 21:12:45 bởi con thuyền không bến >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: