Tóc mai sợi vắn sợi dài
Buổi sáng làm thơ Một sáng mùa đông bé nhớ anh Ngồi bên cửa sổ ngắm cây cành Bài thơ viết dở đang còn đó Ý tưởng hình thành chợt biến nhanh Tiếc thật người ơi đừng trách móc Buồn sao chữ hỡi chớ lênh đênh Bài thơ viết tiếp lời yêu dấu Gởi đến cho người…có phải anh? Tóc mai
Ngày vắng anh Ngày vắng anh nắng nhạt Nhòa áo lụa hoa về Chiếc lá vàng khóc kể Phút giây buồn lê thê Ngày vắng anh mưa qua Lòng em buồn héo hắt Nụ cười bay đâu mất Tìm hòai mà không ra Ngày vắng anh như là Một mình em lạc bước Nghe nỗi buồn mà mượt Dài theo sợi tóc mây Ngày vắng anh gió lay Gởi mùi hương sợi tóc Gởi mi sầu chất ngất Về anh anh có hay? Tóc mai
Trích đoạn: Tóc mai
Ngày vắng anh
Ngày vắng anh nắng nhạt
Nhòa áo lụa hoa về
Chiếc lá vàng khóc kể
Phút giây buồn lê thê
Ngày vắng anh mưa qua
Lòng em buồn héo hắt
Nụ cười bay đâu mất
Tìm hòai mà không ra
Ngày vắng anh như là
Một mình em lạc bước
Nghe nỗi buồn mà mượt
Dài theo sợi tóc mây
Ngày vắng anh gió lay
Gởi mùi hương sợi tóc
Gởi mi sầu chất ngất
Về anh anh có hay?
Tóc mai
Một ngày nếu vắng em
Gió buồn trong hiu hắt
Chút nắng vàng hanh nhạt
Chiếu le lói mong manh
Một ngày nếu vắng em
Lòng ai buồn hiu quạnh
Nhàn nhạt màu hoang lạnh
Trong bến tình cô liêu
Một ngày nếu vắng em
Hoàng hôn cũng tiêu điều
Và mặt trời nức nở
Anh sống trong lo sợ
Giữa biển tình mênh mông
Một ngày nếu vắng em
Bao băng giá trong lòng
Bao hoài mong mòn mỏi
Rồi xa xót tim ai
Những nỗi nhớ u hoài
Em ơi! Em có biết!?
Chải mộng
Có chiếc lược sừng
Chải vùng tóc mộng
Từng giọt nhớ mong
Cất đầy trong tóc
Xõa bờ vai ngọc
Ủ giấc mơ thơm
Gìn giữ chút hương
Của một nẻo đường
Thơm mùi dĩ vãng
Tóc mai
Trăng của anh
Có một mặt trăng
Rớt nhầm xuống gương mặt
Sáng ngời thánh thiện
Như một miền
Trăng mãi mãi rằm
Dù đêm thâu âm thầm
Dù sóng xô gào thét
Trăng trong anh vẫn một nét
...mười lăm
Tóc mai
Buồn à Buồn ơi
Xa vắng mênh mông
Sầu ơi
Xa tít thinh không
vẫn còn
Đường xưa
Héo hắt lối mòn
Chân xưa mõi mệt
nắng hôn
mặt đường
Tóc mai
Trích đoạn: Tóc mai
Buồn à
Buồn ơi
Xa vắng mênh mông
Sầu ơi
Xa tít thinh không
vẫn còn
Đường xưa
Héo hắt lối mòn
Chân xưa mõi mệt
nắng hôn
mặt đường
Tóc mai
XIN NHẠT ĐỪNG RƠI
Buồn ơi buông giọt mông lung
Để hồn dang dở muôn trùng cõi thơ
Buồn vương lay lắt cơn mơ
Vương vào tím cõi đợi chờ..Buồn ơi!
Đường xưa đã nhạt gió trời
Lối xưa cũng đã tơi bời niềm đau
Chân xưa quên lối bạc màu
Người xưa cũng đã qua cầu nhạt phai
Xin ai động chút gấm hài
Để buồn thôi nhạt mộng phai cõi lòng!
cam ơn bài thơ của HuongTuyêt Em đi rồi hình như Em bước chân vào thơ Nắng lung linh tình mộng Từ ấy đến bây giờ Tình mấy lần mỏi ngóng? Trời đã vào mùa đông Bên giáo đường im bóng Em nghe hồn lắng đọng Một nỗi nhớ mênh mông Quên đi một dòng sông Tháng ngày yêu thương cũ Xếp lại với mùa thu Nghe buồn rơi từng nụ Em đi rồi hình như Mùa áo xưa vàng lụa Con đường dài nắng úa Còn trong thơ mênh mang Tóc mai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2007 14:46:05 bởi Tóc mai >
Làm sao?
Bài ca
thương nhớ ngàn năm
Có ai gởi đến
xa xăm cõi nào
Mắt em
ướt đẫm chiêm bao
Thương người...
chẳng biết làm sao...
thương người...
Tóc mai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2007 08:54:53 bởi Tóc mai >
Nơ buồn
Em cài chiếc nơ buồn
Trên suối tóc bài thơ
Đôi mắt huyền mơ
Bỗng chiếu ngời ánh tím
Chút vu vơ chợt
Từng dòng ngọt lịm
Chữ rơi thành câu
Xa dịu vợi
…về gần
Tóc mai
Trích đoạn: Tóc mai
Làm sao?
Bài ca
thương nhớ ngàn năm
Có ai gởi đến
xa xăm cõi nào
Mắt em
ướt đẫm chiêm bao
Thương người...
chẳng biết làm sao...
thương người...
Tóc mai
THÔI CHỈ LÀ MƠ
Chiêm bao là mộng chiêm bao
Là yêu quá thật dạt dào trong tim
Thương người mà chỉ lặng im
Nào đâu dám ngỏ dám tìm tiếng mơ
Tương tư là chuỗi ơ hờ
Là trong tức bực nỗi chờ đợi mong
Mắt người ướt lệ đau lòng
Thì thôi cứ tỏ cho dòng tình trôi
Xa xăm nên nhạt đã rồi
Đừng mơ vương vấn dể nhồi thêm đau
Bài ca tình lỡ nát nhàu
Đành cho duyên phận vàng thau đổi dời!
Một tình yêu
Có một tình yêu
Bị bỏ đói bằng nỗi khát khao
Trong mộng mị chiêm bao
Một vòng tay với hòai
Không tới được một bờ vai
Một chiếc hôn gởi mãi
Chưa tới được một bờ môi
Tình ơi !
Tóc mai
TIỄN NGƯỜI LÊN XE HOA
Chúc phúc men nồng rượu ngất ngây Ngày vui pháo đỏ xác vương đầy Âm thầm tiễn mộng về phương ấy Lặng lẽ ôm sầu ở chốn đây Xứ lạ mơ màng tia nắng ấm Đường xưa thổn thức mảnh trăng gầy Gom từng kỷ niệm trao lời cuối Gói vết thương lòng gửi gió mây N-Minh Tóc mai xin phép N Minh được mang bài thơ của anh về đây và họa vui vui lại bài thơ này nha anh.
Một người quen đã đi lấy chồng
Rộn rã ngày vui xác pháo đầy
Bao lời chúc phúc vạn men say
Âm thầm xếp lại thương yêu cũ
Lặng lẽ bày ra hạnh phúc nay
Nhẫn cỏ vàng khô miền ký ức
Câu thơ rụng héo đáy tim gầy
Mang bao kỷ niệm thiêu tro bụi
Khói trắng bay vòng quyện gió mây
Tóc mai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2007 18:44:15 bởi Tóc mai >
Hoa là em Cô gái đứng bên hoa Bươm bướm bay la đà Ngỡ em là hoa đó! Mắt long lanh như hạt sương sa... Ừ thì em là hoa Nụ tóc tiên xinh xắn Rung rinh cười trong nắng Yểu điệu hớp hồn con bướm bay qua... Đúng em là bông hoa Nâng niu em chút mà Hoa em là hoa lạ Hoa có linh hồn...hoa biết yêu... Tóc mai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2007 16:48:40 bởi Tóc mai >
em, mặt trời và biển
Có hai người
Đang...hôn nhau trên cát
Giữa mặt trời
cháy rám những làn da
Giữa sóng biển ì ầm
vào rồi lại ra
Giữa gió biển
kết muối vào từng sợi tóc
và trong một cái hang ẩm thấp
Có con dã tràng
đang say đắm
nhìn trộm
chiếc hôn....
Tóc mai
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: